Tích Kính đột nhiên ngẩng đầu lên.
Nàng vốn tưởng rằng chính mình sẽ bị 1 đống máu tươi văng lên người, nhưng không phải thế.
Nàng hiện tại vẫn đang ở bên trong nhà vệ sinh trống rỗng, nhưng trong bồn cầu không hề có máu tươi.
Nàng chống người đứng lên, đi ra bên ngoài.
Nhưng......
Nàng lại dùng ánh mắt kinh dị nhìn bên ngoài.
Bởi vì, bên ngoài, sắc trời đã trở thành tối đen.
Tuy thời điểm nàng tiến vào trường học đã là lúc hoàng hôn, thế nhưng vẫn còn sót lại những tia nắng cuối ngày, quả quyết không thể trong
nháy mắt biến thành đêm tối như thế này!
Chuyện này đến tột cùng là sao đây?
Đúng lúc này, nàng nghe thấy tiếng bước chân.
Đó là...... Ai?
Trong đầu Tích Kính lúc này 1 mảnh mơ hồ. Bỗng nhiên nàng ý thức được...
Giống như trong nhật ký mẫu thân đã ghi, nàng xuyên việt.
Tại thời đại của nàng,từ “Xuyên việt” đã phát triển tới tình cảnh
người người đều biết. Lớn như bị xe đụng, nhỏ như thay bóng đèn đều có
khả năng bị xuyên việt tới thời đại khác.
Như vậy...... Chính mình quả thực đã xuyên việt sao?
Nàng rụt người lại vào trong WC nữ, chậm rãi dán tai lên vách tường, nghiêng tai lắng nghe thanh âm bên ngoài.
Giờ này khắc này, cho dù chỉ là 1 tia gió thổi cỏ lay cũng làm tim nàng đập thình thịch.
Hết thảy đến tột cùng là sao thế này?
Nàng mạnh mẽ khắc chế sợ hãi trong nội tâm, hơi hướng đầu ra ngoài WC nhìn.
Sau đó, nàng nhìn thấy 1 thiếu niên từ trên lầu chạy xuống.
Liếc mắt nhìn 1 cái......
Nàng liền nhận ra đối phương.
Đó là gương mặt nàng vô số lần nhìn ngắm trong ảnh chụp. Một gương mặt nàng tưởng niệm qua không biết bao nhiêu lần.
Thiếu niên đó rõ ràng cùng với dung mạo của phụ thân trong ảnh chụp hoàn toàn giống nhau như đúc!
“Ba ba!”
Nàng không kìm lòng được muốn hô lên 1 tiếng này.
Thế nhưng......
Một sát na này nàng cảm thấy 1 trận khủng bố. Nàng...... bị xuyên tới thời đại phụ thân còn là học sinh. Sự tình không tưởng như vậy thực sự
phát sinh trên thân thể nàng!
Đối với bất cứ ai mà nói, đây là điều khó có thể tin nổi!
Thế nhưng, lại phát sinh ngay trước mắt nàng!
Đây là...... Chuyện gì xảy ra?
Tích Kính cắn môi, cuối cùng nàng quyết định, chạy ra nhìn 1 cái.
Nhưng trong 1 sát na đó, nàng bỗng nhiên có 1 loại cảm giác cả người như bị đông cứng lại.
Cái loại cảm giác này khiến yết hầu nàng đều bắt đầu có một loại cảm
giác khát khô. Một loại cảm giác đặc dị từ sâu trong huyết mạch bắt đầu
nảy mầm trong lòng nàng.
Trong nháy mắt...... Tròng mắt nàng biến thành đôi thánh giá ngược!
Một đôi cánh màu đen to lớn xuất hiện sau lưng nàng!
Mà ở bên ngoài WC.
Tích Kính nhìn thấy thiếu niên kia, tự nhiên chính là Diệp Tưởng.
Khoảng thời gian này, chính là lúc kết thúc [phòng học dị độ 1], cùng là thời khắc nối với [phòng học dị độ 2].
Kịch tình [phòng học dị độ 2]...... Cũng chính là bắt đầu từ lúc này.
Thế nhưng......
Diệp Tưởng lại bị kéo vào trong hắc động.
Không biết hôn mê bao lâu, thời điểm hắn lần nữa tỉnh lại đã xuất hiện bên ngoài trường học.
Trong đầu xuất hiện kịch bản [phòng học dị độ 2], thù lao biểu diễn,
yêu cầu sử dụng vật nguyền rủa hoặc là thể chất đặc thù, qua 10 giây đầu tiên, mỗi mười giây kế sẽ thu thêm 100 vé chuộc cái chết.
