Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 1368: Lục đại hoành nguyện!





- Hai vị xin đứng lên! Lần này Địa tiên nhất mạch có thể tới tương trợ, trẫm vô cùng cảm kích!
Vô luận là Lục Áp hay Mạnh Chương đều xem như cấp dưới trực tiếp dưới trướng của hắn.
Mặc dù là Hi Hòa, Thường Hi ở trên danh nghĩa cũng phụ thuộc Thiên Đình, giờ phút này suất binh tiến đến dốc sức cho hắn, tuy cảm kích nhưng chỉ có thể xem như cấp dưới mà đối đãi.
Chỉ riêng chư môn phái thuộc Địa tiên thì khác hẳn, chính là đồng minh chân chính, phải lấy lễ mà đối xử.
Nhưng khi nói ra những lời này, Nhạc Vũ chỉ thấy thân thể của mình gần như hỏng mất.
Cơ hồ mỗi khi phun ra một chữ đều vô cùng gian nan, cực kỳ đau đớn.
Ngay trong thoáng chốc hai lộ đại quân gặp nhau, tử kim hoa cái bên trong khí trụ càng thêm ngưng thật kiên vững.
Từng cỗ tử khí từ trong hai lộ đại quân đồng loạt bắn tới dung nhập vào trong khí vận kim trụ của hắn tràn đầy.
Mà hoành lực thiên địa lấy xu thế càng thêm điên cuồng nhảy vào bên trong thân thể hắn.
Kỳ thật chỉ cần hắn thuận theo, tùy ý đưa những lực lượng kia cải tạo thân thể hắn liền có thể bình an, cũng sẽ không phải chịu bao nhiêu đau đớn.
Như vậy có thể thoải mái nắm giữ lực lượng bổn nguyên thế giới kia!
Nhưng khí vận chứng đạo mặc dù có thể lấy được uy đức của Thánh Nhân, nhưng giờ phút này hắn cũng thật sự cảm nhận được dị lực kia đang xung đột tổn hại đối với đạo cơ của chính bản thân mình!
Tình hình như thế là chuyện mà hắn tuyệt không cho phép! Dù cho lực lượng này cơ hồ mạnh mẽ tới mức làm cho hắn không thể kháng cự.
Hôm nay cũng chỉ có thể phục tùng theo hắn! Không thể để cho nó khống chế!
Dù phải thân vẫn, dù là thần hồn vẫn vong, cũng phải đấu tranh! Tuyệt không bỏ qua!
Giờ phút này bên trong thân thể bảy thước cũng giống như một chiến trường, một phương không chút mục đích, chỉ theo bản năng muốn đạt được chút vị trí bên trong thân thể, một phương đang kháng cự, cố gắng chinh phục bên kia.
Hai cỗ lực lượng không ngừng tranh đấu giằng co, tựa như hai cỗ máy xay nghiền ép làm huyết nhục xương cốt toàn thân hắn không ngừng nghiền nát!
- Ta mượn Thiên Đế lực đã là như thế! Không biết mấy vị Thánh Nhân kia mượn công đức nguyên lực chứng đạo sẽ như thế nào đây?
Rõ ràng đau đớn đang hoành hành trong đầu Nhạc Vũ, nhưng hắn vẫn còn nghĩ ngợi tới tạp niệm lẫn lộn trong lòng.
Mơ hồ cũng biết được trong hơn mười vạn năm, Tam Thanh Nhị Thánh gian nan cầu đạo, đã đem hết toàn lực bổ túc đạo cơ của chính mình.
Khẽ cười vui sướng khi người gặp họa, bàn tay Nhạc Vũ chợt lật ra, Trấn Thiên Tỳ hiện lên trong tay.
Ngay lập tức hắn chỉ cảm thấy dị lực đang tranh đấu ngất trời trong thân thể có chút yên tĩnh xuống, rõ ràng đã hiện ra xu thế bình ổn.
Có được Thiên Đế ấn trấn áp, thiên địa dị lực mãnh liệt tràn đến cuối cùng đã có xu thế phục tùng.
- Quả nhiên năm xưa Đế Tuấn đúc ra ấn tỳ này cũng đã liệu định ra tình hình như vậy!
Trong lòng chợt hiểu ra, Hồng Mông trận đồ bên trong đan điền Nhạc Vũ cũng bắt đầu xoay tròn.
