Ở ngay trước mắt những đoàn Hỗn Độn Khí phiếm xuất ngũ sắc quang hoa, nơi đó được gọi là Hồng Mông Hải.
Nhìn qua phạm vi chỉ khoảng mười vạn trượng, nhưng nơi này cũng đã được Phục Hy gọi là "hải", tự nhiên cũng phải có lý do riêng của nó.
Nhạc Vũ dù không dùng hồn niệm đi thăm dò, nhưng cũng có thể biết được không gian bên trong tất nhiên phải rộng lớn tới mức khó thể tưởng tượng.
Nguồn truyện: Truyện FULLCó thể thai nghén ra vô số tiểu thiên thế giới, năng lượng súc tích bên trong nhất định phải vô cùng kinh người!
Bên ngoài Hồng Mông Hải, lại lóe sang một lam một hồng hỏa diễm cùng thủy dịch, quay chung quanh lốc xoáy phạm vi mười vạn trượng kia, xoay tròn không ngớt.
Vừa lúc nằm ngay giữa Hồng Mông Hải cùng Hỗn Độn Hải, hấp dẫn lại bài xích lẫn nhau.
- Đây là…
Trên mặt Nhạc Vũ tràn ngập vẻ không dám tin. Hắn cũng không gọi ra tên của hai luồng linh thủy lẫn linh diễm kia, trong đầu cũng không hề có nửa phần trí nhớ.
Hắn chỉ cảm thấy linh thủy lẫn linh diễm kia vô cùng tinh thuần, trong những đạo điển mà hắn xem qua hoàn toàn không có chút ghi chép gì về hai vật này.
Điều này cũng có ý nghĩa, trước mắt vật mà hắn chứng kiến chính là tuyệt đỉnh linh trân vừa ra đời không lâu sau khi hồng hoang sơ khai!
Chỉ thoáng chốc Nhạc Vũ cơ hồ liền khẳng định, suốt bảy vạn năm nay Hình Thiên tuyệt chưa từng đến qua nơi đây, đi vào tận sâu trong tầng thứ chín Hỗn Độn Hải.
Nếu không chí bảo linh vật bậc này mặc dù có liều mạng vắt hết óc hắn cũng sẽ đoạt trở về!
- Hỗn Độn Chân Thủy, Hỗn Độn Linh Diễm…
Trong miệng thì thầm, vừa đặt tên cho hai loại chí bảo này, hơi thở của Nhạc Vũ bỗng nhiên cũng trở thành gấp gáp.
So sánh với hai đóa linh thủy linh diễm kia, đóa Tiên Thiên Đâu Suất Tử Dương Thần Diễm mà hắn thu thập được chẳng khác gì như trời với đất!
Hai vật kia trời sinh rõ ràng phải đứng đầu toàn bộ vạn thủy vạn diễm trong hồng hoang!
Nhưng khi Nhạc Vũ nhìn thấy vô số tiểu thiên thế giới vừa văng ra hướng Hồng Mông Hải liền bị tiêu tán, trong lòng chợt trầm xuống đáy cốc.
Nơi này cơ hồ mỗi thời mỗi khắc đều có gần trăm tiểu thiên thế giới bị nổ tung.
Cũng khiến quanh thân Hỗn Độn Hải biến thành một mảnh tử địa.
Tùy tiện đi tới gần, mặc dù là Thái Thượng Kim Tiên cũng hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Mà Hỗn Độn Thủy Diễm chỉ sợ cũng chỉ có thể đưa mắt thèm muốn từ xa.
Thân hình chớp động, hắn rời khỏi nơi đó, đặt chân ở một nơi khác, ngay địa phương an toàn, bên trong long đồng của Nhạc Vũ rõ ràng lóe ra vô số tử kim phù văn, bắt đầu điên cuồng tính toán.
Càng đến cuối cùng, trong lòng hắn càng thêm lạnh lẽo, bất kể hắn thôi diễn như thế nào, khả năng thu được hai vật Hỗn Độn chí bảo kia đều cực kỳ bé nhỏ. Mặc dù bên trong có mấy kế hoạch hơi có chút khả thi, nhưng đều phải buộc hắn dùng thân mạo hiểm.
