“Ngươi còn nhớ... là bắt đầu từ lúc nào hay không? Loại thể chất quỷ dị của chúng ta?”
“Không nhớ rõ, khi đó hẳn chúng ta còn rất nhỏ.”
“Thời điểm về quê thắp hương, ta làm rơi bắp ngô trên bàn thờ ông
ngoại, ngươi liền nhặt lên, khi đó ngươi nói ngươi nhìn thấy ông ngoại.
Lúc đó chúng ta vừa mới học nói không lâu. Đương nhiên không có ai tin
lời ngươi ngoại trừ bà ngoại. Bà ngoại cho rằng ông ngoại nhớ mong chúng ta, cho nên trở lại.”
“A...... Bất quá sau này ta không thể nào nhớ nổi chuyện này.”
“Đương nhiên, ngươi khi đó mới mấy tuổi chứ? Ta bị ngươi dọa tới sợ
không nhẹ, thời điểm chạy ra bên ngoài liền phát hiện có một người treo
cổ dưới tàng cây. Sau này mới biết, đó là Vương mặt rỗ chết năm trước
trong thôn, vì cưỡng gian một quả phụ mà sợ tội tự sát.”
Nói đến đây, nàng nói thêm:“Ngươi có biết từ nhỏ đến lớn ta thống hận ngươi bao nhiêu? Ta chỉ cần bị ngươi chạm vào người, kế tiếp 24 giờ
nhất định sẽ bị quỷ hồn dây dưa! May mắn vài quỷ hồn đó nhiều nhất chính là dọa người, dưới tình hình chung cũng không tổn thương người khác...
trừ, trừ một lần năm năm trước... ”
“Ta biết...... Tỷ tỷ......”
“Ta hận ngươi, ta hận ngươi chết đi được! Nếu không có ngươi, ta
hoàn toàn có thể sống như một người bình thường! Từ sau ngày đó, cha mẹ
liền để chúng ta ngủ ở hai phòng khác nhau, ăn cơm cũng ngăn ra, đến
trường cũng không cùng đi... nhưng, chỉ cần cùng người sinh hoạt, tóm
lại sẽ có thời điểm đụng phải ngươi, khi đó ác mộng sẽ bắt đầu! Đừng
nhìn bộ dáng hoảng sợ vừa rồi của ta, đổi lại năm năm trước ta cũng
không kinh hoàng như thế... nếu không phải năm năm trước, cái chết của
cha mẹ...”
“Tỷ tỷ, đừng nói nữa...... Tỷ tỷ!”
“Từ tiểu học đến đại học, ta tổng cộng trốn nhà bao nhiêu lần ngươi
có nhớ hay không? Năm lần! Ta không muốn sống với ngươi, thậm chí oán
giận tại sao ta và ngươi lại có chung cha mẹ! Kết quả thì sao? Ba mẹ vẫn là không muốn từ bỏ ngươi, chỉ đi tìm đạo sĩ, hòa thượng, khu quỷ sư,
nhưng nửa điểm tác dụng đều không có! Thời điểm ta mới hơn 10 tuổi, bên
trong cặp sách, nhiều nhất không phải sách mà là thập tự giá, phật châu, kiếm gỗ đào! Nhưng chúng một điểm tác dụng cũng không có!”
Nói tới đây, nàng nuốt nước miếng, tiếp tục nói:“Kết quả, cha mẹ lật
hết tất cả truyền thuyết dân gian, thậm chí đi theo rất nhiều tôn giáo,
mang chúng ta đi khám thầy thuốc... dùng hết tất cả biện pháp, đạt được
kết quả duy nhất, chính là không được để chúng ta tiếp xúc với nhau.
Nhưng cha mẹ kiên trì không muốn tách chúng ta ra, chỉ là trong cuộc
sống hàng ngày hạn chế sự tiếp xúc giữa chúng ta.”
“Hoang đường...... Rất hoang đường!”
“Như thế nào lại có một chuyện hoang đường như vậy......”
Nói đến đây nàng lại nhìn muội muội:“Chúng ta là bị nguyền rủa sao? Hay là kiếp trước chúng ta đã làm chuyện gì xấu?”
