Rạp Chiếu Phim Địa Ngục

Chương 4: Gian phòng ma quái




«Hầu tước» sau khi mở cửa bèn sải bước đi vào trong chung cư. Shirley và Diệp Tưởng cũng đi theo.
Lúc này Shirley thỉnh thoảng vẫn quan sát Diệp Tưởng. Lúc hắn bước đi có vẻ rất vững chãi, sắc mặt cũng tương đối tự nhiên. Nàng vốn tưởng rằng lần đầu lẻ loi một mình cùng những diễn viên của 1 rạp chiếu phim xa lạ đóng phim kinh dị thì y phải tương đối khẩn trương và bất an mới phải, nhưng xem ra nàng đã lo lắng quá nhiều rồi. Tố chất tâm lý của người đàn ông xem ra cũng tạm vượt qua cửa.
Hành lang của khu chung cư cho thuê giá rẻ có vẻ rất tối, không khí cũng có vẻ lạnh lẽo hơn bên ngoài.Căn chung cư này có đến 6 tầng, lại không có thang máy do đó bọn họ phải đi thang bộ. Tuy rằng căn cứ theo nội dung kịch bản thì 3 người cũng không gặp nguy hiểm gì trong quá trình đi cầu thang nhưng Diệp Tưởng cũng không dám có chút thả lỏng. Trên đường đi thỉnh thoảng hắn đưa mắt xem xét bốn phía. Trong phim kinh dị thì khả năng phản ứng là 1 nhân tố vô cùng quan trọng. Chỉ cần chậm hơn 1 nhịp thôi là bạn có thể sẽ phải trả giá đắt.
Rốt cuộc bọn họ đã đi tới tầng sáu. Khi họ đi tới cửa phòng 603 thì hộp thư đặt trước cửa được nhồi đầy giấy tờ và báo chí. Chúng nhiều đến nỗi sắp tràn ra khỏi hộp thư đến nơi.
-Sao lại thế nhỉ?
Shirley rút ra 1 tờ báo thì nhận ra điều bất thường:
-Đây là báo của ba ngày trước rồi!
«Hầu tước» cũng không nói gì thêm mà lấy ra chìa khoá phụ để mở cửa.
Diệp Tưởng đã chuẩn bị sẵn sàng. Cũng may là nơi này khá hẹp, rất có lợi cho quỷ sai ra tay. Shirley cũng chú ý tới động tĩnh của Diệp Tưởng. Đánh giá của nàng về y lại tốt thêm mấy phần. Lúc nào cũng duy trì sự cảnh giác cũng là chuyện tốt.Nhưng Shirley cho rằng người này có lẽ đã bị những bộ phim kinh dị có độ khó thấp doạ cho sợ mất mật,cho nên y mới có vẻ sợ hãi đến thế.
Là la hay là ngựa, cũng phải chạy 1 đoạn mới biết. Nàng muốn xem người đàn ông này rốt cuộc đang giấu nghề hay chỉ là tên vô dụng. Nếu là người thuộc loại đầu tiên thì đương nhiên nàng phải bảo vệ và lôi kéo người này, còn nếu là kiểu người thứ hai thì cứ để hắn tự sinh tự diệt. Hắn sống hay chết cũng không liên quan đến Shirley.
Sau khi mở cửa, «Hầu tước» là người đầu tiên bước vào.
Khi vừa bước vào cửa, « Hầu tước » đã cảm thấy trong phòng bám đầy bụi bặm. Thấy thế nào cũng giống như phòng này mấy ngày rồi chưa được quét tước gì cả.
-À...... Chúng ta đổi dép đi trong nhà chứ?
Shirley đưa mắt nhìn về phía tủ giày.
«Hầu tước» mở tủ giày lấy ra 3 đôi dép đi trong nhà sau đó đưa 2 đôi cho Diệp Tưởng và Shirley rồi nói:
-Hai người đeo hai đôi này nhé !
Sau khi vào trong phòng, 3 người cảm thấy phòng thực sự quá tối. Cửa sổ được kéo rèm che,cộng thêm bây giờ đang là mùa đông,ánh sáng mặt trời trở nên rất yếu ớt khiến cho cảnh tượng trong phòng lúc này giống như đang vào ban đêm vậy.
«Hầu tước» đi đến cửa sổ trong phòng khách định vén rèm lên. Thế nhưng hắn phát hiện chưa nói đến chuyện cửa sổ bị đóng kín, cả 2 cánh cửa sổ cũng được dán kín bằng băng dính vàng!
-Có chuyện gì thế nhỉ?
Shirley và Diệp Tưởng đi tới. Shirley có vẻ rất ngạc nhiên khi nhìn thấy cảnh tượng lúc này:
-Sao phải dùng băng dính để dán kín cửa sổ lại thế nhỉ?