Ngay khi trong lòng hắn cơ hồ muốn buông tha, thân hình Nhạc Vũ chợt khựng lại.
Hồn niệm của hắn tiến hành suy tính, hiện tại cũng đã có kết quả.
- Vô thượng đại đạo sao?
Chỉ cần dung hợp Tiên Thiên Hỗn Độn Chân Thủy cùng Linh Diễm kia, Đại Tiên Thiên Huyền Băng Ly Hỏa Chân Quyết của hắn sẽ lập tức đẩy tới vô thượng cảnh giới! Thậm chí còn sẽ vượt qua!
Ngoài Tiên Thiên Ngũ Sắc Thần Quang, Đại Phách Nguyên Long Diệt Thế Pháp, An Thiên Sáng Quyết, Cửu Chuyển Huyền Công, hắn sẽ có được thêm một môn vô thượng thần thông!
Hít sâu một hơi, trong đồng tử Nhạc Vũ lập tức lộ ra hai đạo tinh mang sắc bén. Vẻ sáng bóng bên trong phảng phất giống như hai ngọn lửa đỏ, hừng hực thiêu cháy.
Lần này sự tình không chỉ liên quan tới Đại Tiên Thiên Huyền Băng Ly Hỏa Chân Quyết, tiến giai tới ba tầng cuối cùng, mà là liên hệ đến thành tựu ngày sau!
Hiện giờ tuy hắn có thật nhiều thần thong, nhưng muốn đánh bại thiên đạo, duy nhất có thể tác dụng chỉ có vô thượng thần thông!
Muốn thu hai Hỗn Độn linh vật này, đây là cơ hội duy nhất trong suốt bao nhiêu năm nay của hắn.
Hắn liên tục di chuyển khắp nơi bên trong tầng thứ chín Hỗn Độn Hải, quanh người bao trùm thật nhiều tầng bích chướng của các loại thần thông, bị linh lực phong bạo đập vào xé rách không ngừng vỡ nát.
Mà bên trong long đồng của Nhạc Vũ, phù văn ẩn hiện càng thêm điên cuồng.
Ngay sau đó hắn liếc mắt vào tận sâu trong Hồng Mông Hải, ngoài hai kiện Hỗn Độn linh vật kia, còn thứ gì đó tồn tại đã tác động đến hắn nằm sâu bên trong kia.
Hơn nữa nhất định cũng đang nằm bên trong Hồng Mông Hải, tựa hồ cũng chỉ cần chạm tay là đến!
Trong nội tâm Nhạc Vũ mơ hồ có một loại cảm giác, vật kia đối với hắn mà nói chỉ sợ cũng vô cùng trọng yếu, thậm chí là mấu chốt giúp hắn chứng đạo.
Nhưng lực chú ý của Nhạc Vũ chỉ nhìn vào bên trong Hồng Mông Hải một lát, sau đó cực kỳ bình tĩnh thu hồi ánh mắt.
Tầng thứ chín Hỗn Độn Hải đã làm cho hắn tùy thời tùy khắc lâm vào nguy hiểm tử vong.
Nếu còn tiếp tục liều lĩnh, muốn xâm nhập sâu hơn vào Hồng Mông Hải, vậy rõ ràng chân chính tự đi tìm đường chết.
Có Hồng Quân tồn tại, Nhạc Vũ tuyệt không dám đổ bạc vận khí của chính mình, hi vọng bản thân bình yên quay về.
Hắn có thể ở trong vô số hung hiểm luôn luôn sinh tồn cho tới nay, chính là vì mỗi lần hắn thôi diễn tính toán đều đoán ra kết quả xấu nhất, vì vậy trước tiên tiến hành suy tính mà thôi.
Kiện đồ vật bên trong mặc dù trọng yếu tới bao nhiêu, nhưng cũng không đáng quý bằng tính mạng của chính hắn.
Ở tầng thứ chín lốc xoáy, không ngừng di chuyển thân hình, phiêu đãng khắp nơi, mãi cho tới ngày thứ chín vẻ mặt Nhạc Vũ bỗng dưng chuyển sang vô cùng ngưng trọng.
