Vào lúc Lâm Đông Lai đang nhắm mắt chờ chết, đột nhiên có một pháp bảo màu tím hình lưới đánh thẳng vào Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn tạo ra một thanh âm vang dội, dung nham dưới mặt đất chấn động dữ dội.
Bảo ấn hơi đình lại một lúc rồi tiếp tục đánh tới khiến pháp bảo kia cuối cùng vỡ nát, chủ nhân của nó cũng không thể thu hồi kịp.
Bất quá Lâm Đông Lai cuối cùng cũng có được một cơ hội chạy trốn. Lão liên tục đánh ra hơn bốn mươi đạo phù, cưỡng ép kéo ra một khe hở rồi phi độn trốn mất.
Lúc lão đã bay được ra xa nhìn lại Nhạc Vũ thì càng khiếp sợ không hiểu.
- Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn sao lại lợi hại như vậy. Pháp bảo tùy thân của tam sư huynh ta tuy phần nhiều là tam phẩm nhưng Huyền Thiên Thập Nhị Đô La Võng là pháp bảo nhị phẩm hàng thật giá thật, lấy mười hai sợi gân của Giao Long cấp chín chế thành. Lúc đó để thu thập tài liệu mà tông môn đã bỏ ra một cái giá rất lớn. Nhưng như vậy vẫn không thể đỡ được một lần, xem bộ dạng muốn chữa trị chắc không dễ, liêm sư huynh sợ là đau lòng muốn chết. Còn có Trương sư đệ, lần này bị chết thật thê thảm
Nhạc Vũ cũng cảm thấy kinh dị. Hắn biết uy lực của Ngũ sắc Thần Thạch luyện hóa nên Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn có uy lực mạnh mẽ nhưng cũng không nghĩ đến một tu sĩ Kim Đan đỉnh phong cũng sẽ bị nó một kích đánh chết. Ngay cả tu sĩ chuẩn Nguyên Anh, cũng thiếu chút nữa vẫn lạc.
- Sớm biết như thế đã ra tay vớiLâm Đông Lai, nhất cử đánh chết người này.
Tâm niệm thay đổi thật nhanh, Nhạc Vũ không hề dừng lại triệu hoán Âm Nha đao, sau đó dùng hầu cốt chân long hú lên một tiếng long ngâm cực lớn, cuốn ngược dung nham và mấy thanh huyền binh đang đánh tới trở ra.
Cùng lúc, Nhạc Vũ đã đánh giá xong thực lực cao thấp của mấy người còn lại. Ngoại trừ kẻ vừa chết đi thì thực lực mạnh nhất là lão giả tóc xanh mũi ưng. Còn lại một nữ tử và một đạo nhân áo lam chỉ có đều chỉ có thực lực Kim Đan mà thôi.
- Là hai người có cảnh giới chuẩn Nguyên Anh sao? Nhìn đặc thù của lão nhân, chắc là Liêm Lập của Phù Sơn tông, chuyên tu công pháp hỏa hệ , nghe nói chỉ thiếu chút nữa là trùng kích Nguyên Anh. Về phần hai người khác thì chưa nghe nói tới, chắc là thực lực ẩn tàng của Phù Sơn tông. Thực lực hai người này chưa đủ, trước hết đánh chết Lâm Đông Lai rồi nói sau! Với thực lực của mình và Chiến Tuyết, không tin không lưu được bọn họ!
Cơ hồ cùng lúc, Chiến Tuyết từ phía sau hắn phá không xuyên ra, ngàn vạn đạo tơ bạc đánh thẳng vào Lâm Đông Lai, thêm cả Bạch Đế kiếm hoành ngang công tới, toàn thân cũng như một thanh kiếm truy đuổi.
Nhạc Vũ huy động Phong Nha kiếm theo sát phía sau Chiến Tuyết.
Cùng lúc đó hắn nhìn thấy thanh huyền binh mà Liêm Lập điều khiển vừa bị đẩy lui liền bộc phát ra một đoàn lam sắc hỏa diễm, không hề sợ hãi lần chuyển thứ hai của Bi Âmđao, chém thẳng đến.
- Nguyên lai là đại hóa Chư Thiên chân viêm!
