Quan Lộ Trầm Luân

Chương 522: Lãnh đạo thành phố ăn bữa cơm chùa




Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Lương Thần sở dĩ, chịu nhục... uyển chuyển…mục đích chỉ có một, nếu như trước mắt đuối lý, không thể trở mặt, vậy đành phải cẩn thận, khẩn trương tiễn hai vị này đi!

Đằng Ngọc Liên quả thật giống như trưởng bối, với giọng điệu hòa nhã hỏi thăm tình hình gần đây của Lương Thần, bao gồm các mặt công việc, gia đình . Khi được biết vợ của Lương Thần tháng sau sinh, vị phu nhân phó tư lệnh này không khỏi lộ ra nụ cười tỏ vẻ chúc mừng, và rất có cảm xúc nói:

- Ba mẹ cậu rất có phước, sớm vậy đã được ẵm cháu gái rồi ! Tôi và chú Liên của cậu muốn ẵm cháu trai, không biết đến tháng năm nào!

Nói xong, ánh mắt đảo qua cô con gái điềm nhiên như không, thầm thở dài.

- Tịch Nhược tuổi còn nhỏ, không cần phải gấp!

Giang Nhuận Trạch cười nói tiếp:

- Hơn nữa, cô gái xinh đẹp thông minh như Tịch Nhược, cũng phải lựa chọn kỹ lưỡng, tìm một lang quân như ý xứng đôi mới đúng!

Đằng Ngọc Liên há miệng, muốn nói gì đó, nhưng nhìn con gái một cái, lại nuốt lời muốn nói vào trong. Vốn bà muốn nói con trai của phó bộ trưởng Vương, Vương Cường, nhưng lại nghĩ lúc này đề cập đến vấn đề này, chỉ khiến cho con gái càng phản cảm hơn.

- Tiểu Lương, Tịch Nhược không muốn quay về thủ đô, hai vợ chồng tôi cũng không lay chuyển được nó. Mọi người đã là hàng xóm, sau này thì làm phiền cậu chăm sóc một chút!

Đằng Ngọc Liên bất đắc dĩ nhìn con gái một cái, ánh mắt lại quay sang Lương Thần, khẽ thở dài nói.

- Cô yên tâm, cháu sẽ để ý đến cô ấy!

Lương Thần liên tục gật đầu đồng ý, trong lòng lại có chút kinh ngạc là vợ chồng tư lệnh Liên lại có thể thay đổi ý định, cho phép Liên Tịch Nhược ở lại!

Liên Nam Chinh và Đằng Ngọc Liên có quyết định này cũng là bất đắc dĩ, kết quả kiểm tra của bệnh viện sáng nay chứng minh, con gái bị viêm dạ dày mãn tính, may là không nghiêm trọng. Gây ra hiểu lầm lớn như vậy, trong lòng hai người đều rõ, sự phẫn nộ, thậm chí là mối hận mà con gái đối với họ, dường như đã đạt đến đỉnh điểm. Dưới tình hình như vậy, nếu như hai người còn cố ý cưỡng ép mang con gái đi, vậy thì rất có khả năng dẫn đến kết quả chính là, quan hệ giữa họ và con gái hoàn toàn đoạn tuyệt!

Chính là dựa vào suy nghĩ này, vợ chồng Liên Nam Chinh mới không thể không đồng ý cho con gái ở lại, nhằm xoa dịu mâu thuẫn với con gái. Dù gì cũng chỉ có một đứa con gái. Tuy rằng lúc trước Liên Nam Chinh nói những lời nhẫn tâm, nhưng đó chỉ là những lời nói khi tức giận, không thể tính.

Ngay lúc Lương Thần và vợ chồng tư lệnh Liên đang ăn cơm, Hứa Phượng Anh và Hầu Tuấn Kiệt cũng đang ở nhà ăn trưa. Tài nấu nướng của Hứa Phượng Anh có chút khiến người ta không thể khen tặng, nhưng những món ăn do Hầu Tuấn Kiệt làm thì không thể nói là ngon tuyệt vời, nhưng cũng tàm tạm có thể chấp nhận.