Âm Dương Bát Quái đối ứng cùng thiên địa, khi chuyển động tựa như một cơn lốc xoáy thật lớn đem lực lượng kia hút vào trong đan điền.
Mà Ngũ Hành kiếm trận bỗng dưng bắn ra kiếm quang lăng áp khắp nơi, một tia kiếm khí nhảy vào bên trong kinh mạch, đem thiên địa hoành lực xoắn thành dập nát, nhanh chóng kiềm chế trấn áp.
Ngay cả Hà Đồ Lạc Thư cũng mở ra, Côn Luân Kính bắn ra một đạo u quang thẳng xuyên vào bên trong thần hồn Nhạc Vũ.
Phong Nguyên Xích Tùng đứng đối diện vốn đang định đứng dậy, giờ phút này thấy thế chợt cả kinh, đưa mắt nhìn nhau tràn đầy hoảng sợ.
Trước đó tuy Nhạc Vũ có khí tượng Thánh Nhân, nhưng chân khí lại bạo loạn, làm cho người ta cảm giác thực sự không phải không thể chiến thắng, không phải không có sơ hở.
Mà giờ khắc này chỉ thấy thân ảnh bên trên ngọc liễn nguy nga như ngọn núi lớn, cao vời không thể chạm tới.
- Năm đó Đế Tuấn muốn mượn Thiên Đế vị bước lên đại đạo, quả nhiên là dùng được!
- Hồng Vân đạo huynh, ngươi có từng nghĩ đến mấy vạn năm sau vị đệ tử chân truyền này của ngươi lại có thể thật sự thành tựu được Thánh Nhân tôn sư!
Trong ý niệm của hai người đều hiện lên tạp niệm hỗn loạn, nhưng vẻ mặt càng thêm kính cẩn.
Mọi người ở bên cạnh, Lục Áp cùng Mạnh Chương, Hi Hòa cùng Thường Hi đều ngưng trọng, trong mắt hiện lên vẻ vui mừng.
Chỉ trong nháy mắt từ hướng đông cùng tây lại có quang hoa bay tới.
- Đông phương Thiên Tề Nhân Thánh hôm nay nhận lệnh lĩnh quân cùng đến, nguyện tùy bệ hạ thảo phạt bất chính đồ!
- Phương tây Kim Thiên Nguyện Thánh nhận lệnh đã tới! Phương tây đế đình nguyện tôn Tử Vi đại đế làm Trung Thiên đại đế!
Hai lộ đại quân tuy chỉ có vài vị Đại La Kim Tiên đi theo, nhưng binh tướng cũng đạt tới ngàn vạn người, đặc biệt đều là tinh nhuệ, một trăm hai mươi vạn chiến xa chậm rãi hợp lại bên dưới ngọc liễn của Nhạc Vũ.
Đồng dạng lại có một tia tử khí nhảy vào bên trong tử kim khí trụ, khiến hoa cái càng thêm khổng lồ, bao phủ khắp phạm vi trăm vạn dặm.
Mà tử kim cự long bên trong khí trụ càng thêm linh động khổng lồ, phảng phất như đã hóa thành sinh linh sống động, đang không ngừng xoay chuyển uốn lượn bên trong.
Thiên địa dị lực đang dũng mãnh tràn vào thân thể Nhạc Vũ càng mạnh thêm mấy thành, khiến Trấn Thiên Tỳ cũng gần như không thể áp chế.
Theo sát phía sau, ở mặt bắc Thiên Đình cũng có vô số độn quang xa xa tìm đến. Lại thêm một lộ đại quân, tinh tế quan sát số lượng không dưới sáu ngàn vạn, vượt hẳn những lộ đại quân trước đó, thanh thế huy hoàng, giống như có thể nghiền áp hết thảy!
Người giá trú chiến xa đi phía trước nhất chính là hai người Tây Vương Mẫu cùng Lý Trường Canh.
- Sở thuộc Tử Vi đế cung, trực đãi cấm quân ngũ vệ, bảy mươi hai lộ thần tướng, Thiên Đình bốn mươi lăm lộ thần tướng, bốn ngàn vạn binh mã phụng mệnh tới!
- Tây Côn Luân sơn, hai mươi bảy môn, bốn mươi ba tông, hai ngàn vạn đạo binh nguyện tôn bệ hạ hiệu lệnh!
Lúc này số lượng binh mã hội tụ nơi đây đã lên tới hai ức ba ngàn bốn trăm vạn, gần hai ngàn vạn chiến xa đủ loại!
