Đừng nói là một Ủy viên Thành ủy, trợ lý Chủ tịch thành phố, tạm giữ chức trong công ty Than – Khí – Ga Phòng Sơn, cho dù là một vị phó Chủ tịch thành phố, về mặt quyền lực cũng không thể sánh được với An Tại Đào khi ở huyện.
Nhưng cũng nên hiểu, trừ phi An Tại Đào muốn giữ vững quyền lực cấp huyện, nếu hắn muốn tiến thêm một bước, muốn lên thành phố, nhất định phải trải qua một quá trình.
Làm phó Chủ tịch là con đường duy nhất trước khi trở thành Chủ tịch thành phố, không thể lập tức đề bạt một Bí thư Huyện ủy lên làm Chủ tịch thành phố. Tình hình như thế, trong quan trường chưa từng có! Cũng như những người làm Bí thư Thành ủy thông thường đều phải làm Chủ tịch thành phố.
Đương nhiên quá trình này mỗi người mỗi khác. Có người thời gian rất dài, cũng có người thời gian rất ngắn.
Quá trình của An Tại Đào, nếu không có gì bất ngờ xảy ra hiển nhiên sẽ không dài. Nếu hắn có thể lập được thành tích trong "sự nghiệp cứu hỏa" ở công ty Than – Khí – Ga Phòng Sơn, không thể nghi ngờ gì, quá trình này có thể lại được rút ngắn rất nhiều.
Nhưng bề ngoài, lúc này An Tại Đào tạm rời cương vị công tác, khiến người ta cảm thấy hắn bị "đi đày". Dù sao, với thân phận của một trợ lý Chủ tịch thành phố tạm giữ chức ở một nhà máy, khiến nhiều người cảm thấy rất bất lợi.
Buổi sáng, Đan Tân Dân của Ban Tổ chức cán bộ Thành ủy đích thân mang giấy bổ nhiệm xuống. Lúc này đột nhiên bổ nhiệm, lãnh đạo thành phố Quy Ninh cùng các cán bộ bình thường cũng cảm thấy rất đột ngột.
Thứ nhất là An Tại Đào đi rất đột ngột, thứ hai là vị trị mới của An Tại Đào rất kỳ lạ.
Đường đường là Bí thư Thành ủy Quy Ninh, thế nào lại có thể tạm giữ chức trong một doanh nghiệp? Nếu không vì danh hiệu Trợ lý chủ tịch thành phố ở phía trước, đây quả thật là điểm cuối trong con đường làm quan của An Tại Đào.
Tuy biết rõ thành phố điều An Tại Đào "đi dập lửa" ở công ty Than Khí Ga, nhưng bổ nhiệm thế này khiến người cảm thấy không thoải mái. Trước đây mọi người đều cho rằng An Tại Đào sắp lên thành phố, đảm nhiệm chức phó Chủ tịch thành phố, đột nhiên lại bị bổ nhiệm làm Trợ lý Chủ tịch thành phố, vào công ty…Điều này có nghĩa là gì? Người trong quan trường Quy Ninh đoán già đoán non, có người còn than rằng quan trường biến ảo khôn lường, còn có người tung tin vịt là An Tại Đào đắc tội với lãnh đạo chủ chốt Ủy ban nhân dân thành phố, trở thành vật hi sinh.
Buối sáng, Ban Tổ chức cán bộ đến tuyên bố bổ nhiệm xong, giữa trưa, bốn lãnh đạo bộ máy chủ chốt của Quy Ninh thết tiệc tiễn An Tại Đào, buổi chiều An Tại Đào đã chạy lên thành phố. Nói chuyện với Trương Kính Phú trong văn phòng Trương Bằng Viễn hơn một giờ. Hiểu rõ tình hình ở công ty Than Khí Ga Phòng Sơn cũng dễ dàng cho hắn phát triển công tác bước tiếp theo.
Từ phòng làm việc của Trương Bằng Viễn bước ra, hắn cùng đi với Trương Kính Phú xuống Ủy ban nhân dân thành phố "nhậm chức". Có thể nói, chức vụ thứ nhất của hắn, Trợ lý Chủ tịch tỉnh mới là chủ yếu, còn chức vụ thứ hai mới là Bí thư Đảng ủy kiêm giám đốc công ty Than Khí Ga Phòng Sơn.