-Sao anh lại phải làm như vậy nhỉ?
«Hầu tước» vén rèm cửa sau đó nói:
-Chúng ta vào phòng xem đi.
Phòng ở nơi này bởi vì giá cho thuê cũng khá rẻ cho nên chỉ có 1 phòng khách 1 phòng bếp cộng thêm phòng ngủ, nhà vệ sinh cũng khá nhỏ. Bởi vì chỗ này là ngoại thành cho nên giá cho thuê cũng không quá đắt chứ nếu không anh của Kỷ Nhất Hàng cũng không đủ sức trả nổi tiền thuê nhà.
Trước mắt, Diệp Tưởng biết, «Hầu tước» nhất định đã dùng linh giác quét hết toàn bộ căn phòng. Nhưng từ vẻ mặt của «Hầu tước » thì có thể đoán được y không nhìn ra được bất cứ manh mối nào cả. Nhưng Diệp Tưởng biết rõ căn phòng này vô cùng nguy hiểm.Nó có lẽ là nơi nguy hiểm nhất của cả bộ phim này.
-Á! Anh xem !
Đẩy cửa phòng ngủ, Shirley chỉ vào chiếc điện thoại bàn đã bị đập hư rơi trên mặt đất:
-Chuyện gì thế này?
Diệp Tưởng nhìn chằm chằm vào chiếc điện thoại.
Không sai đi đâu được! Đây chính là căn phòng xuất hiện trong đoạn mở đầu của bộ phim!
Diệp Tưởng đánh giá qua căn phòng này. Bởi vì hắn không phải linh môi sư nên hắn không thể cảm ứng được thứ gì. Nhưng trong đoạn mở đầu của bộ phim, bóng đen thần bí xuất hiện phía sau lưng người đàn ông có nét mặt dữ tợn kia có lẽ vẫn còn ở trong phòng này.Hắn cần phải rất cẩn thận mới được. Nếu bóng đen kia thực sự xuất hiện thì Diệp Tưởng tin hắn có thể sử dụng gông bắt quỷ để trói nó lại. Huống chi «Hầu tước» còn có mặt ở đây.
«Hầu tước» cúi người nhặt lên chiếc điện thoại bàn đã bị đập nát sau đó nói:
-Thử tìm xung quanh xem có manh mối gì không!
Diệp Tưởng lúc này đưa mắt nhìn khắp phòng.Cửa sổ phòng ngủ cũng được khoá kín và kéo rèm che lại, hơn nữa còn dùng băng dính để dán kín lại cho nên không thể nhìn thấy được cảnh tượng bên ngoài. Trên bàn còn đặt 1 chiếc kéo màu đỏ và 2 cuộn băng dính khá dày.Đại khái bởi vì là đây là phòng thuê nên ở đây cũng không có máy tính để bàn. Nếu không chỉ cần mở máy tính để bàn ra là họ có thể biết được thêm 1 số chi tiết.

Căn cứ lời thoại của Kỷ Nhất Hàng thì tối hôm trước y có gọi điện thoại cho anh trai mình nhưng không thấy anh y bắt máy. Chắc hẳn đó là cảnh tượng xảy ra ở đoạn mở màn. Lúc ấy,không biết vì sao khuôn mặt của anh trai y lại trở nên dữ tợn như vậy, hơn nữa trong tay y còn cầm 1 cái búa dính máu...... Nếu liên tưởng đến tên của bộ phim -- [ Tiêu Bản Ác Ma ] thì chẳng lẽ hắn......đang làm 1 vật bị người chết nguyền rủa sao?
Nếu thật sự là như thế thì vật bị người chết nguyền rủa này có lẽ sẽ vô cùng có quý giá. Chưa chắc giá trị của nó đã thua kém tấm da dê trong [ Quỷ tế ]. Nhưng, Vũ Sóc đã nhiều lần dặn dò hắn không nên ra tay tranh giành vật bị nguyền rủa với «Hầu tước».Huống chi, lấy thực lực trước mắt của Diệp Tưởng thì Vũ Sóc cho rằng hành động như vậy là không khôn ngoan. Diệp Tưởng cũng cho rằng kinh nghiệm của Vũ Sóc rất đáng giá tham khảo, cho nên hắn quyết định trong bộ phim kinh dị này, hắn sẽ không mưu cầu vật bị người chết nguyền rủa này. Huống chi hắn đã trở thành quỷ sai, nên vật bị nguyền rủa với hắn đã là vô dụng.
