Trên mặt biển, một nơi không có một bóng người, vẻ mặt Tử Vân tán nhân thật sâu kín nhìn về hướng xa xa.
Cuộc tranh đoạt Thái Ất Huyền Quang Linh Lung Tháp vẫn đang khí thế hừng hực, vô số đại đạo lực lượng đem phạm vi không gian trăm vạn dặm hoàn toàn đánh vỡ vụn thành vô số mảnh nhỏ.
Vài loại đại thần thông đều súc tích lực lượng diệt thế ở bên trong không ngừng va chạm khuấy động, vô số binh khí quang ảnh luôn nhấp nháy không ngớt.
Ngược lại bên phía Nhai Tí đã yên tĩnh trở lại, Dược Sư Vương Phật vẫn tiếp tục trấn áp Thất Tuyệt Trấn Linh Bi, Nhai Tí cũng đã hoàn toàn bỏ qua tòa mộc tháp đi thẳng tới bờ bên kia.
Liên tục mấy ngày trôi qua, đã đi ra ba trăm vạn dặm, cách bờ Nam Chiêm Bộ Châu không biết còn mấy ngàn vạn dặm.
Thật khó giải quyết!
Thở sâu một hơi, Tử Vân tán nhân cau mày, nhìn lên bầu trời sau đó khẽ lắc đầu nói:
Vài vị Đạo tổ đều tự che đậy thiên cơ, tình hình nơi này như thế nào chỉ sợ ngay chính bọn họ cũng không cách nào biết được. Căm tức chính là Hạo Thiên thượng đế, nếu không cách nào che đậy được thuật pháp này, lần này chỉ sợ cả ta và ngươi đều có chút phiền phức…
Chuyện này Lăng Tiêu tự nhiên cũng hiểu được, nhưng nếu như ta không có chút nào chuẩn bị, làm sao dám dễ dàng đi cầu đạo hữu giúp đỡ đây?
Bên cạnh Tử Vân là vị huyền sam tu sĩ đang cười cười nói, sau đó lại nhìn xuống đáy biển, quan sát một khe hở cực lớn.
Linh trận phong ấn vẫn còn chút tác dụng, có thể kháng cự được nước biển chảy ngược trở vào, nhưng cũng đồng dạng đem toàn bộ linh lực dao động bên trong hoàn toàn cách trở.
Nhưng vào lúc này lại có thể lờ mờ cảm giác được bên trong có linh lực chấn động mỏng manh, làm hắn có chút tò mò.
Ngọc Lăng Tiêu quan sát một lúc lâu, tiếp theo như có suy nghĩ nói:
Nơi phong ấn Nhai Tí hẳn phải có không ít sát lực tụ tập. Nhưng cho tới bây giờ đệ tử kia của ta và ngươi đi vào đã hơn bảy ngày, rốt cục là chuyện gì gây ra động tĩnh như vậy?
Nơi này cảm ứng biên độ dao động của linh lực tuy yếu ớt không thể thấy, nhưng nghĩ tới trong tay của Nhạc Vũ còn có thêm Hi Hoàng Tàn Kính che giấu thêm, như vậy độ dao động thực tế lớn đến cỡ nào cũng đủ làm lòng người kinh hãi.
Tử Vân cũng cảm thấy khác thường, tay kháp ấn quyết, yên lặng thôi diễn một lúc lâu, tiếp theo lại cười nói:
Hẳn là còn có có thu hoạch khác, hơn nữa còn được lợi không nhỏ. Nhưng với thể chất không nằm trong ngũ hành của hắn, lần này chắc cũng gặp phải phiền hà…
Ngọc Lăng Tiêu cũng đang nhắm mắt suy diễn, chậm hơn Tử Vân chỉ một chút, sau đó gật nhẹ đầu cười khổ nói:
So với ta và ngươi bị trời đố kỵ còn đỡ hơn, tuy nói hiện tại tu vi pháp lực của chúng ta chỉ còn kém nửa bước đã nhảy ra khỏi thiên ý chưởng khống, nhưng muốn tiến triển vẫn còn chút không thuận…
Nói tới đây, Ngọc Lăng Tiêu có chút dừng lại, sau đó mắt lóe tinh mang nhìn ra xa xa, nhìn chăm chú vào tòa Thái Ất Huyền Quang Linh Lung Tháp đang nằm trong không gian bị vô số lực lượng hủy diệt đan xen tàn phá nhưng vẫn không hề bị tổn hại chút nào.
