“Tỷ tỷ?”
Kim Thư Đông đứng ở cửa sửng sốt, hỏi:“Có...... Có chuyện gì sao?”
“Kỳ thật, ta và ba mẹ ngươi có quen biết nhau. Bọn họ nhờ tỷ tới chiếu cố đệ.”
Kim Thư Đông giờ phút này rõ ràng không tin, nói:“Mụ mụ nói không
được để người lạ vào nhà. Tỷ nói tỷ quen biết ba mẹ, tỷ có chứng cớ
không?”
Tích Kính đương nhiên sớm đã có chuẩn bị. Nàng từ trong túi vải, lấy ra một tấm ảnh chụp.
“Đệ xem.”
Trong ảnh chụp...... Rõ ràng chính là ảnh chụp chung của Kim Thư Đông và ba mẹ trước đây!
“Ân? Thật sự a? Tấm ảnh này đệ cho rằng không chỉ có 1 tấm đâu!”
“Là vậy a? Nếu tỷ không biết ba ba mụ mụ đệ, tỷ làm thế nào có được tấm ảnh chụp này?”
Tấm ảnh này được lấy trong album ảnh, thậm chí ảnh chụp chỉ là đen
trắng. Niên đại những năm tám mươi lúc đó, chụp ảnh cũng không phải
giống như hiện tại là sự tình hết sức bình thường, và thường cũng không
được rửa quá nhiều tấm. Kim Thư Đông nhìn thấy tất nhiên sẽ không hoài
nghi.
“Hảo, tỷ vào đi.”
Tích Kính nhẹ nhàng thở ra. Không nghĩ tới để ngừa vạn nhất rút đại
ra một tấm ảnh trong album mang theo bên mình, đến bây giờ đã có tác
dụng. Tấm ảnh này nàng tính trong thời khắc nguy cơ có thể chứng minh
thân phận tương lai của mình.
Tiến vào trong nhà, Kim Thư Đông lập tức chạy tới mở TV, chờ đợi
Ultraman phát sóng, không biết chiêu đãi khách nhân một chút nào. Tích
Kính cũng cười khổ, ba ba thật sự là từ nhỏ đã không hiểu đạo lý đối
nhân xử thế.
Bất quá, nàng cũng ngồi xuống bên cạnh.
“Tỷ tỷ ngươi...... Tên gọi là gì?” Kim Thư Đông hỏi.
“Ta?” Tích Kính nghĩ chẳng lẽ lại nói tên thật? Đương nhiên là không
được. Vì thế liền nói:“Ân, tên của tỷ gọi là Tương Lai...... Kim Tương
Lai.”
“Tên này, có điểm ý tứ a. Tỷ tỷ trước tỷ nói tỷ là người từ tương lai đến?”
“Đúng vậy. Tỷ không nói dối.”
“Ai...... Đừng đùa. Tỷ tỷ là vì tên của tỷ nên mới có ý nói như vậy......”
Đôi khi. Nói thật ngược lại không ai chịu tin a......
Lúc này. Nàng bắt đầu vận dụng Ác Ma chi nhãn, đem lưới cảm giác bao trùm toàn bộ ngôi nhà.
Mà kênh truyền hình, cũng bắt đầu phát sóng [ Ace Ultraman ].
Chiếu hết ca khúc chủ đề, thì siêu cự đại thú Verokron bắt đầu xuất hiện, tập kích Nhật Bản.
Tích Kính nâng cằm, nàng lần đầu tiên xem Ultraman là khi còn học
sinh, download ở trên mạng [ Mebius Ultraman ]xuống. Nhìn đầu quái thú
trước mắt, nàng nhớ rõ cũng từng xuất hiện trong Mebius.
Lưới cảm giác đã bao trùm đến từng góc nhỏ. Vô luận tại bất cứ đâu
xuất hiện. Tích Kính đều tự tin có thể nhanh chóng ra tay, sau đó thu
võng.
