Edit: EllieKashina
Beta: EllieKashina
Chương 15: Thông báo tin ngắn.
Thầy Trương là sinh viên vừa ra trường không bao lâu, ở trường làm giáo viên cũng được ba năm, năm nay là năm đầu tiên thầy làm chủ nhiệm cho nên rất tích cực.
Dù sao bây giờ tuổi thầy cũng còn trẻ, xử lí vụ việc không được chu toàn nhưng được cái là nghiêm túc.
Thầy cũng lo các nữ sinh thì da mặt mỏng cho nên đã gọi riêng lên tầng nghỉ của giáo viên.
Tô Lương Ngữ cũng đi theo sau để nghe ngóng.
Thầy Trương cũng được nghe qua sự việc, liền nói: " Chẳng qua cũng chỉ là việc liên quan tới một cái giường lại làm liên luỵ tới tình cảm của các học sinh như vậy rất không được. Vừa mới khai giảng mà các em đã náo loạn như vậy thì về sau còn như thế nào nữa? Các em còn ba năm học chung lớp, giờ chẳng lẽ không muốn làm bạn mà đi đối đầu nhau. "
Trường cấp ba Anh Đế là trường chuyên, bọn họ đa phần đều là người khá giả.
Mạc Thiến thấy ý nghĩ của mình hợp lý cho nên không khách khí mà đáp lại: " Em đã di chuyển lên tầng ba sớm nhất làm gì có ai lên trước em. Em tới sớm nhất! Em giành được vị trí giường tốt nhất, Đỗ Ấu Tiệp bước hai bước liền mình là em gái Lâm Đại Ngọc. Tự nhiên bước tới đó xong bảo vị trí giường đó không có người. "
" Cô luyện tập qua? Tập qua cử tạ à? " Đỗ Ấu Tiệp không phục.
" Cô nghĩ tôi nói đùa à, cô có thấy được mấy ai tập cử tạ mà xinh đẹp như tôi không? "
" Đúng là đồ không biết xấu hổ. "
" Vậy cô có tôn nghiêm có đạo đức thì đừng đi giành đồ với người khác chứ. "
Thầy Trương nhìn cả đám muốn cãi nhau thì đầu có chút đau, liền muốn giáo dục vài câu.
Tô Lương Ngữ đứng nhìn thôi cũng thấy không ổn, tiến tới hoà giải: " Thực ra chuyện này đơn giản thôi, Mạc Thiến đứng dậy khỏi chỗ đó khiến cho Đỗ Ấu Tiệp nghĩ ở đó không có người mới mang hành lý đi tới, đây cũng chỉ là hiểu lầm nhỏ thôi, nên giải thích rõ ràng để Đỗ Ấu Tiệp rời đi, Bạc Cách ném đồ như vậy cũng là có chút quá khích, làm hỏng đồ thì phải bồi thường hơn nữa là xin lỗi. "
Mạc Thiến nghe Tô Lương Ngữ nói liền biết anh đang nghiêm túc mà thiên vị, trong câu nói đầu ý tứ rõ ràng là Đỗ Ấu Tiệp cướp giường nhưng lại nói nhẹ hơn một chút.
" Không được. " Mạc Thiến vẫn là Mạc Thiến, lớn lên với Tô Lương Ngữ hơn mười năm liền ăn ý mà mở miệng: " Bạc Cách làm hỏng đồ phải bồi thường là đúng nhưng Đỗ Ấu Tiệp cướp giường của bọn em thì cô ấy phải nhận lỗi trước sau đó bọn em mới nhận lỗi. "
" Như vậy dù sao cả hai bên ít nhiều đều có lỗi, cũng xem như hoà đi nhưng còn cái vali. " Tô Lương Ngữ nhanh chóng nói tiếp.
Cả hai bên trong nháy mắt liền tỉnh ngộ.
Thầy Trương cũng bị làm cho choáng váng, khẽ gật đầu.
" Cái vali này chúng tôi sẽ đền, tiền có thể đưa cho cô nhưng vali này phải đưa cho chúng tôi, cả những đồ bên trong bị hỏng cũng sẽ đền, nhưng ngay bây giờ phải đưa cái vali đó đây. " Mạc Thiến tiếp tục nói.