Chu kỳ quay phim lần này dài lên tới 1 năm.
Nói cách khác, phạm vi quay chụp bao quát toàn bộ niên học lớp 11.
“Ba...... ba không sao chứ?”
Diệp Tưởng sau khi nghe thấy thanh âm này lập tức nhìn lại phía sau.
Người đứng trước mặt hắn rõ ràng chính là Tích Kính!
“Tích...... Tích Kính?”
Đối với Tích Kính mà nói, nàng càng thêm kinh hỉ nhìn phụ thân trước mắt có thể gọi ra danh tự của nàng
“Ba...... Biết con sao? Ba ba?”
Giờ khắc này, tuy rằng không biết nguyên do nhưng Tích Kính vẫn có 1 loại cảm giác hạnh phúc mãnh liệt.
Rốt cuộc...... đã gặp mặt ba ba.
Rốt cuộc!
Nhưng thời điểm khi nàng bước tới trước mặt Diệp Tưởng......
Tích Kính cùng Diệp Tưởng giờ phút này, phân biệt đứng cách nhau 1 quãng, nháy mắt khi nàng gần chạm tới Diệp Tưởng......
Thân thể nàng dần trở nên trong suốt rồi biến mất.
Biến mất!
Diệp Tưởng kinh ngạc nhìn một màn này. Đến cuối cùng, hắn không hiểu được là chuyện gì đang xảy ra.
“Tích...... Tích Kính?”
“Tích Kính!”
Đáng tiếc, vô luận Diệp Tưởng kêu gọi thế nào cũng không thể nhìn thấy nàng lần nữa.
Đây là lần đầu tiên Tích Kính xuyên việt tới quá khứ.
Cũng là lần đầu tiên nàng gặp mặt Diệp Tưởng.
Mà từ sau đó, nàng không ngừng chìm nổi trong hành trình lữ hành thời không, lần lượt nếm thử thay đổi quá khứ. Thế nhưng lần lượt đều lấy
thất bại làm kết thúc.
Trong bộ [phòng học dị độ] này có bao nhiêu Tích Kính là thuộc về 1
thời không tuần hoàn của mình? Có lẽ bản thân Tích Kính cũng không rõ
ràng.
Hẳn thời gian và không gian không thể tuyệt đối can thiệp lẫn nhau.
Có khả năng lúc này nàng đã tới 1 thời không song song nào khác. (theo ý mình hiểu là kiểu như 9 lần kích tính thay đổi quá khứ là 9 thời không
song song. Đôi khi nó sẽ từ cái thời không song song nào đó xen qua
không gian tới được thời không trong bộ phim, cho nên sẽ có lúc bọn diệp tưởng gặp phải không phải là kích tính của cùng 1 thời không.)
Mang theo loại tâm tình này, cuối cùng Diệp Tưởng về tới nhà Kim Thư Đông.
Vừa về nhà, lúc trước Di Hoa đã gọi điện cho cha mẹ thông báo chính mình sẽ về muộn, không cần phải lo lắng.
Về phần nhân vật Hầu Tước cùng Vũ Sóc sắm vai, vẫn bình an vô sự.
Lúc này...... Tại nhà họ Tôn.
“Ca ca......”
Vũ Sóc sau khi nhìn thấy Hầu Tước vẫn như trước không dám tin, trong hoàn cảnh ác liệt như thế mà hắn vẫn có thể sinh tồn.
Ôn Vũ Phàm tiếp nhận vai Hứa Gia Bích do Sa La sắm vai. Điểm này từ
trong danh sách diễn viên đã được xác nhận. Bất quá Vũ Sóc tạm thời vẫn
chưa có liên hệ với Vũ Phàm, chỉ cần biết nàng vẫn còn sống là đủ rồi.
Mà lúc này, Diệp Tưởng gọi điện thoại tới.
Xác nhận song phương an toàn, đối với Vũ Sóc mà nói chính là điều quan trọng nhất.
Thế nhưng...... Diệp Tưởng làm cách nào để vượt qua?
Bố trí lúc trước nàng chuẩn bị có dùng đến hay không?
Bất quá câu trả lời của Diệp Tưởng lại khiến nàng cảm thấy ngoài ý muốn, người cứu hắn là Tích Kính.
Vừa nghe đến câu này, cửa phòng liền bật mở
Người đi vào rõ ràng là Tích Kính!
Đương nhiên không phải là Tích Kính vừa xuyện việt tới. Mà là Tích Kính đã trải qua vô số thời không!
Vũ Sóc, cùng Tích Kính lại lần nữa đối diện.
Đối Vũ Sóc mà nói, cùng Tích Kính chia cách đã là 1 năm dài trôi qua.
