Quốc Vương Vạn Tuế

Chương 355: Trận Chiến Đỉnh Cao – Đuổi Tận Giết Tuyệt




Team: Vạn Yên Chi Sào.
Nguồn:.com
Krasic vừa mới dứt lời, ngay lúc mọi người còn đang thắc mắc, chỉ thấy ông ta vung kiếm thấu tận trời xanh, kiếm quang phóng lên cao, cắt đứt tầng mây, để lại một vết chém mãi vẫn chưa phai trên bầu trời.
Oanh!
Đột nhiên, một luồng ánh sáng màu đỏ từ trên trời giáng xuống, đập thẳng vào kiếm quang, sóng chấn động khuếch tán ánh sáng hai màu ra khắp màn đêm.
- Ha ha ha, không ngờ ngươi lại có thể phát hiện ra ta!
Tiếng cười kinh dị từ trên không trung truyền xuống.
Một quầng sáng đỏ chói mắt xuất hiện, phát ra tiếng cười ẩn chứa sát ý nồng nặc.
Quầng sáng lao đi rất nhanh, tạo ra một vệt ma sát trong không khí, lẳng lặng đáp ngay trước mặt Krasic.
Một chiêu vừa rồi gây ra áp lực khiến rất nhiều không chống đỡ nổi, tạo ra một loại ảo giác giống như là có một ngọn núi khổng lồ ép xuống.
Khí thế của kẻ vừa xuất hiện... lại là một cao thủ Nguyệt giai!
Người Zenit đều quá sợ hãi, trong đôi mắt trưởng công chúa xuất hiện một tia kinh ngạc, lúc này... Đối phương không ngờ lại có thêm một cao thủ Nguyệt giai?
Thực lực song phương lập tức xoay ngược 180 độ, đối phương có thêm một cường giả Nguyệt giai còn 100% chiến lực gia nhập, dù người Zenit có nhân số áp đảo thì vẫn ở trong tình thế vô cùng khó khăn.
Tôn Phi nhíu mày, biểu lộ ra vẻ nghiêm trọng.
Bởi vì Quốc Vương Bệ Hạ phát hiện khí tức của người này quen thuộc đến mức hắn vĩnh viễn không thể quên——
Cường giả Nguyệt giai này chính là thích khách thần bí đã ám sát Tôn Phi tại nơi đóng quân của các nước phụ thuộc.
Lúc đó thích khách thần bí ép cho Tôn Phi phải trốn chạy rất chật vật, bắt buộc hắn phải tiêu hao lượng lớn điểm kinh nghiệm dùng thần kỹ triệu hoán tiểu BOSS Duriel, cản được sát chiêu rồi nhân cơ hội trốn vào thế giới Diablo mới giữ được cái mạng nhỏ. Lần triệu hoán đó khiến Tôn Phi phải trả cái giá không nhỏ, nhân vật người man rợ cấp 40 bị giảm xuống cấp 39.
Cũng trong lần đó, tên thích khách thực lực siêu tuyệt này đã lặng yên không một tiếng động mà để lại tinh thần dấu vết vào thân thể Tôn Phi, khiến Tôn Phi chịu áp lực cực lớn. Sau đó thích khách bị Krasic truy sát vào sâu trong Ma La sơn mạch, hai người giao chiến tạo thành Cự Khanh chiến trường cực kỳ nguy hiểm. Duyên phận đưa đẩy, ở trong Cự Khanh chiến trường, Tôn Phi lĩnh ngộ được chiêu thức đặc trưng của cường giả Nguyệt giai, quyền ý tinh thần lạc ấn hư không. Sau nữa hắn gặp gỡ Vũ Thánh Krasic, tạo thành quãng thời gian đầy ắp kỷ niệm.
Kể cả lúc đầu Tôn Phi bị đuổi giết hay đấu khí loạn lưu do hai người để lại trong "Cự Khanh chiến trường" đều làm cho hắn quen thuộc khí tức của thích khách thần bí, quen tới mức hóa thành tro cũng nhận ra.
Bởi vì đó là lần đầu tiên từ khi Tôn Phi tới Azeroth đại lục phải chịu cảnh chật vật như chó mất nhà, lần đầu tiên đối mặt với nguy cơ sinh tử!
- Bại tướng dưới tay lại tới chịu chết!
