Quan Thanh

Chương 689: Sự kiện cưởng chế tháo dở đổ máu




An Tại Đào ở Yên Kinh cùng với Lưu Ngạn, Hạ Hiểu Tuyết và Mạnh Cúc trải qua những ngày hạnh phúc, ấm áp. Ba cô gái vì ở lại với hắn mà không đi làm. Bốn người cùng với hai đứa bé, đến khu du lịch ở Kinh Giao chơi hai ngày. An Tại Đào vứt bỏ công việc sang một bên thì ba cô gái cũng vậy.
An Tại Đào di động dường như là đã quên, vẫn không mở máy. Khi hắn biết HầÂu Dương Minh đã chủ đạo trong sự kiện cưỡng chế, phá dỡ, khiến cảnh dân xung đột, dẫn đến đổ máu, thì giới truyền thông trong nước đã chú ý mãnh liệt. Đến hôm nay thì đã trở thành một tin tức nóng hổi trong cả nước.
Một nhà sáu người từ Kinh Giao trở về vào ban đên, An Tại Đào từ nhiều trang web mà phát hiện được tin tức sự kiện Phòng Sơn cưỡng chế dẫn đến đổ máu. Mà cũng chính trong buổi tối đó, tiêu điểm của đài truyền hình CCTV cũng đã phát tiết mục Phòng Sơn cưỡng chế phá dỡ.
Hạ Hiểu Tuyết tùy ý mở TV, trong lúc vô tình xem được tin tức này thì giật mình kinh hãi, liền hô một tiếng:
- Ông xã, anh mau đến đây đi, là đang nói đến Phòng Sơn của anh đó, cưỡng chế, phá dỡ, lại còn đả thương người.
An Tại Đào mặt không chút thay đổi bước nhanh đến. Hình ảnh xuất hiện làm cho sắc mặt của hắn có chút sa sầm xuống, là hiện trường của khu xây dựng trường đại học Đông Sơn. Trước mắt bừa bãi, tiếng máy xúc đất, máy kéo, trong loa truyền đến giọng nói của Ủy viên thường vụ Thành ủy, Phó chủ tịch thành phố HầÂu Dương Minh tuyên bố giải phóng mặt bằng. Tại một góc hình ảnh là hình ảnh một nông dân địa phương đang bị bốn cảnh sát có vũ trang bao vây.
TV lại truyền đến âm thanh trong trẻo của người nữ dẫn chương trình:
- Quý vị vừa mới nhìn thấy hiện trường của một khu giải phóng mặt bằng. Hình ảnh đang được phát lên là một người nông dân đang bị cảnh sát vũ trang bắt giữ tên là Lý Tông Thuận. Hôm đó, anh ta đã bị tạm giam tại chỗ, với lý do là cản trở nhân viên thi hành công vụ, khiến việc thi công không thể tiến hành, quyết định tạm giam mười ngày.
Người nữ dẫn chương trình dừng lại, hình ảnh lại chuyển đến một người thanh niên hơn hai mươi tuổi, đang tiếp nhận phỏng vấn của phóng viên CCTV.
- Lúc đó có rất nhiều người mặc trang phục cảnh sát bao vây, rồi dùng máy cào cào sập nhà của tôi. Một đám cảnh sát đó không cho tôi và người nhà của tôi làm gì cả.
- Tôi nói: Xin ngài đưa ra văn bản cưỡng chế phá dỡ. Người đó nói là không có. Tôi nhìn vào tấm thẻ công tác mà anh ta đeo trước ngực, anh ta lập tức lấy tay che lại, xoay người bỏ đi. Một số người mặc trang phục rằn ri lại tiến vào nhà của tôi, lấy những thứ trong nhà ném ra ngoài. Mẹ của tôi xoay người muốn chạy vào trong phòng lấy thứ gì đó thì bị một tên cảnh sát hung tợn túm lấy hai ngón tay của mẹ tôi, kết quả là da ngón tay phải của mẹ tôi bị tróc ra, gân tay cũng bị đứt. Bốn người cảnh sát cao lớn đã lôi mẹ tôi ra ngoài.
- Anh ta giơ tay bắt lấy tôi, theo sau là một số người nữa đẩy tôi ngã xuống đất. Một đám người vây quanh lấy tôi, trong đó có một người dùng chân đá vào gáy của tôi. Lúc ấy tôi cảm thấy có một cái mắt kính từ đằng sau bay ra ngoài. Định thần lại, tôi mới biết được cha của mình vì bảo vệ tôi mà quên thân mình, mới khiến tôi không bị người kia đá cái thứ hai. Nhìn mắt kính rơi trên mặt đất bị dẫm nát, tôi cảm thấy đau lòng.