“Nói nhiều như vậy...... Tỷ tỷ, ngươi còn nhớ rõ chứ? Trước khi Ba ba mụ mụ qua đời không lâu tiếp xúc với một vị đạo sĩ, lúc đó bọn họ dường như rất tín nhiệm vị đạo sĩ kia, ngươi còn nhớ không?”
“Nhớ rõ. Tên của hắn hẳn là Mạc Cổ Nhai. Tuổi rất trẻ, bộ dạng ngược
lại không tệ, thế nhưng ba mẹ nói đã từng tận mắt nhìn thấy hắn ngự sử
phi kiếm. Cũng không biết có phải thật hay không. Bất quá cha mẹ đã
chết, chúng ta không có biện pháp liên lạc với hắn, sau này hắn cũng
không tìm tới chúng ta, hơn phân nửa là tên lừa đảo, ngươi để ý hắn làm
gì?”
“Thật sự chỉ là tên lừa đảo đơn giản như vậy sao? Tổng cảm giác khi đó cha mẹ dường như cực kỳ tin tưởng hắn.”
“Hừ...... chỉ là tên đạo sĩ giang hồ mà thôi, phi kiếm? Hắn cho rằng mình là Lý Tiêu Dao hay sao?”
Không khí nhất thời trùng xuống.
Đúng lúc này, nàng bỗng nhiên nói:“Đừng đứng ngốc như vậy, cà phê hẳn đã được rồi.”
Sau đó, Từ Tố bước ra khỏi phòng tắm.
“Mạc Cổ Nhai...... hẳn là tên này đi? Chỉ sợ cũng là tên giả.”
Đem cà phê rót vào cốc, nàng vẫn tâm sự tầng tầng.
“Lại nói......”
“Trước kia nghe người trong công ty bàn tán, tổng tài kỳ thật từng có một con trai, thế nhưng lúc còn trẻ lại muốn học đạo, sau này không
xuất hiện cho nên mọi người đều cho rằng, tổng tài không có tử tự. Sẽ
không phải là... Không có khả năng, làm sao có sự tình xảo diệu như
vậy.”
Bưng cà phê vào phòng tắm, nàng đặt cà phê bên cạnh bồn tắm, nói:“Tự ngươi lấy đi.”
Từ Vũ bưng cà phê lên, vừa muốn uống, bỗng nhiên nàng nhìn thấy một người.
Ở cửa phòng tắm, phía sau Từ Tố có đứng một người.
“Này...... Này......”
Từ Tố chú ý tới biểu tình của Từ Vũ, vội vàng quay đầu lại. Nhưng cái gì cũng không nhìn thấy được.
“Làm sao vậy?”
“Tỷ...... Tỷ tỷ...... Ngươi không nên cử động!”
Nàng chậm rãi đi đến trước mặt tỷ tỷ, sau đó đi vòng ra phía sau nàng!
Nhưng......
Ở sau lưng nàng, một người cũng không có nhìn thấy.
“Chuyện này là sao?”
Không có khả năng là nhìn lầm.
Từ Vũ khác với Từ Tố, nàng chỉ có thể nhìn thấy quỷ hồn thiện lương,
cho nên loại quỷ hồn này không phải chỉ tuyệt đối vô hại mà còn có khả
năng giúp người sống.
“Ngươi vừa rồi...... nhìn thấy người nào sao?” Từ Tố khẩn trương hỏi.
“Không thấy rõ gương mặt...... Thế nhưng...... Vừa rồi phía sau tỷ tỷ, đích xác có đứng một người......”
“Không phải quỷ tóc dài là tốt rồi!”
“Lại nói...... Tỷ tỷ, ta vốn có một kỳ vọng.”
“Kỳ vọng? Kỳ vọng gì?”
“Ta vốn hi vọng...... Có thể nhìn thẩy linh hồn cha mẹ.”
“Cha? Mẹ?”
“Ân. Tổng cảm giác bọn họ sẽ xuất hiện bên cạnh chúng ta. Ngươi cũng
biết, ta và ngươi, phân biệt sẽ hấp dẫn những quỷ hồn bất đồng tới bên
người.”
“Cha mẹ sao? Nhưng cho dù là như vậy, cũng chỉ có một mình ngươi nhìn thấy.”
