Quan Sách

Chương 186: Bụi trần đã định




Tin tức từ tập đoàn Hồng Thành đến rất nhanh.
Ngày hôm sau khi Hoàng Khải trở về Đài Loan, y tự mình gọi điện cho Trần Kinh, nói rằng hội đồng quản trị đã thông qua quyết định đầu tư, tập đoàn Hồng Thành quyết định đầu tư ba trăm triệu đồng vào xây dựng nhà máy gia công linh kiện máy tính ở Lễ Hà.
Đồng thời, Trần Kinh đề xuất yêu cầu Hồng Thành viện trợ ba mươi triệu giúp Lễ Hà thành lập khu kinh tế mới, hội đồng quản trị tập đoàn Hồng Hà tỏ vẻ tán thành, nhưng vùng kinh tế mới ở Lễ Hà thay bằng tên khu kinh tế mới Hồng Thành, nguồn vốn ba mươi triệu này lập tức sẽ rót về.
Sau khi Trần Kinh báo cáo bằng văn bản tin này cho Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện, toàn bộ Lễ Hà trở nên chấn động.
Ngày Hôm đoàn người Hoàng Khải trở về Lễ Hà ký kết hợp đồng đầu tư, Thư Trị Quốc ra lệnh toàn thành làm lễ kỉ niệm, trên các phố lớn ngõ nhỏ của Lễ Hà biểu ngữ cờ màu phủ lên trang phục của ngày lễ hội.
Ngày hôm thực hiện nghi thức ký kết, những lãnh đạo liên quan ở Ủy ban nhân dân thành phố, lãnh đạo Phòng xúc tiến đầu tư thành phố... đều tham dự buổi lễ ký kết, đài truyền hình tỉnh, thành phố, nhật báo tỉnh, báo buổi sáng Tam Sở…phương tiện truyền thông quan trọng, phóng viên đều tập trung ở Lễ Hà, liên tiếp đưa tin về việc đầu tư.
Cuộc họp báo về buổi lễ ký kết ở huyện Lễ Hà được tổ chức vào buổi chiều, buổi họp báo do Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện cùng tổ chức. Bí thư huyện ủy Thư Trị Quốc, quyền chủ tịch huyện Lỗ Quyền là nhân vật chính của cuộc họp báo, Thư Trị Quốc nước mắt rơm rớm, nói về những khó khăn hiểm trở về phát triển kinh tế trong mấy năm gần đây, mà đến bây giờ, cuối cùng có một lần doanh nghiệp nước ngoài đã thành công trong việc thu hút đầu tư các hạng mục lớn ở Lễ Hà, đây là điều làm cho kinh tế Lễ Hà đi vào chính quỹ đạo, là sự mở đầu của sự cất cánh.
Điều này nói rõ giá trị đầu tư ở Lễ Hà dần dần được giới bên ngoài phát hiện ra, Thư Trị Quốc tin chắc rằng sau này tất nhiên sẽ có ngày càng nhiều nhà đầu tư vào Lễ Hà, Lễ Hà chắc chắn sẽ tốt đẹp hơn.
Khi được các phóng viên hỏi về lần này đã thành công trong việc thu hút đầu tư, Thư Trị Quốc rất xúc động, ông ta đặc biệt nhắc tới tầm quan trọng của nhân tài, ông ta rất tự hào nói với các phóng viên của hội nghị, nhân tài thu hút đầu tư ở Lễ Hà xuất hiện lớp lớp, trong đó ông ta hết sức ca ngợi trưởng phòng Phòng kinh tế thương mại Trần Kinh.
Trần Kinh mới hai mươi lăm tuổi, là trưởng phòng trẻ nhất ở Lễ Hà, nhưng tuổi trẻ đầy hứa hẹn, có trang bị tri thức phong phú và kinh nghiệm thực tiễn có ý thức trách nhiệm và sứ mệnh cao cả, Lễ Hà có thể hấp dẫn sự quan tâm của tập đoàn Hồng Thành, đó là sự cố gắng của Trần Kinh giới thiệu Lễ Hà với bên ngoài và trong quá trình tiếp xúc với bên Đài Loan Trần Kinh đã cố gắng tạo ra thành ý là điều không thể tách rời được.
