Năm năm sau, bên trong hư không vô tận, Chiến Tuyết đang phiêu phù giữa không trung, trong tay cầm một quyển kim sắc đạo điển, đôi mắt huyết sắc xuyên thấu qua thời không phong bạo trùng điệp nhìn vào một tiểu thiên thế giới ở trước mắt không xa.
Tiểu thiên thế giới hiện giữa hư không, nhìn qua như thật lớn nhưng tựa hồ lại thật nhỏ.
- Nơi này hẳn là chỗ cuối cùng!
Trong miệng thì thầm, Chiến Tuyết quét mắt nhìn vào thế giới kia, cuối cùng ánh mắt nàng tập trung vào một tiên cung dưới đáy biển, tiên cung nằm sâu dưới hai vạn trượng đáy biển, không một bóng người.
- Vận khí lần này cũng không tệ lắm!
Trong đôi mắt huyết sắc của Chiến Tuyết lóe ra u quang, bỗng dưng một thanh cự kiếm từ trong tay áo nàng bắn ra, mạnh mẽ chém vào hàng rào không gian của tiểu thiên thế giới.
Ngay khi hàng rào không gian kia thừa nhận một kích của cự kiếm, liên tục chao đảo chấn động, bàn tay phải giống như bạch ngọc của nàng bỗng dưng mạnh mẽ xuyên vào bên trong thế giới.
Chỉ phút chốc bàn tay đã rút khỏi tiểu thiên thế giới, trong tay nàng lại hiện ra thêm một vật, là hai quyển kim sắc điển tịch thật dày.
Cơ hồ ngay lập tức liền dung nhập vào bên trong Tử Khuyết Thiên Chương, toàn bộ quyển điển tịch lưu chuyển kim quang, ẩn chứa lấp lánh thất thải hào quang.
Đôi môi Chiến Tuyết không khỏi mấp máy, trong mắt tràn đầy vẻ kinh ngạc. Hào quang kia rõ ràng là một tầng công đức lực không quá tinh thuần, tuy loãng tương đương với tam phẩm linh bảo, cũng không có bao nhiêu đáng giá, nhưng quyển đạo điển vẫn còn thiếu ba trang, vẫn chưa được hoàn chỉnh.
- Có Tạo Hóa Ngọc Điệp, Hà Đồ Lạc Thư, Minh Thư Địa Thư, vật này cũng không tính là đạo điển khai thiên đệ nhất, vì sao lại như thế? Chẳng lẽ bởi vì Tử Khuyết Thiên Chương là do Hồng Quân đạo tổ giảng đạo tại Bất Chu sơn đã hướng toàn bộ sinh linh triển lãm làm sao chế tạo sách hay sao?
Chiến Tuyết chau nhẹ mày liễu, vô cùng khó hiểu, suy tư chốc lát nàng mới mơ hồ đoán biết được một phần nguyên nhân.
Bật cười một tiếng, Chiến Tuyết giãn đôi mày, nhưng vẻ âu sầu trong mắt cũng đã thối lui.
- Ba mươi sáu trang Thiên Chương, ta đã tìm được hơn phân nửa, chỉ còn lại vài tờ cuối cùng là có thể phục hồi hoàn toàn. Nhưng mấy tờ cuối cùng này bất kể như thế nào đều không tìm được tung tích. Khí tức không thể cảm ứng, còn suy tính không ra…
Lấy ra một trương tín phù, Chiến Tuyết rót vào một tia ý niệm, còn chưa kịp đánh ra từ trong hư không lại có vài đạo quang hoa nối gót bay tới.
Chiến Tuyết không khỏi cau mày, đánh ra pháp lực quét tới, đem vài đạo linh quang thu vào trong tay.
- Biểu Lý Càn Khôn Đồ, Bạch Thạch Giác?
Vẻ mặt nàng hiện lên kinh ngạc, trong nội tâm Chiến Tuyết cũng không cảm thấy có bao nhiêu kinh dị. Hai linh vật này năm xưa là linh bảo đắc ý nhất trong tay Nhạc Vũ, nhưng hiện tại cũng đã không còn bao nhiêu tác dụng.