Hai người ngồi đối diện, vừa ăn cơm, vừa thảo luận về cảnh tượng sáng nay nhìn thấy ở bệnh viện. Hầu Tuấn Kiệt với giọng điệu châm biếm nói:

- Sếp Lương của em thật thú vị, không ngờ làm cho tình nhân có thai, còn bị ba mẹ của tình nhân tìm đến nhà! Mấy cái tát tai đó, thật là vang dội! Tiếc là ảnh chụp đã bị xóa, nếu không đem về phát đi cũng là một tin nóng!

- Nói bậy gì đó? Anh nghĩ anh là mấy người phóng viên nhàn rỗi lắm chuyện đó sao!

Đôi mày thanh tú của Hứa Phượng Anh hơi cau lại:

- Sáng nay anh có chút lỗ mãn, ngoại trừ Lương Thần, những người đó lai lịch cũng không nhỏ. Người giật di động của anh, chắc chắn là quân nhân!

- Nếu không sao lại nói sếp Lương của em có bản lĩnh, tìm tình nhân đều có lai lịch không nhỏ! Anh thật rất muốn biết, chuyện này sau cùng có thể có kết quả thế nào! Tiểu Phượng , em đoán xem, ngày mai trên mạng có thể xuất hiện những tin tức đại loại như " tình nhân mang thai, cục trưởng cục công an bị tát tai" không?

Trong lời nói của Hầu Tuấn Kiệt lộ ra có chút cười trên nỗi đau của người khác. Sáng nay y cùng Hứa Phượng Anh đi khám phụ khoa, nhưng không nghĩ tới sẽ nhìn thấy cảnh tượng đặc sắc như vậy.

Vốn định lấy di động chụp vài tấm ảnh, nhưng không ngờ bị người đàn ông hình như là quân nhân giật mất di động, xóa hết hình ảnh!

- Được rồi! Chuyện này đừng nói nữa!

Tuy rằng đối với nhân phẩm của Lương Thần có chút nghi ngờ, nhưng Hứa Phượng Anh vẫn luôn giữ thói quen tốt không nói thị phi sau lưng người khác.

- Không nói không nói nữa!

Hầu Tuấn Kiệt biết lúc mà im lặng, liếc cặp ngực cao ngất của Hứa Phượng Anh, cười nói:

- Chỗ đó của em, còn đau không?

Hứa Phượng Anh liếc mắt nhìn bạn trai một cái, trên mặt có chút ửng đỏ. Gần đây cô cảm thấy ngực luôn có cảm giác đau trướng, hôm nay có Hầu Tuấn Kiệt cùng đến bệnh viện, đã kiểm tra chẩn đoán chính xác, cô đã bị nhũ tuyến tăng sinh. Với tuổi tác của cô, nhất là trinh nữ, đang là giai đoạn nhũ tuyến tăng sinh cao, cô nghe lời dặn của bác sĩ, mua miếng linh chi tím chuẩn bị nấu nước uống.

Nhìn Hứa Phượng Anh cử chỉ e ấp ngượng ngùng động lòng người, đôi mắt Hầu Tuấn Kiệt không khỏi sáng lên, đưa tay muốn sờ một cái lên mặt bạn gái, nhưng lại nghe di động trên bàn đột nhiên reo lên.

Hứa Phượng Anh bỏ đũa xuống, cầm lấy di động nhìn số, trên mặt lập tức trở lại vẻ nghiêm túc lạnh lùng của ngày thường, bấm phím nhận cuộc gọi đặt vào bên tai.

- Tôi là Hứa Phượng Anh, xin chào, trưởng phòng Kiều!

- Được, chút nữa tôi sẽ đến đúng giờ!

- Trưởng phòng Kiều, tạm biệt!

- Tình hình thế nào!?

Nhìn bạn gái vẻ mặt nghiêm túc, Hầu Tuấn Kiệt buông đũa xuống hỏi.

- Điện thoại của trưởng phòng Kiều, trưởng ban tổ chức cán bộ, em được bổ nhiệm sớm hơn. Một giờ chiều đến báo danh ở Ban tổ chức cán bộ Thành ủy trước, hai giờ đến cục công an thành phố! Xin lỗi, Tuấn Kiệt, chiều nay không thể ở bên anh rồi!

Hứa Phượng Anh đứng lên, trên mặt có chút áy náy, vốn dự định buổi chiều cùng bạn trai đi chơi.