Thư Trị Quốc nói, phía bên Đài Loan bị thành ý của Trần Kinh làm cảm động, lại được sự chất phác của hàng trăm ngàn người dân chúng ở Lễ Hà làm cảm động. Câu nói này của Thư Trị Quốc, về cơ bản xác minh việc đồn đại ở bên ngoài, trong quá trình khảo sát của đoàn khảo sát Hồng Thành ở Lễ Hà, đã có sự xâm nhập tiếp xúc với người dân của Lễ Hà.
Và những hình ảnh của sự tiếp xúc ở giai đoạn này được mang tới Đài Loan, Quách Trường Tỉnh sau khi nhìn xong những hình ảnh đó vô cùng cảm động, dường như thật sự nhìn thấy quê hương của mình ở trong bức ảnh, y gõ nhịp biểu thị nhất định sẽ đầu tư vào Lễ Hà, lúc này mới có giai thoại năm trăm triệu đầu tư vào Lễ Hà.
Sau khi cuộc họp báo kết thúc, Huyện ủy lại mở cuộc họp biểu dương, trong hội nghị biểu dương, Thư Trị Quốc đều biểu dương về mặt vật chất và tinh thần với Trần Kinh và Phòng kinh tế thương mại, về mặt vật chất, Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện đã tích lũy số tiền thưởng lên đến mấy trăm ngàn, trong đó thưởng riêng cho cá nhân Trần Kinh cũng đến mấy trăm Nhân dân tệ.
Với sự khen ngợi về thành tích xuất sắc trong việc thu hút đầu tư của Trần Kinh lần này.
Về vấn đề khen thưởng, Thư Trị Quốc đã phát biểu trong lễ biểu dương:
- Chúng ta thưởng vật chất cho các cán bộ đảng viên, ở một ý nghĩa nào đó đó là tư tưởng giải phóng. Chúng ta cần có những chính sách khích lệ mang tính khoa học để khích lệ các cán bộ đảng viên trong công tác, tích cực thu hút được nguồn vốn đầu tư.
- Mọi người đi ra ngoài, thế giới bên ngoài rất tuyệt vời. Sau khi chúng ta cảm nhận được sự tuyệt vời ở thế giới bên ngoài, một lần nữa xem lại bản thân mình, điều mà chúng ta cần đó là tiếp thu những kinh nghiệm và cách làm ở bên ngoài để áp dụng vào bản thân chúng ta…
Thư Trị Quốc phát biểu rất dài, cảm xúc rất mãnh liệt, ông ta nói một cách ba hoa về số tiền thưởng mười mấy ngàn lần này, dường như số tiền này một khi đã thưởng, giống như việc thu hút vốn đầu tư ở Lễ Hà không còn trở ngại nữa.
Ngoài thưởng về vật chất, những khoản thưởng khác lại rất khó lường. Trần Kinh đã được Ban tổ chức cán bộ Huyện ủy xác định là cán bộ trọng điểm cần bồi dưỡng đồng thời là cán bộ trẻ được toàn thành phố Đức Cao bình chọn là ưu tú xuất sắc trong đợt này, Trần Kinh cũng được Huyện ủy Lễ Hà tiến cử lên trên, cuối năm được đề cử là mười đảng viên tốt của huyện Lễ Hà, Trần Kinh cũng đã được xác định là một trong mười người xuất sắc.
Những vinh dự liên tiếp đến, khiến người ta hoa cả mắt, Trần Kinh bỗng chốc trở thành ngôi sao nổi bật sáng nhất ở Lễ Hà, thậm chí còn che cả những đóng góp xuất sắc của hiệu trưởng trong ngành giáo dục Trác Hồng Cương, cũng che lấp cả viện trưởng viện nhân dân đang nổi tiếng nhất Triệu Thuận Hỉ.
Sự tồn tại của Trác Hồng Cương, khiến dân chúng Lễ Hà có cơ hội khiến con cái bay ra khỏi vùng núi hẻo lánh trở thành phượng hoàng. Nhưng sự nổi bật của Triệu Thuận Hỉ lại như sự cứu sống, bảo vệ sự mạnh khỏe bình an của dân chúng ở huyện, Trần Kinh lần này uy thế mạnh mẽ, quật khởi cũng chính là việc mở rộng toàn bộ Lễ Hà để thu hút càng nhiều tư bản ở bên ngoài phát triển Lễ Hà, sự phát triển của Lễ Hà đem lại lợi ích cho hàng trăm ngàn người dân Lễ Hà, đây là một việc có sự cống hiến lớn lao của một bên.