Liếc mắt nhìn qua, cảnh tượng rơi vào trong tầm mắt đều là bóng người lành lạnh túc sát, chiến xa đằng đằng sát khí. Hai ức tiên tu khiến thiên địa nguyên lực nơi này chấn động kịch liệt, bạch sắc sát phạt khí tức xông thẳng lên trời, cơ hồ hóa thành thực chất!
Cũng khiến vô số thần niệm từ khắp bốn phương tám hướng sôi nổi tụ tập tràn tới, dù là Chuẩn Thánh cảnh giới hiện tại cũng không dám tới gần khu vực này, chỉ có thể ở xa xa xem chừng.
Mà hiện tại ở đối diện cũng giống như phát hiện ra thiên địa dị biến, toàn bộ đều mờ mịt thất thố nhìn lên trời cao, trong mắt tràn đầy vẻ kinh hoàng.
Nhưng sự xuất hiện của Tây Vương Mẫu cùng Lý Trường Canh suất lĩnh thêm sáu ngàn vạn người thật làm Nhạc Vũ phải hít một hơi rét lạnh.
Thiên địa dị lực vốn đã bị Trấn Thiên Tỳ áp chế hiện tại chuyển sang vô cùng cuồng bạo!
Tựa như nước lũ, vô tình đem hết thảy trấn áp trong cơ thể hắn nghiền nát tan vỡ.
Lúc này ở bên dưới mặt đất, bỗng dưng hiện ra một vòng xoáy màu đen khổng lồ, một cỗ lực lượng mạnh mẽ đem Cửu U xé mở. Ngay sau đó lại xuất hiện một chi đại quân, do Cửu Hoa tán nhân dẫn đầu, trăm vạn hắc sắc chiến xa, chẳng khác gì tường đồng vách sắt từ bên dưới hố đen khổng lồ chậm rãi bay nhanh ra ngoài.
- Chúng ta vốn là tọa hạ Hậu Thổ, U Minh đại đế! Thiên Đế Hạo Thiên đã mất đi thiên mệnh! Nay phụng mệnh Hậu Thổ Thánh Nhân, suất lĩnh ba ngàn vạn minh binh đến giúp đỡ bệ hạ chinh phạt Thiên Đình ngụy đế!
Theo sự xuất hiện của ba ngàn vạn minh binh, ba trăm sáu mươi vạn chiến xa hội tụ tới trước ngọc liễn, Nhạc Vũ chỉ cảm thấy bên trong thân thể ầm ầm nổ vang như sấm, tình hình bên trong thân thể đã hoàn toàn không thể khống chế.
Da thịt toàn thân bị vặn vẹo, dị lực vỡ bờ cơ hồ tiếp cận nổ tung.
Nhạc Vũ đột nhiên cười to, Trấn Thiên Tỳ chớp lóe quang hoa, miễn cưỡng thúc giục lực lượng ngọc tỳ, đem lực lượng bạo loạn trong cơ thể tạm thời áp chế, ngay sau đó lập tức vươn người đứng lên, triệu ra Thiên Đế kiếm cắt lấy uyển mạch của chính mình.
Máu tươi phun tràn, vẻ mặt Nhạc Vũ thật thản nhiên quét mắt nhìn bốn phương, lướt qua hai ức sáu ngàn vạn đại quân trước mặt, ngay trong ánh mắt kinh dị khó hiểu của mọi người, thản nhiên nói:
- Hôm nay lập tức phạt thiên, thiên địa thay đổi tất khiến tam giới khó thể bình an, chư phương chấn động thậm chí trăm họ lầm than. Trong lòng trẫm cảm thấy không đành, lúc này có sáu đại chí nguyện cần tuyên thệ: Nguyện thứ nhất, nếu trẫm trở thành Thiên Đế tất khiến thiên địa giao thái, âm dương dung thông, ngũ linh tương an, vạn vật thông thái! Khuynh tận lực lượng bảo hộ hồng hoang chư giới!
Lời thề vừa thốt ra, ngay lập tức thất thải quang hà hiện lên đầy trời, từng đạo quang mang từ sâu trong minh minh chiếu xuống.
Chỉ trong chốc lát công đức vô cùng tận hợp quanh đỉnh đầu Nhạc Vũ.
- Đây là phương pháp chứng đạo đại chí nguyện của phương Tây nhị thánh!
