Quan Khí

Chương 358: Sân khấu đã thay đổi




Những người tham gia khóa học Thanh niên xuất sắc đều là người có quan hệ. Sau khi tham gia khóa học Thanh niên xuất sắc, mỗi người đều có phát triển rất lớn. Nhà khách thị ủy đã sớm chuẩn bị cho tốt, các nhân viên phụ trách công tác tiếp đón coi như được mở rộng tầm mắt. Mỗi một chiếc xe đến đều có ít nhất ba người gồm lái xe, lãnh đạo và thư ký. Trưởng ban thư ký Tùy Du cùng Chánh văn phòng ủy ban Đặng Tiến Triệu đều hiểu rõ những người này đến là cấp bậc gì. Hai người cũng không muốn nhân viên công tác phụ trách việc ghi danh, tự mình ngồi đó để phụ trách đăng ký. Mới đầy bọn họ còn nghĩ cấp bậc của mình làm việc này là ổn, nhưng không lâu sau bọn họ không dám nghĩ như vậy nữa.
Chức vụ của đám người được ghi ra, đám lãnh đạo này như sợ người khác không biết tình huống của mình vậy, yêu cầu thư ký nói rõ chức vụ ra. Đặng Tiến Triệu nhỏ giọng nói:
- Mẹ ơi, ít nhất đều là cấp Phó thị trưởng.
Tùy Du nói:
- Nghe nói là bạn học của khóa học Thanh niên xuất sắc.
Đúng lúc này đám người Đỗ Thủ Như, Trương Tùng, Vương Trạch Vinh đi theo các lãnh đạo tỉnh ủy đến.
Nhìn lãnh đạo tỉnh ủy đến, rất nhiều nhân viên Quán Hà biết sự quan trọng của hoạt động này. Vương Trạch Vinh nói với Tùy Du:
- Trưởng ban Tùy vất vả rồi.
Tùy Du cười nói:
- Nên mà.
Vương Trạch Vinh cầm lấy tờ danh sách nhìn qua rồi nói:
- Đều đã đến rồi.
Trong phòng hội nghị của khách sạn, các đám bạn học và lãnh đạo thay bộ đồng phục do Quán Hà chuẩn bị đi ra. Điều này làm các lãnh đạo đều cảm thấy mới mẻ. Phó chủ tịch tỉnh Quan Hướng Thiên cười nói với hiệu trưởng Trường Đảng tỉnh Hoàng Lệnh Văn:
- Lão Hoàng, đám học sinh của anh rất sáng tạo, mặc như thế này đúng là quay về thời kỳ còn đi học.
Hoàng Lệnh Văn cũng cười nói:
- Những người tham gia khóa học lần này đều xuất sắc.
Vương Trạch Vinh và Trương Tất Tường đi ra ngoài. Lúc ở trong phòng Vương Trạch Vinh nghe được một tin tức, bộ máy lãnh đạo Quán Hà lần này sẽ thay đổi lớn. Tỉnh ủy không hài lòng với năng lực của Quán Hà bây giờ. Trương Tất Tường mặc dù không nói cụ thể nhưng từ vẻ mặt nghiêm túc của y, Vương Trạch Vinh biết lần này sẽ điều chỉnh rất lớn.
Có một tin tức làm cho Vương Trạch Vinh giật mình, theo lời Trương Tất Tường thì Vương Trạch Vinh đoán được một nội dung. Phó chủ tịch tỉnh Bạch Hán Tùng bây giờ đã dựa vào Phùng Nhật Hoa.
Nghĩ đến việc Ngô Quân Chính nói Trương Tùng sẽ bị động, Vương Trạch Vinh cảm thấy việc này có lẽ không thực hiện.
Nếu Bạch Hán Tùng dựa vào Phùng Nhật Hoa, như vậy Trương Tùng sẽ được Phùng Nhật Hoa ủng hộ, hắn không những không thể động mà còn có thể phát triển.
