Quân Y Khó Làm (Quân Y Nan Vi)

Chương 30:




“A… Nhẹ chút… Không chịu được… Đừng làm như vậy…” Thịt đế nhạy cảm bị ngón tay thô ráp của hắn nắn nóp truyền tới từng trận ngứa ngáy nóng bỏng, tình triều lên xuống không ngừng. Hai cái huyệt động ngậm lấy Giác tiên sinh cắn không tha, khí cụ phía trước run rẩy rỉ nước, hai chân dạng lớn để nam nhân thuận lợi đùa bỡn.
“Muốn không, Tiểu Tuyết?” Nắm lấy phân thân kéo ra kéo vào, thổi khí bên tai y mập mờ hỏi.
“A… Cho ta… Ân…” Lâu Minh Tuyết đỏ mắt đỉnh ẻo, dùng miệng huyệt ma sát tính vật đã sưng đau của Tạ Ngự Khi, tao huyệt bị ngón tay nam nhân cưỡng hiếp, hắn muốn dùng côn th*t đâm vào y để nơi đó nước chảy giàn giụa, *** huyệt rót đầy dịch thể nam nhân, đùa bỡn y đến miệng huyệt không đóng lại được mới bằng lòng buông tha. Minh Âm đệ đệ y đến tột cùng làm sao có thể chịu được hai cái côn th*t của tên La Ư kia chứ.
Tạ Ngự Khi kéo phân thân vùi trong hoa huy*t ra ngoài, nhìn nó bị bao phủ dịch trọc màu trắng, tiểu huyệt giống như là đói bụng mà ngọ nguậy, mỗi lần co rút đều sẽ chảy ra một ít chất lỏng.
Nhìn cảnh tượng *** mỹ trước mặt, hô hấp hắn liền nặng nề, hắn có thể lý giải được chuyển biến của La Ư, đối mặt với sắc đẹp như thế, xem như là thánh nhân cũng có thể sa đọa thành dong nhân huống hồ là Man tộc thú tính luôn lớn hơn lý trí.
Dạng rộng hai chân y, hắn không hề do dự đâm vào. Tiểu huyệt cả ngày ngậm lấy phân thân nên rất thông thuận tiếp nhận xâm phạm của hắn, đồng thời còn giống như lấy lòng. Từng tầng vách thịt dãn nhẹ nhàng vây lấy giống như bị vô số cái miệng nhỏ hút vào, thật sảng khoái.
“A… Hảo phồng…” Hậu huyệt so với hoa huy*t nhỏ hẹp của nữ nhân càng nhỏ hắn, âm thần đầy đặn bị đẩy ra hai bên, âm vật hoàn toàn lộ ra va chạm với sỉ mao cứng rắn của nam nhân, chất lỏng *** đãng  trong suốt không ngừng tràn ra cùng với dịch thể màu trắng đục hòa quyện với vách thịt màu đỏ sẫm càng mê người hơn.
Lãnh hương nồng nàn càng làm người trong cuộc thêm hưng phấn.
Tiếng mập hợp “òm ọp” nối liền không dứt truyền vào tai, Lâu Minh Tuyết khoái cảm khó nhịn liền cong chân, vòng eo mảnh dẻ theo nhịp độ nam nhân vặn vẹo hùa theo, trên eo dây xích lay động càng làm y *** đãng hơn.
Ôm lấy Tạ Ngự Khi, Lâu Minh Tuyết nhẹ nhàng thở hổn hển híp đôi mắt to tròn đã đong đầy nước, môi đỏ khẽ hở dụ người thưởng thức, Tạ Ngự Khi ồ ồ thở dốc, hoa huy*t hạ thân bị hắn làm vừa nóng vừa chua xót.
“Hôn nhẹ ta… Ân…” đầu v* ở ngực bị nam nhân nhào nặn thành hạt đậu phộng, đầu nhũ cũng biến lớn lồi ra, trên da thịt trắng mịn in dấu tay *** loạn của hắn.
Y cau mày yêu cầu hắn, hắn sao lại không đồng ý yêu cầu nho nhỏ ấy, bắt lấy cánh môi đỏ hồng dụ người nhẹ nhàng liếm láp gặm cắn mút lấy hàm răng hút lấy mật dịch bên trong.
