Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 98: Lôi kiếp phủ xuống





Nhạc Vũ chế tạo ra mấy trăm phiến bạc, dài nhất chỉ hơn một thước. Nhưng khi bọn họ ở trên đất bằng bắt đầu nối kết theo những rãnh trên mảnh kim chúc, biến thành một hình tròn chừng ba trăm năm mươi thước, đường kính hơn trăm thước, vừa lúc có thể đem thân thể khổng lồ của Sư Diện Linh vây quanh bên trong, lại không hề lộ ra chút không gian khe hở nào.
Sau đó tiếp tục an trí yêu lực kết tinh, là mười mấy viên kết tinh cấp bốn chỉ có thuộc tính đơn, được phân theo ngũ hành, an trí vào những lỗ trũng bên trong. Trận bàn được Nhạc Vũ đặt tên là Ngũ Hành Tụ Linh trận đã dần dần có được đại lượng linh lực đang lưu động.
Lúc này không chỉ riêng Nhiễm Lực cùng Lâm Trác đều trợn mắt há hốc mồm, tâm tình của Nhạc Vũ cũng không ngừng kích động.
Ngũ Hành Tụ Linh trận, hắn hoàn toàn dựa theo mạch lạc vận chuyển linh lực bên trong bản thân mà thiết kế. Trước đây tuy Nhạc Vũ không ngừng thông qua trận thế nhỏ thí nghiệm cải tiến, nhưng một trận bàn bao phủ cả một khu vực khổng lồ đến như thế, bản thân hắn không hề có chút nắm chắc.
Vừa định thần, Nhạc Vũ đem yêu lực kết tinh màu đỏ cuối cùng trong tay đặt vào trong chỗ trũng tròn dưới chân hắn. Ngay sau đó ba người liền nhìn thấy linh lực gần như biến thành thực chất bắt đầu như dòng nước chậm rãi lưu động bên trong những phù văn của trận bàn, linh lực đang từ từ liên tiếp thành một thể, bắt đầu tuần hoàn theo ngũ hành.
Sau đó thiên địa chi linh làm người ta phải biến sắc từ khắp không gian bốn phía điên cuồng vọt tới tiến vào bên trong khu vực do trận bàn bao phủ. Khiến cho linh lực bên trong chỉ trong nháy mắt liền vượt khỏi bên ngoài gấp mười mấy lần.
Vào lúc này Nhạc Vũ đang nhìn chằm chằm vào sự biến hóa của Sư Diện Linh đang bị vây trong Ngũ Hành Tụ Linh trận.
Tất cả yêu thú cấp bốn trên Đông Thắng đại lục, sau khi yêu lực đạt tới trình độ nhất định, yêu lực kết tinh sẽ bắt đầu kết đan, liền nghênh đón thiên kiếp. Ai có thể vượt qua thành công, có thể tấn công thành yêu thú cấp năm. Ai không thành công, sẽ trực tiếp bỏ mình, thậm chí hài cốt hủy diệt.
Điều này ở Nhạc gia thành đều là thường thức mà ai ai cũng biết. Ngay từ một năm trước Nhạc Vũ đã biết được chuyện này.
Cho nên sau khi tiếp nhận Băng Nghệ cung của tông tộc, hắn liền nảy sinh một ý nghĩ, có thể thông qua phương thức không bình thường nào đó, thúc giục cho những yêu thú cấp bốn độ kiếp?
Nhưng chuyện này có hai điều kiện tiên quyết, đầu tiên là đại hình trận bàn Ngũ Hành Tụ Linh trận mà hắn thiết kế có thể vận hành được bình thường hay không, hơn nữa còn đưa đến tác dụng cần thiết. Có chút ít yêu thú cấp cao, đến tột cùng là vì vô ý thức hấp thu linh lực quanh người, hay cố ý làm như nhân loại?
Hiện tại điều kiện đầu tiên ngày hôm nay đã có đáp án. Điều kiện kế tiếp chính là vừa nhìn thấy Sư Diện Linh đột nhiên gào lên một tiếng thật dài, lỗ mũi bắt đầu hấp thu linh lực tiến vào, sau đó vết thương nơi tứ chi bằng vào tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được bắt đầu sinh ra huyết nhục da thịt, sau đó nhanh chóng khép lại. Trong nội tâm Nhạc Vũ lúc này chợt nhẹ nhàng xuống tới, khóe môi hiện lên nụ cười như tự giễu.
Mấy tháng nay bên trong tông tộc không ngừng chú ý tiến triển tu vi của hắn. Mà ỷ vào Bồi Nguyên hoàn cùng Cường Tủy hoàn tồn tại, Nhạc Vũ vẫn miễn cưỡng duy trì tốc độ tu hành khả quan. Nhưng khi dược vật dần dần mất đi hiệu lực, cuối cùng bên trong tông tộc sẽ có một ngày mất đi lòng kiên nhẫn đối với hắn.
Khi đó chưa chắc tông tộc sẽ trở mặt, nhưng nếu Nhạc Vũ còn mong được ủng hộ mạnh mẽ như bây giờ, là chuyện không thể nào. Mà số lượng kết tinh cao cấp gần năm mươi viên thế này, còn có trận bàn Ngũ Hành Tụ Linh trận, cũng đã xa xa vượt qua cực hạn gánh nặng của hắn.