Ngay sau đó cả thiên địa ngàn vạn dặm bị một tầng màn trời màu đen chặt chẽ bao phủ không chút báo trước.
Khóe môi Ngọc Lăng Tiêu cũng hiện ra ý cười nhàn nhạt.
Người nọ quả nhiên không nhịn được ra tay. Ta và ngươi cũng nên tới lúc động thủ!
Thương…
Từng tiếng kiếm minh vang rền phía chân trời, tiếp theo bên trong màn đen vô biên vô hạn, một đạo kiếm quang xẹt qua phía chân trời bỗng dưng quét ngang xuống.
Bên ngoài mấy trăm vạn dặm, Thất Bảo Xá Lợi Tháp trong tay Dược Sư Vương Phật lập tức gãy tan.
Ngay sau đó trong không gian chợt yên tĩnh, chỉ nghe một tiếng thở dài sâu kín của Tử Vân tán nhân vang lên:
Nhai Tí xuất thế, lại không biết trên thế gian này còn có người nào có thể chế phục? Đối với ngươi ta mà nói, rốt cục lại là phúc hay họa đây?
…
Trong huyệt động dưới đáy biển, Nhạc Vũ cũng mơ hồ cảm giác được biến cố bên trên mặt biển. Thoáng ngạc nhiên nhìn lên cửa vào huyệt động, sau đó không chút nào để ý tới tiếp tục quan sát biến hóa linh trận ngay trước mắt.
Chỉ thấy cỗ nữ thi xinh đẹp tuyệt trần vẫn đang bình tĩnh ngồi yên trong đại trận, vô số sát lực đang bị đại trận hấp thu áp súc, không ngừng rót vào bên trong thi thể nữ thi kia.
Nhạc Vũ nhớ rõ trước kia khi luyện chế Chiến Tuyết, chính là dựa theo công pháp Huyền Sát Luyện Thi sử dụng vô số dược vật, chậm rãi khôi phục sinh khí lớn mạnh cho Chiến Tuyết, thần hồn thân thể mới có thể chậm rãi thừa nhận được hung sát lực.
Mà giờ khắc này cỗ nữ thi lại được sát khí nồng đậm tẩy lễ, thân thể lại chưa từng có dấu hiệu muốn hỏng mất.
Thiên Tiên thi thể dù sao cũng có sức thừa nhận vượt qua Chiến Tuyết ngày ấy gấp trăm lần, nhưng nguyên nhân chính là có Long Thương kiếm cắm trước người nàng.
Một chút huyết khí tinh nguyên do linh trận dẫn dắt từ trong Long Thương kiếm truyền vào bên trong thân thể của nữ thi xinh đẹp kia, đều vô cùng tinh thuần, còn ẩn chứa hương thơm ngát, không hề có chút mùi vị huyết tinh.
Ngay sau đó da thịt càng thêm oánh bạch như ngọc chất, thân thể có thể làm vô số tu sĩ lâm vào khát vọng đã tự tạo thành bên trong nữ thi này.
Bên trong kinh mạch của nữ thi lưu chuyển khí tức đỏ như máu, đang tầng tầng tăng lên nhanh chóng, thanh thế còn siêu việt cả lúc Chiến Tuyết tiến giai.
Huyền Sát Chiến Ma công pháp tầng hai mươi bảy!
Trong con ngươi Nhạc Vũ không khỏi hiện lên quang mang khác thường.
Tầng hai mươi bảy đã là Thái Ất Chân Tiên cảnh giới, mà giờ khắc này pháp lực tăng trưởng trong thi thể nữ thi vẫn còn cực kỳ mạnh mẽ, không hề có nửa phần dấu hiệu như muốn suy thoái.