“A…” Hạ thân càng lúc càng động tình, nội bộ cắt gao cắn lấy cự vật, hoa tâm bị mài ngứa ngáy cuối cùng cũng chịu không nổi nữa phun ra dịch lỏng.
Thả người trong lòng đã mềm nhũn sắp thành một bãi xuân thủy ra, Tạ Ngự Khi híp mắt hưởng thụ cao trào, hai tay chu du trên người y, hắn thích y nhất vào thời khắc này, yên tĩnh ngoan ngoãn lại tràn ngập mê hoặc đến vô hạn. Người này từ trong ra ngoài đã ngấm hơi thở của hắn, làm cho hắn thỏa mãn tự trong tâm,
“Tiểu Tuyết, chờ chúng ta trở lại kinh thành ta liền hướng hoàng huynh thỉnh chỉ tứ hôn gả ngươi cho ta, ngươi phải đáp ứng ta.”
côn th*t mềm nhũn chôn trong ấm huyệt, Tạ Ngự Khi nhắc nhở y.
Nghe hắn nói như thế, Lâu Minh Tuyết tựa vào ngực hắn cà cà nghĩ thân thể *** lãng của mình đã triệt để không thể rời bỏ nam nhân, kết quả duy nhất chỉ có thể gả cho hắn nhưng trong tâm lại có chút không cam lòng.”
Ngẩng đầu nhìn nam nhân, đuôi mắt vẫn còn chút tình chưa rút đi: “Gả cho ngươi, ngươi cả đời này không thể có thêm người khác, nếu không ta sẽ giết ngươi!”
Nhìn bộ dáng y giả vờ hung hăng, hắn nắm lấy tay y khẽ hôn một cái: “Có ngươi rồi, ta nào còn có cơ hội tìm người khác, ân, hai cái tao huyệt đã muốn ép khô vi phu rồi, nương tử là định dùng nơi này giết ta đi, hả?”
Vừa dứt lời liền hung hăng đặt tay y lên đỉnh đầu nhượng y kinh ngạc thốt lên, eo nhỏ mới vừa khôi phục khí lực lần nữa mềm nhũn, oán trách trừng nam nhân một cái: “Không muốn xuyên ở phía trước nữa, mặt sau cũng phải… Ân…”
“Tuân mệnh!” Tạ Ngự Khi rút phân thân ra liền đỉnh vào, hậu huyệt tuy rằng không ướt át giống hoa huy*t nhưng cũng có một loại phong tình khác.
Tạ Ngự Khi thay đổi tư thế tiến vào, đem người áp dưới thân xoay lại, phần lưng dựa vào ngực hắn, cái mông tròn tròn trắng mịn ngẩng cao đầu, tư thế giao hoan giống thú hoang làm hắn muốn xâm lược nhiều hơn.
Lâu Minh Tuyết nằm nhoài trên giường nhỏ, hai tay nắm chặt ráp trải giường, nước bọt trong miệng chưa kịp nuốt liền chảy ra, thất thần rên rỉ. Tinh dịch đầy ắp nóng hổi chảy dọc theo bắp đùi làm ướt một mảng ráp trải giường.
“A… Quá sâu… Không muốn… Muốn hỏng…” Y cảm nhận chiều sâu trước đây chưa từng có liền sợ đến mức thất thanh kêu thành tiếng, muốn trốn tránh lại bị nam nhân giữ chặt lại.
Tạ Ngự Khi ôm lấy y, đổi thành tư thế giống như đi tiểu, tất cả đều phơi bày ra, một tay xuyên giữa hai chân rờ rờ hoa huy*t, một tay đùa giỡn kìm lấy thịt đế. Cảm giác nguy hiểm giống như sắp bị chơi hỏng làm Lâu Minh Tuyết hoảng loạn nhưng khoái cảm khó có thể ức chế lại làm y khát vọng.
Lâu Minh Tuyết lắc đầu cự tuyệt nhưng khoái cảm như một làn sóng xâm nhập vào lý trí y, tập kích y.
“A…” Một luồng rượu vàng nóng bỏng dâng trào, ào ào rơi xuống đất, y thất thần thở hổn hển. Ý thức được mình lại một lần nữa bị nam nhân làm đến vỡ nước tiểu, rốt cục không nhịn được khóc lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.