Biểu Lý Càn Khôn Đồ đã có Diễn Thiên Châu cùng Trấn Thế Chung thay thế, Bạch Thạch Giác mặc dù có thể nghịch chuyển thời gian, nhưng bởi vì phẩm cấp quá thấp, từ sau khi nàng cùng sư huynh đăng lên Đại La Kim Tiên, đã khó thể đem thời gian nghịch chuyển tới trước thiên nhân cảm ứng.
Chiến Tuyết cảm thấy khó hiểu, vì sao Nhạc Vũ lại đem hai vật này đưa tới trong tay của nàng.
Bạch Trạch Giác không cần suy nghĩ cũng có thể biết được là giao cho Ngao Tuệ cùng Băng Thiến bọn họ, cùng đồng môn còn lưu lại tại Quảng Lăng Tông sử dụng.
Nhưng Biểu Lý Càn Khôn Đồ xác thực làm cho nàng cảm thấy nghi hoặc.
Khi cầm vào trong tay, ánh mắt Chiến Tuyết không nhịn được liền dao động biến ảo. Vật này rõ ràng đã bị Nhạc Vũ tế luyện, không gian bên trong đã tăng lên ước gần ba ngàn lần.
Vốn ngày xưa thế giới núi non sông ngòi chỉ có chừng vạn dặm, thế nhưng lúc này rõ ràng đã tăng lên phạm vi ba ngàn vạn dặm.
Bên trong còn chất đầy thực vật, đủ loại y phục cùng vô số đồ vật chất cao như núi.
Chỉ tính toán sơ qua, cũng đủ giúp cho trăm triệu nhân khẩu sinh sống ước chừng một năm thời gian!
Thậm chí ngay cả nguồn nước cũng vô cùng dồi dào.
- Sư huynh làm vậy là có ý tứ gì?
Trên mặt tuy nghi ngờ nhưng trong nội tâm Chiến Tuyết mơ hồ có suy đoán.
Ngoài ra còn có một đạo tử sắc phù chiếu, đưa tới trước người, hồn niệm Chiến Tuyết liền thăm dò vào bên trong, toàn bộ tin tức ý niệm liền hiểu được rõ ràng.
Tổng cộng có ba chuyện, thứ nhất là về Bạch Trạch Giác, phân phó bên trong quả nhiên không vượt ngoài sở liệu của nàng.
Chuyện thứ hai là Biểu Lý Càn Khôn Đồ, ngoại trừ vài lời dặn dò, còn có một đồ án vẽ vô số tọa độ thời không.
Trước đó Chiến Tuyết đã suy đoán được một phần, giờ phút này chỉ vừa suy nghĩ liền hiểu rõ ràng.
- Những tọa độ này là tiểu thiên thế giới sắp luyện thành nguyên thần tinh hạch? Trong vòng một năm có thể thu thập một trăm hai mươi triệu nhân khẩu sao?
Cẩn thận quan sát đồ án, nàng mới biết thế giới hồng hoang có bao nhiêu rộng lớn, tọa độ ghi lại bên trong đã lên tới năm ngàn!
Mà trong phiến hư không này, số lượng năm ngàn chỉ như hạt cát trong biển cả mà thôi!
Hồn niệm của Chiến Tuyết cũng đã xem tới đạo tin tức kế tiếp, vẻ mặt nàng chợt giật mình, tiếp theo sau sắc mặt lại tràn đầy vui mừng.
- Bốn tháng sau đi tới Thủy Vân quốc lấy di kiếm của phương tây đại đế!
Thanh âm của Nhạc Vũ lưu lại bên trong phù chiếu như đinh đóng cột, lộ ra tự tin vô cùng mãnh liệt. Khí thế bá tuyệt thậm chí như xuyên thẳng ra bên ngoài phù chiếu!
…
Cùng thời khắc đó, ở thế giới Diễn Thiên Châu, bên trong Thiên Ý Phủ.
Nhạc Vũ đứng dưới gốc Tiên Hạnh, vẻ mặt chợt thẫn thờ.
- Chỉ mới nhoáng lên đã qua gần bốn trăm năm…
Từ khi Tiên Hạnh trưởng thành đến tiên thiên siêu phẩm, tốc độ thời gian của Diễn Thiên Châu cũng tăng vọt hơn trước.