Nhưng đại giới chính là khí tức khí linh bên trong Long Thương kiếm giờ phút này đã suy kiệt tới cực điểm.
Một tầng hồng quang vốn luôn bao phủ quanh thân kiếm cũng đã biến mất không còn thấy bóng dáng.
Vị Thái Thanh Huyền Tiên chủ nhân Quy Khư Cung sau khi dùng thân tế kiếm, lưu lại toàn bộ huyết khí tinh nguyên cùng hồn niệm còn sót lại đều đã truyền nhập vào trong thân thể nữ thi xinh đẹp kia.
Vô số lĩnh ngộ thiên địa đại đạo, nắm giữ các loại đạo pháp thần thông, thậm chí tận sâu trong tầng năm bổn nguyên, bổn mệnh hồn ấn tiếp cận Thái Thanh Huyền Tiên đỉnh phong cũng đã dần dần được thiếu nữ trước mắt kế thừa.
Tuyệt phẩm chiến sát thần hồn đang dùng tốc độ kinh người không ngừng lớn mạnh, gần như vô cùng tham lam hấp thu hết thảy nắm giữ của khí linh Long Thương kiếm cất chứa.
Ngao Tuệ thấy thế tiếc hận thở dài nói:
Đáng tiếc một thanh nhất phẩm hậu thiên linh bảo, vật này dù nằm trong tay phụ vương ta cũng sẽ dị thường quý trọng, ngươi thật đúng là còn bỏ được…
Nhạc Vũ lặng lẽ cười không đáp. Linh bảo do khí linh hình thành, Long Thương kiếm mất đi khí linh cũng mất đi khả năng nắm giữ đại đạo pháp tắc. Chất liệu bản thân mặc dù không bị hạ thấp, nhưng uy lực không sánh kịp một hai phần so với Long Thương kiếm trước kia.
Đổi lại bất luận kẻ nào hơn phân nửa sẽ vô cùng đau lòng, nhưng quyền sở hữu thanh kiếm này cũng không phải là hắn, tự nhiên hắn cũng không đến nỗi phải đau lòng như mọi người đã nghĩ.
Tới hiện tại thanh Long Thương kiếm này nằm trong tay hắn còn không bằng khi hắn sử dụng Thiên Ý kiếm vô cùng thuần thục thuận tay hơn nhiều.
Truyện Sắc Hiệp - https://trumtruyen.vnChỉ là trong nội tâm cũng chỉ có một tia cảm khái mà thôi, kiếm hồn của Long Thương kiếm không ngờ lại chịu vì chủ nhân Quy Khư Cung làm ra được tới tình trạng hi sinh như thế.
Chiến Tuyết đứng một bên vẻ mặt ngơ ngẩn nhìn tới, vô cùng phức tạp, tựa hồ như đang hồi tưởng điều gì, quang mang trong mắt có chút tan rả.
Nhạc Vũ hiểu rõ trong lòng nhưng cũng không hỏi thăm nàng, chỉ chậm rãi đánh ra ấn quyết điều dưỡng linh lực mạch lạc khi đại trận vận chuyển khó khăn, khiến cho cỗ nữ thi có thể hấp thu huyết khí của Long Thương kiếm càng nhiều hơn.
Nội tâm hắn cũng đang có chút chờ mong sẽ thu được một vị Thái Thanh Huyền Tiên cùng một mệnh hồn lạc ấn hậu thiên linh bảo vào trong tay, cùng toàn bộ hung sát khí còn sót lại dưới đáy huyệt động.
Thiếu nữ trước mắt rốt cục có thể trưởng thành tới mức độ nào, hắn thật sự cũng không biết.
Cho dù không so sánh được với vô thượng lôi pháp thần thông của Chiến Tuyết tu hành, nhưng cũng không kém hơn bao nhiêu.
Qua thêm nửa ngày sau, một tầng hồng quang cuối cùng cũng đều bị hấp thu vào bên trong linh trận.
