Quốc Sắc Thiên Hương

Chương 106: Vì bản thân tranh đoạt một phen




Edited by Cigar.
Mặc Lý phát hiện gần đây Yến Lẫm thay đổi.
Yến Lẫm trong khoảng thời gian trước vẫn trầm mê vào công việc, gần đây lại tựa hồ khôi phục một ít bóng dáng của tiểu thiếu gia Yến gia ngày xưa.
Từ khi Yến Lẫm tìm Hà Mân yêu cầu cô làm người đại diện của cậu tới nay, vô luận có công tác gì đều là Hà Mân lái xe chở cậu đi, nhưng trong khoảng thời gian này thì vị trí này do Yến Lẫm tiếp nhận.
Yến Lẫm cưỡi chiếc motor phong cách của hắn, giống như một kỵ sĩ trầm mặc, lần nào cũng chở Mặc Lý đến địa điểm làm việc, sau đó yên lặng chờ cậu kết thúc công việc, đưa cậu đi tới địa điểm công tác kế tiếp hoặc là trực tiếp về nhà.
Yến Lẫm đội mũ bảo hiểm dành cho motor, khiến người ta không thấy rõ diện mạo của hắn, nhưng thân hình như người mẫu đứng ở nơi đó, hơn nữa còn có cái motor trông siêu cấp hầm hố đậu cạnh bên, làm cho người ta muốn không chú ý cũng khó. Bởi vậy không quá vài ngày, Yến Lẫm liền lấy dáng vẻ hắc y kỵ sĩ cùng Mặc Lý xuất hiện dưới dạng ảnh chụp ở top search.
Xét thấy đối tượng scandal của Mặc Lý gần đây có điểm nhiều, Yến Thâm và Lý Thiếu Thiên đều nổi danh trên bảng vàng, bởi vậy mọi người đưa ra rất nhiều giả thuyết về thân phận của hắc y kỵ sĩ, đoán già đoán non rất nhộn nhịp, phần lớn vẫn là đảo quanh một trong hai lựa chọn Lý Thiếu Thiên và Yến Thâm.
Yến Lẫm vẫn như cũ không ở trong danh sách bạn trai tin đồn của Mặc Lý.
So sad.
Cho dù có người đoán đây là một người thứ ba, không phải là Yến Thâm hay Lý Thiếu Thiên, cũng không có danh tính cụ thể, nhưng rất nhiều người đối với công lực cua trai của Mặc Lý biểu đạt bái phục sát đất.
[Quá bất công rồi! Trai đẹp chất lượng cao đã ít, một mình Mặc Lý còn cuỗm hẳn ba người! Trọng điểm là, các người đều là đàn ông mà!]
[Các chị em tan đi, đàn ông tốt đều cong, chỉ còn lại mấy cái vò nứt thôi.]
[Chàng trai cưỡi motor cool ngầu ngay cả mặt cũng chưa lộ, mấy người lại biết được đối phương là trai đẹp sao?]
[Lầu trên mắt mù hả, nhìn vào dáng người chiều cao khí chất của anh ta là biết, còn có chất tóc nữa, không phải là trai đẹp tôi đi đầu xuống đất.]
[Cầu đại thần Mặc Lý truyền thụ liêu trai đại pháp!]
[Đầu tiên, bạn phải có ngoại hình đẹp như cậu ta.]
[Một phát xuyên tim hức.]

Sau khi Mặc Lý được Yến Lẫm đưa đón vài lần, cũng bắt đầu trở nên có chút lo lắng.
Lúc này đúng là bữa tối ánh nến sau khi kết thúc công việc. Nhà hàng tư nhân, âm nhạc tĩnh nhã, ánh nến lay động, không khí hòa hợp.
Mặc Lý cầm dao nĩa, không kịp thưởng thức những món ăn tinh mỹ được bày biện tiêu chuẩn mười phần ở trên bàn, thập phần sát phong cảnh đặt câu hỏi.