Từ chênh lệch bảy mươi lần, đã tăng lên tới bảy mươi bốn lần!
Bên ngoài trăm năm, bên trong Thiên Ý Phủ hôm nay đã là ba trăm bảy mươi năm!
Mà giờ khắc này sau lưng Nhạc Vũ, hiện rõ thủy lam quang luân mười chín tầng, lộ rõ phía sau.
Nhỏ nhất khoảng mười trượng, lớn nhất ước chừng mười vạn trượng.
Chính phản xoay chuyển tựa như chư thiên luân chuyển, khí tức huyền ảo khó lường, một cỗ uy áp khôn cùng rộng lớn bao phủ khắp thế giới.
Sau tầng mười chín còn có một tầng khoảng hơn trăm vạn trượng, giống như đem trọn thiên địa bao phủ bên trong.
Nguồn truyện: Truyện FULLNhưng hiện tại chỉ là hư ảnh, phù văn trong quang luân cũng không được đầy đủ trọn vẹn. Lại cùng đại đạo pháp tắc thế giới hồng hoang hoàn mỹ tương sinh, thậm chí một tia khí tức tán phát ra ngoài cũng đủ làm người khác bị phá nát.
Trong tám quang luân phía trước là thủy lam phù văn, còn có vô số tử kim linh quang bao hàm bên trong.
Đây cũng chính là nguyên lực Vu Thần, cũng được gọi là Hỗn Độn nguyên lực. Chính là cực hạn của Vu Thần, đồng dạng cũng là lực lượng đạt được từ bên trong bổn nguyên hồng hoang.
Không cần tín ngưỡng mà vẫn có thể duy trì được thần cách!
Lực lượng này cướp đoạt được từ bên trong thần tinh Cộng Công, tổng cộng có thể duy trì được bài vị nguyên lực tám cấp.
Khi đi tới tầng hai mươi đỉnh phong sẽ được gọi là nguyên lực chứng đạo. Cũng chính là Hỗn Nguyên Đại La Vô Cực Thái Thượng Kim Tiên, thánh nhân cảnh giới!
Hỗn Độn nguyên lực gia trì pháp tắc giả thuyết, đều có thể trở thành vĩnh hằng tồn tại, trở thành pháp tắc đại đạo được thiên địa thế giới thừa nhận!
Trừ phi chân thân của người chế định pháp tắc giả thuyết vẫn lạc, nếu không mặc dù là thánh nhân cảnh giới cũng khó thể phá giải, xem như tồn tại vĩnh hằng.
Gần bốn trăm năm thời gian cuối cùng Nhạc Vũ đã tiêu hóa toàn bộ mọi thứ bên trong thần tinh của Cộng Công.
Khả năng khống chế ngũ hành khí tức bên trong thân thể đã miễn cưỡng khôi phục tới trước Hỗn Độn Kim Tiên.
Mặc dù không thông suốt như những năm trước, khả năng khống chế pháp lực cũng chưa đạt tới đỉnh, nhưng cũng miễn cưỡng đạt tới cảnh giới nhập vi.
Ít nhất đã có thể miễn cưỡng kiềm chế khí tức, được Côn Luân Kính bảo vệ không đến mức bị người khác phát hiện được mình đã đạt tới Chuẩn Thánh cảnh giới.
Liên tiếp đánh ra vài trương phù chiếu cùng mấy đạo linh quang vào trong hư không, xa xa bay về tận sâu trong không gian.
Nhạc Vũ vừa định rời khỏi động thiên Thiên Ý Phủ, đột nhiên trong lòng khẽ động, nhìn ra xa xa, trong ánh mắt chợt hiện tinh mang.