Đỗ Ấu Tiệp vừa nghe liền mất hứng: " Vậy tôi dùng cái gì đây? "
" Cho người nhà cô đem đồ tới, trong nhà cô không phải rất nhiều xe sao? Chẳng qua đi tới đây đường xa, đừng ở trên đường xảy ra chuyện gì, tới lúc đó đúng là trở về không kịp. " Mạc Thiến châm chọc khiêu khích, trong nháy mắt mặt Đỗ Ấu Tiệp tái xanh.
Ai cũng biết nhà Đỗ Ấu Tiệp buôn bán xe, phần lớn đều là xe bán, chỉ là suốt ngày khoe khoang, nhưng ngay sau đó xe đó lại được bán đi.
||||| Truyện đề cử: Mưa Bụi Thượng Hải |||||
Bạc Cách nhìn qua cảm thấy ổn liền nói: " Tôi sẽ bồi thường, đưa giá đi. "
Hào quang lấp lánh!
Đỗ Ấu Tiệp tuy rằng trong lòng không phục nhưng sự việc lại cứ như thế mà giải quyết.
Bạc Cách bồi thường số tiền tương ứng với chỗ đồ hỏng của Đỗ Ấu Tiệp, giường là của Lưu Tiếu Tiếu.
Sau khi mọi người đi ra ngoài, Tô Lương Ngữ là người đi ra cuối cùng, anh đóng cửa lại nghiêng đầu nhìn ra chỗ khác nhìn thấy mấy nữ sinh đang đứng ở đó rình mò, không nhịn được liền thở dài: " Mau về đi, một lát nữa huấn luyện viên sẽ tới. "
Lúc này mấy nữ sinh đó cũng bỏ đi.
Tô Lương Ngữ đi tới bên cạnh Mạc Thiến, xoa đầu cô nhỏ giọng nói: " Em ý, miệng hư thật. "
" Sao nào, thấy khó chịu à? " Cô có chút mất hứng.
Cô kiếp trước là một minh tinh, mỗi một câu nói đều bị chú ý, có tầm ảnh hưởng, nếu không may làm sai chuyện gì thì ngay lập tức bị quần chúng chê trách, rất là mệt mỏi.
Hơn nữa, cũng rất là oan, chỉ là có lúc không cẩn thận phạm sai lầm cũng sẽ chịu không ít lời lẽ công kích.
Người bình thường ngã, là không may.
Nhưng nếu nữ minh tinh ngã, lập tức nghĩ ngay là có tâm cơ khác.
Mỗi lần mang giày cao gót đều là giày 10cm, đều phải luyện tập qua, cũng không ít lần xảy ra sự cố, về sau cô chỉ đi giày bệt hoặc giày đế cao.
Bây giờ được trùng sinh, cô không có ý muốn tiếp tục làm minh tinh nữa, sống rất mệt mỏi, chẳng vui vẻ gì. Như bây giờ rất tốt đó thôi, bị bắt nạt liền cãi nhau, gây ồn ào, có khi còn đánh nhau, tuỳ ý làm theo ý mình.
Vì sao mà rõ ràng cả bụng tức giận lại phải nhịn cả đêm tìm cách đáp trả, cãi nhau chỉ mang bực tức vào người?
Đời người còn dài nhưng thanh xuân chỉ chớp mắt đã qua, vì lý do gì mà lại để mình phải chịu uỷ khuất?
" Không có, rất tốt, em thế nào cũng đẹp, mắng người cũng đáng yêu. " Tô Lương Ngữ nói, thuận tay vuốt tóc giúp cô, bàn tay cứ lưu luyến mãi không thu về, cứ như là chính mình đang vuốt ve sủng vật.
Mạc Thiến không nói gì nữa, gạt tay của anh ra, xoay người đi về phía phòng ngủ.
Đi xa được một đoạn, Lưu Tiếu Tiếu liền đi tới bên cạnh Mạc Thiến: " Ôi, anh chàng kia vừa nãy nhìn cậu với ánh mắt ngập tràn yêu thương, thật khiến làm người khác rung động, cậu thật sự không thích anh ý? "
" Tớ với anh ấy chỉ là bạn bè bình thường. " Mạc Thiến nói.
" Quan trọng là anh ấy không nghĩ như vậy, nhìn hai người có điểm nào không giống đang yêu? Lúc cậu ở cạnh anh ý, anh ý liền coi cậu như con mèo nhỏ mà yêu thương nha... "
" Không tin thì về sau sẽ rõ, bọn tớ thực sự không có gì. " Mạc Thiến lại lần nữa cường điệu nhắc lại.