Giọng nói của chàng thanh niên có chút nghẹn ngào, An Tại Đào nhìn chằm chằm vào màn hình, khóe miệng có chút co giật.
Mạnh Cúc và Lưu Ngạn cũng bước đén, kinh ngạc nói:
- Sao lại thế này?
Hạ Hiểu Tuyết thật cẩn thận nhìn sắc mặt của An Tại Đào, nhẹ nhàng nói:
- Phòng Sơn phát sinh sự kiện cưỡng chế phá dỡ đến nỗi lên ngay CCTV. Đúng rồi, ông xã, sao anh không biết việc này vậy? Anh mới đến Yên Kinh có hai ngày mà đã xảy ra chuyện như vậy? Anh không có ở Phòng Sơn, làm sao có người dám hạ quyết định? Có phải Dương Hoa hay không?
An Tại Đào chậm rãi lắc đầu:
- Không rõ lắm, anh cũng mới từ trên mạng đọc được tin tức này.
An Tại Đào nói xong thì cầm lấy chiếc điện thoại của mình trên bàn, sau đó im lặng mở máy. Vừa mới mở máy lên, tin nhắn không ngừng dội đến. Hơn mười người gọi đến và vô số tin nhắn như ong vỡ tổ hùng dũng tiến vào.
An Tại Đào xem qua, thì toàn là của Dương Hoa và Mã Hiểu Yến nhắn cho hắn. Hắn im lặng gọi điện thoại cho Dương Hoa. Dương Hoa nhận được điện thoại của An Tại Đào khi đang ở hiện trường giải phóng mặt bằng. Hiện trường đã bị phong tỏa, rất nhiều máy móc thi công đã lui ra ngoài, đèn đuốc sáng trưng, rất nhiều cán bộ Phòng Sơn và thôn dân địa phương tập trung tại hiện trường. Có người chờ đợi quyết định của thành phố, mà cũng có người đến xem náo nhiệt.
- Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì? Lão Dương?
An Tại Đào sắc mặt thay đổi, đột nhiên trở nên sẵng giọng.
Nghe được giọng nói của An Tại Đào, Dương Hoa không khỏi vui mừng:
- Bí thư An, rốt cuộc là đã liên lạc được với anh. Tôi ngày hôm qua gọi điện thoại cho anh suốt mà không được.
- Ở nhà tôi có việc gấp nên không để ý đến điện thoạt hết pin. Tôi vừa mới khởi động máy. Cô đừng nói nhiều, nói vào chuyện chính đi.
An Tại Đào thản nhiên nói.
- Là như vầy, Bí thư An, sáng ngày hôm qua, tôi nhận được một tin tức khẩn cấp. Khi tôi đến nơi thì toàn bộ thôn Phòng Nam đã bị tiến hành cưỡng chế phá dỡ hơn phân nửa. Một nửa nhà ở của thôn dân đã bị máy ủi sạch, rất nhiều thôn dân không kịp thu dọn đồ đạc của gia đình mình.
Dương Hoa thở dài một tiếng:
- Tình huống cơ bản là như vậy, Bí thư An, anh hãy mau trở về.
An Tại Đào nổi giận nói:
- Là ai muốn cưỡng chế phá dỡ? Tôi ở thành phố đã luôn mãi nhấn mạnh rằng, Phòng Sơn chúng ta tuyệt đối không thực hiện cưỡng chế phá dỡ, tuyệt đối không lợi dụng quyền chức của mình để xâm hại lợi ích của người dân. Rốt cuộc thì chuyện gì đã xảy ra?
- Là Phó chủ tịch thành phố Hầu làm!
Dương Hoa do dự một chút, nhẹ nhàng nói:
- Có thể vì bảo đảm kỳ hạn công trình mà anh ta có chút vội vàng. Tôi đã ra lệnh ngưng giải phóng mặt bằng, tất cả đội ngũ thi công và máy móc toàn bộ rời khỏi hiện trường. Hiện tại tôi đang cùng với các đồng chí khác đến làm công tác trấn an quần chúng.
- HầÂu Dương Minh? Ai cho anh ta có quyền làm như vậy? Ai cho anh ta tùy ý làm bậy?