“Yến Lẫm, tiểu công ty của anh phá sản hả?”
Yến Lẫm: “…..” Vì sao phải hình dung công ty của hắn như vậy? Làm hắn trông có vẻ rất không có phong thái hào hùng.
“Không có.” Câu trả lời coi như bình tĩnh.
“Vậy sao dạo này anh rảnh rỗi vậy.”
Hắn trông rất rảnh sao? Thân là một phú nhị đại, bồi người yêu ăn chơi đàng điếm mới là chuyện quan trọng nhất, bằng không sẽ bị những tên cầm thú khác đoạt đi mất.
“Có phải Yến Thâm gần đây lại chèn ép anh?” Mặc Lý vẫn là thực lo lắng.
Yến Thâm tựa như một tên ác ma khoái đùa dai, nói phải chia rẽ cậu và Yến Lẫm, nhưng dù là cậu hay Yến Lẫm hắn cũng không có đuổi tận giết tuyệt, lại cố tình phải chen vào giữa chế tạo một ít chướng ngại không lớn không nhỏ nhưng vừa đủ để bọn họ đau đầu. Mặc Lý cảm thấy hắn căn bản không phải vì chung thân đại sự của đứa em trai Yến Lẫm mà suy nghĩ, cũng không phải người anh trai tốt cảm động cả Trung Quốc mà hắn tự phong, rõ ràng là sở thích cá nhân của hắn thôi.
Yến Lẫm buông dao nĩa, đồng tử đen láy cách ánh nến nhìn chăm chú vào Mặc Lý.
“A Ly, có phải là em cảm thấy… Anh thật vô dụng không?”
“Không có, vĩnh viễn không có khả năng, làm sao có thể!” Mặc Lý lập tức lắc đầu, phủ định ba lần liên tiếp.
Đây chính là một đề tài hết sức nhạy cảm, cậu cũng cực kì mẫn cảm nhận ra, mặc kệ cậu nghi hoặc động cơ của Yến Lẫm khi hỏi vấn đề này cỡ nào, chuyện cậu phải làm sau đó là không có bất kì chần chừ gì mà phủ định, phủ định, tiếp tục phủ định, nếu không Yến Lẫm đang trong tuổi dậy thì đến hơi trễ nhất định sẽ rất bi thương.
Nếu trả lời mấy câu như là “Vì sao anh lại hỏi thế?” “Em không hiểu ý anh” linh tinh lang tang, đều là thất sách của thất sách, điển hình của trả lời sai.
Quả nhiên, nhờ sự liên tục phủ định của cậu, sắc mặt của Yến Lẫm nhất thời nhu hòa hơn rất nhiều.
Ài, có bạn trai đang tuổi dậy thì quả là phiền. Người khác đều là từ tình yêu vườn trường thời niên thiếu phát triển thành tình yêu của người trưởng thành, đến phiên cậu thì trái ngược.
Đều do Yến Lẫm trưởng thành quá sớm, làm cho ba mẹ vô trách nhiệm kia của hắn không phải lo, lại đem thời kỳ trưởng thành khó vượt qua nhất để lại cho cậu.
Yến Lẫm cách một cái bàn cầm tay cậu, còn nói một câu có chút sến: “Về sau, sẽ không để em phải một mình.”
Mặc Lý cầm ngược lấy tay hắn, Yến Lẫm càng thêm cao hứng, kéo tay cậu.
“A Ly, qua chỗ anh.”
Mặc Lý nhìn nhìn bốn phía, trong không gian xem như là riêng tư này chỉ có hai người là cậu và Yến Lẫm, bởi vậy cực kì vâng lời đứng dậy đi qua chỗ hắn ngồi.
Ngồi ở trong lòng Yến Lẫm, bị Yến Lẫm kéo sát vào hôn môi.