Khoảng 4 giờ chiều, Ủy ban nhân dân thành phố triệu tập cuộc họp cán bộ cơ quan, xem như chào mừng An Tại Đào đến thành phố nhậm chức Trợ lý Chủ tịch thành phố. Đông Phương Du và mấy vị phó Chủ tịch thành phố đều đến dự.
Họp xong, dưới sự sắp xếp của Lãnh Mai, Ủy ban nhân dân thành phố sắp xếp phòng làm việc của An Tại Đào ở lầu ba, sát vách phòng Lãnh Mai.
Lãnh Mai luôn không đồng ý về việc hắn nhậm chức Trợ lý Chủ tịch thành phố, đồng ý đến công tác ở công ty Than Khí Ga Phòng Sơn. Cô cho rằng đấy chính là một vũng bùn, hắn vốn không nên tự vùi mình vào đó.
Chuyện khó khăn như thế, sao có thể làm được?
An Tại Đào đi quanh phòng làm việc mới của mình. Các thiết bị đều mới vừa mua tới, còn tỏa ra một mùi đặc trưng. Lãnh Mai đẩy cửa bước vào, nhíu nhíu mày, bước đến mở cửa sổ ra:
-Mùi nồng quá, không tốt cho sức khỏe, nên mở cửa sổ vài ngay đi.
An Tại Đào cười cười, nhún vai nói:
-Không sao đâu, dù sao anh cũng đâu ngồi ở đây lâu. Ngày mai anh phải đến công ty Than Khí Ga Phòng Sơn.
Lãnh Mai thở dài, cúi đầu nói:
-Lần này anh… Em cảm thấy anh đừng nên dính vào vũng nước đục. Chuyện này không đơn giản như anh nghĩ đâu.
-Anh chưa từng ngĩ chuyện này đơn giản.
An Tại Đào mỉm cười:
-Anh cũng đã chuẩn bị tâm lý rồi.
-Ừ, là em nói vậy thôi.
Lãnh Mai cười khổ bước tới, dịu dàng sửa lại cổ áo của hắn:
-Giờ trong thành phố có hai phe, một là nói anh là thằng khờ, tự tìm đừng chết, tự tìm rắc rối, còn phe kia nói anh đắc tội với Chủ tịch thành phố Đông Phương Du nên bị đi đày.
An Tại Đào lại cười:
-Có phải còn có người nói, anh rời Quy Ninh lúc này là nhường chỗ cho Trương Hân không?
Lãnh Mai gật đầu:
-Lúc sáng em có nghe nói, Thành ủy đích thật là muốn bổ nhiệm Trương Hân làm Bí thư Thành ủy Quy Ninh. Anh bận rộn như vậy, giở để người ta hưởng…
Ánh mắt An Tại Đào lạnh lùng. Hắn hỏi nhỏ:
-Đã xác định rồi sao? chắc chắn hả?
Lãnh Mai lắc lắc đầu:
-Chuyện này em cũng không rõ nữa. Nhưng Trương Hân có chỗ dựa vững chắc, bên trên có người chống lưng, có lẽ Bí thư Trương không chịu được áp lực, cũng đành chịu thôi.
An Tại Đào cười ha hả, không nói gì nữa, đứng dậy:
-Tiểu Mai, không còn sớm, chúng ta đi ăn bữa cơm đi, anh còn muốn làm chút việc nữa.
-Được, chúng ta đi ăn cơm. Em cũng có chuyện muốn nói rõ với anh.
Lãnh Mai dịu dàng nói, xoay người đi:
-Anh chờ một tí, em đi lấy giỏ xách.
Từ sau khi quan hệ của hai người đã phá vỡ lớp giấy chắn, Lãnh Mai đã lặng lẽ thay đổi rất nhiều. Nhiều người trong Ủy ban nhân dân thành phố bỗng phát hiện, Trưởng ban Thư ký vốn lạnh lùng kiêu ngạo, giờ trở thành một người vui vẻ, thỉnh thoảng gặp người khác còn có thể chủ động nói đùa vài tiếng.
