Câu nói phía sau của Lục Áp khí thế tràn đầy, lộ ra vẻ vô cùng tự tin. Mà bên trong đình các cũng không một người nào phản bác.
Ngay sau đó chỉ thấy quang mang đại phóng, lập tức khiến cho mật cảnh không gian nơi này càng thêm chấn động dữ dội.
Bên trong đình các không chỉ linh lực nồng đậm đến cực điểm, ngay cả thời gian cũng bắt đầu vặn vẹo, bắt đầu sản sinh chênh lệch cùng thời không bên ngoài!
Nhạc Vũ nhìn ra bên ngoài đình các, yêu thú côn trùng bên dưới chân núi đang bắt đầu kéo chậm từng hành động, hắn không khỏi hít sâu một hơi rét lạnh.
- Quả nhiên chênh lệch năm mươi lần!
Cơ hồ hoàn toàn nhất trí cùng lời nói của Hậu Thổ truyền lại trong tín phù ngày đó!
Giờ phút này bên trong đình các, hơn trăm Kim Tiên đều thổn thức than thở.
Quét mắt nhìn qua mọi người, Lục Áp hài lòng cười, đem thất thải hào quang bao phủ tử bi tán ra một bộ phận, chỉ thấy hiện rõ bốn chữ "Thiên Phủ Thần Bi", hắn thản nhiên nói:
- Vật này là ta ngẫu nhiên có được trong một lần vô ý du lãm hư không. Chỗ đặt thần bi chính là Thiên Phủ! Có thể tụ long chỉnh lý thiên hạ linh mạch, khai thông bổn nguyên thiên địa, đem các thế giới động thiên đều tăng lên hàng ngũ tương tư như thiên hạ thập đại động thiên!
Lời vừa nói ra vẫn không có người nào thốt lời không tin tưởng.
Tiên thiên thập đại động thiên có ba nơi bài danh cuối cùng, nhưng cũng chỉ chênh lệch sáu mươi lần thời gian mà thôi. Ở nơi trung tâm nhiều nhất là bảy tám chục lần chênh lệch. Như Long Thai động thiên bởi vì phạm vi rộng lớn, vì vậy chỉ có bốn mươi lần. Nhưng bên trong đó nơi có linh mạch hội tụ cũng không kém hơn những động thiên còn lại bao nhiêu.
Lục Áp nói như vậy tuy hơi có vẻ khoa trương, nhưng chỉ cần có được căn cơ không tệ, chắc chắn có thể tạo ra được động thiên không kém hơn Vạn Thọ sơn Ngũ Trang Quan thậm chí là Côn Luân Ngọc Hư Cung.
Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULLLục Áp lại nói tiếp:
- Thiên Phủ Thần Bi này ta vốn vô cùng quý trọng. Nhưng gần đây chiếm được Long Thai động thiên, Phương Trượng Tiên Sơn vốn là một trong năm trụ trời, lại là nơi thiên hạ linh mạch hội tụ. Cho dù có thêm thần bi cũng không tăng lên được bao nhiêu tác dụng, vì vậy mới có ý đem vật này đổi ra, lấy vật đổi vật, đổi lại một phần bảo vật tuyệt đỉnh dùng căn cơ tồn thân tại Nam Hải. Nếu chư vị có ý tứ, có thể dùng linh bảo đưa ra để ta đánh giá, phàm là vật ta hài lòng nhất thì sẽ được…
Nhạc Vũ vẫn ngồi yên bất động, bên trong đình cát tuyệt đại đa số Kim Tiên cũng không nói một lời nào.
Trên thế gian này, linh bảo siêu phẩm tiên thiên đếm tới đếm lui cũng chỉ có được vài món mà thôi.
Làm gì dễ dàng tìm được vật nào có giá trị tương đương trao đổi cùng Thiên Phủ Thần Bi?
Người nơi đây tuyệt đại đa số cũng chỉ tới nhìn xem một phen náo nhiệt mà thôi.
