Rạp Chiếu Phim Địa Ngục

Chương 37: "Hầu tước" bình phục




Vì thế, Ân U Liên đem đầu đuôi mọi chuyện kể lại 1 lần.
Nếu dựa theo cách nói của Chu Trần Dục thì trong 2 ngày này, bọn họ sẽ không gặp nguy hiểm trí mạng nào. Điều này cũng giải thích cho việc trong 2 ngày này không có ai chết cả. Nếu vậy thì cho dù Ân U Liên có bị nguyền rủa do chủ động tiếp xúc với họ thì nàng cũng sẽ không gặp phải nguy hiểm trí mạng mới phải.
Căn cứ theo lời của Ân U Liên thì nàng nhìn thấy 1 bóng đen. xem tại .
Vừa rồi, Chu Trần Dục cũng nói, Triệu Hợp Thông do hắn thủ vai và Dương Xuân Hoa do Ryu Seon Mi thủ vai cũng nhìn thấy từ mặt nước phản chiếu 1 bóng đen. Diệp Tưởng ở trong phòng tắm ở nhà của Kỷ Nhất Chu cũng nhìn thấy một bóng đen đằng sau lớp mành tắm.
Bóng đen kia chẳng lẽ là...... « Tiêu bản ác ma » sao?
Tình hình trước mắt đã chứng minh được rằng « Tiêu bản ác ma » chính là hoa tiêu dẫn đường cho « Ác ma » đi đến thế giới này. Người đã tiếp xúc qua với « Tiêu bản ác ma » có khả năng bị nguyền rủa, mà những người mà sau này bọn họ gặp cũng có khả năng bị nguyền rủa. Trước mắt thì việc giải quyết « Tiêu bản ác ma » là cách làm ổn thoả nhất để giải trừ nguyền rủa và sống qua bộ phim kinh dị này. Diệp Tưởng cũng đã hiểu rõ chuyện này.
Vậy nên làm thế nào? Diệp Tưởng ý thức được rằng nếu như như trong 2 ngày này, « Tiêu bản ác ma » còn có thể xuất hiện trước mặt họ thì họ sẽ có cơ hội giải quyết nó. «Hầu tước» là hậu duệ của gia tộc Khu Ma nên chắc chắn y có biện pháp để xử lý. Đây là cách duy nhất ngăn « Ác ma » giáng xuống thế giới này.Nhưng mà con người lại không có năng lực giết chết quỷ hồn,huống chi « Tiêu bản ác ma » còn là thứ đáng sợ hơn bất cứ lệ quỷ ác linh nào khác. Diệp Tưởng tự nhận cho dù hắn có thể sự dụng được gông bắt quỷ thì chỉ e cũng sẽ vô cùng khó khăn để bắt được nó. Nếu tiếp tục cân nhắc thì chuyện mà Diệp Tưởng có thể làm được nhất chính là kiềm chế nó. Nếu có thể sử dụng được gông bắt quỷ thì có lẽ hắn có thể kiềm chế được « Tiêu bản ác ma » ở 1 trình độ nhất định,rồi cầm chân nó ở 1 chỗ nào đó. Đương nhiên, thời gian chắc sẽ không dài, nhiều lắm cũng chỉ được một hai giây, thậm chí một hai giây có lẽ cũng đã hơi nhiều rồi. Đến lúc đó «Hầu tước» sẽ ra mặt.
Diệp Tưởng cho rằng, «Hầu tước» chắc chắn cũng đã nghĩ tới chuyện này, cho nên y mới muốn hỏi rõ ràng xem Ân U Liên đã trải qua những chuyện gì. Ưu thế lớn nhất của bọn họ hiện nay chính là phải tới tối ngày kia thì « Ác ma » mới tới thế giới này,nên trong thời gian này tính mạng của bọn họ sẽ không bị nguy hiểm. Đây có thể nói là chỗ dựa lớn nhất của bọn họ. Như vậy, nếu có thể tìm hiểu được quy luật xuất hiện của « Tiêu bản ác ma » thì có lẽ họ sẽ có cơ hội giải quyết nó. Diệp Tưởng cũng không biết «Hầu tước» có bao nhiêu tuyệt chiêu có thể sử dụng, nhưng chắc chắn y là cơ hội sống sót duy nhất của chính họ.