Hắn phẩy nhẹ tay áo, đem một đoàn ngũ sắc linh quang vừa ngẫu nhiên bay tới bên cạnh thu vào bên trong, đồng thời đem vài giọt Tam Giới Chân Tuyền hút vào trong cơ thể, làm dịu đi kinh mạch gần như khô cạn.
Trong thoáng chốc đó, trong lòng Nhạc Vũ cũng đã không còn suy nghĩ thêm điều gì khác.
Kiếm trận trận đồ dưới chân mở ra, Hà Đồ Lạc Thư trôi nổi hai bên, năm thanh tiên thiên Hồng Mông kiếm khí huyền phù quanh người, trong tay cầm thanh tiên thiên siêu phẩm canh kim kiếm khí của Lý Trường Canh, thân hình Nhạc Vũ tựa như mũi tên rời khỏi dây cung, bắn thẳng vào tận sâu trong lốc xoáy.
Khí thế toàn thân giống như thanh kiếm, vô cùng sắc bén, trực tiếp xuyên vào ngay chỗ yếu ớt nhất của tầng thứ chín Hỗn Độn Hải, lấy xu thế chưa từng có từ trước tới nay đem cương kình linh bạo đều chém vỡ ra!
Thế như chẻ tre, mãi cho đến khi xâm nhập vào bên cạnh địa phương kia, kiếm thế của Nhạc Vũ lúc này mới thoáng dừng lại, bị vô số bích chướng vô hình ngăn trở, tầng tầng lớp lớp chồng chất, thanh thế dần dần suy yếu, cương kình cùng linh lực phong bạo bị chém văng chung quanh lại tiếp tục tụ tập đến.
Trong mắt Nhạc Vũ chợt thoáng hiện cường quang tựa như tinh thần nứt toác!
Pháp lực vốn đã khô kiệt bên trong thân thể được bí pháp thúc giục, không ngừng sôi trào chấn đãng, kiếm khí đột nhiên tăng mạnh, ngũ sắc kiếm ảnh biến thành một đầu tử kim cự long ngàn trượng giận dữ rít gào, trở chướng trùng điệp trước người lập tức bị một kích dập nát, ngay sau đó thanh siêu phẩm canh kim kiếm khí trong tay Nhạc Vũ lại không chịu nổi cự lực đập vào, băng tán thành vô số mảnh nhỏ.
Nhạc Vũ khởi động phương pháp Tụ Lý Càn Khôn, thuận tay thu hồi những mảnh nhỏ canh kim, cả người hắn cũng hóa thành một đoàn ngũ sắc độn quang lọt vào bên trong tiểu thiên thế giới vừa bị tung vào bên trong Hồng Mông Hải không lâu.
Một tòa đại trận dùng Hà Đồ Lạc Thư cùng Hồng Mông trận đồ làm căn cơ lập tức mở ra.
Ngũ Hành pháp lực bên trong cơ thể được thúc giục lên tới cực hạn, đem hết toàn lực duy trì kết cấu thế giới vừa sinh ra đời.
Thân hình Nhạc Vũ lại bay nhanh tới gần hai đóa linh thủy cùng linh diễm, đưa tay khẽ vẫy, dùng Ngũ Sắc Thần Quang phá vỡ tiên thiên bích chướng trùng điệp, đem Hỗn Độn Chân Thủy mạnh mẽ trảo vào trong tay.
Ánh mắt Nhạc Vũ lại bắt đầu nhìn sang bên cạnh.
Mất đi Hỗn Độn Chân Thủy làm cân bằng, đoàn linh diễm đỏ rực lập tức bị lốc xoáy của Hồng Mông Hải ném vụt ra ngoài, tiến vào phạm vi bên trong Hỗn Độn Hải.
Trong mắt lướt qua một tia ý mừng, Nhạc Vũ không chút do dự đem Hồng Mông kiếm khí cùng trận đồ dưới chân thu vào trong tay, tổ hợp thành một thanh ngũ sắc cự kiếm, mà Hà Đồ Lạc Thư hóa thành hai luồng tinh quang uốn lượn hai bên thân kiếm, dưới chân cũng chuyển đổi thành Trấn Thế Chung.
Một tiếng chuông vang chấn đãng, đem thời không linh lực cuồng bạo tạm thời áp chế, một tiếng kiếm rít, Tam Diệu Như Ý Diệt Tuyệt kiếm xé rách hư không, một đoàn hắc sắc kiếm quang bỗng dưng chém thẳng vào bên trong thời không lốc xoáy.