Trước công chúng cho dù có thể đổi được cũng thật lo lắng bị người khác ám toán.
Người có đủ thực lực đổi lấy vật kia bên trong đình các cũng chỉ có được mấy người ít ỏi.
Thậm chí hơn mười vị Hỗn Độn Kim Tiên đang ngồi đây cũng chưa chắc có được tư cách này.
Chỉ nháy mắt lại nghe Cửu Thiên Huyền Nữ chủ động mở miệng nói trước:
- Không dối gạt chư vị, Huyền Nữ phụng mệnh mà đến, đối với vật này thực sự là tình thế bắt buộc! Không biết vật này có làm đạo quân vừa lòng?
Trong lúc nói chuyện, trong tay Cửu Thiên Huyền Nữ lại hiện ra thêm một vật. Là một ngọc thạch cỡ quả trứng ngỗng, là màu đen như mực, linh quang tản ra bốn phía, tiên khí dày đặc.
Nhạc Vũ thản nhiên đưa mắt nhìn ngọc thạch kia, như lâm vào thần minh chi cảnh, chỉ sau một lát đã đoán biết được lai lịch vật kia, không khỏi kinh hãi.
Vẻ mặt Lục Áp khẽ động nói:
- Vật này vốn là Tiên Thiên Trấn Thủy Linh Thạch, sinh sản ở hải nhãn Nam Hải, bản thân chính là siêu phẩm linh bảo. Trấn áp thủy nhãn nhất phương, tụ tập công đức vô cùng vô tận. Vô luận là bỏ vào bất cứ tam giới linh tuyền nào hoặc là bên trong Thiên Long Huyết Trì đều có thể khiến cho linh thủy bên trong tăng lên một hai phẩm cấp. Nếu nói là giá trị cũng có thể xem như tương đương với Thiên Phủ Thần Bi. Nhưng vật này không thích hợp với Lục Áp…
Cửu Thiên Huyền Nữ đem Trấn Thủy Thạch đặt lên bàn, sau đó thản nhiên cười:
- Huyền Nữ tự nhiên cũng hiểu, nhưng Thiên Đế còn dặn dò Huyền Nữ, nếu đạo quân chịu đem Thiên Phủ Thần Bi trao đổi, bệ hạ có thể để đạo quân nhậm chức Tư Thiên Chiêu Thánh đại đế phương nam. Thậm chí nếu đạo quân thật tâm muốn dốc sức cho bệ hạ, chức vị Câu Trần đại đế cùng Trường Sinh đại đế đều có thể chọn một!
Vẻ mặt Lục Áp khẽ biến, ngay sau đó cũng không trực tiếp cự tuyệt, trầm ngâm thật lâu ngược lại nhìn qua bên tay phải, hướng thanh sam đạo nhân nói:
- Không biết Thương đạo hữu muốn lấy vật gì trao đổi bảo vật này?
Ánh mắt Nhạc Vũ chớp lên, càng thêm xác định thân phận của người kia. Thanh Long ở trong Long tộc nhất mạch lập ra bộ tộc khác, lấy Thương làm họ, tên là Thương Mạc, đạo hào Mạnh Chương thần quân. Vị trước mắt nhất định là hóa thân của Thanh Long tại nhân gian không thể nghi ngờ!
Thanh sam đạo nhân nghe vậy chỉ thoáng do dự chốc lát liền vải ra mấy viên châu trong tay áo nói:
- Hàng năm ta trấn áp quần tinh phía đông, có thể phân thân ít càng thêm ít, vì vậy bên người cũng không có bao nhiêu linh vật. Mấy viên mộc linh tinh châu này là do ta hàng năm tụ dẫn tinh lực trích ra tinh hoa. Trải qua mười mấy vạn năm cô đọng mà thành. Mộc trợ hỏa, hoặc có thể có điều giúp ích cho đạo quân…
Lần này trong đình các có nhiều Kim Tiên, nhưng chỉ có ít ỏi vài người mơ hồ đoán biết được lai lịch thân phận của Lục Áp. Những người còn lại không biết rõ, bởi vì chưa từng nhìn thấy Lục Áp thi triển hỏa hệ thần thông bao giờ.