- Không sao, công việc quan trọng mà!

Hầu Tuấn Kiệt rất hiểu bạn gái nói, ân cần đưa áo khoác cho cô, sau đó cười rồi chỉ lên mặt mình.

Hứa Phượng Anh lại đỏ mặt, để tay bên miệng, hướng về phía bạn trai làm nụ hôn gió, sau đó đi giày ra khỏi phòng.

- Tối nay anh đợi em cùng ăn cơm!

Hầu Tuấn Kiệt lại nói với theo một câu. Cửa phòng đóng lại, biểu hiện trên mặt Hầu Tuấn Kiệt chuyển sang nhàm chán, nằm trên sofa thẫn thờ nửa ngày, cuối cùng móc di động ra gọi một số.

- Thứ lần trước nói, thật có hiệu quả không? Được, cho tôi một bình, tiền không là vấn đề, nếu như dám lừa dối tôi, cậu chết chắc! Đến nơi báo tôi một tiếng, chúng ta hẹn một nơi gặp mặt!

Cúp điện thoại, Hầu Tuấn Kiệt hướng ánh mắt về nơi xa xăm, trên mặt thản nhiên hiện ra một vẻ hưng phấn trông đợi.

2h30 phút chiều, trong phòng họp cục công an thành phố, vốn chuẩn bị mở cuộc họp đảng ủy lần nữa bị gác lại. Các lãnh đạo thành phố như trưởng ban tổ chức cán bộ Kiều Bách Kiệt, thư kí ủy ban chính trị pháp luật Khâu Lĩnh Mai, phó chủ tịch thành phố Trần Trúc cùng nhau đến, cũng xem như là rất nể mặt phó cục trưởng mới lên chức. Trong hội nghị bổ nhiệm, trưởng ban tổ chức Kiều lớn giọng giới thiệu lý lịch cá nhân Hứa Phượng Anh, các ủy viên đảng ủy tham dự hội nghị không hẹn mà cùng có ánh mắt kinh ngạc đối với nữ cục trưởng mới lên chức. Ngay cả, chi đội trưởng đội chống ma túy Đặng Trường Giang cũng không khỏi thầm thán phục, cảm thấy bản thân thua mà không hề oan uổng.

Hứa Phượng Anh phát biểu ngắn gọn, bày tỏ mình sẽ toàn lực phối hợp với công tác của cục trưởng và các vị đồng nghiệp.

Sau khi hội nghị bổ nhiệm kết thúc, Lương Thần nhìn đồng hồ, bốn giờ mười lăm phút, còn lâu mới đến giờ cơm tối. Hắn suy đoán mấy vị lãnh đạo thành phố có lẽ sẽ không ở lại ăn cơm chùa, trong lòng đã có sẵn dự tính, về nhà sớm gặp vợ lớn, vợ bé.

Mang theo bộ mặt tươi cười, chuẩn bị tiễn mấy vị lãnh đạo xuống lầu, tiễn lên xe, nhưng lại không ngờ bí thư ủy ban chính trị pháp luật, Khâu Lĩnh Mai đột nhiên dừng bước, cau mày hướng về hắn nói:

- Tôi nói tiểu Lương, có phải cậu có chút keo kiệt không! Cứ mong tiễn tôi và trưởng phòng Kiều, chủ tịch thành phố Trần đi, để tiết kiệm cho cậu một bữa cơm có phải không?

- Bí thư Khâu, cho dù tôi có keo kiệt hơn, cũng không đến nỗi ngay cả mời bữa cơm cũng tiếc!

Lương Thần giật mình, sau đó cười tươi nói:

- Tôi rất muốn mời mấy vị lãnh đạo dùng cơm, chỉ sợ mấy vị lãnh đạo công việc bận rộn không dứt ra được!

- Ồ!

Bí thư Khâu gật đầu, mỉm cười nhìn đám người Kiều Bách Kiệt, Trần Trúc nói:

- Trưởng phòng Kiều và chủ tịch Trần vẫn còn việc bận sao?

- Không!

Hai vị lãnh đạo thành phố nghiêm nghị lắc đầu.