Vương Trạch Vinh ngồi vào vị trí, người chủ trì tự nhiên chính là Đỗ Thủ Như. Vương Trạch Vinh thấy một hiện tượng đó là Đỗ Thủ Như không hề hưng phấn mà rất nghiêm túc. Nhưng Trương Tùng lần này cũng không tranh việc chủ trì với Đỗ Thủ Như. Trương Tùng trông rất bình tĩnh, điều này đều là do lãnh đạo sau lưng mọi người đã xuất hiện thay đổi.
Sẽ có chuyện.
Vương Trạch Vinh cảm thấy hai người này đã được chỗ dựa của bản thân nói cho một chút tình hình mới. Hắn thầm đoán chẳng lẽ Đỗ Thủ Như sẽ bị điều đi còn Trương Tùng lẽ lên chức thành Bí thư.
Suy nghĩ này vừa xuất hiện, Vương Trạch Vinh quan sát biểu hiện của hai người thì thấy khả năng này rất lớn.
Cuộc họp lớp này chính là để liên lạc về tình cảm, các lãnh đạo rất chú ý xem ai có tiền đồ phát triển nhiều nhất. Đương nhiên đám bạn học trên tỉnh là đối tượng được mọi người tranh nhau giao lưu, trao đổi. Sau một phen trao đổi, mọi người còn phát hiện Vương Trạch Vinh là người trẻ và phát triển rất nhanh.
Phó thị trưởng thành phố Lục Thủy - Vương Hồng Sơn nghĩ cách đi đến bên cạnh Vương Trạch Vinh, hắn vỗ vai Vương Trạch Vinh rồi nói:
- Trạch Vinh, khi còn đi học tôi là phó trưởng ban Tổ chức cán bộ Thị ủy, cậu là bí thư xã, không ngờ bây giờ cậu đã đến Phó thị trưởng, lập tức thành thường vụ thị ủy, tôi cũng chỉ là một Phó thị trưởng.
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Vương ca không phải cũng đang tiến bộ sao?
Vương Hồng Sơn thở dài nói:
- Trạch Vinh, sau này chúng ta phải thường xuyên liên lạc mới được.
Hai ngày nay Vương Trạch Vinh đều đang suy nghĩ bước tiếp theo của mình như thế nào. Sau khi nói chuyện một lúc với Vương Hồng Sơn, Vương Trạch Vinh thấy tất cả mọi người đều đang tìm mục tiêu để tiến hành giao lưu.
Nhâm Trạch Hải vẫy vẫy Vương Trạch Vinh mà gọi:
- Trạch Vinh, lại đây ngồi.
Thấy xung quanh Nhâm Trạch Hải có nhiều người, Vương Trạch Vinh biết bọn họ đều biết Nhâm Trạch Hải sắp thành Chánh văn phòng ủy ban nhân dân tỉnh.
Khi Vương Trạch Vinh định đi tới thì chủ nhiệm lớp Bàng Thành Trung gọi hắn:
- Trạch Vinh, theo tôi ra ngoài một chút.
Vương Trạch Vinh vâng một tiếng rồi nói với Nhâm Trạch Hải:
- Cạnh anh nhiều người lắm, tôi đi dạo một chút với giáo sơ Bàng.
Nhâm Trạch Hải chỉ tùy ý gọi mà thôi nên cười cười gật đầu.
Đối với chủ nhiệm lớp, Vương Trạch Vinh rất kính trọng. Bàng Thành Trung yêu cầu rất nghiêm khắc với mọi người, nhiều lần quan tâm đề bạt hắn. Chẳng qua Bàng Thành Trung quá nghiêm khắc khiến đám bạn học đều sợ.
Bàng Thành Trung từ trước đến giờ vẫn coi trọng Vương Trạch Vinh, lúc trước khi Vương Trạch Vinh còn trẻ đã có thể tham gia khóa học Thanh niên xuất sắc, y đã cảm thấy thế lực sau lưng Vương Trạch Vinh không bình thường. Bàng Thành Trung vẫn luôn muốn nghĩ cách tạo quan hệ tốt với Vương Trạch Vinh. Bàng Thành Trung vừa đi vừa nói với Vương Trạch Vinh:
- Tình hình Quán Hà bây giờ rất phức tạp, cậu là học sinh mà tôi chú ý nhất. Tôi hy vọng cậu có thể nắm giữ tốt những lợi thế của mình. Sau đây bộ máy Quán Hà sẽ có điều chỉnh lớn.