Chỉ thoáng chốc Nhạc Vũ cơ hồ đem toàn bộ thiên địa pháp tắc trước người chém thành hỏng mất.
Kiếm chuyển đao thế, nghịch thiên kiếm trực tiếp làm tan biến pháp tắc, khiến hư không nơi này gần như tan rã.
Ở trong mắt Nhạc Vũ, Thiên Ý kiếm tuy uy lực cường thịnh, có thể nắm thiên ý trong tay, khinh nhờn thiên đạo, nhưng đến tột cùng vẫn nằm trong thiên đạo pháp tắc hồng hoang, là kiếm quyết giết địch, không phải kiếm quyết cầu đạo!
Chỉ có bốn thức Nghịch Thiên đao thoát từ Quảng Lăng Tuyệt Kiếm mới có thể chính thức tiêu dao thiên địa, đạt tới đại đạo!
Giờ khắc này nghịch thiên kiếm đã thể hiện ra oai lực vô thượng, chỉ thấy sau khi hắc sắc kiếm quang trôi đi, một đạo tế ngân liền được sinh trưởng giữa hắn cùng Hỗn Độn Linh Diễm!
Vô số tiểu thiên thế giới quanh người đồng thời nổ tung, linh lực hủy diệt thế giới đập vào, khiến ngũ tạng của Nhạc Vũ cơ hồ lệch khỏi vị trí, toàn thân trên dưới nổ tung vô số huyết tuyến.
Mấy tầng bích chướng thần thông hộ thân đều diệt vong, dựa vào Côn Luân Kính cùng Trấn Thiên Tỳ hắn mới tránh né được kiếp số tử vong ngay trong tích tắc.
Thân thể hắn cũng không chút do dự hóa quang bay lên, nương theo xung lực phản nghịch cấp tốc tiến về phía trước.
Chỉ trong nháy mắt hắn đã men theo tia hắc tuyến tiến tới trước đóa Hỗn Độn Linh Diễm, đưa tay trảo tới chụp gọn trong lòng bàn tay.
Ngay sau đó hai đóa Hỗn Độn linh vật đồng thời đều hút nhiếp vào trong cơ thể hắn, chìm vào bên trong đan điền!
Chỉ trong thoáng chốc, kinh mạch vốn đã hoàn toàn khô cạn lập tức bừng sôi vô số thủy hỏa chân khí.
Vô cùng cuồng bạo, không ngừng chạy loạn va chạm bên trong kinh mạch cơ thể, Nhạc Vũ nỗ lực khống chế, độn quang từ Ngũ Hành Nguyên Từ chuyển thành Huyền Băng Ly Hỏa Độn phóng ngược ra bên ngoài.
Ngay trong chốc lát thời không phong bạo vừa bị áp chế suy nhược chuyển sang cực thịnh, hắn lại thuận tay hút nhiếp được một đoàn ngũ sắc linh quang thật lớn, chỉ một lát sau thân ảnh hắn đã biến mất bên trong tầng thứ chín Hỗn Độn Hải.
Độn quang bay nhanh không ngừng, cực lực đột phá ra ngoài xa xa.
Không giống như lúc mới đi vào, giờ phút này Nhạc Vũ cũng không cần lo lắng lưu lại chân khí, có thể nói vô cùng quen thuộc bay đi, chỉ sau nửa tháng đã đi tới tầng thứ ba Hỗn Độn Hải.
So sánh với tầng thứ chín bên trong, nơi này mặc dù vẫn còn hung hiểm nhưng đã giảm bớt rất nhiều.
Đi tới nơi này, quang hoa lập tức chớp lên quanh người Nhạc Vũ, hắn tìm được một tiểu thiên thế giới vừa được củng cố độn thân lao vào.
Cơ hồ cùng một thời gian, bên trong tầng thứ chín Hỗn Độn Hải, một huyền y đạo nhân tư thái thanh tao ôn nhã vừa bước vào bên trong.
Nhưng khi hắn vừa đưa mắt nhìn vào tận sâu trong lốc xoáy, đột ngột đứng yên ngẩn người.