Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 566: Thập Phương Chi Môn!





Một thức Quảng Lăng tuyệt kiếm vừa rồi cũng chưa từng suy giảm tới căn bản Nguyên Anh.
Bất quá lúc này Tân Thủ vẫn bị Huyền Huyết Linh đằng vây kín bốn phía, hắn dùng Bán nguyệt đao nhận điên cuồng đánh phá những Huyền Huyết Linh đằng có thể so với huyền binh nhị phẩm này, lại dùng thêm một chiếc gương đồng tế lên đỉnh đầu bao phủ quanh thân mới miễn cưỡng khống chế những đằng mộc hàm chứa sát cơ vô tận không không cách nào tới gần quanh người mười trượng.
Chỉ là với tu vi Nguyên Anh sơ kỳ của hắn cũng chỉ có thể làm được đến đó, ngay cả chạy trốn cũng không thể. Hắn biết lúc này Nhạc Vũ còn chưa chú ý, ánh mắt nhìn vào thiếu niên dị thường phức tạp.
Hắn điều tra Nhạc Vũ xác thực chỉ là hai mươi mấy tuổi, sao có thể so với Nguyên Anh đỉnh phong? Hơn nữa thần thông pháp bảo không thứ nào là không kiệt xuất đương thế.
Mấy ngày trước, kỳ thật hắn cũng hoài nghi Nông Dịch Sơn vì sao lớn mật như thế, đem trọng bảo tiên giới toàn bộ giao cho Nhạc Vũ. Mặc dù là muốn dụ hắn ra tay cũng không trở thành như thế,
Chẳng qua lúc đó hắn nghĩ đến Nhạc Vũ nhập chưa tới mười năm, mặc dù có đại bổn sự cũng không có khả năng mạnh hơn sáu vị Nguyên Anh hợp lực. Hôm nay nghĩ đến quả thực ngu xuẩn.
Hơn nữa bỏ qua lần này thì ngày sau sợ là càng khó động Quảng Lăng tông, khả năng cũng là cơ hội cuối cùng của hắn.
Nghĩ đến đây, Tân Thủ không khỏi một hồi hoảng hốt, thực khó tin được hồn lực đang áp chế hắn lại xuất phát từ thiếu niên thanh tú trước mặt. Mới vừa rồi nếu không phải là có Quảng Lăng tuyệt kiếm, thực lực đối phương cơ hồ áp đảo. Đừng nói là sáu Nguyên Anh, cho dù gấp đôi cũng khó có thể lật ngược tình thế. Tân Thủ cơ hồ buông bỏ chống cự, Tân Ngọc thì vẫn nỗ lực trùng kích đào thoát.
Nhạc Vũ không để ý đến hắn, thông qua phiến cửa chính trong tay bắt đầu dốc sức khống chế năm cánh cửa khác xung quanh.
Mới vừa rồi hắn dùng Biểu Lí Càn Khôn Đồ thu nạp người đầu tiên của Vân Mộng Tông chính là chủ nhân của năm cánh cửa này. Sở dĩ muốn đích thân động thủ trảm sát người này là để đề phòng hắn thông qua Không Gian Chi Môn đào tẩu.
Cũng chỉ có giải quyết sớm người này, Nhạc Vũ mới có thể thuận lợi thu nạp năm cánh cửa còn lại, hợp với Càn Khôn Dịch Hào Bàn phong tỏa không gian.
Dùng Ngũ Sắc Thần Quang tiêu trừ lạc ấn nguyên linh ở từng cánh cửa, không bao lâu Nhạc Vũ đã nhờ vào cảm ứng từ cánh cửa chính cuốn từng cánh đến trước mặt. Lúc này dù hắn chưa đem chúng luyện hóa thì cũng đã có thể thông qua cửa chính sử dụng.
Đợi đến khi cánh cửa cuối cùng xuất hiện bên cạnh, Nhạc Vũ không khỏi lộ vẻ vui mừng. Trước đó hắn chưa từng nghĩ tới sẽ thu thập thêm năm cánh còn lại nhanh như vậy.
Một khi gom đủ Thập Phương Môn thì uy lực hoàn toàn bất đồng khi chỉ có một nửa. Mặc dù hiện giờ hắn đã đạt tới Nguyên Anh vẫn có tác dụng rất lớn. Truyện Sắc Hiệp - https://trumtruyen.vn
Nếu toàn lực thôi động, tốc độ phá vỡ hàng rào không gian của hắn tuyệt sẽ không kém Đại Thừa tu sĩ, càng có thể tiết kiệm đại lượng pháp lực. Điều này cũng có nghĩa là cho dù đối diện với mấy cường giả đỉnh phong của Đông Thắng đại lục thì hắn vẫn có lực trốn chạy. Thêm vào Cửu Thiên Đô Triện Hỗ Nhiên Thái Hạo thần phù thì cũng có thể miễn cưỡng đánh một trận.