Vương Trạch Vinh nói:
- Cảm ơn giáo sư đã quan tâm.
- Trạch Vinh, sau này lên tỉnh thì tới nhà tôi ngồi chơi.
Vương Trạch Vinh cũng hy vọng kéo gần quan hệ với Bàng Thành Trung nên gật đầu nói:
- Tôi lên tỉnh nhất định sẽ tới thăm giáo sư.
Tiễn bước Bàng Thành Trung, Vương Trạch Vinh đột nhiên đứng ngây ra đó. Hôm nay Bàng Thành Trung đột nhiên gọi mình ra nói chuyện là có lý gì?
- Trạch Vinh, anh đứng mình đây là có tâm sự ư?
Lý Thư Vũ cười cười đi tới, trông cô hôm nay rất đẹp:
- Trưởng ban Lý, chị sao cũng ở đây?
Trước mặt người khác, Vương Trạch Vinh gọi Lý Thư Vũ là trưởng ban. Nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy, Lý Thư Vũ cười nói:
- Các bạn học của anh đều là lãnh đạo lớn, những cô gái phục vụ sắp điên rồi.
Vương Trạch Vinh biết Lý Thư Vũ nói hơi quá nhưng vẫn phải nói:
- tuyệt đối không được để xuất hiện vấn đề gì.
Lý Thư Vũ nói:
- Điều này tôi biết. Quán Hà bây giờ đang ở thời kỳ rất quan trọng.
Nói xong lời này, Lý Thư Vũ đến gần Vương Trạch Vinh mà nói:
- Trạch Vinh, tôi nghe được tin tức đó là Đỗ Thủ Như có lẽ sẽ điều đi.
Vương Trạch Vinh biết Lý Thư Vũ cũng có nơi phát ra tin tức nên gật đầu nói:
- Thời gian này chị cũng rất bận, giữ gìn sức khỏe.
Buổi họp lớp diễn ra rất thành công, Vương Trạch Vinh cũng tiến thêm bước nữa trong việc tạo quan hệ với đám bạn học. Mới đầu mọi người cũng không coi trọng hắn, nhưng sau đó ngay cả đám bạn học trên tỉnh cũng phải chú ý đến hắn. Các bạn học lúc này mới hỏi tình hình của Vương Trạch Vinh. Đối với Vương Trạch Vinh, bọn họ trước kia mặc dù biết một chút, nhưng cũng không biết tình hình cụ thể. Bây giờ sau khi nghe ngóng, bọn họ mới biết Vương Trạch Vinh có lai lịch lớn như vậy. Không ngừng có người tranh nhau nói chuyện với Vương Trạch Vinh. Đến cuối cùng, Đỗ Thủ Như đột nhiên thần bí kéo Vương Trạch Vinh vào một căn phòng rồi nói:
- Trạch Vinh, anh có lẽ sẽ bị điều đi.
Vương Trạch Vinh không hề giật mình mà nói:
- Anh điều đi đâu vậy?
- Bây giờ cũng khó mà nói. Tôi mới nhận được tin tức.
- Quán Hà xảy ra nhiều chuyện như vậy, xem ra Tỉnh ủy sẽ tiến hành điều chỉnh lớn ở Quán Hà này.
Đỗ Thủ Như cũng đồng ý mà nói:
- Trạch Vinh nói đúng. Tôi là Bí thư thị ủy mà xảy ra nhiều chuyện nhiệm vụ, kết quả này cũng đã rất tốt. Việc cậu vào thường vụ không có vấn đề gì lớn, cố tìm cách quan hệ tốt với Trương Tùng.
- Đỗ ca, tôi hiểu.
Đỗ Thủ Như đứng dậy vỗ vai Vương Trạch Vinh mà nói:
- Có một số việc tôi làm khó cậu, cậu đừng trách tôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.