“Cảm ơn em, A Ly.” Yến Lẫm thở dài, chôn mặt ở cái cổ mảnh khảnh của cậu.
Từ khi quen biết đến nay, những gì hắn mang đến cho Mặc Lý giống như chỉ có phiền phức. Vô luận là năm đó cao cao tại thượng cưỡng ép dỡ nhà của cậu, hay là nan đề đến từ Yến gia sau khi cậu ở bên hắn.
Năm đó hắn cao cao tại thượng chính là bởi vì hắn họ Yến, hắn nương lợi thế gia tộc bắt nạt Mặc Lý, mà khi Yến Chu và Yến Thâm đều muốn làm khó hắn, hắn chỉ mất đi tự do tài chính, mà phiền phức Mặc Lý phải chịu còn nhiều hơn hắn.
Mặc Lý luôn có vẻ bốc đồng được nuông chiều, nhưng đối với những phiền phức chân chính này, đối với đầu sỏ gây nên là hắn, lại vĩnh viễn bao dung và dịu dàng.
“Cảm ơn em về gì chứ? Yến Lẫm, anh rốt cuộc đang phiền não cái gì vậy.” Mặc Lý tựa vào trong lồng ngực của Yến Lẫm, nghi hoặc thở dài một tiếng.
Cho dù là cản trở đến từ Yến gia đã gây cho bọn họ không ít phiền toái, song những điều này đều nằm trong dự kiến, Yến Lẫm vẫn luôn cố gắng đối kháng, không có thỏa hiệp với gia tộc, Mặc Lý không biết là hắn có lỗi gì với cậu.
Nhưng Yến Lẫm ngoại trừ hoài nghi bản thân hỏi một câu “Có phải anh thật vô dụng” cũng không có lộ ra bất kì tâm sự nào nữa. Mặc Lý đoán hắn là bị Yến Thâm áp chế quá mạnh mẽ nên sinh ra một ít cảm xúc tiêu cực, cho nên nghĩ ngợi lung tung. Ở dưới sự áp chế đồng loạt của cả Yến Thâm và Yến Chu, Yến Lẫm mặc dù muốn làm ra một phen sự nghiệp cũng gặp trở ngại rất lớn, đường sống có thể phát huy nhỏ đến mức đáng thương. Có cảm xúc tiêu cực là rất bình thường.
Đêm khuya, chờ khi Mặc Lý đã ngủ, Yến Lẫm đi ra ban công, gọi điện thoại cho ông nội đã lâu không liên lạc.
“Ông nội, con đã nghĩ kĩ rồi, con chuẩn bị tiếp quản gia nghiệp, ông sẽ đứng về phía ba con sao?”
Lão gia tử đã sớm hưởng tuổi già an nhàn nhất thời bị kích thích đến mức run lên, khụ khụ khụ, tới rồi tới rồi lại tới nữa, tiết mục mà ông sợ nhất.
“Tiểu Lẫm, ông cũng có nghe nói, ba của con gần đây có điểm nghiêm khắc quá mức với con, ông đã nói chuyện với nó. Nó chỉ có một đứa con trai là con, gia nghiệp của nó có lớn đến mấy, tương lai còn không phải thuộc về con sao. Con… chờ thêm một thời gian nữa, được không?”
Yến Lẫm kiên định lắc đầu.
“Không, con không chờ được.”
Hắn chịu đủ cảnh phải luồn chui ở kẽ hở giữa ba và anh họ sống hết sức gian nan. Hiện giờ Yến Thâm không biết xuất phát từ nguyên nhân nào không có để lộ chuyện của hắn và Mặc Lý ra ngoài, không cho những người khác trong Yến gia biết, nhưng sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày, Mặc Lý phải quang minh chính đại đứng ở bên cạnh hắn, hắn phải đối mặt với chỉ trích của ba và mẹ hắn.
Hắn không biết Yến Chu sẽ dùng thủ đoạn gì, nhưng hắn có thể xác định, bọn họ sẽ không “am hiểu lòng người” giống Yến Thâm.