Đương nhiên trong đó tuyệt không bao gồm Nguyên Dương đao luân của Nông Dịch Sơn cũng như Ngự Thủy Kiếm của Đông Hoa tán nhân. Chỉ là cường nhân bực này thì hiện giờ cũng không đánh chủ ý lên hắn.
Ngoài ra cự ly xuyên toa cũng có thể tăng lên mấy lần. Hôm nay muốn tới chỗ của Sơ Tam đã không cần bố trận mà chỉ cần trung gian qua thần quốc là có thể ra vào tùy ý.
Đánh ra mấy chục hồn ấn để thiết lập liên lạc tinh thần với từng cánh cửa, Nhạc Vũ vung tay ẩn nhập ra ngoài hàng rào không gian.
Hắn nhìn Tân Thủ Tân Ngọc, cũng không có ý trả lời. Thần sắc người trước càng hoảng hốt, hai mắt ảm đạm vô thần, Nhạc Vũ không khỏi thầm lắc đầu, hỏi lai:
- Hai người các ngươi đã gây nên tội ác tày trời, chiếu theo hình luật tông môn thì phải chết muôn lần! Nếu bây giờ có thể tự phong pháp lực theo ta đi tông môn thỉnh tội với Hình Điện thì may ra còn chút sinh cơ.
Cũng không phải hắn muốn hạ thủ lưu tình, chỉ là thân phận của mấy người Tân thị bất đồng, là Nguyên Anh chuyển thế, trong tông môn cũng có cố cựu.
Nếu do Hình Điện trừng phạt, người bên ngoài tất nhiên là không lời nào để nói . Nhưng nếu là chết trong tay hắn thì sẽ có người sinh lòng bất mãn. Tuy hắn không sợ nhưng cũng không muốn để tông môn bất hòa.
- Tội ác tày trời?
Tân Thủ ai oán niệm một câu rồi sau đó giống như điên cười ha hả:
- Năm đó Cầm thị toàn tộc đều bị Quảng Lăng Tông sở diệt, tổ tông càng bị phong ấn vạn năm. Mấy ngàn năm đau khổ chạy trốn đổi tên đổi họ chỉ để cầu sinh trong tay cừu gia.
Trưởng bối ngày ngày dạy bảo muốn phục này đại thù, ta có tội tình gì? Chỉ là thời vận bất lực mà thôi, chỉ hận không thể sớm ngày chuyển sinh.
Nhạc Vũ hơi ngưng mày, ước chừng đoán được nguyên nhân huynh đệ Tân thị phản bộ. Cầm thị?
Hắn nhớ trong điển tịch từng có ghi lại, vạn năm ở U Châu xác thực là có một Cầm gia, cũng có thể coi như thế gia trong thiên hạ. Chỉ là không biết như thế nào gia tộc này bỗng nhiên tan thành mây khói, hóa ra là bị Quảng Lăng tán nhân tiêu diệt. Nếu truyền thừa thế gia này thực sự bí pháp có thể khống chế thời gian chuyển sinh thì cũng có khả năng.
Hắn bất giác cười thầm, nguyên lai sư tổ của mình không phải là không có cừu gia. Chỉ là thủ đoạn của Quảng Lăng tán nhântàn nhẫn, làm việc lưu loát, người đã đặc tội hoặc là bị phong ấn, hoặc là toàn bộ diệt sạch.
Ước chừng ngài làm vậy cũng biết một khi phi thăng thì một mạch đạo thống sẽ rất khó sinh tồn.
Hắn cũng lười hỏi lại, đã đến mức này thì không cần ai khuyên nhủ, chỉ dùng Hỗn Nguyên pháp lực ngưng tụ thành cự chưởng nắm lấy Tân Thủ. Dù người này gào thét giãy dụa như thế nào, thôi động hết thảy pháp bảo huyền binh cũng khó khăn động mảy may, tất cả phản kháng đều bị Ngũ Sắc Thần Quang hóa giải. Sau đó hắn bóp nhẹ khiến thân thể Tân Thủ nát bấy, tiếp đó bắt lấy Nguyên Anh, cũng đồng dạng như hai người kia dùng máu vẽ lên phù văn chế trụ Nguyên Anh.
Việc này cũng là bất đắc dĩ, công hiệu luyện phách sưu hồn quyết quá yếu, thật sự luc soát không ra quá nhiều tin tức. Phép chuyển thế Nguyên Anh mà người này nắm giữ tuy đối với hắn vô dụng nhưng lại cực kỳ trọng yếu đối với tông môn.