Giờ phút này nghe được câu mộc trợ hỏa, không khỏi cảm thấy vô cùng kinh ngạc khó hiểu.
Trong lòng Nhạc Vũ hơi trầm xuống, hắn biết được mộc linh tinh châu đối với Lục Áp mà nói chắc chắn là kỳ bảo. Đủ trợ giúp cho Tiên Thiên Đâu Suất Khôn Viêm Chân Hỏa của Lục Áp tăng lên vài phẩm cấp.
Mấy viên linh châu so với Trấn Thủy Linh Thạch nhìn qua có vẻ không bằng, nhưng đối với Lục Áp lại có giá trị không kém, thậm chí còn vượt hơn nhiều!
Ánh mắt Lục Áp quả nhiên lại hiện ra một tia sáng bóng, nhưng liền thu liễm lại, thần tình ra vẻ làm khó:
- Vật của hai vị đều khiến Lục Áp khó thể lựa chọn. Vô luận là chức vị Tư Thiên Chiêu Thánh đại đế phương nam hay mấy viên mộc linh tinh châu đều làm ta khó thể bỏ qua…
Lại liếc mắt nhìn sang bên trái, Lục Áp chợt cười:
- Không biết bệ hạ cùng Cửu Hoa tán nhân dự định lấy vật gì trao đổi?
Bên trong đình các cũng không ai có vẻ mặt ngoài ý muốn. Hậu Thổ thánh nhân cùng An Thiên Huyền Thánh đại đế bắc phương đang ngồi xem như là một thể.
Nơi này có nhiều Kim Tiên, ngoại trừ hóa thân Thanh Long cùng Cửu Thiên Huyền Nữ ra, cũng chỉ có Nhạc Vũ cùng Cửu Hoa có năng lực đổi được tiên thiên kỳ bảo kia.
Nhạc Vũ cũng đưa mắt nhìn Cửu Hoa, hắn đối với đồ vật mà Hậu Thổ chuẩn bị giúp hắn trao đổi cũng thật sự chờ mong vô cùng. Chỉ thấy vẻ mặt Cửu Hoa như thở phào nhẹ nhõm nói:
- Nguyên tưởng có hai vị đạo hữu ở đây cơ hội để ta đổi được bảo vật này thật sự vô cùng xa vời. Cho tới giờ khắc này mới buông được tâm sự. Lần này ta phụng mệnh Hậu Thổ nương nương mang đến hai kiện đồ vật, mặc dù không sánh bằng đồ vật của hai vị, nhưng đều là linh vật mà Lục Áp đạo hữu cần đến…
Lời vừa nói ra, ngay cả thanh sam đạo nhân cùng Lý Trường Canh cũng ghé mắt, tràn đầy vẻ nghi hoặc, khẩu khí chắc chắn như vậy thật làm người khác kinh dị.
Lục Áp cau mày, vô cùng tò mò:
- Đạo hữu nói thật đó sao? Nhất định rất cần thiết? Lục Áp thật mỏi mắt mong chờ!
Cửu Hoa cũng không nói thêm, tiện tay phất ra, trên bàn liền hiện ra hai kiện bảo vật hào quang lóng lánh. Dài chừng bảy thước, cả vật thể sáng loáng hỏa sắc lưu ly, hình dạng lại giống như một nhánh cây đang quấn quýt nhau, ngoài ra còn hai mươi bốn phiến hỏa diệp vẫn còn lưu lại trên nhánh cây.
Vừa nhìn thấy vật kia, mọi người trong đình các còn đang khó hiểu, thẳng đến sau một lát mới có người kinh hô:
- Đây là một trong thượng cổ thập đại linh căn Phù Tang Mộc tàn chi?
Sắc mặt Lục Áp đạo nhân căng cứng, hai tay hơi có chút run rẩy, phảng phất như đang mạnh mẽ khắc chế nội tâm kích động.