Thế nhưng, Ân U Liên lại trả lời:
-Nếu nói 1 cách cụ thể thì lúc ấy trong thư viện,mình kéo tấm da mặt của lệ quỷ xuống.Đây là vật bị nguyền rủa mà từ khi mình còn rất nhỏ thì mình đã có rồi. Sau khi tấm da mặt lệ quỷ kia được kéo xuống thì bóng đen đó không xuất hiện nữa.Sau đó thì mình tìm cách trốn ra ngoài.
-Trốn ra ?
-Đúng vậy.
-Vậy cậu đang ở chỗ nào?
-Mình bây giờ đang ở......
Ân U Liên lúc này ngẩng đầu lên nhìn xem mình đang ở đâu,nhưng nàng phát hiện mình vẫn đang đứng trong phòng đọc sách trong thư viện ! Xung quanh vẫn tối đen như trước! Vừa rồi, nàng rõ ràng đã chạy được ra ngoài, sau đó tìm người hỏi số di động của Chu Tử Vinh sau đó gọi điện cho Diệp Tưởng . Nhưng hiện tại......
Ân U Liên vén tóc mai.Tình trạng hiện tại của nàng nguy hiểm vô cùng.Phải biết rằng từ khi sử dụng vật bị nguyền rủa đến nay vẫn còn chưa tới 30 phút, do đó thời vật bị nguyền rủa vẫn còn đang trong giai đoạn cooldown. Nếu gặp phải nguy hiểm trí mạng,nàng chỉ còn cách cố ý NG.Nhưng nếu làm vậy cho dù có sống sót tới hết phim đi nữa thì nàng gần như không thể trả nổi số dư nợ quá lớn sau khi cố ý NG.
Tuy gặp phải cục diện vô cùng bất lợi như vậy nhưng Ân U Liên không tỏ ra sợ hãi mấy. Nàng nói:
-Mình lại bị mang về thư viện rồi!
«Hầu tước» nghe được câu này bèn hỏi:
-Chuyện là thế nào vậy ?Chẳng phải cậu nói là cậu đã rời khỏi thư viện rồi sao ?
-Đúng thế ! Nhưng không biết vì sao mà mình lại trở lại chỗ này.Vừa rồi khi gọi điện cho các cậu mình chỉ nhìn mặt đất chứ không để ý tới biến hoá xung quanh.
Không gian chuyển dời!

Hiện tượng cũng không hiếm thấy.Diệp Tưởng lúc trước trong bộ phim kinh dị tương đối dễ [Xe khách khủng bố] cũng đã gặp phải tình huống như vậy rồi. Lúc ấy ở đoạn kết của bộ phim, rõ ràng là hắn đang ở bên ngoài,nhưng sau khi vấp 1 cái thì hắn phát hiện mình lại một lần nữa trở về bên trong chiếc xe khách khủng bố kia!
Theo lý thuyết thì bây giờ không nên có người chết mới phải. Nhưng Ân U Liên vẫn trốn không thoát!
Chẳng lẽ thật sự sẽ có người phải chết sao? Hoặc là phải nói rằng trước kia chết bọn họ sẽ phải trải qua vô số tra tấn đầy khủng bố này sao? Nghĩ lại thì quả thực có khả năng này.Bọn họ không thể nào trải qua 4 ngày nhàn nhã như không được.
-Cậu có nhìn thấy bóng đen không ?
Lòng Diệp Tưởng như lửa đốt hô lên vào điện thoại:
-Bóng đen kia có xuất hiện không ?