“Tỷ tỷ...... Ngươi nói...... Nếu ta nhìn thấy cha mẹ, có thể hỏi về
tên đạo sĩ kia hay không? Nếu tìm được tên đạo sĩ gọi là Mạc Cốc Nhai,
có lẽ sẽ tìm được biện pháp cởi bỏ nguyền rủa trên người chúng ta! Như
vậy...”
“Ngươi đừng suy nghĩ việc này nữa! Nguyền rủa này là không thể giải
được! Chỉ cần ngươi và ta về sau như 2 người xa lạ, không gặp lại liền
không có vấn đề!”
Tiếp theo nàng ngồi xuống trước bồn tắm lớn, thuận mắt nhìn lướt vào trong bồn tắm..
Một nhìn này......
Nàng không hề thấy bất cứ thứ gì.
Nàng nâng cốc nhấp một ngụm cà phê.
Nhưng mà......
Thời điểm cà phê tiến vào miệng, gương mặt nàng biến sắc.
Như thế nào...... có khả năng?
Cà phê rõ ràng tỏa ra hơi nóng, còn được nấu một thời gian dài như vậy...
Nhưng...... Vì cái gì......
Vì cái gì uống vào miệng lại lạnh lẽo như vậy?
“Tỷ tỷ...... cà phê này sao lại lạnh như thế?”
Từ Vũ nhìn cà phê trước mắt, nàng dường như ý thức được điều gì.
Một loại khí tức âm trầm...... chậm rãi lan ra khắp căn phòng.
Từ Tố nhìn chung quanh thế nhưng không nhìn thấy được điều gì không bình thường.
Tiếp theo......
Vòi hoa sen trong phòng tắm tự động mở ra!
Nước từ bên trong phun ra ngoài!
Không...... Không đúng... không phải nước!
Từ trong vòi sen phun ra... là máu tươi!
“Tỷ tỷ, mau, mau!”
Từ Vũ không dám túm lấy tỷ tỷ, chỉ có thể ở một bên kêu to. Từ Tố vội vàng chạy ra ngoài với nàng.
Hai người chạy ra ngoài phòng khách, Từ Vũ chuẩn bị chạy về phía cửa lớn liền bị Từ Tố ngăn lại.
“Chạy ra bên ngoài có tác dụng sao? Ngươi cứ che ở trước mặt ta là được!”
Bên trong phòng tắm vẫn truyền tới thanh âm xối nước. Trong phòng lúc này âm trầm lạnh lẽo như trong hầm mộ vậy!
Cũng may đèn đều được bật, cũng xua đi chút nào không khí khủng bố.
Từ Tố một lần nữa lui vào góc tường, còn Từ Vũ thì đứng trước mặt nàng.
Hai người gắt gao nhìn chằm chằm cửa nhà tắm.
“Tỷ tỷ...... có nhìn thấy cái gì không?”
“Ít lảm nhảm đi, nhìn thấy ta sẽ báo cho ngươi!”
Thế nhưng đợi thật lâu sau, vẫn không hề có chút phản ứng nào.
Cứ như vậy, đại khái qua hơn mười phút, bỗng nhiên, các nàng nhìn thấy, máu tươi từ cửa phòng tắm tràn ra, chảy vào phòng khách!
“Không...... Không muốn! Đừng để máu tiến về bên này!” Từ Tố nhất thời kêu to lên.
Từ Vũ nhìn thấy máu tươi tràn ra trên mặt đất vội vàng kéo sô pha ở một bên che trước mặt.
Nhưng máu tươi vẫn chảy qua sô pha mà tiến về phía bên này!
Cùng lúc đó......
Đèn trong phòng đột ngột tắt ngúm!
“Không được...... Không được! Không có đèn, ta sao có thể nhìn thấy quỷ?”
“Rốt cuộc là có chuyện gì? Ngươi đi xem xem...... A, không đúng,
ngươi không thể rời khỏi ta! A, ngươi đừng dựa vào đây, không nên đụng
đến ta!”
Bên trong phòng một mảnh tối đen, khủng bố cự đại buông xuống.
Trong bóng đêm......
Một tiếng bước chân quỷ dị lọt vào tai Từ Tố!