Mấy tháng sau, tại khu vực Triều Ca của Nam Chiêm Bộ Châu đột nhiên xuất hiện một nam một nữ trên tầng mây.
Ly khai cái Địa Tiên giới hơn mười năm nhưng Nhạc Vũ không nhiều cảm giác xa lạ, đứng trên không trung nhìn ngọn cự sơn cao 230 vạn trượng đã lựa chọn.
Vào lúc hai người hạ xuống thì một nửa cự sơn liền bị băng tuyết bao trùm, một nửa thì tất cả đều là dung nham hỏa tương.
May mắn cây cối nơi này vốn rất thưa thớt, nham thạch làm chủ, một ít sinh linh cũng được Nhạc Vũ dùng pháp lực dời đi nên hoàn cảnh tuy chuyển thành khốc liệt nên cũng không tạo ra sát nghiệp.
Đứng ở đỉnh núi chỗ, Nhạc Vũ vẫn không khỏi cười khổ một tiếng, Hỗn Độn tinh diễm, Hỗn Độn linh dịch đều là linh vật tối đỉnh phong trên thế gian, dung hợp với tám loại linh thủy linh diễm của hắn lại càng cường hoành thuần túy,cho dù qua ngàn năm vẫn chưa thể thuần phục.
Hôm nay trong cơ thể hắn đã ở vào biên giới Ngũ Hành thất hành, tuy đã gom đủ chín loại linh thủy linh diễm cho Đại Tiên Thiên Huyền Băng Ly Hỏa Chân Quyết, càng tiến sát thêm tới cảnh giới vô thượng.
Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULLBất quá Nhạc Vũ lại không dám đề thăng thêm dù chỉ một tầng, dù sau ngàn năm vẫn dừng ở tầng hai tư đỉnh phong. Điều này cũng chỉ là bất đắc dĩ, tuy lúc ở Hỗn Độn hải thu được hai đoàn linh vật đỉnh phong khiến chiến lực hắn tăng nhiều nhưng lại khiến cho Ngũ Sắc Thần Quang hơi có chút sơ hở, còn chưa tới mức để cho người khác lợi dụng nhưng một khi đem Đại Tiên Thiên Huyền Băng Ly Hỏa Chân Quyết tu luyện tới cực hạn sẽ dẫn tới Ngũ Hành bên ngoài sụp đổ.
Cũng may là thần thông này hợp nhất thủy hảo nên còn dư địa để bổ cứu, chỉ cần tìm được Hỗn Độn linh dịch, Hỗn Độn tinh diễm cùng tam hệ linh vật kim thổ mộc cùng cấp bậc sẽ trấn áp được ngũ hành trong ngoài.
Đã có nguy cơ thì cũng là kỳ ngộ. Nếu như có thể tìm được toàn bộ thì không chỉ hai môn thần thông kim hệ, Lưỡng Nghi Ly Hợp nguyên từ quyết cùng Thanh Đế Trường Sinh Quyết có thể lại đề thăng một cấp độ mà Tiên Thiên Ngũ Sắc Thần Quang cũng siêu thoát tới cảnh giới vô thượng!.
Chỉ là việc này nói đến dễ dàng, chính thức bắt tay vào lại khó như lên trời.
Nhạc Vũ hiện giờ cũng chỉ có chút năm chắc với hai hệ thổ mộc, về phần kim hệ căn bản không có một chút đầu mối, chuyện Ngũ Hành thất hành cũng chỉ có thể kéo dài một đoạn rồi nói sau.
Chiến Tuyết theo sát phía sau, đặt chân lên đỉnh núi, từ khi thành tựu Thái Sơ hồn ấn, cướp lấy gần 600 vạn tín đồ của Hình Thiên thì khí tức của nàng càng phát lăng lệ ác liệt, lúc này bình thản nhìn ra phía xa rồi khẽ gật đầu:
- Nơi đây coi như không tệ! Bản thân dành dụm không ít linh mạch, chỉ cần thêm chút cải tạo một phen sẽ tạo ra được căn cơ cho Quảng Lăng tông.
Nhạc Vũ cười cười, nơi này chính là Hậu Thổ chọn lựa cho hắn, cự ly cách Tức Sơn không quá ba trăm triệu dăm, bên trong là một vùng đất hoang nên không dẫn tới chư tông ở đây kiêng kị, vừa khéo thích hợp Quảng Lăng tông chưa hề có căn cơ trong Hồng Hoang dừng chân.
Khai mở long nhãn, Nhạc Vũ bỗng dưng điểm ra một chỉ khiến vài linh mạch trong vòng ức vạn dặm lập tức bị cưỡng ép vặn vẹo toàn bộ tụ lại dưới cự sơn, trên một mặt thạch bích càng tự nhiên ba đại tự Quảng Lăng tông.