- Sư đệ chúc mừng sư huynh! Chỉ còn nửa bước là có thể bước vào cảnh giới Đại La Kim Tiên…
Vừa nói vừa trực tiếp đi tới một tòa lầu các đơn giản nằm bên cạnh Thiên Ý Phủ. Sau đó liền nghe phương hướng kia truyền ra một tiếng cười sang sảng:
- Cực Lan ta tu hành mấy vạn năm, tính mệnh kéo dài tới đây cuối cùng cũng đạt tới cảnh giới thọ cùng thiên địa, chân chính trường sinh. Nhưng xa xa không cách nào sánh kịp với sư đệ, chỉ bốn trăm năm đã bước vào Chuẩn Thánh cảnh giới. Nói đến việc này cũng nhờ có Thiên Ý Phủ của sư đệ, giúp ta tiết kiệm được thời gian mấy ngàn năm…
Trong lời nói mang theo cảm khái vô tận, cũng xen lẫn vài phần phấn khởi, cười nói:
- Sư đệ có đại sự trong người thì cứ đi đi! Dung Vũ Hóa Vân đại pháp của ta đủ ứng phó được thiên kiếp! Chỉ cần cho ta thêm mười ngày thời gian là có thể xuất thế giúp ngươi!
Khóe môi Nhạc Vũ không khỏi hơi nhíu lại, lúc này có được một vị Đại La Kim Tiên trợ giúp cũng là một chiến lực không nhỏ.
Chỉ tiếc chức vị Bắc Đẩu Ngũ Khí Thủy Đức tinh quân hắn đã giao cho Quý Nguyên. Nếu không lúc này giao cho Cực Lan thật sự vô cùng thích hợp.
Chẳng qua hiện nay ghế trống dưới trướng của hắn vẫn còn rất nhiều, cũng không cần sầu không có vị trí để ổn định.
Suy ngẫm chỉ chốc lát, Nhạc Vũ bỗng dưng khoát tay đánh ra một đoàn hắc quang, nói:
- Vật trong tay đệ tuy nhiều, nhưng phần lớn đều hữu dụng. Chỉ có vật này còn nhàn rỗi, sư huynh cầm dùng hoặc là có thể trợ giúp! Một khi đạt tới Kim Tiên cảnh giới, ta sẽ vì sư huynh mưu cầu vị trí Bắc Cực Thần Quân!
Chỉ thấy đạo hắc quang kia chính là bảo vật Vân Diệt Ly Quang Kỳ.
Chính là do Vân Linh Tông Thái Thanh Huyền Tiên Linh Vấn dùng thân tế cờ chế luyện ra, là hậu thiên nhất phẩm linh bảo vừa vặn thích hợp với Cực Lan.
Bên ngoài Vân Diệt Ly Quang Kỳ bắn ra hơn mười điểm lam tử quang hoa, chính là Tam Giới Chân Tuyền, cùng mấy viên đan dược linh lực tràn đầy.
Cực Lan cũng biết Nhạc Vũ tài bảo thật dày, không chỉ là vài món linh bảo hộ thân đã đạt tới nhất lưu đỉnh cấp trên thế gian. Ngoài ra những dược liệu linh vật khác bao năm nay tích lũy cũng không biết nhiều đến bao nhiêu.
Hơn nữa chính bản thân Nhạc Vũ lại tinh thông luyện khí luyện đan, vật do hắn luyện chế đều là tinh tuyệt, bởi vậy cũng không chút khách khí đem linh vật toàn bộ thu hồi.
Về phần vị trí Bắc Cực Thần Quân, Nhạc Vũ thấy Cực Lan không lên tiếng cũng biết đối phương đồng ý, vì vậy mỉm cười không chút dây dưa rời đi.
Bắc Cực Thần Quân cũng là một trong những bài vị phương bắc. Địa vị đứng sau An Thiên Huyền Thánh đại đế cùng Bắc Đẩu Ngũ Khí Thủy Đức tinh quân.
Vốn lệ thuộc trực tiếp vào Thiên Đình, dùng trấn áp kháng cự Huyền Vũ chư tinh phương bắc. Nhưng hiện tại Nhạc Vũ xưng hùng tại phương bắc, thậm chí nguyên thần hóa thân của Huyền Vũ cũng đang dốc sức cho Nhạc Vũ, chức vị này tự nhiên xem như cũng không nhiều tác dụng, chỉ cần ở tại cuộc chiến Đào sơn chiến thắng, như vậy Hạo Thiên cũng không thể không đồng ý.