Lưu Tiếu Tiếu bĩu môi không nói gì, trực tiếp đi vào phòng ngủ.
Bởi vì vừa rồi các cô náo loạn như vậy thế nên cũng chẳng ai dám tới gần giường của ba người, trở về phòng cũng chỉ còn hai cái giường ngủ.
Đỗ Ấu Tiệp nhìn một vòng cuối cùng cũng thấy trong phòng ngoài hai cái giường trống của nhóm Mạc Thiến thì hiện tại giường nào cũng có người.
Đúng lúc này có người nói: " Bạc Cách, huấn luyện viên nói mỗi người đều có một cái giường, chẳng qua cậu không mang hành lý nên chỉ có thể ngủ cùng Mạc Thiến, khi nào giáo viên tới điểm danh cậu nhớ bảo một tiếng để có thêm giường ngủ. "
" Được, cảm ơn. " Bạc Cách đáp lại một tiếng xong quay ra nói với Mạc Thiến: " Khi nào giáo viên tới thì tớ sẽ ngủ ở giường khác, tới lúc đi rồi tớ sẽ quay lại ngủ với cậu. "
" Ôi, sao nghe lời này lại làm tớ đỏ mặt nhỉ? " Mạc Thiến ôm mặt, vui mừng nhìn Bạc Cách, đã thấy Bạc Cách tới chỗ Đỗ Ấu Tiệp xem những đồ bị hỏng.
Ở thời điểm này thì dù là giáo viên hay học sinh đều nghĩ rất đơn giản, không nghĩ tới hai nữ sinh thì sẽ xảy ra chuyện gì đâu, cho nên mùa hè hai nữ sinh một giường ngủ nếu hai người không kêu nóng thì giáo viên cũng không quản.
Không giống như thời điểm kiếp trước của Mạc Thiến, một đám người cứ nhìn chằm chằm, một chút cử động cũng sẽ là đề tài bàn tán, lúc đó Mạc Nhan cũng có một số cp* nhưng đáng tiếc chả có ghép cp với nữ mà toàn là nam.
CP*: Couple ( cặp đôi), chỉ mấy chuyện ghép cp giữa các idol ý =))
Ở kiếp trước lúc đó Mạc Nhan có dính tới một vụ bê bối tình cảm với Bạc Cách.
Mạc Thiến không có hứng thú nữa, liền lấy điện thoại trong túi áo ra gửi một tin nhắn nhỏ về nhà thông báo rằng cô đã tới quân doanh, còn nói chiếm được vị trí giường tốt.
Gửi cho bố mẹ mỗi người một tin, dù sao hiện tại hai người cũng đang đi công tác hai nơi, sau đó gửi cho em trai một tin, cuối cùng là gửi tin nhắn cho Cố Thù một tin khác, đồng thời cảm ơn anh đã đưa son môi cho cô, còn hỏi anh một câu, là ai giúp anh bảo đưa son sao?
Người đầu tiên trả lời tin nhắn của cô là Mạc Nhan: " Chẳng lẽ chị không cảm ơn em sao? "
Mạc Thiến sững sờ, sau đó mới nghĩ ra gì đó liền mở cặp sách ra xem.
Cô tìm đồ, tìm hết ngăn to ngăn nhỏ trên cặp sách, còn có ngăn để áo ngủ là cô chưa mở ra xem, sau khi mở ra liền phát hiện, đã để trong túi ít đồ ăn vặt còn có cả một vài quyển truyện tranh.
Cô đột nhiên thấy trong lòng ấm áp, biết lần này cô đi huấn luyện quân sự, Mạc Nhan đã dùng chính tiền tiêu vặt của mình để mua cho cô.
Bỏ truyện tranh ra là có thể thấy là " Bảy viên ngọc rồng " bộ in lẻ.
Trước đây, mạng internet không được sử dụng nhiều, rất nhiều người chỉ có thể xem " Bảy viên ngọc rồng " trên truyền hình chứ không được đọc truyện được đăng trên mạng , Mạc Thiến cùng Mạc Nhan lại thích đọc truyện tranh, biết được Mạc Nhan bí mật đưa truyện cũng phải nhịn không vui mừng.
Do đó cô lập tức cầm điện thoại di động lên, mở điện thoại nhắn một tin cho em trai: " Đúng đúng, em tốt nhất, yêu em chết mất, nào cho hôn cái. "
Gửi xong tin nhắn liền nhìn xem Cố Thù đã trả lời tin nhắn hay chưa.