Trên thực tế, thực lực của nàng so với Diệp Tưởng mà nói, chính là
trò giỏi hơn thầy! Bất quá suy xét đến vấn đề lòng tự trọng của ba ba,
Tích Kính không có nói cho hắn việc này.
Trong quá trình không ngừng xuyên việt, Tích Kính cũng trở nên càng ngày càng cường đại.
“Ta nói...... Ba...... Kim Thư Đông......”
“Ân? Tương Lai tỷ tỷ?”
“Đệ...... Nếu tương lai lên trung học mà nói, ngàn vạn......”
Nói như thế nào được đây?
Nói “Ngàn vạn lần không nên vào trung học Quảng Nguyệt” Sao?
Lúc trước, nàng cũng từng nói với Diệp Tưởng rời khỏi trung học Quảng Nguyệt. Nhưng nếu lúc đó Diệp Tưởng thật sự nghe theo lời cảnh cáo đó.
Tích Kính có thể đã biến mất trên thế giới này.
Chỉ có Kim Thư Đông cùng Tôn Di Hoa gặp được nhau, Kim Tích Kính mới có thể được sinh ra.
Nhưng nếu...... Cha mẹ chết...... Chỉ có một mình nàng sống, như vậy có còn đạo lý của người làm con nữa sao?
Tại thời đại nàng sinh ra, tử nữ có thể vì một khối tài sản liền
không xem cha mẹ ra gì. Nhưng nàng tuyệt không phải người như thế.
Nàng kế thừa sự thiện lương của Vũ Sóc. Thậm chí có khả năng còn nhân hậu hơn cả Vũ Sóc.
Thế nhưng...... Gần đây, cùng chung sống với cha mẹ, Tích Kính bắt
đầu dần dần mê luyến loại cảm giác này. Tuy rằng loại quan hệ này rất mơ hồ, nhưng nàng đích xác là cùng cha mẹ thân sinh cùng nhau chung sống.
Nàng hi vọng việc này sẽ mãi không bao giờ chấm dứt.
Nàng hi vọng, tương lai có thể cùng ba ba, cùng mụ mụ sinh hoạt bên nhau. Có thể giống như một gia đình bình thường.
Đối với nàng đây chính là hạnh phúc.
Mà không nghe Tích Kính nói chuyện, ánh mắt Kim Thư Đông liền tiếp tục tập trung trên TV.
“Dị thứ nguyên Yapool...... Cư nhiên còn có một gia hỏa điều khiến quái thú như vậy ah!”
“Cái gì dị thứ nguyên Yapool, Mebius còn không phải là tay sai của hoàng đế......”
“A? Mebius là ai? Không có nghe qua Ultraman này a.”
“Ân...... Nói sai rồi, cứ cho là tỷ chưa nói gì đi.”
Nói đến thì buồn cười, loại tin tức không quan trọng này, tiết lộ về quá khứ ngược lại không gây vấn đề gì.
Tầm mắt tiếp tục tập trung trên TV, giờ phút này truyền hình đang
phát đoạn, dị thứ nguyên Yapool vì đem siêu thú Verokron đến thế giới
hiện thực, không gian trở thành hình ảnh bị vặn vẹo một đoạn.
Dựa theo tình huống bình thường, sau khi không gian vặn vẹo qua đi, siêu thú sẽ xuất hiện trên màn hình.
Thế nhưng giờ phút này...... không gian vặn vẹo vẫn liên tục duy trì.
Nhưng mà...... Hình ảnh cảnh vật bên trong bắt đầu bị kéo dài, biến thành hình sóng......
Tích Kính lập tức ý thức được có vấn đề không ổn, vội vàng nói:“Mau tắt TV...... Điều khiển từ xa......”
Thời đại này TV lấy đâu ra điều khiển từ xa, khẳng định là phải đứng
dậy động thủ. Vì thế Tích Kính ý thức được chuẩn bị xông lên tắt TV,
thì trong hình ảnh vặn vẹo, cảnh vật bắt đầu dần dần thay thế bằng một
gương mặt không rõ ngũ quan!
Tiếp đó...... Đèn bên trong phòng, nháy mắt tắt ngúm!
