Nhạc Vũ hừ lạnh một tiếng, cầm Long Tước phiến phất lên một cái khiến toàn bộ lực từ tràn ra tiêu tán.
Chỉ là theo sự hoàn thành của những linh trận hoàn thành trong ấn và việc đưa vào Từ nguyên Hàng Long đỉnh thì càng khiến cho từ lực bên trong cuồng loạn.
Theo một tiếng nổ vang cực lớn vô số lực từ tràn ra bốn phía, cơ hồ cắt nát bên ngoài Xích Kim Đỉnh.
Nhạc Vũ nhíu mày thành hình một chữ Xuyên (川), pháp lực trong cơ thể hắn hiện giờ gần như đã trống rỗng, thực khó có thể áp chế từ lực.
Đang lúc hắn còn đang do dự có nên vận dụng những đan dược kích phát tiềm năng trong Tu Di Giới thì bên cạnh đột nhiên phát ra một đạo pháp lực đầy đủ Ngũ Hành, một lần nữa áp chế những lực từ cuồng loạn xuống dưới.
Nhạc Vũ quay đầu nhìn lại thì thấy viện thủ chính là Côn Ngô đang cầm trong tay ngũ sắc ngọc kiếm. Nhìn Côn Ngô vẻ tán thưởng Nhạc Vũ tiếp tục đánh ra một đạo Ngũ Sắc Thần Quang. Vừa rồi hắn đã có một khắc trì hoãn nên pháp lực phục hồi được một chút, cuối cùng miễn cưỡng duy trì vào lúc tối hậu.
Bất quá ngay vào lúc này, Nhạc Vũ đôt nhiên trong lòng chợt động. Hắn cảm thấy nơi xa tựa hồ sinh ra một linh lực cực đại. Toàn bộ tiên trận hộ phủ cũng bị điều động, vô số linh lực đều hội tụ về hướng kia.
- Có người tiến vào Tiên Phủ, hơn nữa tu vi nhất định ở trên Đại Thừa Cảnh! Rốt cuộc là người phương nào mà lớn mật như thế?
Sắc mặt đột nhiên trở nên âm trầm, Nhạc Vũ cưỡng chế tâm tình, đẩy nhanh tốc độ hoàn thành công việc.
Sau khi khó khăn hoàn thành linh trận cuối cùng, toàn bộ chiếc ấn lập tức bộc phát ra một quang mang chói mắt, sau đó điên cuồng thôn tính linh khí nơi này, trong chốc lát khiến linh lực thổ hệ gần như khô kiệt.
- Thành rồi! Chiếc ấn này hiện giờ mới có thể xem như chính thức siêu phẩm pháp bảo!
Nhạc Vũ rốt cuộc hơi lộ ra vẻ vui mừng, sau đó khắc lên bên cạnh năm chữ Thông Thiên Long ngục ấn rồi mới đóng phiến đá dưới đỉnh, phong ấn địa tâm phế hỏa.
Nguyên bản Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn là dùng để chuẩn bị cầm giữ Long Hồn, Nhạc Vũ cũng không cải biến quá nhiều linh trận tương quanh, vì thế danh tự vẫn bảo tồn chữ Long.
Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.Qua chừng nửa khắc, trong đỉnh dần dần đã được làm lạnh, hào quang cũng dần dần khôi phục đến bình thường, bên ngoài tụ tập ánh sáng màu vàng nhàn nhạt.
Đợi đến khi vật này thôn nhập đầy đủ linh lực thổ hệ, Nhạc Vũ mới nhỏ ra vài giọt tinh huyết lên trên.
Hắn đã sớm thay đổi hồn ngọc bên trong Thông Thiên Long Ngục ấn, đánh vào hơn 130.000 đạo hồn ấn. Vào lúc hoàn thành pháp bảo thì nhỏ thêm vài giọt tinh huyết để càng thêm thông linh, tăng cường liên hệ tâm thần giữa hai bên mà thôi.
Sau khi hoàn thành xong bước cuối cùng này, chiếc tiểu ấn màu vàng dưới sự khống chế ý niệm của hắn từ trong đỉnh bay lên rồi rơi xuống trong tay hắn.
Côn Ngô nhìn Thông Thiên Long Ngục Ấn rồi hơi cúi người với Nhạc Vũ:
- Chúc mừng chủ nhân đã luyện được dị bảo này!