Shirley cũng rất ảo não. Nếu Kim Cực Thọ ở đây thì hay rồi.Nhưng y lại phải đi đóng [ Con đường vong hồn ] . Nếu có tấm bản đồ « lạc đường » của hắn là họ có thể chỉ trong nháy mắt tới bên trong thư viện của trường Đại học Kim Dương. Đến lúc đó «Hầu tước» có thể tự mình ra mặt, tình thế cũng sẽ không bị động thế này. Hoặc là nếu như Cực Thọ cũng không phải tham gia phim kinh dị thì bọn họ có thể thuê nó. Hiện tại khoảng cách giữa hai bên xa thế này, cho dù «Hầu tước» có lợi hại đến mấy cũng không thể nào giúp nàng ta được. Vật bị nguyền rủa hệ không gian tuy rằng không ít thấy như vật bị nguyền rủa hệ thời gian,nhưng vật bị nguyền rủa hệ không gian có thể giúp diễn viên trong tích tắc dịch chuyển được 1 khoảng cách rất xa cũng không phải dễ kiếm.
-Mình không nhìn thấy.
Ân U Liên di chuyển,cố gắng tránh những giá sách.Chung quy cũng vì những nơi chật hẹp rất bất lợi cho việc trốn chạy.Nàng bắt đầu di chuyển tới cửa ra vào của thư viện.
Lúc này điện thoại truyền đến tiếng của «Hầu tước»:
-Cậu nghe này Ân U Liên ! Đừng quá sợ hãi.Hiện tại cậu cần phải bình tĩnh. Đầu tiên ngươi chuyển chuyện thoại sang chế độ riêng tư, sau đó dùng di động để chiếu sáng. Sau đó, cậu phải tức tốc rời khỏi đó. Tốc độ phải nhanh,không nên vì sợ quá mà đứng lại vì như vậy sẽ càng nguy hiểm. Cậu thử xuống dưới lầu xem cánh cửa sổ bằng thuỷ tinh vẫn ở trạng thái cũ sau khi cậu đập vỡ nó không.
-Mình hiểu rồi.
Hành động của Ân U Liên lúc này thu hút sự chú ý của tất cả mọi người. Kể cả Lý Tín Lăng, Chu Trần Dục cũng không ngoại lệ. Phải biết rằng dựa theo tình tiết lúc này thì trong khoảng thời gian trước khi « Ác ma » giáng xuống thế giới này, bọn họ sẽ an toàn. Nhưng hiện tại những gì mà Ân U Liên gặp phải lại xoá bỏ suy nghĩ này. Nếu Ân U Liên chết thì chứng minh,bọn họ cũng không phải tuyệt đối an toàn ,do đó sách lược của bọn họ chắc chắn sẽ phải điều chỉnh lại. Ưu thế lớn nhất của bọn họ cũng chẳng còn.
Đúng lúc này, «Hầu tước» nghe được 1 âm thanh như có như không truyền đến từ di động.
Một âm thanh mà chỉ có linh môi sư mới có thể nghe được.
«Hầu tước» bắt đầu cảm ứng được thể chất linh môi của y bắt đầu có dấu hiệu bình phục. Nếu dựa theo tốc độ bình phục trước mắt thì rất có thể trong 2 ngày nà sẽ chân chính lột xác trở thành 1 linh môi sư có thể chất còn cao hơn cả cao cấp linh môi sư! Chuyện này không thể nào là trùng hợp được . Rõ ràng sau khi tham gia vào trong bộ phim này và phải trải qua đủ chuyện, thể chất linh môi sư của y cũng chịu kích thích khiến quá trình bình phục của thể chất linh môi sư được đẩy nhanh.Nếu y có thể kịp khôi phục lại trạng thái tốt nhất trước khi màn cuối cùng được khởi quay thì y nắm chắc thêm mấy phần có thể sống sót sau bộ phim này!