Nhạc Vũ cau mày, cảm thấy đoàn hỏa diễm này trực tiếp thiêu đốt hàng rào không gian. Viêm lực còn chưa đến đã thiêu đốt nhiệt độ chung quanh hắn lên đến hơn vạn độ. Nhạc Vũ theo bản năng đoán được Ngũ Phương Môn chắc là không chịu được chân hỏa này.
- Theo truyền thuyết lúc Hồng Hoang chưa vỡ nát thì Đại hóa Chư Thiên chân viêm này có thể thiêu đốt Tam Thập Tam Thiên! Hiện giờ lại càng có thể xuyên thấu chư giới, coi như là một trong vài loại khắc tinh của Thập Phương Môn, Liêm Lập tìm ở đâu chủng hỏa hiếm thấy này? Xem hắn trú sử hoàn toàn như ý, mặc dù chưa hoàn toàn luyện hóa nhưng chắc cũng đã vài trăm năm, sao chưa từng nghe tông môn nói đến.
Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://trumtruyen.vnQuyết đoán thu hồi Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn, Nhạc Vũ dùng nhất chỉ thao túng pháp bảo này đánh thẳng vào thanh phi kiếm đang tràn ngập hỏa diễm màu xanh kia. Lần này dựa vào hỏa diễm nên thanh phi kiếm chống đỡ thêm được một lát rồi mới bị đánh bay, hỏa diễm lam sắc đều bị Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn hút vào. Nhạc Vũ mặc dù không cách nào sử dụng được Khôn Viêm chân hỏa trong pháp bảo nhưng phẩm giai của nó vượt lên trên Đại hóa Chư Thiên chân viêm, dùng để thu nạp hỏa lực rất dễdàng.
Lam phát lão giả không khỏi động dung, thân hình hóa thành một đoàn quang ảnh tránh được lực từ của Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn, sao đó mới nhìn lại Nhạc Vũ vẻ không ngờ. Pháp bảo của đối phương có thể cường hoành tới mức không sợ cả chân hỏa đốt cháy chư giới, không trách Quảng Lăng tông dễ dàng tiêu diệt Ngọc Hoàng Tông.
- Kẻ này khó chơi! Chúng ta muốn thoát thân hay muốn đánh chết hắn thì phải ngăn được pháp bảo này đã.
Vừa nghĩ qua như vậy, lam phát lão giả cắn răng ném ra một tấm vải có thêu Thái Cực Bát Quái Đồ hợp lực với lam hỏa huyền binh, khó khăn lắm mới miễn cưỡng công tới Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn.
Chỉ là tuy lão thành công ngăn cản nhưng cự lực hơn trăm vạn thạch lực của nó cũng khiến cho Liêm Lập toát mồ hôi, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy.
Nhạc Vũ thấy thế hơilíu lưỡi. Chỉ một Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn đã đủ để chống đỡ chuẩn Nguyên Anh cường giả. Bất quá pháp bảo mà đối phương xuất ra càng khiến người ta giật mình. Hắn suy nghĩ một chút rồi quyết định sau trận chiến này sẽ sai người đi mật báo cho Tịnh Hải tông. Hắn đã từng xem qua Huyền dương Thái Cực Đồ này trong tàng thư ở biệt phủ Tịnh Hải tông. Nếu để cho Tịnh Hải tông biết được bảo vật này còn lưu tồn ở Phù Sơn Tông thì chắc chắn sẽ giống trống khua chiêng trảm sát.
Vật này cũng là nhất phẩm, hình như là do đạo tổ Tịnh Hải tông chế tạo, có uy danh hiển hách bên Đông Hải, chính là một trong thập bảo của Tịnh Hải tông, không thua gì Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn. Chỉ là xem bộ dạng người này mới chỉ tạm thời trú sử huyền dương Thái Cực Đồ mà thôi, cũng chỉ có thể phát huy ba bốn thành uy lực như mình. Chủ của nó xác định là một người khác. Hắc! Trách không được Phù Sơn Tông Hội dã tâm bừng bừng như thế, có dị bảo bậc này, khéo dùng cũng có thể địch lại Quảng Lăng tông ta!