Ơ...
Lúc nãy gửi tin nhắn cho Cố Thù chỉ thêm đúng dòng cuối, cô cũng không để ý nội dung mà gửi luôn, kết quả là gửi luôn tin nhắn cho Cố Thù giống hệt Mạc Nhan.
Cố Thù trả lời là: " Ừ, bạn bè góp ý cho, thấy cũng không có gì nên đi mua. "
Như thế có thể nói, Cố Thù không đi dạo phố cùng Diêu Thiến Nam, chỉ là nghe bạn bè mà thôi. Cô định trả lời là son đối với cô khá là mẫn cảm, lần sau không cần phải thế nữa nhưng nghĩ lại nhỡ đâu đả kích Cố Thù, lần sau không có quà nữa thì làm sao?
Cô nhìn điện thoại di động hơn nửa ngày, cũng không biết nhắn như nào.
Đã như thế, liền cứ để thế đi, chỉ có thể trả lời tin nhắn của Mạc Nhan.
Đúng lúc đó, Cố Thù cũng nhắn tới: " Thích là tốt rồi. "
Cô nghĩ một lúc liền nhắn tin trêu chọc: " Này là đang từ chối tôi sao? "
" Từ chối cái gì? " Rất nhanh đã thấy tin nhắn trả lời.
" Thơm thơm đâu? "
Sau đó, đợi hơn nửa ngày cũng không có tin đáp lại.
Mạc Thiến có chút gấp gáp, có phải cô không nên chủ động như vậy, doạ cho Cố Thù còn nhỏ tuổi bỏ chạy chứ? Có thể nào khiến Cố Thù cảm thấy cô nói năng bừa bãi?
Cô rối rắm cả buổi, bên kia Đỗ Ấu Tiệp và Bạc Cách còn chưa xem đồ xong thì huấn luyện viên đã tới.
Huấn luyện viên còn rất trẻ, nghe ngóng một chút mới biết chỉ có 19 tuổi, mắt không lớn, một mí, cao tầm 1m7, nói chuyện có chút căng thẳng, lúc sắp xếp chăn có thể thấy mồ hôi chảy rất nhiều.
Các nữ sinh khác trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm, cứ tưởng huấn luyện viên đều là người không dễ nói chuyện, chỉ có Mạc Thiến biết huấn luyện viên trên sân mới như một chiến sĩ thực thụ, đem bọn họ giáo huấn tới nỗi muốn ngất xỉu tại chỗ.
Sau đó bọn họ mới nghĩ rằng, lúc huấn luyện viên mang chăn tới ký túc xá nữ, xung quanh đều là con gái nên mới khẩn trương, khi tới sân huấn luyện thì mới thả lỏng, hắng giọng, đem những cô ấm cậu chiêu này đứng dưới ánh mặt trời hàng tiếng đồng hồ, cũng không thể nào mà phát điên được.
Sau khi đã hoàn thành, huấn luyện viên phân phó: " Sáng ngày mai đúng bảy giờ, đúng giờ tới nhà ăn cơm, chăn phải được gấp lại gọn gàng như thế này, nếu không sẽ phạt đứng một giờ đồng hồ. "
Lúc này các nữ sinh còn vui vẻ hoà thuận, còn mải đùa nghịch trong phòng ngủ. Chờ sắp xếp xong xuôi liền ra ngoài tập hợp. Ngày thứ nhất chỉ là ra ngoài tập hợp sắp xếp đội hình, dựa theo chiều cao mà sắp xếp, tiếp đó sẽ xuống nhà ăn để ăn cơm, ăn xong sẽ ra sân xếp hàng hát quốc ca.
Sau khi được giải tán, Mạc Thiến nhanh chóng xoay người lén lút mở di dộng ra xem, Cố Thù đã nhắn tin trả lời.
Lời của team: Hôm qua là ngày mà mình quyết định quay lại edit tiếp " Quay lại tuổi 15 " Mình đã nghỉ truyện này đã dừng được gần một năm rồi, sẽ có nhiều bạn không thể chờ được nữa mà bỏ đi, không ngờ là còn rất nhiều bạn ủng hộ team. Điều này làm bọn mình rất vui, hơn nữa còn high suốt cả ngày hôm qua =)))) vậy nên mình đã dành nguyên ngày hôm nay quất luôn chương 15 tặng các bạn. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ <3
Hãy fl team trên facebook nữa nhé <3
HMTTeam with love <3