“Con cũng không cần ông nội làm gì cho con, chỉ là con hy vọng ông nể mặt con đã giúp cô Phương làm nhiều chuyện như vậy, đừng ra tay gây trở ngại cho con.”
Yến Lẫm lôi chuyện cũ năm xưa ra, Yến lão gia tử liền không có mặt mũi nào nói chuyện.
Ông đời này sinh được hai đứa con trai và một đứa con gái, hai đứa con trai vì gia nghiệp tranh đấu đầu rơi máu chảy, con trai cả suy tàn, con thứ cầm quyền, lại bị đứa cháu Yến Thâm soán vị. Bạn già của ông qua đời sớm, Yến Phương lúc còn nhỏ vẫn luôn một mình, hai anh trai của cô vì gia nghiệp tranh đấu như chọi gà, lão già là ông cũng mệt mỏi ứng đối, thế nhưng không có ai lo cho Yến Phương.
Cuối cùng vẫn là Yến Lẫm tuổi còn nhỏ chăm sóc cô của nó.
Từ khi anh trai của Yến Lẫm mất tích về sau, Yến Lẫm liền giống như mắc nợ người trong Yến gia, hắn cho tới nay vẫn luôn làm rất tốt, rất hoàn mỹ.
Hiện giờ hắn nhảy ra nói nên vì bản thân tranh đoạt một phen, Yến lão gia tử cũng không biết có nên cảm động vui mừng không.
“Thôi thôi, ông hiện giờ chỉ là một lão già bị mất quyền lực, ông còn có thể quản được ai?” Yến lão gia tử liên tục thở dài.
Khóe môi của Yến Lẫm khẽ nhếch: “Cảm ơn ông nội.”
Ở giữa bão tranh luận rộn ràng nhốn nháo hết sức náo nhiệt trên mạng, bộ phim truyền hình đầu tiên mà Mặc Lý tham gia diễn xuất cũng thừa cơ tung ra video teaser đầu tiên.
Bộ phim này tung ra gần thời gian diễn ra scandal đang hot, lại dính dáng đến đại boss tuổi còn trẻ bức cách rất cao và tiểu sinh lưu lượng nhân khí cao, không ngoài dự đoán teaser được tung ra đã kích khởi độ hot trên mạng rất lớn.
Không biết có phải nhà sản xuất cố ý hay không, teaser đầu tiên chỉ có độ dài hơn hai phút, thế nhưng đã cắt bỏ rất nhiều phần diễn thanh mai trúc mã thân mật của Mặc Lý và Tống Văn. Gần đây hai người bị đồn là tình địch cực kì ồn ào huyên náo, Mặc Lý bị Yến Thâm phong sát trên mạng tựa như AI, thật sự nhìn không ra thái độ của chính chủ là gì, phía Tống Văn đơn phương nhằm vào cậu, thái độ rõ rành rành chỉ thiếu mỗi viết lên mặt, càng là như vậy, khán giả lại càng mang tâm tình xấu xa thích thú, đặt trọng điểm tập trung ở phần diễn của hai người.
Cảnh diễn của hai người được cắt riêng ra, một đám “chuyên gia online” không ngại đau trứng xem đi xem lại phân tích kĩ lưỡng, luận chứng quan hệ của hai người có phải nước lửa không dung như lời đồn hay không. Cuối cùng cho ra một kết luận, Mặc Lý xuất thân hot boy mạng thế nhưng diễn xuất còn tốt hơn Tống Văn xuất thân chính quy. Nếu không phải bị phong sát trên internet, Mặc Lý không cần mua hot search cũng có thể lên top search mấy lần.