Mấy nhân viên nữ lớn mật Ủy ban nhân dân thành phố đã thỉnh thoảng nói đùa vài câu với Lãnh Mai.
An Tại Đào và Lãnh Mai cùng nhau bước xuống lầu, vào cán bộ trong cơ quan đang tan tầm chào hỏi hai người.
-Trưởng ban thư ký Lãnh, tan tầm sao?
-Phó Chủ tịch thành phố An, xin chào!
Hả, An Tại Đào hơi kinh ngạc với các xưng hô này, trong nhất thời không được tự nhiên.
Trợ lý của Chủ tịch thành phố bình thường cũng được mọi người gọi là Chủ tịch thành phố, đây là quy củ trong quan trường. Thấy An Tại Đào như thế, Lãnh Mai mỉm cười, nhẹ nhàng nói:
-Chủ tịch thành phố An còn chưa quen sao? Tập quen dần đi, về sau anh cũng là lãnh đạo của em.
Hai người cười nói cùng xuống lầu. Lãnh Mai nhìn quanh:
-Anh có xe không? Nếu không có thì ngồi xe em.
Lãnh Mai là Trưởng ban Thư ký Ủy ban nhân dân thành phố, quản lý sự vụ của Ủy ban nhân dân thành phố. Tuy cấp bậc của cô chưa đến cấp phó giám đốc sở, nhưng xe chuyên dụng của cô thì không kém gì xe của các phó Chủ tịch thành phố.
-Anh tạm thời còn dùng xe của thành phố Quy Ninh. Cứ dùng một thời gian đã, sau hãy tính.
An Tại Đào khoát tay, Hoàng Thao liền từ bãi đỗ xe cách đó không xa chạy tới.
Quả nhiên không phải oan gia không gặp gỡ. An Tại Đào vừa quay đầu, đã thấy Trương Hân bước xuống xe, trên mặt đặc biệt vui vẻ, bước nhanh tới chỗ hai người.
-A, không phải Bí thư An sao? À, không phải, giờ là Chủ tịch thành phố An, hôm nay đến thành phố nhậm chức sao? Chiều nay tôi mới nghe tin, cũng không biết anh đến đây nhậm chức. Thật sự không ngờ nha.
Trương Hân kêu lên, tránh ánh mắt lạnh lùng của Lãnh Mai.
Dù Trương Hân cố gắng kiềm chế sự vui sướng của mình khi thấy người gặp họa, nhưng giọng nói của y vẫn có chút trào phúng.
An Tại Đào thản nhiên cười, tiến lên một bước:
-Chủ tịch quận Trương, khách sáo rồi.
-Chủ tịch thành phố An, tôi mời hai vị lãnh đạo dùng cơm, xem như chúc mừng Chủ tịch An.
An Tại Đào khoát tay:
-Xin cảm ơn, nhưng tôi và Trưởng ban thư ký Lãnh còn có việc, hôm nào gặp sau.
An Tại Đào nói xong, cũng không để ý đến Trương Hân, chui vào xe Hoàng Thao. Lãnh Mai thì xem Trương Hân như không khí, không thèm nhìn đến y, cũng vào xe An Tại Đào.
-Đồ thối tha, sớm muộn gì cũng phải chào thua thôi.
Trương Hân mắng thầm, nét mặt tươi cười, ánh mắt lại vô cùng ác độc.
Trương Hân quả thật nhắm ngay vị trí Bí thư Thành ủy Quy Ninh. Y biết được tin An Tại Đào sắp rời chức, liền lập tức gọi về nhà ở Yên Kinh. Sáng sớm hôm nay, có một vị trên tỉnh có quan hệ với nhà họ Trương ở Yên Kinh gọi điện thoại cho Trương Bằng Viễn và Đông Phương Du, ngụ ý rất rõ ràng.
Lúc ăn cơm, Lãnh Mai thấy An Tại Đào nét mặt hơi âm trầm, chỉ biết hắn vì dã tâm của Trương Hân mà hao tổn tinh thần.