Tiếp đó hắn lại vãi ra vô số linh thạch theo bát phương chìm vào lòng sơn thể.
Hơn hai trăm viên Hồng Mông mà hắn làm ra lúc còn ở Hỗn Độn hải cũng khảm nhập từng viên vào linh trận cơ sở, chỗ trung ương gia nhập Tứ Ngạo Tuyệt kiếm cùng với kiếm đồ.
Cuối cùng hắn bố trí một động thiên gần đỉnh núi, do linh mạch chi trì, chỉ qua nửa ngày đã đem một tòa núi hoang cải tạo thành một chỗ tu hành tuyệt hảo có cấm chế sâm nghiêm.
Nhạc Vũ nhìn chung quanh, càng thêm vui vẻ, khẽ vung tay đem mọi người trong Quảng Lăng tông phân bố ra chung quanh cự sơn.
- Đây là bản sơn mới của Quảng Lăng tông?
Nông Dịch Sơn vừa mới hiện thân liền kinh ngạc nhìn qua trước mắt, những người còn lại cũng đều đồng dạng, ngay sau đó lại một hồi kinh hỉ vì linh lực thiên địa ở đây vượt qua chỗ cũ ở Thiên Nguyên giới quá nhiều, một tư chất bình thường ở đó có thể ở đây dễ dàng tu hành lên đến linh tinh, có căn cơ tông môn như vậy quả thật vượt xa ước nguyện của mọi người.
- Nơi này chỉ là tạm thời, nếu ta cùng Lăng Tiêu tổ sư có một người có thể chứng nhận Thánh Nhân, cho dù là linh sơn như đông Côn Luân cũng không nói chơi.
Nhạc Vũ lời còn chưa dứt, bỗng nhiên dừng lại nhìn về bên trên, sau đó cất bước lên chín tầng mây, chỉ thấy từng thân ảnh yểu điệu trong đó đang mỉm cười trông lại, một người chính là Hậu Thổ, bên trái là Ngao Tuệ, hai người còn lại là Lí Tử Hàm cùng Bạch Thường
Nhạc Vũ đầu tiên mỉm cười với ba người Ngao Tuệ, mắt lộ vẻ tán thưởng, chuyện Đào sơn, mấy người bọn họ đã làm không tệ, sau đó mới cúi người hành lễ với Hậu Thổ:
- Chuyện tông môn ta từ nay về sau phải làm phiền tỷ tỷ chăm sóc!
Hậu Thổ nghe vậy, lập tức mặt thấu sắc không vui, hừ lạnh một tiếng:
- Hẳn là Bệ Hạ đã đem tỷ tỷ thành người ngoài?
Trong lời đã mang theo chút ghen tuông.
Nhạc Vũ không khỏi cười khổ một tiếng:
- Tỷ tỷ đa tâm, chỉ là chuyện Quảng Lăng tông đối với ta mà nói, thật sự rất quan trọng yếu. Không như thế, không đủ để biểu đạt lòng biết ơn của tông ta, nếu là chuyện bản thân, tuyệt sẽ không khách khí với tỷ tỷ.
Thần sắc Hậu Thổ lúc này mới trở nên ấm áp, nhẹ giọng cười cười, ánh mắt nhìn qua khí hàn nhiệt đang tỏa ra sau lưng Nhạc Vũ không khỏi khẽ giật mình:
- Xem ra lần này đệ đệ là lại có kỳ ngộ. Đại Tiên Thiên Huyền Băng Ly Hỏa Chân Quyết đã có thể tu đến trình độ này, còn chuyện Ngũ Hành thất hành nên xử trí như thế nào?
Còn chưa chờ Nhạc Vũ trả lời, Hậu Thổ bỗng dưng chợt tỉnh:
- Đúng rồi! Ta quên mất, chỉ cần lại tìm ba kiện Linh Bảo trấn áp là được! Ta lại vừa vặn có một kiện.
Nhạc Vũ giật mình, vốn hắn định đi Đông Thắng Thần Châu Hoa Quả Sơn một chuyến, dù cam nguyệ đắc tội Oa Hoàng thêm một lần nữa cũng không tiếc, không ngờ vừa khéo Hậu Thổ lại có.
Chỉ thấy Hậu Thổ chụp lên ngọn núi phía xa một trảo, sau một lát thì có một quầng sáng Huyền Hoàng lớn bằng chiếc cối xay độn không bay tới, thoạt nhìn là một khối đá có thể biến hóa tùy ý trạng thái trong tay nàng, khi cứng như nham thạch, khi lại mềm như bùn đất, đôi lúc lại bất định như mây mù.