Còn có bốn người kia thôi động Quảng Lăng kiếm trận cũng khiến cho người khác tán dương. Cũng không biết Tân thì tìm ra cách nào mà dùng Tân Hiên Tân Thế chỉ có tu vi Kim Đan thay thế một vị Nguyên Anh tu sĩ gia nhập kiếm trận, tuy giảm xuống uy lực nhưng xác thực là sử xuất được thức thứ tư của Quảng Lăng tuyệt kiếm! Nếu hắn không có thân thể Bất Tử Bất Diệt thì một kiếm vừa rồi chưa hẳn không lấy được mạng. Kỳ thật hắn cũng không phải không nghĩ ra cách này, chỉ là cuối cùng có chút phiền phức.
Sau một lát, Nhạc Vũ lại nhìn phía Tân Ngọc phía xa. Người cuối cùng của Tân thị đã xông ra đến hơn ngàn trượng, cơ hồ sắp thoát khỏi sự bao vây của Huyền Huyết Linh đằng.
Nhạc Vũ cười lạnh, tiện tay đánh ra hơn mười cây Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Thần Châm. Hiện giờ hắn dùng Long Tước phiến thôi động nên hơn xa tầng thứ sáu. Tân Ngọc cơ hồ là không hề phản kháng, thân thể lập tức nát bấy, tiếp đó hắn lại dùng pháp lực cầm giữ lại Nguyên Anh.
Sau khi hạ xong cấm phù, Nhạc Vũ lại tiện tay ném vào Biểu Lí Càn Khôn Đồ. Nhìn lại người kia đã sớm bị Thanh Lam Huyễn Nguyệt kiếm trận làm cho khốn đốn sắp đến lúc bại vong, Nhạc Vũ cũng không muốn đợi thêm, thôi động Long Lân nắm lấy đầu bóp nát, tiếp tục luyện chế Nguyên Anh như mấy người trước. Sau đó hắn thu hồi Tứ Tượng Tinh Cung Chu Tước kiếm để hợp với nguyên bộ. Tứ Tượng Tinh Cung kiếm là chí bảo của Vân Mộng Tông, so với bộ Thanh Lam kiếm mà Thanh Dương Tử tặng trước đó vài ngày còn mạnh hơn rất nhiều.
Trong bốn thanh chủ kiếm thì đều là nhất phẩm cấp thấp, thậm chí theo tiêu chuẩn còn chưa đến nhất phẩm. Bất quá phi kiếm nhị phẩm thì có hơn ba mươi thanh, khi bố trí kiếm trận có uy lực vô cùng, tổng cộng có hơn 1200 thanh.
Bất quá muốn chỉ với một người ngự sử tự nhiên cần hồn lực khổng lồ. Vừa mới rồi bốn người Vân Mộng Tông mặc dù là hợp lực thôi sử, mỗi người phụ trách một phương cũng là không cách nào hoàn toàn điều khiển.
Nếu luận hồn lực thì Nhạc Vũ hiện giờ cũng chỉ mạnh hơn một số Nguyên Anh Xuất Khiếu mà thôi.
- Kiếm này đối với mình vô dụng! Nếu là giao cho tông môn cũng không ổn, ngược lại phảng phất giống như là bố thí. Hiện giờ thì không sao nhưng lâu dài sẽ xuất hiện tình huống. Bỏ đi! Đợi đến ngày sau chữa trị xong Sơn Hà Xã Tắc đồ này thì bố trí thêm trong đó một bộ Tứ Tượng Tinh Cung kiếm trận kết hợp cùng Thanh Lam Huyễn Nguyệt kiếm trận, dù người có tu vi cao thế nào cũng khó trốn thoát.
Nghĩ đến đây, Nhạc Vũ liền không chút do dự đem Tu Di Giới cùng tất cả pháp bảo huyền binh của mấy người kia thu vào trong tay áo. Sau đó hắn nhìn về phía Quảng Lăng tông, an nguy ở đó cũng không cần hắn lo lắng. Có Tán Tiên được di thể linh tiên trợ giúp, mặc dù là còn chưa hoàn toàn luyện hóa thì Tán Tiên bình thường cũng không thể so sánh với, huống chi trong tông môn còn có cái Nông Dịch Sơn và Nguyên Dương đao luân.
Người Vân Mộng Tông đến nhiều hơn nữa cũng chỉ có một chữ chết. Chỉ là hắn cũng hiếu kỳ tình hình lúc này.
Nhạc Vũ chợt cảm thấy đau nhói trước bụng, bất giác cười khổ, cuối cùng hắn vẫn bị thương bởi Quảng Lăng tuyệt kiếm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.