Trong hoàn cảnh phim tự tuyên truyền quảng bá vô cùng thuận lợi, đối với Mặc Lý đã sớm có độ chú ý cực cao mà nói, phong sát trên mạng không đến nơi đến chốn của Yến Thâm tựa hồ không có ý nghĩa gì lớn. Cậu không cần dựa vào việc đi tuyên truyền bản thân để tìm kiếm sự chú ý, hiện tại có vô số ánh mắt đang theo dõi cậu, chờ đợi nhất cử nhất động của cậu.
Thậm chí ngay cả chuyện Yến Thâm phong sát Mặc Lý cũng là một trong những đề tài bàn tán giúp cậu thu hút sự chú ý. Trợ lý của Yến Thâm hiện đã có chút không rõ suy nghĩ của lãnh đạo. Đây rốt cuộc là phong sát hay là giúp đối phương vậy.
Còn có Tống Văn, nhắm vào lãnh đạo của hắn càng thêm chẳng kiêng nể gì, đến bây giờ vẫn còn đang hắc lãnh đạo cực kì vui vẻ, lãnh đạo cũng không có thể hiện ra ý gì là đối phó cô.
Yến Thâm cơ hồ chuẩn bị làm nên tên tuổi trong giới giải trí, nhưng gần đây bởi vì một dự án vượt tầm quốc gia quan trọng đột nhiên làm công việc bù lu bù loa lên, lập tức quăng vụ scandal ra sau đầu.
Ông chủ tuy rằng đã quên, trợ lý cũng không thể quên, vẫn còn thời thời khắc khắc nhìn chằm chằm “kẻ địch” của ông chủ, đối với gió nổi mây phun trong giới giải trí tại quốc nội tự nhiên là rõ như lòng bàn tay, biết hai người này vẫn còn sống vui vẻ thoải mái, trợ lý cảm thấy hắn có tất yếu phải phát huy một chút công lực trợ lý kim bài của hắn.
“Boss, nếu ngài không muốn nhìn thấy hai người kia, tôi có một cách rất hiệu quả, làm cho bọn họ từ nay về sau hoàn toàn biến mất trên mạng lẫn trong giới giải trí.”
Thân là một cấp dưới đủ tư cách, hắn muốn thay boss suy nghĩ, thay boss làm việc, bất kì thời khắc nào cũng phải đặt lợi ích của boss lên trên hết. Trợ lý nghĩ đến khoảng thời gian trước lãnh đạo đối với chuyện này trút xuống rất nhiều công sức, cho thấy lãnh đạo cực kì để tâm đến chuyện này. Nếu lãnh đạo hiện tại trầm mê công tác không rảnh quan tâm, thì lúc này chính là thời điểm chân chó —— không, trợ lý là hắn phát huy sở trường.
Trợ lý tận chức tận trách thực âm hiểm đưa ra một loạt thủ đoạn, Yến Thâm lại chỉ đứng ở trước cửa sổ sát đất nhìn ngắm phong cảnh nơi đất khách dưới chân, lắc lắc ly rượu vang trong tay.
“Khỏi.”
Khỏi? Trợ lý hỗn độn trong gió, cứ như vậy? Hắn xem nó như chuyện lớn, cho đến nay vẫn thay boss nhìn chằm chằm, boss lại chỉ quăng một chữ nhẹ như lông hồng này cho hắn?
“Có thời gian rảnh quan tâm mấy chuyện nhảm này, tài liệu họp ngày mai đã chuẩn bị tốt chưa?” Yến Thâm quay đầu lại liếc hắn một cái, trợ lý lập tức khẩn trương ưỡn thẳng lưng.
“Ngài yên tâm, đều đã chuẩn bị tốt.”
“Ừm.”
Yến Thâm ý vị không rõ ừ một tiếng, buông ly rượu tiếp tục quay về bàn làm việc, vùi đầu vào công việc.
Trợ lý lau trán, thật sự là, vuốt mông ngựa lại chụp phải vó ngựa, dọa hắn phát hoảng.
Về sau không bao giờ vọng tưởng tự phỏng đoán tâm ý của boss nữa!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.