Nhưng Kỷ Nhất Chu đã đi đâu? Bị bóng đen thần bí kia giết chết sao? Lúc ấy, trong đoạn mở màn của bộ phim, bọn họ có nhìn thấy máu, nhưng sàn phòng ngủ lại không có dính máu. Thi thể của Kỷ Nhất Chu cũng không biết ở chỗ nào.
-Tử Vinh, anh không đi sao ?
Shirley vội vàng kéo tay của Diệp Tưởng.
-Chúng ta tới chỗ khác tìm đi.
-À được !
Sau khi Diệp Tưởng và Shirley rời đi, «Hầu tước» cẩn thận quan sát căn phòng.
Là 1 cao cấp linh môi sư, « Hầu tước » thu hẹp phạm vi quét của linh giác tới toàn bộ căn phòng ngủ để tiến hành tra xét 1 cách tỉ mỉ nhất. Mỗi một tấc trong phòng này không thể tránh khỏi cảm giác của y. Tuy rằng năng lực linh môi của «Hầu tước » đã bị suy yếu, nhưng ít nhất tạm thời y cũng là trung cấp linh môi sư. Có lẽ có quỷ hồn có thể tàng hình trước mặt y, nhưng tuyệt đối sẽ không có chuyện y không tra ra được nó. Hơn nữa, chỉ cần năng lực linh môi của hắn khôi phục, hắn sẽ xuất hiện với phong thái của một linh môi sư mà thực lực còn ở mức cao hơn cả mức cao cấp linh môi sư.
« Hầu tước » cảm giác được trong căn phòng tăm tối này tràn ngập khí thức âm u nồng đậm. Đó không phải là khí tức mà dương gian có, mà đó là 1 loại khí tức tử vong. Linh môi sư có năng lực cảm ứng rất nhạy cảm với tử vong. « Hầu tước » đi tới giữa phòng. Y cũng đã thấy cảnh tượng trong màn đầu tiên. Có vẻ như bóng đen thần bí kia đã giấu mình đi rồi.
Nói cách khác, nó không xuất hiện dưới hình thức linh thể nữa mà trở thành 1 thứ rất duy tâm nhờ vào nguyền rủa. Lấy năng lực trước mặt thì « Hầu tước » không thể tra xét được nó.Nên biết rằng trong loại phim kinh dị khó này,rất nhiều linh thể đã không cần phải dùng vật bị nguyền rủa để duy trì nguyền rủa nữa mà chúng chỉ cần dùng ý chí và tư tưởng là đã có thể xuất hiện. Chỉ cần có oán niệm hoặc là oán hận vẫn còn tồn tại thì quỷ hồn liền có thể vĩnh hằng bất diệt. Đến phim kinh dị siêu khó,chúng thậm chí còn có thể vượt qua thời gian. Cho dù là quá khứ, hiện tại, tương lai, chúng đều có thể nắm giữ và khống chế. Vong hồn nếu đã đạt tới trình độ này thật chí không còn phải « sống » trong trạng thái linh thể nữa. Tư tưởng, giấc mơ, ý chí của con người......đều có thể bị nguyền rủa.
Đương nhiên, Diệp Tưởng còn chưa biết nhiều về loại quỷ như vậy Chung quy thì quỷ hồn vốn là thứ rất duy tâm. Khi chúng đã đạt tới mức độ này thì cho dù sử dụng gông bắt quỷ, Diệp Tưởng cũng chẳng thể nào bắt được chúng. Ảnh hưởng của vật bị nguyền rủa lên chúng cũng sẽ bị suy yếu tới mức cực hạn.Chỉ có 1 số ít vật bị nguyền rủa loại đặc thù và loại ký sinh là vẫn còn có thể phát huy được tác dụng nhất định.
Lúc này,Diệp Tưởng đi vào trong phòng tắm và bắt đầu quan sát 1 cách cẩn thận. Shirley thì tiến hành quan sát phòng khách. Shirley có vẻ như muốn kiểm tra Diệp Tưởng nên nàng cố tình để hắn vào trong phòng tắm 1 mình. Diện tích của phòng tắm này hơi hẹp nên bồn tắm nằm và bồn cầu xếp sát nhau khiến cho dù chỉ 1 người đứng tắm thôi cũng đã chật rồi. Đương nhiên, khu vực hẹp thế này rất có lợi cho quỷ sai ra tay.
Diệp Tưởng lúc này đặc biệt chú ý tới gương. Chung quy lại thì quỷ hồn trong 2 bộ phim[ Khách sạn ma ám ] và [ Trở về ] đều có dính dáng tới gương. Tấm gương trong phòng tắm cũng không xuất hiện điểm gì khác thường. Diệp Tưởng vì đề phòng gây ra NG nên hắn cũng không nhìn chằm chằm vào gương. Tiếp đó hắn kéo rèm tắm ra.