Cô hiểu rõ tâm tư của An Tại Đào. Hắn đã lót đường hết ở Quy Ninh, nếu để Trương Hân trở thành nhân vật số một ở Quy Ninh, Trương Hân chắc chắn sẽ đối nghịch với An Tại Đào, xô đổ chính sách và ý tưởng phát triển của hắn, khiến tâm huyết của An Tại Đào bị hủy đi, việc sắp thành lại hỏng.
-Anh có muốn nói chuyện với Bộ trưởng Trần không?
Lãnh Mai dịu dàng gắp thức ăn cho An Tại Đào, để vào bát hắn, nhắc khẽ.
An Tại Đào suy nghĩ một chút, lắc đầu. Chợt hắn lập tức gọi điện thoại cho Lý Đại Niên trước mặt Lãnh Mai.
-Chú Lý!
Vì mối quan hệ thân tình giữa hắn và Lý Nam, con trai Lý Đại Niên, An Tại Đào vẫn luôn xưng hô kính cẩn với người bên cạnh ông Triệu như vậy.
-Tiểu Đào hả?
Lý Đại Niên cười vang trong điện thoại, nói xã giao với An Tại Đào mấy câu. Tuy biết An Tại Đào gọi điện thoại tới là có việc, nhưng vì thân phận của ông ta, Lý Đại Niên không thể chủ động hỏi.
-Chú Lý, có chuyện thế này….
An Tại Đào nói khẽ:
-Chú Lý, cháu cảm thấy vị trí này rất phù hợp với Lý Nam. Rèn luyện ở vị trí này ba năm là cậu ấy có thể về Yên Kinh.
Lý Đại Niên thinh lặng một hồi, mới chậm rãi cười:
-Tiểu Đào, chuyện của Tiểu Nam cháu xem mà giúp đi. Tiểu Nam ở chỗ cháu, cháu phải giúp chú lo cho nó thật tốt. Tuy tuổi nó lớn hơn cháu một chút, nhưng cách đối nhân xử thế còn kém xa cháu lắm.
An Tại Đào cười ha hả:
-Chú Lý, chuyện này chú cứ giao cho cháu.
An Tại Đào buông điện thoại, lại gọi điện thoại cho Lý Nam, sau đó lại điện thoại cho Trần Cận Nam. Có Lý Đại Niên ủng hộ, có Trần Cận Nam nể mặt đề cử, Quyền giám đốc Sở Giao Thông Đông Sơn Lý Nam đến nhận chức Bí thư Thành ủy Quy Ninh còn có vấn đề gì?
Hắn không tin, lãnh đạo tỉnh này không giữ thể diện cho Lý Đại Niên!
Thấy An Tại Đào ngay trước mặt mình gọi liên tiếp mấy cuộc điện thoại đề cập đến ứng cử viên chức Bí thư Thành ủy Quy Ninh, trong lòng Lãnh Mai vừa mừng vừa lo.
Cô do dự một chút:
-Chú Lý này có phải…còn Lý Nam?
Lãnh Mai không dám nhắc đến, An Tại Đào tất nhiên cũng không kiêng dè gì cô. Hắn mỉm cười:
-Tiểu Mai, chú Lý này là người bên cạnh ông Triệu ở Yên Kinh, Lý Đại Niên. Lý Nam là con trai ông ấy, trước mắt đang tạm giữ quyền giám đốc Sở Giao thông tỉnh.
Lãnh Mai hít vào một hơi. Hơn nửa ngày, cô mới thất thần nhìn An Tại Đào:
-Rốt cuộc anh còn bí mật gì nữa muốn giấu em không? Không ngờ anh với ông Triệu…
An Tại Đào cười khùng khục:
-Tiểu Mai, không phải anh giấu em, chỉ là không có cơ hội để nói thôi. Ông Triệu là cậu ruột của chị Cúc đó.
Lãnh Mai lúc này mới đột nhiên bừng tỉnh ngộ, nói nhỏ:
-Em hiểu rồi. Chuyện của Trương Thắng Lợi cũng là anh bày trò phải không? Cô Trương Nhiên kia với Lý Nam vốn không phải là quan hệ vị hôn phu thê phải không?
