Quốc Sắc Thiên Hương

Chương 125: Nhúng chàm lần lượt hết




Edited by Cigar.
Ném một cục đá vào trong nước sẽ kích khởi ngàn gợn sóng.
Mặc Lý cảm thấy bản thân chính là một lá bèo trôi quay cuồng trong cơn sóng vỗ, dạt qua dạt lại, thân bất do kỷ.
Cậu chưa bao giờ sao tác, cũng không mua hot search, thành thành thật thật làm một tiểu diễn viên, tích chút thù lao kếch xù cũng đã cảm thấy mỹ mãn.
Vì sao các cư dân mạng luôn không chịu buông tha cho cậu, cứ đưa cậu lên hot search? Thật sự là buồn rầu.
Hà Mân sáng sớm gọi điện thoại lại đây, lúc này cô đã muốn thập phần bình tĩnh.
“Xem rumor chưa?”
“Ưm.”
“Lần này đổi thành Yến Lẫm.”
“Ưm.”
Hà Mân hít sâu một hơi, cười lạnh hai tiếng ha ha: “Cậu là chuẩn bị nhúng chàm lần lượt hết toàn bộ thanh niên tài tuấn của Yến gia hả?”
“Ưm… Không phải, tôi nào có.” Mặc Lý rất oan uổng: “Tôi căn bản không quen biết gì với Yến Thâm, anh ta là tên đại biến thái.”
Hà Mân không để ý tới lời kêu oan của cậu, lại nghe ra một ý ẩn trong lời.
“Cậu có ý gì? Yến Thâm là giả, chẳng lẽ Yến Lẫm là thật?”
Mặc Lý: “… Tôi cũng không nói như vậy.”
Nhưng mà lòng nghi ngờ đã sinh, sẽ không dễ dàng bình ổn lại được.
Hà Mân hồi tưởng lại những chuyện xảy ra kể từ khi quen Mặc Lý, ngay từ đầu chính là Yến Lẫm tìm đến cô, đưa ra điều kiện hết sức hậu đãi, hấp dẫn cô làm lại nghề cũ, lại bước lên con đường người đại diện, dẫn dắt người mới là Mặc Lý này.
“Mặc Lý! Cậu nói thật cho tôi!” Hà Mân không thể nhịn được nữa, nổi cơn tam bành.
Vốn thể chất tinh phong huyết vũ của Mặc Lý đã không dễ quản dắt rồi. Lúc nhuộm đen vẫn còn cốt, rực đỏ mười phần hóa thành tro (1). Cái này thuyết minh con đường Mặc Lý đi không hề bằng phẳng, thị phi hơn nhiều so với người khác, từ hắc đến hồng, từ hồng đến hắc chỉ là một khoảng cách mỏng manh như sợi chỉ. Hà Mân tận lực để cậu đi chính đạo, không đi đường tắt, hy vọng cậu đánh đâu chắc đó, lấy tác phẩm ra nói chuyện, không hy vọng cậu chỉ là đóa hoa quỳnh kinh hồng nhất hiện.
Chính là nơm nớp lo sợ đi nửa ngày, nếu ngay từ đầu lại là kết quả của giao dịch nào đó, vậy cô hao tâm tổn sức để làm gì?!
“Chị Hà, tôi cam đoan với chị, tuyệt đối không phải như chị nghĩ đâu.” Mặc Lý giơ tay lên trời thề.
Cậu và Yến Lẫm tuyệt đối không phải loại quan hệ tiền tài tục tằng, bọn họ chính là tình đầu thanh thanh thuần thuần! Thượng thiên chứng giám!
“Cậu biết tôi nghĩ gì?” Hà Mân lạnh lùng nói: “Cậu thành thật nói cho tôi, cậu và Yến Lẫm rốt cuộc là chuyện gì?!”
Mặc Lý liếc mắt bốn phía, phòng chờ rộn ràng nhốn nháo, nhân viên bận rộn, thấy thế nào cũng không phải là nơi thành thật khai báo về chuyện tình cảm.