Giống như niềm vinh dự với bản thân, tên tuổi của Trần Kinh liên tiếp xuất hiện trên báo và đài truyền hình, nhưng Trần Kinh lúc này lại không đắc ý vênh váo.
Tiền thưởng, vinh dự vẻ vang, Trần Kinh cảm thấy ở đây có một phần là thích hợp, nhưng có một phần tương đương cũng không thực tế.
Giống như việc bình chọn mười đảng viên tốt ở toàn huyện, việc bình chọn này vốn do Bộ phận tổ chức thông qua trình tự nghiêm túc mới có thể xác định được, bây giờ thời gian bình chọn vẫn chưa đến, liền đẩy danh hiệu này đặt lên đầu Trần Kinh, điều này ít nhiều có chút vội vàng và chẳng ra sao cả.
Trong lòng Trần Kinh rất rõ, đây là có một vài người đang che dấu cái gì đó.
Ban đầu tập đoàn Hồng Thành đã đưa ra những điều kiện quá đáng, lúc đó rất nhiều người ở Huyện ủy đều muốn giơ tay tán thành, suy nghĩ của mọi người rất đơn giản, xí nghiệp Hồng Thành như vậy, chỉ cần vào được Lễ Hà, bất kể điều kiện gì cũng không quan trọng, đều có thể đáp ứng.
Nhưng bây giờ, kết quả sau khi Trần Kinh đã cố gắng, so với những điều kiện lúc đó, có khác nào trên trời dưới đất?
So sánh giữa hai điều này, lúc trước hành vi và động tác của một vài người nào đó hiện rõ vẻ cực đoan, vô trách nhiệm. Đặc biệt là việc của Hoàng Tiểu Hoa, bây giờ nhìn lại, lại càng giống như Hoàng Tiều Hoa cản trở công việc của Trần Kinh, hoàn toàn là bụng dạ khó lường, chuyện đó đến chỗ Hoàng Tiểu Hoa thì dừng lại, đằng sau Hoàng Tiểu Hoa không có ai sao?
Đấu tranh không lúc nào là không tồn tại, chính là ngày hôm Hồng Thành quyết định đầu tư vào Lễ Hà, trong huyện có một số ý kiến. Có người bàn đến việc đầu tư của tập đoàn Hồng Thành, cho rằng đồng thời với thành công lần đầu trong việc đầu tư, cũng tiến hành so sánh giữa Hồng Thành và Thái Thủy.
Việc của Thái Thủy lại bị người ta lật lại để phê phán, bên trong việc của Thái Thủy còn có bao nhiêu câu chuyện?
Lợi hại như Mã Bộ Bình cũng bị chuyện này đổ oan cho, Thái Thủy chính là một hố thị phi, chuyện này có thể ai cũng không muốn bới nó ra.
Đây cũng có thể là nguyên nhân lần này Huyện ủy trọng thưởng cho Phòng kinh tế thương mại và Trần Kinh.
Thưởng đến trăm ngàn, đối với một huyện nhỏ là một con số thiên văn.
Tin Trần Kinh giành được giải thưởng lớn được nhanh chóng lan truyền ở Lễ Hà, trên dưới ở Lễ Hà đều biết đến chuyện này.
Đối với việc chi phối một trăm ngàn, Trần Kinh cũng không làm cái gì quyên góp cho hội Chữ Thập Đỏ, quyên cho vùng thiên tai, trợ giúp học tập, hắn biết rất rõ, bây giờ sự nổi bật của chính mình là quá đủ, lại thêm về tiền tài mỏng, việc quyên góp tự nguyện, sự nổi bật đó lại càng lợi hại.
Cây to đón gió, một mặt hướng mình đi lên cao, con đường sẽ càng đi càng hẹp, cũng như vậy, số tiền thưởng đó, hắn lên rộng rãi là được, có người hâm mộ ghen tị cũng từ bọn họ thôi.