An Tại Đào cười ha hả:
-Tiểu Mai, thôi được rồi, chúng ta hiểu trong lòng, không cần nói ra nữa đâu.
-Anh đó…
Lãnh Mai dở khóc dở cười bĩu môi:
-Khó trách anh không xem Đông Phương Du ra gì, cũng khó trách Trương Bằng Viễn xem trọng anh như thế. Đúng rồi, chuyện anh đến giữ chức ở công ty Than Khí Ga, Bộ trưởng Trần có đồng ý không?
-Tiểu Mai, em nên biết, anh làm người, phần lớn là tình nguyện. Anh không nói dối đâu, đều là thật lòng. Nếu thật sự anh không muốn làm, có thể anh đã rời quan trường từ sớm rồi.
An Tại Đào nhẹ nhàng nói, ánh mắt trong veo.
Thấy Lãnh Mai còn lo lắng, hắn lại mỉm cười:
-Đừng lo lắng, dù sao cũng chỉ là quá độ, không phải ngồi luôn ở đó đâu.
Ăn cơm chiều với Lãnh Mai xong, lại lặng lẽ đến chỗ Lãnh Mai nghỉ một lúc rồi An Tại Đào mới về Quy Ninh. Tạm thời hắn chưa thể chuyển nhà, cứ để nguyên nhà ờ Quy Ninh, sau này còn qua lại công tác.
Sáng sớm hôm sau, hắn thức dậy liền chuẩn bị lên thành phố. Hôm nay hắn phải cùng đi với lãnh đạo Ban Tổ chức cán bộ xuống công ty Than Khí Ga Phòng Sơn nhậm chức. Nhưng vừa xuống lầu, hắn bị dọa đến sốc. Phía trước và phía sau lầu, trong ngoài tiểu khu, mấy trăm người dân tụ tập đông đảo, giương cao tấm biểu ngữ: "Vui vẻ tiễn đưa Bí thư An".
Trên đường từ thành phố Quy Ninh lên thành phố, An Tại Đào gọi điện thoại cho Mã Hiểu Yến. Hắn hiểu rõ, chuyện lúc sáng rất có khả năng do Mã Hiểu Yến bày ra. Hắn tuy tự nhận là cũng có làm vài việc cho nhân dân Quy Ninh, nhưng không đến mức khiến người tự phát nâng cao biểu ngữ đưa tiễn.
-Lộn xộn.
An Tại Đào nói khẽ.
-Chuyện này mà lan ra ngoài sẽ ảnh hưởng không tốt đâu.
Mã Hiểu Yến thở dài:
-Thật ra cũng không hoàn toàn do em tổ chức. Anh cũng biết uy vọng của anh trong lòng cán bộ và quần chúng khu kinh tế mới mà… Hôm qua em thông báo tin tức cho họ, rất nhiều người đều…
-Được rồi, Hiểu Yến, tạm thời đừng nói nữa. Giờ tôi phải tới thành phố, buổi tối liên hệ lại.
An Tại Đào vội vã ngắt điện thoại, vì hắn đã nhìn thấy cách vòng xoay không xa, Cổ Trường Lăng và vài lãnh đạo thành phố dẫn theo một đám cán bộ cơ quan đứng chờ.
Mã Hiểu Yến và Tôn Hiểu Linh còn chưa tới. Các cô sợ rằng gặp mặt tiễn đưa sẽ không kìm nổi, không khống chế được cảm xúc của mình.
-Lão Cổ, các đồng chí, cảm ơn mọi người.
An Tại Đào xuống xe, bắt tay mọi người. Tong tình cảnh này, trong lòng cũng có vài phần thổn thức.
Cổ Trường Lăng cười ha ha:
-Hy vọng sau này Chủ tịch thành phố An thường trở về Quy Ninh, kiểm tra, chỉ đạo công tác.
-Cục diện thành phố chúng ta hôm nay đều do một tay lãnh đạo tiến hành. Nếu anh không quan tâm, thì còn ai quan tâm nữa?