Trấn Nguyên Tử bỗng dưng giật nảy mình, nhìn về hướng Nhạc Vũ.
Hoành nguyện pháp không thể so sánh với công đức thực sự. Nhưng lấy lực lượng nguyện thệ hướng thương thiên mượn tới công đức mà thôi.
Vì vậy phương Tây nhị thánh mỗi lời nói cử động đều phải tuân theo nguyện thệ.
Mà Tây Phương giáo chủ, Tiếp Dẫn đạo nhân có tới bốn mươi tám nguyện mới chứng được Thánh Nhân vị!
Giờ phút này Nhạc Vũ cũng muốn đi theo con đường này chứng thánh hay sao?
Lại nghe Nhạc Vũ tiếp tục nói:
- Nguyện thứ hai, nguyện tuyệt thiên địa chi thông! Tiên phàm khác biệt, không được thông nhau. Thế gian sinh linh cũng phải tuân thủ theo tự nhiên chi đạo!
- Nguyện thứ ba, tất khiến tu sĩ cùng Yêu tộc hồng hoang đều có nơi náu thân! Nguyện xây lại cửu tiêu ba mươi ba thiên, vĩnh là thiên giới nhạc thổ!
Mọi người chung quanh vẻ mặt đều chấn động.
Ngay sau đó trên không trung, hai ức sáu ngàn vạn tiên tu đều dùng đại lễ phủ phục xuống.
Từ sau khi Đế Tuấn thân vẫn, trụ trời Bất Chu sơn vỡ tan, chư tông nhân gian, thiên hạ yêu tu chiến đấu sát phạt lẫn nhau không ngớt, tranh đấu không ngừng.
Đó là bởi vì ba mươi ba thiên bị tổn hại, âm dương trong thiên địa mất cân đối, ngũ linh không được cân bằng, thiên tài địa bảo cùng tài nguyên tu hành từ từ giảm thưa thớt.
Nếu ba mươi ba thiên cảnh có thể hồi phục như lúc ban đầu, đủ khiến cho những việc tranh đấu tương tàn trong thiên địa giảm bớt chín thành, đúng thật là một việc đại công đức!
Mà khi nguyện thệ thứ ba thốt ra, thất thải kim liên bên trong tử khí trên đầu Nhạc Vũ đã tăng lên tới mười một cánh, mười một cánh liên hoa cực kỳ sáng lạn!
Mượn dùng lực lượng này, Nhạc Vũ cũng hoàn toàn điều dưỡng thỏa đáng chân khí trong thân thể hoàn toàn phục tùng.
- Nguyện thứ tư, nếu trẫm làm Thiên Đế, quân lâm thiên hạ, nhất định tận hết chức vị Thiên Đế! Bảo hộ bốn phương, trấn áp bát hoang. Thế gian sinh linh đều đối đãi ngang hàng!
- Nguyện thứ năm, nguyện quét sạch thiên ma, khiến yêu vật dị giới không còn tái hiện nhân gian, làm hại hồng hoang! Xây dựng thiên hình trợ thiên hạ đạo tu tôi luyện đạo tâm!
- Nguyện thứ sáu, nguyện thế gian thương sinh đều nghe theo hiệu lệnh của ta! Không trung tắc tử, không tòng tắc vong! Thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết!
Hai đại nguyện trước đều dẫn tới công đức vô cùng tận, khiến thất thải kim liên đều hiện thêm một cánh liên hoa, nhưng chỉ mờ ảo, còn chưa ngưng tụ thành chân hình.
Làm toàn bộ những người đứng xem chung quanh đều nghiêm túc yên lặng, họ hiểu được giờ phút này chỉ cần Nhạc Vũ tình nguyện lập thêm mấy đại thệ nguyện, có thêm một đạo Hồng Mông tử khí sẽ lập tức đạt đủ công đức khí vận, đồng thời thành tựu Thánh Nhân.
Nhưng tình hình như vậy những người có mặt muốn hâm mộ cũng không đạt đến.
Muốn chịu tải nguyện thệ, bản thân cũng phải có được pháp lực vô cùng tận, thần thông thông thiên. Nếu không làm sao trong suốt mười vạn năm, lấy đại chí nguyện chứng thánh chỉ có hai người Chuẩn Đề Tiếp Dẫn. Truyện Sắc Hiệp - https://trumtruyen.vn
Mà lời thề cuối cùng vừa lập ra, đã không còn công đức lắng xuống, ngược lại còn sát khí xung thiên khiến tâm thần mọi người đều chấn động.