- Thế nhân chỉ biết trong linh vật thổ hệ có Bổ Thiên Thạch cùng Cửu Thiên Tức Nhưỡng cầm đầu, trên đời cũng truyền lưu không ít, phẩm giai lại phần lớn là không nhập lưu. Bổ Thiên Thạch tối gian trên thế gian chỉ còn lại ba khối, đều không rõ hạ lạc. Phần còn lại của Cửu Thiên Tức Nhưỡng đều trong tay Vũ Hoàng, đệ đệ thân có linh vật thủy hỏa, cũng chỉ có hai vật này có thể cân đối!
Nhạc Vũ khẽ gật đầu, nhìn chằm chằm vật trong tay Hậu Thổ, hắn đã sớm biết dù là Bổ Thiên Thạch cùng Cửu Thiên Tức Nhưỡng cũng chia phẩm giai.
Những thứ hắn đoạt được chỉ là một ít không nhập lưu, Tiên Thiên Ngũ Sắc Thần Thạch còn được, những kết tinh tức nhưỡng lại khó có thể dung chứa Hồng Mông tử khí, bất quá lúc này có thể khẳng định vật trong tay Hậu Thổ dù không phải Bổ Thiên Thạch hay Cửu Thiên Tức Nhưỡng nhưng cũng không dưới hai vật kia.
- Vật này tên gọi Nguyên Thần Huyền Thổ.
Thấy vẻ hiếu kỳ trên mặt Nhạc Vũ, Hậu Thổ lộ ra vài phần kiêu ngạo:
- Nữ Oa dùng Ngũ Sắc Thần Thạch Bổ Thiên, Vũ Hoàng dùng trị thủy, tỷ tỷ lại thu thập Nguyên Thần Huyền Thổ vốn dùng để mở Luân Hồi! Thế nhân chỉ biết Ngũ Sắc Thần Thạch cùng Cửu Thiên Tức Nhưỡng là kỳ trân thổ hệ nhưng không biết thế gian còn có vật này có thể sóng vai!
Nhạc Vũ trong mắt chớp lên quang trạch, biết vật này nhất định là thứ Hậu Thổ chuẩn bị trước khi mở Luân Hồi để tránh đi tử kiếp. Xem ra những nhân vật thượng cổ đều không đơn giản, ngày ấy dù không có hắn ra tay thì nàng cũng có thể nắm chắc mười phần có được một tuyến sinh cơ.
Cười cười, Nhạc Vũ không chút khách khí, thu lấy thứ giống như bùn không phải bùn, giống như sương mù không phải sương mù.
So sánh với Hỗn Độn tinh diễm, Hỗn Độn linh dịch tuy là có chút chênh lệch nhưng lại có thể đền bù về mặt số lượng, chỉ cần thêm chút luyện chế , cân đối Ngũ Hành, trấn áp thổ hệ linh trận tuyệt không vấn đề, còn lại chỉ cần tìm thêm hai hệ kim mộc.
Lúc này Hậu Thổ lại nhìn sang Chiến Tuyết, kỳ quang chớp lên, giống như cười mà không phải cười nói:
- Hỗn Độn Kim Tiên chi cảnh! Ngươi quả là gặp được Tạo Hóa. Rõ ràng có thể thôn phệ mấy trăm triệu tín đồ của Hình Thiên, không biết ngày sau thành tựu như thế nào. Nói không chừng có một ngày có thể cùng Bổn cung sóng vai.
Nhạc Vũ không chút nào để ý, việc này có thể dấu diếm được người khác nhưng không dấu diếm được Hậu Thổ, hơn nữa có vài chục năm giảm xóc, Chiến Tuyết dĩ nhiên thành tựu chuẩn thánh, cũng không cần giấu diếm.
Chiến Tuyết lại lạnh lùng nhướng mày:
- Ta cùng sư huynh đi theo còn đường Dĩ Lực Chứng Đạo, thành bại khó lường. Không dám cùng nương nương đánh đồng.
Sắc mặt Hậu Thổ lập tức cứng đờ, trên mặt hiện ra vài phần lạnh lùng. Chiến Tuyết nói như vậy tuy không rõ ràng nhưng bao hàm ý khinh thường. Siêu thoát Thiên Đạo cùng nguyên lực chứng đạo, chắc chắn là cách biệt một trời.
Sau một khắc, nàng nhìn sang Nhạc Vũ vẻ ủy khuất.
Nhạc Vũ khổ não, bất đắc dĩ nói:
- Nếu như đệ đệ ngày khác có thể trảm phá thiên đạo, nhất định không phụ tỷ tỷ --
Hậu Thổ lập tức chuyển buồn bã thành vui vẻ, biết một câu Nhạc Vũ đáng giá ngàn vàng, Chiến Tuyết lại hừ lạnh một tiếng, bất mãn quay đầu, trong mắt lộ vẻ suy tư.
Lúc này Nhạc Vũ nhìn sang ba người Ngao Tuệ:
- Ba người các từ nam cương trở về trước thời gian đã tra xét được gì?