Đằng sau tấm rèm tắm cũng bám đầy bụi bặm chứng tỏ đã rất lâu rồi nó không hề được sử dụng. Diệp Tưởng đưa tay sờ bên trong bồn tắm. Nó có vẻ rất khô ráo. Nói cách khác thì không chỉ việc tắm rửa mà ngay cả việc rửa chân và gội đầu, Kỷ Nhất Chu cũng không sử dụng đến nó.
Diệp Tưởng kéo lại tấm rèm tắm.
Tiếp đó Diệp Tưởng xoay người nhìn sang chỗ khác.
Sau đó đột nhiên hắn nhìn thấy trong gương phản chiếu một bóng đen lờ mờ đang nằm bên trong bồn tắm nằm, đằng sau tấm rèm tắm!
Diệp Tưởng lập tức xoay người kéo ra rèm tắm nhưng bên trong lại không có ai. Nhưng Diệp Tưởng vẫn phóng ra xiềng xích bắt quỷ!
Nhưng xiềng xích chạm vào thành của bồn tắm nằm chỉ phát ra những tiếng « leng keng » trong trẻo chứ chẳng bắt được thứ gì cả.
Diệp Tưởng vẫn chưa hoàn hồn. Hắn kéo lại tấm rèm tắm. Bóng đen kia đã biến mất rồi.
Sau khi [ Trở về ] quay xong, vé chuộc cái chết của hắn chỉ còn 200 tấm. Bởi vì Ôn Vũ Phàm cho hắn 1000 tấm vé chuộc cái chết, Phương Lãnh cho hắn 650 tấm vé chuộc cái chết, nên hắn có tất cả 2600[200+750+1000+650] tấm vé chuộc cái chết. Thù lao danh nghĩa của bộ phim này là 800 tấm vé chuộc cái chết,nên sau khi trừ đi chi phí sử dụng xiềng xích bắt quỷ, hắn chỉ còn 1800 tấm, hơn nữa còn chẳng được thưởng 1 tấm nào.
Bởi vì Diệp Tưởng còn kiểm tra phòng tắm này cẩn thận gấp mấy lần Chu Tử Vinh kiểm tra nó trong kịch bản nên hắn mới nhìn thấy bóng đen này.Trong kịch bản ban đầu cũng không xuất hiện tình tiết như vậy.
-Vừa rồi là tiếng gì vậy?
«Hầu tước» cùng Shirley đi đến cửa phòng tắm. Diệp Tưởng đã thu hồi xiềng xích bắt quỷ. Hắn đương nhiên không thể nào để «Hầu tước» nhìn thấy cảnh hắn ra tay bắt quỷ nhưng lại thất bại.
-Vừa rồi, mình nhìn thấy đằng sau rèm tắm có 1 bóng đen!
-Sao?
Shirley đi tới. Nàng nhìn trong bồn tắm nằm không thấy xuất hiện 1 bóng người bèn nói ra 1 câu rất « kinh điển » trong phim kinh dị:
-Đâu có đâu ! Anh có nhìn nhầm không thế ?
«Hầu tước» vừa rồi quả thật có cảm giác được trong phòng tắm có thứ gì đó.Nhưng cảm giác đó chỉ xẹt qua trong nháy mắt, sau đó y nghe được tiếng xiềng xích bắt quỷ nện lên thành của bồn tắm.
Tuy rằng không bắt quỷ thành công,nhưng sự quyết đoán của Diệp Tưởng cũng khiến «Hầu tước» lưu lại 1 ấn tượng nhất địnnh. Nhưng từ âm thanh truyền tới, « Hầu tước » cũng không khó đoán ra Diệp Tưởng hắn còn chưa thể sử dụng 1 cách thuần thục gông bắt quỷ. Đương nhiên,với 1 diễn viên mới mà nói thì để sử dụng 1 cách thành thạo gông bắt quỷ là 1 chuyện vô cùng khó khăn .
« Hầu tước » quan sát tấm rèm tắm. Một cỗ khí tức âm u vẫn còn lưu lại trên đó. Tuy rằng chỉ xuất hiện trong nháy mắt, thế nhưng bóng đen thần bí kia quả thực vẫn luôn tồn tại trong căn phòng này, chẳng qua là nó xuất hiện dưới 1 hình thức khác mà thôi.
Dùng 1 phương thức nguyền rủa rất đặc thù.....
Nhưng, trước mắt có thể nhận ra vật bị người chết nguyền rủa không có ở đây. Kỷ Nhất Chu chắc chắn đã là lành ít dữ nhiều. Khả năng y còn sống gần như bằng 0.
Nếu vậy thì mấy ngày sau, trong những tình tiết kế tiếp sẽ phát sinh những chuyện vô cùng quan trọng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.