Nhạc Vũ bỗng dưng chỉ kiếm về phía trước:
- Trời không thể có hai thái dương, thế gian không thể có hai chúa! Ta nhận thiên mệnh, phạt thất đức ngụy đế. Chư vị nguyện theo trẫm cùng đi, chinh phạt Diệu Pháp Đại La Thiên!
Lời nói vừa rơi xuống, lập tức cả bầu trời vang lên tiếng hô to như núi lở sóng thần. Vẻ mặt hai ức sáu ngàn vạn người đều phấn chấn, vũ động binh qua!
- Chúng ta nguyện tùy bệ hạ, vĩnh sinh bất hưu!
- Nguyện tùy bệ hạ phạt thiên, tử chiến không sờn!
- Bất thần tắc tử, bất tòng tắc tru! Thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết!
Cửu long ngự liễn của Nhạc Vũ đã được thúc giục, chín đầu chân long vốn là người phạm tội mang hình phạt bên trong Long tộc, thế nhưng lúc này đều sải bước hùng dũng, phảng phất như vô cùng vinh quang.
Mà vài vị Hỗn Độn Chuẩn Thánh hội tụ quanh ngọc liễn của Nhạc Vũ vẻ mặt đều kính cẩn cúi người thi lễ, sau đó quay về bổn trận chủ trì đại quân.
Ngay sau đó hai ức sáu ngàn vạn binh tướng, hơn hai ngàn vạn chiến xa tựa như cự thú khổng lồ bước trên đoàn mây đen dày đặc mãnh liệt xuyên toa trên không trung.
Nơi này cách Thiên Cung Diệu Pháp Đại La Thiên rất gần, chỉ trực tiếp xé rách hàng rào không gian Đại La Thiên đại quân đã có thể đi vào. Không tới nửa ngày từ xa xa đã trông thấy Thiên Đình Thông Minh Cung.
Nơi này vốn có năm ngàn vạn binh mã Thiên Đình đóng quân, đã bị Tây Vương Mẫu cùng Lý Trường Canh trực tiếp mang đi gần phân nửa.
Khi ngọc liễn của Nhạc Vũ đi tới, binh tướng Thiên Đình đã bỏ chạy hết bảy thành.
Tân quân mới kiến tạo của Hạo Thiên cũng không còn lưu lại bao nhiêu.
Từ rất xa lại có thêm một chi đại quân từ phương nam bay đến, Nhạc Vũ đưa mắt nhìn về nơi xa, chính là Mụ Tổ Lâm Mặc Nương.
Hơn mười Vu Thần thống suất nam phương, gần bốn ngàn vạn vu binh đồng dạng trận thế túc sát, khí thế lẫm nhiên.
Còn chưa tới gần, Mụ Tổ Lâm Mặc Nương đã khom người nói:
- Chúng ta đánh tan chư lộ binh mã phía nam Thiên Đình, mất hết mấy ngày thời gian, không thể lập tức hưởng ứng chiếu mạng của bệ hạ, xin bệ hạ hãy thứ tội!
Bên trong đại trận, Lục Áp nghe vậy vẻ mặt không khỏi dao động, trong mắt hiện ra vẻ cảm khái.
Có thêm hơn mười Vu Thần cùng bốn ngàn vạn vu binh, đại quân hội tụ nơi này đã tăng lên tới ba ức!
Cho dù là năm xưa Đế Tuấn toàn thịnh, Hỗn Độn Chuẩn Thánh dưới trướng khống chế số lượng binh mã cũng không bằng một nửa đại quân của Nhạc Vũ hôm nay!
Thần thông pháp lực càng xa xa không sánh kịp, quả nhiên uy danh vô hạn, lừng lẫy vô song!
Đúng là chỉ có vị này mới là Thiên Đế chí tôn chân chính thiên mệnh từ ngày khai thiên tích địa tới nay hay sao?
Khóe môi hắn không khỏi hiện lên vẻ khổ sáp, nhưng trong ánh mắt lại lộ ra vài phần hi vọng.
Lúc trước hắn mạo hiểm nguy cơ thân vẫn giúp đỡ Nhạc Vũ, quả nhiên không lầm! Hôm nay cuối cùng hắn đã trông thấy hi vọng báo thù!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.