An Tại Đào lớn tiếng quát hỏi:
- Sự kiện lớn như vậy, lãnh đạo tỉnh có hỏi đến hay không?
- Bí thư An, vừa rồi, Chánh văn phòng Chu của UBND tỉnh đã gọi điện thoại cho tôi, nói Chủ tịch tỉnh Hám và các lãnh đạo khác của tỉnh rất chú ý đến việc này, yêu cầu chúng ta lập tức ngưng ngay việc cưỡng chế phá dỡ, vừa làm công tác trấn an quần chúng, vừa điều tra rõ sự tình. Sau đó báo cáo với tỉnh.
An Tại Đào hơi trầm ngâm một chút:
- Cô Dương, cô hãy khống chế cục diện, làm tốt công tác trấn an quần chúng. Mặt khác, hễ là nhân viên tham gia cưỡng chế phá dỡ thì ngay tại chỗ tạm thời cách chức đợi điều tra. Tất cả những quần chúng bị thương phải được chạy chữa và chi phí sẽ do thành phố gánh vác. Tôi sẽ lập tức về ngay, hết thảy chờ tôi về rồi nói sau. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.
9h tối hôm đó, An Tại Đào suốt đêm chạy về Phòng Sơn. Hạ Hiểu Tuyết và hai cô gái phái hai lái xe lái một chiếc xe việt dã đưa An Tại Đào trở về. Đi tốc độ cao, một đêm chạy như bay, 9h sáng hôm sau đã chạy đến thành phố Thiên Nam. Sau khi ở Thiên Nam ăn một chút gì đó rồi lại tiếp tục hướng Phòng Sơn đuổi đến.
Trên đường trở về Phòng Sơn, An Tại Đào nhận được tin tức, lãnh đạo Tỉnh ủy và UBND tỉnh đối với sự kiện này vô cùng chú ý. Bí thư Tỉnh ủy Lý Đại Niên đã đích thân phê chỉ thị, yêu cầu thành phố Phòng Sơn lập tức điều tra cho rõ chân tướng rồi báo cáo kết quả lên Tỉnh ủy. Còn Chủ tịch tỉnh Hám cũng bảo thư ký gọi điện thoại cho An Tại Đào, khiến An Tại Đào tận lực làm tốt công tác trấn an quần chúng, tránh cho tình thế càng thêm nghiêm trọng. Đồng thời, lập tức tiến hành điều tra, rồi công khai với giới truyền thông, chịu sự giám sát của xã hội.
Buổi trưa, An Tại Đào về đến Phòng Sơn, trực tiếp ngồi ô tô đến thẳng hiện trường giải phóng mặt bằng.
Tại hiện trường, tuy rằng vẫn bị cảnh sát phong tỏa, thôn phía nam vẫn bị một dải băng màu vàng quây lại, nhưng cách thôn không xa vẫn tập trung các phóng viên đến từ các nơi trong nước và trong tỉnh. Trong đó, An Tại Đào còn phát hiện một chiếc xe của đài CCTV đang đậu ven đường.
An Tại Đào xuống xe, vội vàng bảo hai lái xe của tập đoàn Long Đằng:
- Phiền hai người đã đưa tôi về, trở về nói với Hiểu Tuyết, tôi đã về nhà bình an.
- Vâng, Bí thư An, ngài đi thong thả.
Một lái xe thò đầu ra, thấy An Tại Đào bước vào trong thôn đang hỗn độn, cũng không ở lại lâu làm gì, liền quay đầu xe trở về.
An Tại Đào đến chỗ dải băng cảnh giới màu vàng, vừa muốn băng qua thì hai ba người cảnh sát nhân dân không biết từ đâu xông ra, quát lớn vài tiếng, đột nhiên nhận ra là Bí thư Thành ủy An Tại Đào thì liền khẩn trương kính cẩn chào hỏi:
- Bí thư An, ngài đã đến.
An Tại Đào gương mặt bình tĩnh gật đầu:
- Chủ tịch thành phố Dương đâu? Các lãnh đạo thành phố có ai ở đây không? Bảo họ ra gặp tôi.
Một người cảnh sát nhân dân lập tức chạy đi, còn người còn lại thì cung kính nói:
- Bí thư An, Chủ tịch thành phố Dương, Phó chủ tịch thành phố Mã, Phó chủ tịch thành phố Hầu, Chủ nhiệm Ủy ban Xây dựng Âu Dương, Cục trưởng Cục Công an Hình đều ở đây. Các lãnh đạo đang ở trong thôn tổ chức một cuộc họp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.