Cửu Hoa tán nhân thoáng gật đầu, chuyển nhìn người kia nói:
- Đúng là vật ấy! Năm đó Đế Tuấn Thiên Đình suy tàn, Phù Tang Mộc đã bị thương nặng. Lúc sau Bất Chu sơn bị gãy đoạn, khiến bộ rễ của tiên thiên linh căn này bị gãy vỡ thành hàng ngàn phiến, rơi khắp hồng hoang. Thế gian tuyệt đại đa số tàn phiến đều bị người luyện chế thành bảo, hoặc bị tinh luyện tinh hoa dung nhập vào bên trong đan dược. Bộ phận còn lại cũng bị hỏng mất, linh lực không còn. Chỉ có hai nhánh cây này vẫn còn bảo tồn được hoàn hảo. Giữ lại được gần phân nửa tinh hoa nguyên khí, thậm chí kể cả bổn nguyên lạc ấn vẫn còn sót lại một bộ phận. Chính là Cửu Hoa phụng mệnh Hậu Thổ nương nương xâm nhập Nam Cực Diễm Hải Tuyệt Địa mạo hiểm thân vẫn mới lấy được vật này. Nói vậy có lẽ đạo quân nhất định vui mừng…
Sắc mặt Cửu Thiên Huyền Nữ đã biến thành trắng xanh, miễn cưỡng cười nói:
- Hậu Thổ nương nương quả nhiên dụng tâm lương khổ! Phù Tang Mộc này chính là hai nhánh đồng căn ngẫu sinh, càng thêm gắn bó, vì vậy lấy tên là Phù Tang. Nếu đổi lại là hai nhánh cây khác, mặc dù tinh hoa nguyên lực còn tồn tại cũng sẽ không có cơ hội sống lại. Chỉ có hai nhánh cây trước mắt quấn thành một khối mới có cơ hội đi? Nhưng chẳng lẽ Cửu Hoa đại ca nghĩ chỉ dùng vật này là có thể đổi được Thiên Phủ Thần Bi hay sao? Không nói tới đây chỉ là tàn căn, mặc dù có toàn lực đào tạo cũng không có cơ hội sống sót. Dù cho có thể sống lại, nhưng cần đợi tới năm nào tháng nào mới có thể lớn lên khôi phục như ngày trước. Mười vạn năm hay trăm vạn năm? Năm xưa Phù Tang Mộc bởi vì ở thời hỗn độn sơ khai hấp thu nhiều Hỗn Độn Khí mới có thể biến thành quy mô lớn đến như vậy!
Nói tới đây, Cửu Thiên Huyền Nữ chợt nhớ tới một chuyện, nhăn đôi mày liễu nói:
- Đúng rồi, bản thân ta lại quên trên thế gian này còn có một vật may ra còn có thể. Truyền thuyết Từ Hàng đạo nhân có Lưu Ly Ngọc Tịnh Bình có khả năng làm thụ mộc sống lại. Nhưng không biết có hữu dụng đối với Phù Tang Mộc hay không, vị trí nang của Xiển giáo kia sau khi biết được thân phận của đạo quân lại chịu cho mượn hay không?
Trong lời nói phảng phất như đang nhắc nhở, nhưng mỗi một câu đều kích động tâm thần Lục Áp.
Cửu Hoa tán nhân lại không chút nào để ý tới, đôi mắt loan thành hình vầng trăng:
- Huyền Nữ đạo hữu lần này tính sai rồi! Nếu ở trăm năm trước có lẽ Phù Tang Mộc không có vật gì giúp hồi phục, nhưng hiện tại sao…
Thấy Cửu Hoa mỉm cười nhìn sang, trong lòng Nhạc Vũ khẽ động, chợt nhớ tới Thanh Ngọc Chân Nguyên Bình trong tay mình. Cửu Thiên Huyền Nữ cùng hóa thân Thanh Long ngồi ngay đối diện sắc mặt liền biến thành trắng bệch…