Bất quá nàng cần phải đè nèn phần tình cảm xúc động lâu ngày gặp lại này.
Dù có thế nào......
Mọi người vẫn bình an, điều này mới là thứ quan trọng nhất.
Bên trong phòng Vũ Sóc.
“Đó là con lần đầu tiên xuyên việt tới.” Tích Kính trả lời chi
tiết:“Con trước kia không thể nói là vì 1 khi nói ra có khả năng tạo
thành nhân quả biến hóa to lớn.”
“Như vậy...... Hiện tại có thể nói?”
“Ân. Phải. Trôi qua thời gian dài như vậy con đã hoàn toàn có thể
hiểu được sự tình mụ mụ cùng phụ phân gặp phải. Chủ yếu là nội dung nhật ký lúc trước của mụ mụ khiến con có thể biết được chi tiết. Trong nhật
ký mụ mụ để lại, nội dung đều là phụ thân sau này thuật lại cho người,
những chuyện đó người đã hoàn toàn quên đi.”
“Nguyên lai là như vậy......”
“Bất quá...... Mụ mụ...... Đó là lần đầu tiên con nhìn thấy ba ba.
Cho dù ở hiện tại, tình hình phát sinh lúc đó con vẫn nhớ rõ ràng rành
mạch.”
“Tích Kính?”
“Con nhất định phải cứu vớt hai người. Để sau này 2 người có thể ở
bên cạnh nuôi nấng, dạy dỗ con. Con muốn trôi qua 1 cuộc sống như vậy.”
Vũ Sóc đã từng nghi hoặc.
Nếu Tích Kính thật sự thay đổi lịch sử, vậy nàng trong tương lai làm thế nào xuyện việt tới cứu bọn họ?
Cái này cùng loại với 1 đoạn tình tiết được bộ điện ảnh nhiều lần đề
cập tới trong anime mà Kim Thư Đông rất yêu thích [ Doraemon ], tập dài [ Nobita và chuyến phiêu lưu vào xứ quỷ ]. Trong đó có 1 đoạn tình tiết
Doraemon vì muốn cứu vớt chính mình hiện tại đã sử dụng “Ví chống quên
sót” lấy cố máy thời gian quay trở về quá khứ, muốn bỏ đi ý định tạo nên thế giới quỷ, thế nhưng quỷ vương đã sai quỷ dạ xoa biến họ thành đá.
Họ được Nobita và Doraemon trong quá khứ bắt gặp. Tưởng mọi chuyện đã
chấm dứt, thế nhưng Dorami ở thế kỉ 22 đã dùng Khăn trùm thời gian giúp
cả hai trở lại thành người. Dù có thể quên đi những chuyện ở thế giới
quỷ và trở lại thế giới bình thường nhưng Nobita, Doraemon và Dorami
quyết định đi cứu bạn bè ở thế giới quỷ cùng tiến sĩ Mangetsu. Cuối
cùng, quỷ vương cùng lũ tay sai đã bị hạ gục, Nobita và Doraemon quay
trở về thế giới thực của mình.
Trong truyện tranh, thay đổi lịch sử là điều rất dễ dàng, thế nhưng Tích Kính chưa từng 1 lần thành công thay đổi lịch sử.
Nếu như nàng có thể thành công, vậy phải dùng lý luận thời không song song mới có thể lý giải được. Khi Tích Kính thay đổi lịch sử sẽ làm nó
phát triển theo 1 hướng khác, từ đó tách ra thành 1 thời không có kết
cục bất đồng với thời không hiện tại, và chúng phát triển song hành với
nhau.
Nếu là như vậy...... Liền căn bản không thể nào nói nổi. (logic của tác giả em cũng không thấm nổi)
Hết thảy Tích Kính làm chẳng lẽ không có tác động đối với nàng trong
tương lai? Nhưng nàng vẫn như trước tràn ngập tin tưởng có thể thay đổi
lịch sử.
Vũ Sóc cũng không biết, Tích Kính sở dĩ tin tưởng vững chắc có thể
thay đổi tương lai như thế chính là bị [ Doraemon ] ảnh hưởng. Điều này
bởi vì Kim Thư Đông từng đam mê truyện tranh, cho nên Di Hoa vẫn luôn
cất giữ, kết quả bộ truyện tranh này đã theo Kích Kính từ nhỏ lớn lên.
Sự giải thích đối với lữ hành thời không trong truyện triệt để ảnh hưởng tới Tích Kính.
Thế nhưng...... Truyện tranh và hiện thực...... Có thể giống nhau sao?[ chưa xong còn tiếp......]