An Tại Đào mỉm cười:
-Mỗi ngày tôi đều về Quy Ninh, vì nhà tôi ở Quy Ninh mà. Ha ha…
An Tại Đào cùng các lãnh đạo Quy Ninh bắt tay ân cần, đột nhiên thấy Chánh văn phòng Thành ủy Quy Ninh Đồng Hồng Cương đứng lẻ loi. Anh ta đứng bên ngoài, muốn chen vào nói chuyện nhưng lại do dự.
An Tại Đào đột nhiên bị điều đi, khiến Đồng Hồng Cương rất buồn bực. Trước khi An Tại Đào đi, đã đề bạt điều chỉnh Tôn Hiểu Linh và Mã Hiểu Yến thành cán bộ trung tầng, chỉ có người thân cận nhất của mình là Đồng Hồng Cương vẫn còn tay trắng.
-Lão Đồng!
An Tại Đào khẽ vỗ vai anh ta, lấy một gói thuốc đưa cho Đồng Hồng Cương:
-Lão Đồng, sau này có việc gì thì có thể gọi điện thoại cho tôi.
Đồng Hồng Cương hơi đỏ mặt, anh ta đưa tay nhận bao thuốc, nói nhỏ:
-Chủ tịch thành phố An, tôi nhất định.
An Tại Đào mỉm cười, bật bật lửa:
-Nào, châm thuốc, châm thuốc.
Nhân lúc kề sát để châm thuốc, An Tại Đào đột nhiên nói nhỏ:
-Lão Đồng, yên tâm, chuyện gì tôi cũng nhớ kỹ. Cứ từ từ, không nên gấp gáp, an tâm công tác đi.
Nói xong, An Tại Đào quay nhanh đi, lại đứng ven đường nói chuyện với Cổ Trường Lăng và các lãnh đạo. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://trumtruyen.vn
Mười giờ sáng, An Tại Đào được Ủy viên Thường vụ Thành ủy, Trưởng ban tổ chức cán bộ Đan Tân Dân cùng Cục trưởng Cục Quản lý ngành phục vụ công cộng thành phố Giải Vân đưa đến nhậm chức ở công ty Than Khí Ga Phòng Sơn.
An Tại Đào dù sao trước đây cũng là Bí thư Thành ủy Quy Ninh, ủy viên Thành ủy và Trợ lý Chủ tịch thành phố, hắn đến nhậm chức ở công ty Than Khí Ga chỉ để chữa cháy, dưới quyền hạn của Trương Bằng Viễn, Đan Tân Dân không thể không đích thân đưa đến.
Trong đại sảnh ở lầu ba công ty Than Khí Ga, toàn bộ thành viên lãnh đạo bộ máy công ty, các cán bộ trung tầng trở lên, đại biểu bộ phận công nhân viên chức, các thành viên ban quản lý có cổ phần của công ty đều đến dự họp.
Hạ Canh tạm thời bị cách chức, không ngờ lại phái Trợ lý của Chủ tịch thành phố đến làm nhân vật số một. Người trong công ty Than Khí Ga đều biết vì sao. Nhưng hiện tại, vì Hạ Canh bị cách chức và các công nhân viên chức làm ầm ĩ mà công ty rất bấp bênh, lòng người hoảng sợ.
Nhân vật số hai của công ty Than Khí Ga Phòng Sơn, phó Bí thư, phó giám đốc Lý Nhân Quý cùng Đan Tân Dân, Giải Vân và An Tại Đào cùng các lãnh đạo đi đến. Hội trường vang lên tiếng vỗ tay thưa thớt.
Đợi đám người Đan Tân Dân ngồi lên đài Chủ tịch, Lý Nhân Quý cầm micro, hắng giọng nói:
-Được rồi, mọi người giữ trật tự, giờ chúng ta họp. Đầu tiên, chúng ta nhiệt liệt hoan nghênh đồng chí Đan Tân Dân, Ủy viên Thường vụ Thành ủy, Trưởng Ban Tổ chức cán bộ, đồng chí Giải Vân, Cục trưởng Cục quản lý ngành phục vụ công cộng, và lãnh đạo đã đến đây!