Nhạc Vũ cười khẽ, Thông Thiên Long Ngục ấn này quả thực là dị bảo. Lực trấn áp hiện giờ tăng thêm ít nhất mười lần so với trước.
Kỳ thật lúc này hắn chỉ có thể sử ra chưa đến một phần trăm địa khí và lực từ trong Tiên Thiên Ngũ Sắc Thần Thạch.
Mặc dù như vậy thì cũng không phải tu sĩ dưới tiên đạo có thể đơn giản chống cự. Tăng thêm Từ nguyên Hàng Long đỉnh, có thể nói là một dị bảo tuyệt đại sát khí. Về phương diện trọng lượng, bởi vì có Ngũ Sắc Thần Thạch mà cũng tăng cường đến 250 vạn thạch lực.
Hắn rất muốn xem thử uy lực của bảo vật này thế nào, bất quá sau một lát nhíu mày thì tiến đến chỗ then chốt của linh trận trong phòng.
Nhạc Vũ đánh ra mấy đạo cụ, trước mắt liền xuất hiện một Thủy Kính, hình ảnh bên trong đúng là lối đi vào cốc.
Đến khi nhìn thấy tình hình trong thủy kính, tâm tình Nhạc Vũ lập tức biến thành nặng nề.
- Quả nhiên là Đại Thừa tu sĩ, xem tu vi người này chắc là mạnh hơn Chưởng giáo sư tổ ta không ít!
Thân ảnh bên trong Thủy Kính là một tu sĩ mặc áo bào trắng, dung mạo tuy còn trẻ nhưng tóc vào hai hàng lông mày lại xen lẫn mấy phần sương hàn.
Người này đang chắp tay đứng thẳng, quanh người tuy đang có vô số linh lực lôi hệ khủng bố tụ tập nhưng không hề để ý mà chỉ ném ra trong tay một chiếc lá cây quấy nhiễu vận chuyển của linh trận.
Ngay sau đó bốn phía không hề có một cây lôi thương thành công ngưng tụ.
- Tu vi trận đạo của người này quá mạnh!
Nhạc Vũ hít vào một hơi khí lạnh, đang nhớ lại những nhân vật nổi danh trong Trung Nguyên thì chợt nghe Côn Ngô lên tiếng:
- Chủ nhân, có cần ta ra tay bức lui người này?
Nhạc Vũ hơi vung lắc đầu, hắn cũng không cho rằng Côn Ngô không phải là đối thủ của người này mà dưới sự trợ giúp của tiên trận ở đây, Côn Ngô thật sự có lực bức lui người này.
Chỉ là hiện giờ cũng không cần thiết phải làm thế. Bạch bào tu sĩ đi vào chỉ để thăm dò phương thức vận chuyển tiên trận mà thôi, sau đó sẽ rút đi, nếu như Côn Ngô xuất hiện sẽ làm phát sinh biến cố.
Chỉ là người này xuất hiện ở đây có ý tứ gì? Hẳn là cũng đến vì Tử Vân Tiên cung? Tất cả những tông môn Trung Nguyên đang giám sát ở đây chẳng lẽ ngồi nhìn hay sao?
Suy ngẫm một hồi, trong lòng Nhạc Vũ chợt động, phát giác bạch bào đạo sĩ nhìn lên không trung vẻ nghi hoặc.
Nhạc Vũ theo vô thức liền đình chỉ thuật Thiên Lí Chiếu Ảnh trong mặt Thủy Kính.
Nhạc Vũ âm trầm hồi lâu mới thôi động Thập Phương Môn mang theo Côn Ngô xuyên việt hư không trở lại đình viện.
Nhìn thấy đại môn đóng chặt của Bích Ba viên, Nhạc Vũ không chút do dự lấy Cửu Sách Huyền Hạo Thiêm bố trí đại trận, còn thêm vào mấy trăm linh thạch xen lẫn ở giữa.
- Lực lượng trận này đủ để kháng cự Nguyên Anh tu sĩ ít nhất một ngày, nhưng nếu gặp người kia chắc chỉ đủ phát ra cảnh báo mà thôi. Người trong Trung Nguyên lại có tu vi trận đạo khủng bố như thế, không trách dám đến Tử Vân Tiên Phủ!