Cười lạnh, Nhạc Vũ lại nhìn sang nữ tử và đạo sĩ áo lam kia. Vào lúc này, một nam một nữ đã hợp lực bố trí một tòa đại trận. Cả hai đánh ra hai thanh huyền binh một lam một hồng giúp nhau hô ứng, lại phảng phất giống như là một bộ khiến uy lực tăng nhiều! Không bị sự uy hiếp của Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn, mấy trăm đạo kiếm quang sắc bén ập đến cùng với một ấn lũy kim sắc.
- Hai người này giống như là song tu, hơn nữa đều tinh thông trận đạo, đúng là hiếm thấy!
Đem Ngũ Phương Môn đặt trước khiến đoàn kiếm khí kia mất tác dụng, tiếp đó Nhạc Vũ lại bắn ra 3600 cây Cửu Sách Huyền Hạo Thiêm cường hành phá vỡ trận pháp của phu thê kia.
Sau đó hắn búng ra vô số chỉ ảnh theo thủ quyết của Thủy Hỏa Chư Thiên Âm Dương Luân Ấn. vào lúc hắn chuẩn bị ngưng tụ Băng Diễm tuyệt quang thì trong lòng khẽ động,đem đại tiên thiên huyền băng Ly Hỏa chân khí hóa thành một quang chướng màu hồng bố trí trước Ngũ Phương Môn.
Vào lúc này ở chỗ trận pháp vừa bị phá đi của hai người lại đột nhiên xuất hiện mười tấm huyền dương Thái Cực Đồ rồi hợp thành một đại trận chém thẳng vào hắn. Những kiếm quang giống như hư ảnh nhưng mỗi đạo đều có uy lực tương đương với một huyền binh lục phẩm. Ngay cả quang chướng do Nhạc Vũ bố trí cũng dần chấn động rồi mỏng đi.
- Trận đồ, đây là kiếm trận trận đồ! Phù Sơn tông sao có thể thu thập vật này? May mắn là Đại Tiên Thiên Huyền Băng Li Hỏa Chân Quyết của mình đã luyện đến tầng thứ tư nên pháp lực tăng nhiều, bên trong còn có Băng Hối Huyền Quang Chướng. Nếu gặp phải một kích này vào mấy tháng trước thì chắc chắn mình đã vẫn lạc! Hai người này cực kỳ ẩn nhẫn, một mực đợi đến lúc lúc này!
Vừa nghĩ vậy, sát niệm trong lòng Nhạc Vũ đột khởi, 3600 cây Cửu Sách Huyền Hạo Thiêm bỗng nhiên thay hình đổi vị, hoàn toàn ngăn chặn trận kiếm đồ hội tụ linh lực rồi tiếp đó phóng ra toàn bộ 365 cây Tam Diệu Như S0Ý Lôi Châm.
Sắc mặt nam nữ kia đều lộ vẻ ngưng trọng, đánh ra mấy đạo quyết. Trận đồ đột nhiên biến hóa hình thành vô số kiếm ảnh bảo vệ quanh thân. Tam Diệu Như S0Ý Lôi Châm tuy là sắc bén nhưng đều không thể xuyên qua.
Nhạc Vũ hừ lạnh một tiếng, cũng không để ý mà vận khởi Đại tiên thiên huyền băng Ly Hỏa chân khí. Có sự uy hiếp của trận đồ kiếm trận, bên trên còn có đại hóa Chư Thiên chân viêm cả Liêm Lập và huyền dương Thái Cực Đồ, hắn nhất định phải trảm sát hai người này tại đây!
Trong khoảnh khắc, mọi người nghe thấy một tiếng gào rú như dã thú dãy chết, vừa nhìn qua thì Nhạc Vũ liền biết bên kia đã phân ra thắng bại.
Lâm Đông Lai dễ dàng phá được Thiên Ti Tuyết Kiếm, tiếp đó Liêm Lập tế lên một trường kiếm màu vàng miễn cưỡng ngăn cản Phong Nha kiếm cùng Bạch Đế kiếm. Chỉ là một quyền đạt tới 6600 thạch lực của nàng đánh lên cương khí hộ thân của lão khiến lão thổ huyết bạo lui.
Đòn lấy mạng Lâm Đông Lai là một cây phi châm vô hình vô ảnh, cũng không có một chút dao động linh lực, sau đó nó tiếp tục dừng lại cách Liêm Lập mười trượng.