Bên trong thân thể nữ thi diễm lệ đồng thời bộc phát ra cương phong cuồn cuộn. Linh lực giống như sóng gió ngập trời, chấn động không ngừng, ba đào dữ dội, vô số ám lưu liên tục thay đổi quấn quýt không tan.
Ước chừng một chốc lát, không gian bên trong huyệt động mới khôi phục lại như thường.
Bên trong linh trận, sắc mặt nữ tử mỹ mạo đã khôi phục vẻ hồng nhuận, lúc này đã mở mắt. Nàng ngạc nhiên quét mắt nhìn quanh huyệt động, trên mặt mang theo vẻ mờ mịt tràn đầy:
Vì sao ta còn chưa chết? Vì sao ta lại ở đây?
Cuối cùng tiêu cự trong mắt chặt chẽ tập trung vào Nhạc Vũ, trong mắt chớp lên một tia lệ mang, lập tức có một đạo hồng quang đánh tới.
Thân hình Chiến Tuyết chợt lóe, liền chắn ngay trước người Nhạc Vũ, tay áo phất ra, thật nhẹ nhàng đánh tan đạo hồng quang kia.
Nữ tử trong linh trận càng có vẻ kinh ngạc, làm như đang kinh dị pháp lực huyền bí của Chiến Tuyết, lại tựa hồ đang kinh dị hồng mang xa lạ mình vừa thúc giục đánh ra vừa rồi.
Nhạc Vũ khe khẽ thở dài, sau đó bắn ra ngón tay, liền thấy một tử sắc hồn ngọc không chút tỳ vết bay tới bên cạnh thiếu nữ, nói:
Toàn bộ nhân quả đều bên trong hồn ngọc này, sau khi ngươi xem qua tự nhiên sẽ hiểu.
Vẻ mặt nàng kia thật nghi hoặc, nhưng vẫn do dự cầm hồn ngọc, sau đó một lát liền chảy nước mắt, trực tiếp cúi đầu hành đại lễ với Nhạc Vũ:
Tử Hàm tạ ân tái tạo của đạo hữu…
Ngươi tên là Tử Hàm?
Nhạc Vũ cau mày, tiếp theo khẽ lắc đầu nói:
Không cần cảm tạ ta, sư tôn của ngươi dùng Hi Hoàng Tàn Kính cùng mười hai viên Định Hải Thần Châu để đổi một tính mạng cho ngươi. Kết thúc nhiều nhân quả ta thiếu hắn trước kia, lần này xem như là giao dịch mà thôi. Chân chính nói tới vẫn là ta thấy hổ thẹn mới đúng. Hiện giờ mặc dù ta dùng Huyền Sát Luyện Thi công pháp đem ngươi luyện chế thành Thái Ất Chân Tiên thân thể, nhưng vẫn chưa xem là chân chính sống lại. Ngươi muốn chân chính sống lại, còn phải do chính mình vất vả tu luyện, tóm lại tự ngươi thu xếp cho ổn thỏa…
Nói dứt lời, Nhạc Vũ đã phi thân lên nắm tay Chiến Tuyết chuẩn bị phi độn rời đi.
Long Thương kiếm cấp cho hắn điều kiện chính là không thể dùng Thông U Định Minh Châu khống chế thần hồn của nữ tử này. Chính là vì như thế, từ nay về sau nữ tử này xem như không hề liên hệ gì với hắn.
Về phần trí nhớ của khí linh Long Thương kiếm cũng đã do hắn tự tay hủy diệt.
Còn lại chỉ là nhân quả của chủ nhân Quy Khư Cảnh bị giết mà thôi. Vì mười hai viên Định Hải Thần Châu mà người kia có thể bức giết chủ nhân Quy Khư Cung, chưa chắc sẽ không tìm được tới đầu hắn, vì vậy hắn cũng còn chút nhân quả cần phải xử lý về sau.
Bất quá ngay sau đó, liền thấy nữ tử kia bái lạy nói:
- Tử Hàm nguyện làm nô tỳ cho chủ nhân, chỉ cầu chủ nhân có thể giúp ta giết chết một người!