Tích Kính liền không thể động đậy. Nàng cảm giác chính mình đã biến thành một khối điêu khắc!
Nhưng mà, Kim Thư Đông vẫn như chưa nhận thức được, nói:“Ân? Không
phải là xuất hiện đầu quái thú kia sao? đầu quái thú này...... Thoạt
nhìn thực quái dị a......”
Cảnh tượng thành thị Nhật Bản, bắt đầu dần dần bị gương mặt kia thay thế.
“Ân...... Như thế nào lại dọa người như vậy a, chẳng lẽ không phải là quái thú, mà là người vũ trụ?”
Kim Thư Đông vẫn như trước không có ý thức được vấn đề!
Ác Ma chi nhãn của Tích Kính cư nhiên không thể thông qua lưới cảm giác biết được sự tình TV đang phát sinh!
“Đợi đã......” Lúc này hắn bỗng nhiên nói:“ Đèn sao lại tắt rồi? Tương Lai tỷ tỷ, là tỷ làm sao?”
Lúc này, trong TV truyền ra một trận âm thanh rên rỉ làm người ta sởn tóc gáy.
Gương mặt vặn vẹo trên TV dần dần định hình. Ngũ quan bắt đầu có thể mơ hồ thấy rõ ràng.
Kim Thư Đông nhất thời cả người phát run lên:“Này...... Đây là cái gì a? Quái thú hay là người vũ trụ? Ace Ultraman mau ra đây đi!”
Đáng tiếc là......
Trên thế giới này là không có Ultraman, cũng không có Doraemon.
Có, chỉ có là Ác Ma, Vong Linh cùng nguyền rủa.
Tích Kính lúc này muốn cử động, nhưng vẫn như trước. Nàng đến há
miệng cũng làm không được! Ba ba cư nhiên chỉ còn trông cậy vào
Ultraman tới cứu hắn!
Thật lâu sau, hình ảnh vặn vẹo...... Bỗng nhiên biến thành nhà Kim
Thư Đông! Chẳng qua là phòng khách đảo ngược như trước một cái gương
soi!
“Ân?”
Cái này, dù Kim Thư Đông có phản ứng trì độn như thế nào, cũng ý thức được, đây căn bản không phải là kịch tình trong Ultraman!
Việc này khiến Tích Kính ngẩn ra. Nàng vốn đang cho rằng con quỷ kia sẽ giống như Yamamura Sadako từ trong TV bò ra!
Vì cái gì......
Bỗng nhiên, nàng biết được nguyên nhân!
Trên TV bên trong phòng khách, bỗng nhiên, một thân thể hư thối, bò vào TV trong màn hình!
Trong một khắc, hai mắt Tích Kính biến thành hình Thập tự! Một đôi cánh Ác Ma, từ sau lưng nàng vụt mọc ra!
Nàng rốt cuộc đã có thể động đậy!
Nàng ôm Kim Thư Đông, hướng tới cửa sổ phóng đi, hiện tại đang ở tại tầng bốn......
Nhảy xuống!
Độ cao này, với diễn viên không có bất tử chi thân tuyệt đối là chết. Nhưng Tích Kính có cánh Ác Ma, căn bản không phải lo ngại. Nhưng điều
này khiến Kim Thư Đông sợ tới mức mặt không còn chút máu!
“Cứu...... Cứu mạng a! Ta không muốn chết!”
Nhưng hắn nhìn thấy, Tích Kính dang đôi cánh Ác Ma màu đen mang hắn nhẩy xuống dưới!
Khi hạ xuống mặt đất! Rất nhanh, Tích Kính đem cánh Ác Ma thu hồi vào trong cơ thể!
Cả tiểu khu yên tĩnh, giờ phút này bị đêm tối bao phủ, ngay cả một người cũng không có.
“Chạy mau!”
Nhưng đúng lúc này, bụi cỏ phía sau, phát ra thanh âm làm người ta kinh hãi!
Nàng không hề do dự, kéo Kim Thư Đông bỏ chạy![ chưa xong còn tiếp......]