Cái loại âm thanh như có như không này khiến y cảm thấy rất căm ghét.Loại cảm giác căm ghét này bắt nguồn từ chính huyết mạch của « Hầu tước ». Khu ma sư trời sinh đã căm ghét « Ác ma » rồi, cũng giống như người bán đứng linh hồn mình cho ác ma rất căm ghét giá chữ thập [ đương nhiên căm ghét không có nghĩa là sợ hãi ]. Thứ khiến hắn có cảm giác ghét cay ghét đắng thế này chắc chắn có liên quan đến « Ác ma ». Cảm giác này vô cùng mãnh liệt. Có thể nói cảm giác của « Hầu tước » lúc này giống như khi người ta nghe được tiếng lưỡi dao cạo lên thuỷ tinh vậy. Huyết mạch khu ma sư khiến «Hầu tước» dù không muốn nghe cũng không thể ức chế được phản ứng bản năng đến từ huyết mạch này.
Hơn nữa, từ những âm thanh truyền ra từ di động, « Hầu tước » không thể xác định được xem nó truyền tới từ đâu. Hơn nữa, y cũng không thể hình dung được âm thanh đó là thế nào cả.Trong âm thanh kia không có bất cứ tình cảm gì.Nó chỉ khiến cho «Hầu tước» cảm giác được nó thực sự bắt nguồn từ sự nguyền rủa của « Ác ma ». Nói 1 cách thẳng thắn thì nếu người bình thường nghe được âm thanh này,cho dù chỉ là âm thanh phát ra từ di động thì người đó cũng bị nguyền rủa. Liên tưởng đến lời nói của Chu Trần Dục thì chuyện này cũng không khó đoán.
Lúc ấy, Kỷ Nhất Chu nghe được âm thanh của « Ác ma ». Chắc chắn âm thanh mà y nghe được chính là âm thanh thế này. Nếu không phải là khu ma sư thì sau khi nghe được âm thanh này, «Hầu tước» cũng có khả năng bị « Ác ma » ảnh hưởng, biến thành 1 Kỷ Nhất Chu thứ 2.
Tiếp đó, «Hầu tước» lẳng lặng chờ đợi, chờ đợi. Âm thanh kia vẫn lúc gần lúc xa. Lúc này trừ y ra thì không ai có thể nghe được âm thanh này. Nó vô cùng lạnh lẽo, và tràn đầy sự tuyệt vọng khiến cho người ta vừa nghe qua đã liên tưởng ngay đến khủng bố và tử vong. Đó là âm thanh của « Ác ma » đến từ « Đại ngục » đã được Kỷ Nhất Chu chế thành tiêu bản.
Tuy rằng còn chưa tới kỳ hạn cuối cùng nhưng ánh mắt của ác ma đã bắt đầu tập trung tới những người bị nguyền rủa. «Hầu tước» có thể từ trong âm thanh kia « đọc » ra được nguyền rủa của « Ác ma ». Hơn nữa, cảm giác ghét cay ghét đắng đã đạt tới đỉnh điểm. «Hầu tước» tuy rằng cố sức đè nén nhưng Diệp Tưởng phát hiện, «Hầu tước» vô thức siết chặt 2 nắm đấm.
Sao thế nhỉ? Diệp Tưởng vẫn luôn đi theo «Hầu tước». Trong ấn tượng của hắn về «Hầu tước» thì y là 1 người cho dù núi Thái Sơn có sập ngay trước mắt thì y cũng vẫn bình tĩnh,là người rất ít biểu lộ suy nghĩ và cảm xúc thật của y trên khuôn mặt và cơ thể. Nhưng vì sao lúc này, «Hầu tước» lại có vẻ như gặp kẻ thù truyền kiếp vậy?
Nhưng chỉ có «Hầu tước» mới biết được tiếng động như có như không kia,thứ âm thanh đến từ « Địa ngục » trở nên rất rõ ràng. Dễ thấy nó đang khoá kín «Hầu tước».
Quả thật, khu ma sư khác với người bình thường ở chỗ họ có thể khắc chế được năng lực của « Ác ma ». Thế nhưng ngược lại, cũng chính vì thế mà họ càng bị « Ác ma » nguyền rủa mạnh hơn người bình thường.
Âm thanh từ « Địa ngục » kia khiến «Hầu tước» hiểu ra « Ác ma » thông qua « Tiêu bản ác ma » kết nối với thế giới này đã “nghe” được sự tồn tại của y !

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.