“Cậu tìm một chỗ nào yên lặng, hôm nay nhất định phải cho tôi một lời giải thích.”
Mặc Lý nhỏ giọng: “Chỗ yên lặng tôi sợ có tai vách mạch rừng, để tôi gửi tin nhắn cho chị.” Nói xong trực tiếp cúp máy.
Hà Mân không nói gì cầm điện thoại đợi nửa ngày, mới chờ được lời giải thích của cậu.
[Chị Hà, chị hỏi Yến Lẫm đi.]
Hà Mân mặt không chút thay đổi thu hồi di động.
Hỏi? Còn cần phải hỏi sao, câu chữ mập mờ như vậy, cậu và Yến Lẫm có quỷ mới trong sạch!
Với loại chuyện này, trực giác so với ngôn ngữ tin cậy hơn, ví dụ như nam minh tinh nào đó mắt đi mày lại với người đại diện của cậu ta, ví dụ như nam minh tinh nào đó và nữ minh tinh nào đó châu đầu ghé tai cùng uống một ly nước.
Yến Lẫm và Mặc Lý ở trước mặt cô tình tứ nhiều lần như vậy, cô nên sớm phát giác.
Hà Mân mở weibo ra lướt xem vài tin tức, độ hot vẫn còn đang mạnh mẽ phát tán.
Hiện tại điều cô lo lắng nhất chính là đạo diễn Phương cũng bị lôi vào trong. Tuy rằng không phải liên quan trực tiếp, nhưng Mặc Lý đang đóng phim của ông, thời điểm cư dân mạng thảo luận rất khó tránh khỏi việc lôi ông vào.
Đại đạo diễn Phương cực kì đặt nặng vấn đề đạo đức này, cũng không biết ông sẽ có phản ứng gì.
Nhưng là hiện tại phải xử lý chuyện này, điểm mấu chốt cũng không nằm ở chỗ cô.
Yến Lẫm làm người thừa kế duy nhất của công ty giải trí Thâm Không, nhưng không có khó tiếp cận như Yến Thâm, các phóng viên báo lá cải nhất định sẽ nghĩ cách vây đuổi chặn đường hắn.
Hiện tại trọng điểm ở chỗ, Yến Lẫm sẽ đáp lại như thế nào?
Trước khi xác định thái độ của Yến Lẫm, cô dù có một trăm lẻ một loại thủ đoạn cũng không thể thi triển.
Hà Mân suy tư, thoát app, gọi điện thoại cho Yến Lẫm.
Điện thoại rất nhanh chuyển được, Hà Mân đi thẳng vào vấn đề: “Yến tiên sinh, cậu xem tin tức trên mạng chưa?”
Không nghĩ tới Yến Lẫm hoàn toàn không biết tình huống: “Tin tức gì?”
“… Scandal của cậu và Mặc Lý!”
“Cùng Mặc Lý? Tôi sao?!”
Không biết có phải là cô nghe nhầm không, Hà Mân cứ cảm thấy giọng của Yến Lẫm giống như… Có một chút hưng phấn.
“… Yến tiên sinh, trước tiên cậu có thể nói cho tôi biết cậu đang vui vẻ vì điều gì được không?”
Yến Lẫm ở đầu dây bên kia cười khẽ hai tiếng, giống như rất là sung sướng: “Không, tôi chỉ là bất ngờ, có điểm ngoài dự đoán.”
Thật không ngờ, ở trong danh sách đối tượng scandal không có điểm dừng này của Mặc Lý, hắn cư nhiên cũng có ngày có tên tuổi. Yay!
Hà Mân hít sâu một hơi, quyết định không cùng vị phú nhị đại thuộc bộ tộc ăn bám này so đo chút việc nhỏ.
“Tôi gọi cho cậu là để xác nhận một chuyện, Yến tiên sinh chuẩn bị định xử lý scandal này như thế nào?”