Nhạc Vũ hơi lắc đầu, bước vào trong trận tĩnh tọa, sau đó quay đầu nói:
- Côn Ngô! Hộ pháp cho ta, cũng không cần quan tâm động tĩnh phía dưới!
Cũng không đợi Côn Ngô đáp ứng, Nhạc Vũ liền cẩn thận lấy ra Nguyên Trí linh quả, nuốt vào trong miệng.
Vốn hắn định đợi đến khi đọc xong tất cả đạo điển thì mới phục dụng vật này, tuy nhiên hiện giờ cũng không thể đợi được.
Cũng may trong số còn lại của bốn vạn đạo điển phần lớn đều là tạp ký, những thứ trọng yếu đều đã được hắn ghi vào trong đầu.
Trong chốc lát, Nhạc Vũ đã tiến vào cảnh giới thông minh, từng cái đạo phù một khi vừa lướt qua trong đầu thì lập tức rõ ràng tác dụng.
Sau đó hắn tiến hành thí nghiệm thì có thể biết được phương thức ứng dụng cụ thể của chúng.
Vốn thứ tự ưu tiên của Nhạc Vũ là đại tiên thiên huyền băng Ly Hỏa chân quyết, Thanh Đế Trường Sinh Quyết, Hi Hoàng Quan Tâm Thuật, Tinh Hoàng Đạo Diễn quyết và vô số thần thông lớn nhỏ xuất phát từ ba môn công phu kia.
Tiếp đó là hơn ba mươi vạn đạo điển, cuối cùng mới đến Hiên Viên Phá trận lục.
Có thể do nguyên nhân tạo được căn cơ từ những điển tịch kia mà lúc này những phần chưa hiểu của Hiên Viên Phá trận lục lúc này lại hết sức rõ ràng, cho đến khi những kiến thức lên tới đẳng cấp tiên trận mới khiến hắn cảm thấy tối nghĩa.
Nhạc Vũ quyết đoán buông bỏ, ngược lại dùng thời gian thôi diễn Bi tuyệt thất hận Thất Sát diệt âm đao mà hắn vô tình sáng chế để hoàn thiện. Toàn bộ quá trình cũng nhanh đến kinh người.
Mười hai thời thần trôi qua trong chớp mắt, đợi đến lúc Nhạc Vũ mở mắt ra thì con ngươi lấp lánh, phảng phất giống như có thể nhìn thấu vạn vật, xuyên qua Cửu U.
Trong thần hồn của hắn càng có một cảm giác khoan khoái dễ chịu khó nói nên lời> Những sợi tơ sâu trong nguyên thần giống như một mạng lưới dày đặc liên hệ chặt chẽ với pháp tắc thiên địa.
Nhạc Vũ biết được đây là cảnh giới thông minh của thần hồn đã tiến thêm một tầng. Tuy còn kém cảnh giới thần minh của Thái Ất Chân Tiên rất xa nhưng vào lúc này khó có thể chuyện nào mà hắn không biết trong thế giới này.
Thoát khỏi cảnh giới này, Nhạc Vũ cũng không lập tức phục dụng Vô Cực thiên đan mà lấy ra Càn Khôn Dịch Ngải Bàn bàn, đánh ra liên tiếp thủ quyết, bắt đầu dùng này Tinh Hoàng Đạo Diễn bí quyết thôi diễn Thiên Cơ.
Một số chuyện trước kia hồ đồ thì lúc này đều hiểu rõ, phảng phất sương mù dày đặc đã tiêu tán, Nhạc Vũ nhanh chóng tìm được chân tướng.
- Nguyên lai là vì vật này! Là di họa sau khi mình giết Thiết Li sao? Người này chắc là Không Kiếm, nhân vật tuyệt đỉnh trong tán tu, tu vi trận đạo có thể xếp vào mười người mạnh nhất thiên hạ, mấy năm nay có chút giao tình với Chưởng giáo Tử Nghiễn tông. Người này khác với Đông Hoa tán nhân, người sau kết thù tứ hải, người trước lại giao du rộng lớn. Đây là do mình làm loạn thiên cơ.
Nhạc Vũ nhíu mày lâm vào trầm tư. Biết được tiền căn hậu quả là một chuyện, như thế nào tiêu diệt nguy cơ lại là chuyện khác.