Cho nên lần này tuy là lần đầu tiên hắn làm thí nghiệm, nhưng cũng có thể xem như là lần cuối cùng! Đối với hắn mà nói chỉ cho phép được thành công mà không thể thất bại. Thành công thì tiền đồ một mảnh bằng phẳng, thất bại thì ý nghĩa trong vòng năm năm tới thực lực của hắn sẽ bị vây khốn ở hoàn cảnh bây giờ!
Khi bốn miệng vết thương từ từ khép lại, Sư Diện Linh phát ra một tiếng gầm thét, tập tễnh muốn đứng lên. Nhưng lại bị Bí Phù Tiễn kẹt ở những đốt xương, nó không cách nào thành công đứng dậy. Sư Diện Linh càng thêm phẫn nộ, tốc độ hấp thu linh khí thiên địa càng thêm cực kỳ nhanh chóng.
Vào lúc này thần kinh Nhạc Vũ lại căng thẳng, tay trái cầm Bí Phù Tiễn, đã một lần kéo dây cung. Kế tiếp chuyện hắn gặp phải chính là hai nhân tố khác không thể xác định. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://trumtruyen.vn
Do trạng thái linh lực tuần hoàn chuyển hóa, chút ít yêu lực kết tinh bên trong Ngũ Hành Tụ Linh trận tiêu hao cũng chỉ có hạn. Nhưng với tốc độ như bây giờ, chậm nhất trong vòng ba canh giờ, Tụ Linh trận sẽ mất đi hiệu dụng.
Để con Sư Diện Linh này biến hóa, đã là con yêu thú có tuổi thọ lớn nhất mà hắn tuyển chọn suốt mấy tháng nay, hơn nữa còn là loại yêu thú ngũ hành đều đầy đủ. Nhưng nó có thể biến hóa tới cực hạn lớn nhất hay không, bản thân Nhạc Vũ không hề nắm chắc.
Bốn phía truyền tới từng đợt tiếng gầm gào xao động bất an. Linh lực triều dâng lớn đến như vậy phát sinh trong khu vực, không thể không làm những yêu thú cấp bốn khác chú ý. Tuy nói yêu thú đi tới tầng cấp này, đối với khái niệm về địa bàn xem trọng hơn yêu thú bình thường rất nhiều, nhưng khi tâm tình bọn chúng xao động tới mức cực hạn, dù là ai cũng không thể dự liệu được kế tiếp sẽ có chuyện gì phát sinh.
Nhạc Vũ chỉ cảm thấy may mắn nhất chính là Sư Diện Linh có thân thể to lớn, cùng điều kiện thuộc về dị thú trung vị, là sự tồn tại tương tự như bá chủ của khu vực này. Những yêu thú khác cho dù bất an thế nào, cũng sẽ không dễ dàng xâm phạm lãnh địa trong thời gian ngắn.
Thời gian trôi qua, thân thể Sư Diện Linh càng thêm khổng lồ, mà trên bầu trời, mây đen kết thành từng mảng lớn bắt đầu tụ tập. Đến lúc này, tiếng gầm gào chung quanh bắt đầu từ nôn nóng chuyển thành lo âu thấp thỏm, cuối cùng lại từ từ yên tĩnh lại. Ba con Long Lân mã cùng đà thú lại càng liều mạng muốn bứt đứt dây cương, chuẩn bị chạy trốn. Chẳng qua đã bị Nhạc Vũ buột chặt vô cùng, không thể thoát đi, cuối cùng run rẩy quỳ rạp xuống đất.
Ngay cả con cự thú to lớn trước mắt ba người cũng từ từ đem lực chú ý chuyển dời khỏi ba người, dùng đôi mắt to như lâm đại địch ngó chừng lên bầu trời.
Về phần Nhạc Vũ, một mặt xua tan hết áp lực đã tích lũy suốt mấy tháng qua. Mặt khác trong miệng lại thấy đắng chát, còn có vài phần khó chịu tràn ngập trong miệng.
Tầng mây đen càng áp xuống càng thấp, lôi quang không ngừng chớp động bên trong, không chỉ làm Sư Diện Linh bên trong trận cảm thấy nguy hiểm, dù là chính hắn chỉ đứng ngoài xa mấy trăm thước quan sát cũng nhận lấy lực áp bách khổng lồ.
Ở phía sau hắn, tuy Lâm Trác cùng Nhiễm Lực vẫn đứng thẳng, nhưng khóe môi đã bật ra tia máu tươi.
- Đây chính là lôi kiếp của yêu thú cấp bốn? Thật là đáng sợ! Như thế xem ra bên trong sách nói qua những yêu thú cấp sáu khi độ kiếp thường thường liên lụy khắp trăm dặm, chỉ sợ không phải chỉ là lời nói khoác!
Sắc mặt Nhạc Vũ có chút trắng bệch, hắn chưa từng nghĩ đến lôi kiếp lại có uy lực thiên địa mênh mông như thế. Đầu tiên là gió lốc mãnh liệt lấy Sư Diện Linh làm trung tâm cuốn bay chung quanh. Ngay sau đó linh khí thiên địa cũng liền chấn động từ trong ra ngoài. Sau đó chân khí của hắn cũng bạo động bất an thành từng đợt như thủy triều, hắn cần phải toàn lực ứng phó mới có thể miễn cưỡng áp chế.
Nhưng làm lòng người nảy sinh sự sợ hãi lớn nhất chính là áp lực lớn lao về mặt tinh thần, làm người ta gần như muốn quỳ xuống thần phục thiên uy vô địch kia.
Ngay khi Nhạc Vũ cảm thấy trong đầu đau đớn như muốn nứt ra, trên bầu trời rốt cục có đạo lôi quang màu tím đánh thẳng xuống!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.