Krasic hừ nhẹ một tiếng, biểu cảm trên mặt không đổi, hai tay bắt kiếm quyết, Thiên Kiếm lập tức bay lên, Vũ Thánh lại thi triển ra Thiên Kiếm đệ nhị thức Thiên Vấn Hình, thanh quang kiếm dài cả trăm mét lần nữa hoành tảo thiên địa.
- A... Không có khả năng! Điều đó không có khả năng! Khí tức của ngươi tại sao lại đột nhiên trở nên mạnh mẽ như thế?
Giữa không trung truyền đến tiếng kinh hô của vị cường giả thần bí kia.
Cùng lúc đó, trên mặt đất, Iaquinta, Huntelaar và Costacurta đồng loạt biến sắc.
Bởi vì bọn họ vừa cảm nhận được, Krasic thi triển Thiên Vấn Hình mạnh hơn những lần trước rất nhiều, dường như thực lực Krasic đã vượt qua cảnh giới Tân Nguyệt. Tâm trí ba người chấn động, biết rõ lúc này tuyệt đối không thể kéo dài nữa, hiện tại không phải lúc giữ gìn danh dự cường giả Nguyệt giai. Ba người nhìn lẫn nhau, đều thấy được sự hoảng sợ trong mắt hai người kia. Sau đó ba người chẳng hề bảo lưu, tam đại cường giả Nguyệt giai bất chấp tôn nghiêm Vũ Sĩ, cùng xông lên giáp công Zenit Vũ Thánh.
- Không tốt! Bảo vệ Vũ Thánh đại nhân!
- Yểm hộ Vũ Thánh đại nhân rút lui, ngăn cản bọn chúng, cho dù chết cũng phải tranh thủ thời gian cho Vũ Thánh đại nhân mau mau rút lui!
- Các huynh đệ Zenit, liều mạng với chúng đi!
Chiến cuộc thoáng chốc thay đổi khiến những cao thủ Tinh cấp của đế quốc Zenit trong nháy mắt hoàn toàn điên cuồng. Tuy rằng thực lực bọn họ quá thấp, ngay cả chấn động nhỏ nhoi do cường giả Nguyệt giai giao phóng ra mà họ cũng đỡ không nổi. Thế nhưng thân là Vũ sĩ, thân là con dân Zenit, vào lúc này, không có bất cứ người nào lại trơ mắt nhìn đế quốc Vũ Thánh đã thụ thương còn bị đối thủ đê tiện vây công. Dù có phải tan xương nát thịt cũng phải lưu lại một bầu nhiệt huyết, ngay cả các quý tộc ngày thường mềm yếu, đến bây giờ cũng vứt bỏ cái gọi là phong độ quý tộc, ai nấy đều đỏ mắt, rút vũ khí ra, điên cuồng xông lên trước.
Tôn Phi đương nhiên không cần phải nói.
Trong miệng hắn ngậm bình máu, thi triển kỹ năng người man rợ "gió xoáy", thân thể gấp gáp xoay tròn, giống như một cơn lốc xoáy xông từ dưới đất lên bầu trời.
Hiện trường hoàn toàn hỗn loạn, trong số những người có mặt, chỉ có mười cao thủ giáo đình đứng ở một bên, lẳng lặng quan chiến, không hề có ý định nhúng tay.
Giliano nhẹ nhàng vung pháp trượng, ma pháp nguyên tố ba động xung quanh bắt đầu dâng trào mãnh liệt.
Oanh!
Khi tất cả mọi người còn chưa kịp xông lên không trung, một cỗ lực lượng không thể kháng cự đã đẩy bọn họ lui xuống mặt đất. Cỗ lực lượng này chẳng hề ẩn chứa sát khí, chỉ ép lui mọi người rồi lập tức biến mất. Sau một khắc, bên tai mỗi người đột nhiên vang vọng âm thanh hào hùng của Vũ Thánh Krasic:
- Chiến sĩ Zenit mau lui lại, hãy nhớ thật kỹ kiêu ngạo và vinh quang của đế quốc! Trên kiếm phong, dưới Thiên Kiếm, ngày hôm nay chỉ một người một kiếm, Zenit Vũ Thánh vẫn có thể làm cho kẻ địch vĩnh viễn nằm lại Vũ Thánh sơn!
Những lời này ẩn chứa sự tự tin vô cùng mạnh mẽ, ẩn chứa vinh quang bất khả xâm phạm.