Nói thật ra, Trần Kinh biết rõ sự khó giải quyết đối với một trăm ngàn này, Huyện ủy đã ra quyết định như vậy, không nhất định tất cả đều là ý tốt. Dù sao một trăm ngàn tương đương với tiền lương mười năm của một nhân viên công chức bình thường, tiền thưởng lớn như vậy, khiến nội tâm con người không cân bằng và đố kị chỉ cần nghĩ cũng biết.
Cuối cùng Trần Kinh cũng nhận khoản tiền này, hắn còn trẻ tuổi, hơn hai mươi tuổi, nếu như không có chút nào theo đuổi về vật chất, điều đó ngược lại không phải người bình thường. Có những lúc khiếm tốn cũng không phải là hoàn toàn tự cao, tất cả đều toại nguyện lòng người, thuận theo lẽ tự nhiên đó có thể đó là sự khiêm tốn nhất.
Thôn Cung Tiêu Tân, buổi tối, bình thường ti vi vẫn ồn ào hôm nay lại vô cùng im lặng, Ân Hồng ngồi ôm gối trên ghế Sô pha, Từ Lệ Thơm lại làm cho con trai chiếc đế giày vải.
Chậc, chậc, một trăm ngàn à, Lệ Thơm, ông chủ của cậu sẽ rất giàu có đó! Ông chủ có tiền giàu có, bây giờ chính bản thân hắn cũng giàu có, lại có quyền cao chức trọng, quả nhiên là khó lường à.
Ấn Hồng líu ríu, nói không ngớt miệng.
Từ Lệ Thơm vùi đầu làm việc không nói gì. Bây giờ ở bên ngoài chỗ nào cũng đang truyền tin, đều nói trưởng phòng Trần đã lập công lớn cho huyện, huyện đã thưởng cho hắn một trăm ngàn.
Từ Lệ Thơm sáng nay đi mua đồ ăn, nghe nói ở chợ mọi người đều bàn tán về việc này, lúc đó nhóm người đó bàn luận, trong miệng của họ, đều cùng tán dương trưởng phòng Trần, Từ Lệ Thơm mặc dù chỉ là một bảo mẫu trong gia đình, nhưng chỉ nghe thấy những lời bàn tán này trong lòng vô cùng phấn khởi.
Khi đi mua đồ ăn nghe người ta nói đến chuyện này, không ngờ con trai Từ Bân khi tan học về nhà, lập tức chạy một mạch đến trước mặt của Từ Lệ Thơm, nói:
- Mẹ à, chú Trần thật lợi hại! Hình như đạt được giải thưởng lớn, nhà nước thưởng cho chú ấy thật nhiều tiền! Hôm nay thầy cô giáo lên lớp đều nói, để chúng con cố gắng học tập, tương lai giống với chú Trần, là một vị quan tốt đem lại lợi ích cho nhân dân.
Từ Lệ Thơm có chút sững sờ, ngay lập tức, cô có phản ứng trở lại, dùng tay xoa nhẹ lên đầu đứa con, khích lệ con, nói:
- Thầy cô nói rất đúng, vì vậy bây giờ con phải chăm chỉ học tập, say này cũng lên đại học. Vào được đại học con có thể giống với chú Trần.
Tiểu Từ Bân nghe xong câu nói của mẹ, gật đầu nghiêm túc, sự nghiêm túc đó thật sự khiến người ta cảm thấy vô cùng yêu quý.
Con trai trở về nhắc đến chuyện của Trần Kinh, hiện giờ Ân Hồng lại nhắc đến chuyện này, trong vòng một ngày, Từ Lệ Thơm nghe được ba lần về việc bàn luận về việc Trần Kinh được giải thưởng.
Ba cuộc bàn luận, có người tôn trọng Trần Kinh, cảm thấy Trần Kinh có công lao lớn, thật sự đem lợi ích cho nhân dân, hẳn là nên được thưởng, cũng có người sùng bái và hâm mộ, giống như con trai Từ Bân, nó rất sùng bái và khâm phục, còn về Ân Hồng, đó là sự điển hình về chút ghen tị.
Nhưng cho dù sự bàn luận như thế nào, đều chứng tỏ trưởng phòng Trần đã thật sự làm chuyện lớn này, chuyện này có ảnh hưởng rất lớn đến Lễ Hà, trưởng phòng Trần vì chuyện này, có thể sẽ nhận được chức cao hơn nữa!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.