Trưởng phòng Kiều thậm chí thở dài nói:

- Hôm nay là cuối tuần, vợ con đều không ở nhà, đang rầu không chỗ ăn cơm!

Phó chủ tịch thành phố Trần thì càng dứt khoát, móc di động ra gọi về nhà.

- Tiểu Lương của cục công an mời ăn cơm, đêm nay tôi không về ăn! Tiểu Lương nào? Bà nói trong cục công an thành phố của chúng ta còn có mấy tiểu Lương? Ừ, không nói nữa, cúp máy trước đây!

Lương Thần âm thầm lau đi mồ hôi, hắn nhìn ra được, mấy vị lãnh đạo kiên quyết phải ăn một bữa cơm chùa của hắn.

- Vậy đi! Khó có dịp tiểu Lương mời cơm, mọi người cùng đi nhé!

Bí thư Khâu lại quay lưng, nói với các thành viên bộ máy đảng ủy cục công an thành phố cười nói.

- Chuyện này, ha ha!

Đám người phó cục trưởng Bao Hoa, Hạ Liên Tuấn vừa cười, vừa để ý sắc mặt của cục trưởng đại nhân. Có thể có cơ hội tiếp cận với mấy vị lãnh đạo thành phố, đối với họ mà nói đương nhiên là chuyện tốt vô cùng, nhưng vấn đề là phải xem xem ý của sếp ra sao.

Nhìn thấy cảnh này, trong lòng Khâu Lĩnh Mai không khỏi giật mình, uy vọng của tiểu Lương dựng lên rồi!

- Bí thư Khâu nói rồi, mọi người cùng đi!

Một bữa cơm, Lương Thần đương nhiên sẽ không tính toán gì.

Nói cách khác, chủ động để cậu mời cơm, đó là lãnh đạo xem trọng cậu, nể mặt cậu. Người thường muốn mời còn phải xem lãnh đạo người ta có cho cơ hội hay không. Quay đầu lại, đang bắt gặp ánh mắt mang ý trêu chọc của Khâu Lĩnh Mai, hắn hiểu, bí thư Khâu nhàn rỗi không có gì làm nên trêu đùa hắn!

- Tôi vẫn còn việc, nên không đi!

Hứa Phượng Anh lại không có lòng dạ tham dự những buổi xã giao như vậy, cô chuẩn bị quay về cùng dùng cơm tối với bạn trai.

- Tiểu Hứa, hôm nay cô là nhân vật chính, sao có thể không đi! Khó có dịp để tiểu Lương mời, chỉ vì muốn mượn hoa kính phật, bày tỏ sự hoan nghênh đối với cô!

Bí thư Khâu vẫy vẫy tay, cười nói.

Hứa Phượng Anh bất đắc dĩ cười, lãnh đạo lên tiếng, hơn nữa còn xuất phát từ thiện ý, cho dù cô có không hiểu tình người đi nữa, bữa xã giao này nhất định phải tham dự. Bất đắc dĩ, chỉ còn cách gọi điện cho bạn trai Hầu Tuấn Kiệt, nói với y bữa cơm tối không thể cùng ăn.

Lương Thần vẫn như cũ sắp xếp địa điểm ăn cơm ở tiệm cơm Vạn Niên Thanh, cách thời gian ăn cơm còn hơi sớm, Khâu Lĩnh Mai, Kiều Bách Kiệt, Trần Trúc, ba lãnh đạo thành phố kéo Lương Thần cùng đi, lấy bộ bài pukhơ, hứng thú tràn trề chơi đấu địa chủ. Phó cục trưởng Bao Hoa, Hạ Liên Tuấn, Lý Phúc Trụ, chánh văn phòng Nhậm Hướng Bình, chủ nhiệm bộ chính trị Ngô Hoán Trung, cộng thêm bí thư kiểm tra kỷ luật Tiền Đức Dân, đứng sau lưng mấy vị lãnh đạo xem náo nhiệt.

Hứa Phượng Anh đối với việc này không chút hứng thú, cô đi qua một bên, móc di động ra nhắn tin cho bạn trai để tỏ ý an ủi.

Mà lúc này, Hầu Tuấn Kiệt ở dưới lầu chỗ của Hứa Phượng Anh, từ trong tay một người đàn ông để đầu đinh nhận lấy một món đồ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.