Trong thanh âm Krasic tuy rằng không hề có đấu khí ba động, cũng không tính là vang dội, thế nhưng lại khiến tất cả Zenit Vũ sĩ trên kiếm phong cảm thấy nhiệt huyết toàn thân sôi trào, như muốn nổ tung. Tất cả mọi người được rót vào lòng tin và sự tự hào trước nay chưa có!
Tôn Phi cảm thấy khâm phục khí thế của Krasic.
Từ khi Quốc Vương Bệ Hạ biết Krasic tới nay, đây là lần đầu tiên hắn thấy được bộ mặt khí phách nhất của Zenit Vũ Thánh.
Trong khoảnh khắc này, Tôn Phi rốt cuộc đã hiểu. Mặc kệ ngày thường Krasic biểu hiện khiêm tốn như thế nào, phong khinh vân đạm ra sao, thế nhưng, người này vẫn luôn là hộ quốc Vũ Thánh của đế quốc cấp một, là một đời thiết huyết cường giả dưới cơn nóng giận từng khiến máu chảy ngàn dặm, thi thể đầy đồng vào hai mươi sáu năm trước, là đế quốc Vũ Thánh tọa trấn trên Vũ Thánh sơn suốt hai mươi sáu năm do đích thân Thiên Kiêu Yashin đại đế tự mình thừa nhận, là một vị cường giả cực kỳ coi trọng tôn nghiêm, võ đạo của ông không cho phép sự khinh nhờn!
Thời điểm đế quốc cần, vị cường giả khiêm tốn và phong khinh vân đạm đó sẽ cho thế gian thấy bộ mặt thiết huyết, lãnh khốc và bá đạo của mình!
Đây là cường giả chân chính!
So sánh với phong thái của Krasic, Tôn Phi cảm giác biểu hiện của mình trước quả thực chỉ như một thằng lưu manh đầu đường xó chợ, một gã thổ phỉ không hơn không kém.
Rầm rầm rầm rầm!
Ngay tại lúc Tôn Phi chấn động, tình hình chiến đấu đã nghiêng hẳn về một phía. Kiếm pháp của Krasic quá kinh người, trước đó có lẽ ông ta vẫn luôn giữ lại vài phần thực lực, lực lượng bộc phát hiện tại đã vượt qua trình độ nhận thức của tất cả mọi người, nhất cử nhất động của Krasic tràn đầy sức mạnh không thể ngăn cản, một kiếm tùy ý có thể đánh bay Costacurta ở trạng thái toàn thịnh, máu tuôn tới tận trời!
- Chết!
Krasic quát nhẹ nhưng khí phách mười phần, mạnh mẽ chém xuống một kiếm.
Lực lượng kinh khủng như muốn xé rách hư không, Huntelaar và Iaquinta phun máu, bay ngược về sau, thương thế vô cùng nghiêm trọng, trên cổ xuất hiện một vết thương ghê rợn. Trong ánh mắt hai người lộ ra vẻ hoảng sợ, đối thủ trước mắt họ đột nhiên bộc phát chiến lực rung động trước nay chưa từng có.
Krasic tại sao lại có lực lượng khủng bố như vậy? Nếu cứ tiếp tục, chỉ sợ tứ đại cường giả Nguyệt giai đừng hòng sống sót rồi khỏi kiếm phong.
- Amauri sư đệ, chúng ta không phải là đối thủ, mau lui!
Iaquinta lại bị bổ trúng một kiếm, cảm thấy khí lưu trong cơ thể mình tán loạn, thương thế đã áp chế không nổi, tim và mật đã nứt ra rồi. Hắn chỉ có thể gắng gượng quát lên với cường giả Nguyệt giai mới gia nhập, cũng là tên thích khách thần bí ngày xưa truy sát Tôn Phi.
- Đi!
Huntelaar và Costacurta đồng thời gào lên, sau đó xoay người bỏ chạy, Krasic đột nhiên bộc phát ra lực lượng khiến cho bọn họ phải cảm thấy tuyệt vọng.
- Ha ha ha ha, ngày hôm nay, ai cũng đừng hòng đi!
Krasic dường như đã biến thành người khác, không còn nữa giữ được tính cách bình đạm như trước, lời nói mang theo khí phách mười phần, kiếm khí tận trời, vô tình truy sát, quyết tâm đuổi tận giết tuyệt cả bốn người mới thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.