“Xử lý? Có gì mà cần xử lý. Chút scandal nho nhỏ này cứ để kệ nó vậy thôi —— Xin lỗi, chị còn chuyện gì nữa không? Tôi đang bận.”
Hà Mân tinh tường biết rõ, Yến Lẫm hiện tại căn bản là một thanh niên thất nghiệp, ở nhà ăn bám, hắn thì có việc gì mà bận?
Nếu chính chủ cũng không lo lắng, cô cũng sẽ không làm ra chuyện Hoàng đế không vội, thái giám gấp trước.
“…. Rồi rồi, cậu cứ bận tiếp đi, tạm biệt!”
Yến Lẫm cúp điện thoại, trở lại buồng riêng, cười cười với hai người đàn ông tóc bạc nửa đầu đang ngồi bên trong: “Chú Lý, chú Mã, để hai chú đợi lâu. Cháu có chút việc riêng.”
Một trong hai người đàn ông gật đầu: “Không có vấn đề gì, ngồi đi.”
Nghiễm nhiên bày ra dáng vẻ trưởng bối.
Trên thực tế, hai người bọn họ ở trước mặt Yến Lẫm thật đúng là có tư cách tự cho mình là trưởng bối. Họ đều là những nhân vật cấp bô lão cùng Yến Chu dựng nên công ty giải trí Thâm Không, hiện giờ chẳng những là tâm phúc đắc lực của Yến Chu, mà còn là hai đại cổ đông của công ty.
Yến Lẫm muốn soán vị lão ba hắn, không có sự duy trì của hai người này thì cũng chỉ là công dã tràng.
Vốn hai người này tuyệt đối không phải là người hắn có thể lay chuyển, cho dù có mặt mũi của ông nội cũng vô dụng.
Bọn họ đối với Yến Chu mặc dù không tính là nhất mực trung thành và tận tâm, nhưng cũng là ích lợi nhất trí, không có lý do vì Yến Lẫm mà đắc tội Yến Chu đang chính trực tráng niên.
“Hai chú, chúng ta ăn trước, chuyện chính bàn sau, đỡ cho phá hỏng tâm tình.” Yến Lẫm cười.
“Hừ, cháu nhưng thật ra biết điều. Không giống như người ba “gặp sắc quên nghĩa” kia của cháu, một đống tuổi rồi còn chơi trò chân ái. Thật sự là già mà còn ham.”
Yến Lẫm chỉ cười không nói, mặc dù có suy nghĩ soán vị, hắn cũng sẽ không tùy ý khen chê trưởng bối.
Hai người đàn ông thấy thế, cũng âm thầm khen.
Ừm, là một người lợi hại. Cái lão chày gỗ Yến Chu kia cũng không biết như thế nào có thể sinh ra một đứa con như vậy, còn mỗi ngày khen con mình trưởng thành sớm, chưa bao giờ gây phiền toái khiến cho ba mẹ phải lo.
Ừm, hắn không gây phiền toái nhỏ, trực tiếp quăng bom hạt nhân. Đợi đến thời điểm Yến Chu phát hiện hắn bị tính kế, không biết ông ta sẽ có cảm tưởng gì?!
Ba người dùng bữa uống rượu, cùng Yến Lẫm ăn uống linh đình, trên bàn cơm cũng là bầu không khí hòa hợp.
Nếu hai người biết được một loạt hành động hoa mắt ù tai đụng đến ích lợi của bọn họ của Yến Chu mấy tháng gần đây đều xuất phát từ mưu kế của Yến Lẫm, không biết bọn họ còn có hưng trí cùng tiểu bối này ngồi nói chuyện suông không?
(1) Nhất vị hắc do hữu cốt, thập phân hồng xử tiện thành hôi: Khi than chưa vào lò mặc dù màu đen nhưng vẫn còn cái cốt, cho vào lò rồi tuy rằng nhất thời rực đỏ, nhưng cuối cùng cũng hóa thành tro bụi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.