Rạp Chiếu Phim Địa Ngục

Chương 86: Nguyền rủa cộng sinh




«Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 13.
Lý Duy Tư rời khỏi phòng của Diệp Tưởng, còn hắn thì nghỉ ngơi một lát.
Hiện tại Lý Duy Tư không dám có suy nghĩ cãi lời của Diệp Tưởng. Chỉ cần khi hắn hơi oán hận Diệp Tưởng, hoặc là có ý đồ bất chính với hắn thì đôi mắt của ác ma sẽ hiện ra trong đầu hắn, sau đó linh hồn hắn sẽ bị thu phục.
Phương Lãnh và Vũ Sóc đều có rất nhiều điều muốn nói, nhưng Diệp Tưởng không nói gì khiến họ cũng đành chịu.
Sau khi Lý Duy Tư đi ra, tất cả mọi người đã sớm chờ y ở bên ngoài. Phương Lãnh nôn nóng hỏi:
- Diệp Tưởng nói gì với cậu?
- Không có gì.
Lý Duy Tư lắc đầu rồi nói:
- Anh ấy hình như có chút hiểu lầm về tôi, nhưng mọi chuyện đã được làm sáng tỏ rồi!
- Hiểu lầm gì? truyện copy từ .
Người hỏi là Tiêu Mộng Kì!
Hiện tại gần như tất cả mọi người, kể cả Tiêu Mộng Kì đều nhìn ra tình trạng bất thường của Diệp Tưởng.
Vốn là trong [ Chuyến bay mang số hiệu 444], nàng ta định dùng hình xăm hàng đầu nguyền rủa Hứa Tuệ, sau đó thông qua Hứa Tuệ để giết những diễn viên còn lại của « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 10. Nhưng chính nàng ta cũng biết xác suất thành công thấp đến thế nào. Đừng nói là An Nguyệt Hình mà cho dù có muốn giết Mộc Lam cũng là chuyện không thể. Mộc Lam vẫn nổi tiếng là người có tấm thân bất tử, chẳng qua trên người hắn có quá nhiều chỗ đặc biệt hơn được ghi nhận nên thành ra bất tử lại không phải là điểm được chú ý nhất.
Trạng thái khác thường của Diệp Tưởng khiến Tiêu Mộng Kỳ tương đối chú ý.
- Không có gì.
Lý Duy Tư cố ý tránh đề cập đến vấn đề này:
- Mọi người đừng quá để ý.
- Thôi bỏ đi! Đợi Diệp Tưởng tỉnh lại thì tôi sẽ đi hỏi cậu ấy.
Phương Lãnh tỏ ra kiên quyết:
- Lần này nếu cậu ấy đã gặp «Hầu tước» thì chúng ta cần phải biết thái độ của « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 19 với chúng ta thế nào. Chuyện này không thể qua loa được. Nếu thành công được «Hầu tước» ưu ái thì đó vừa là kỳ ngộ cũng vừa là sự khiêu chiến dành cho «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 13 chúng ta. [« Quỷ tế » phần III] sắp công chiếu tới nơi rồi. Lần này cho dù phải trả giá đắt thế nào chúng ta nhất định phải lấy cho bằng được tấm da dê!
Tuy rằng [« Quỷ tế » ] được cho là bộ phim dễ nhất trong tất cả những bộ phim kinh dị không thể phá giải. Thực lực tổng thể của «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 13 đã bị suy yếu đi nhiều nên Phương Lãnh cũng không có lòng tin có thể sống sót trong chuyến đi lần này.
Ôn Vũ Phàm vẫn không nói một lời. Sau khi trở về Diệp Tưởng khiến cho bất cứ ai đều cảm thấy rất xa lạ. Khuôn mặt y lạnh lẽo và đầy sát ý không giống như hắn trước kia.
Ôn Vũ Phàm bỗng nhiên cảm thấy rất buồn ngủ. Nàng cuối cùng cũng không chống lại được nó. Ôn Vũ Phàm trở về phòng mình, sau đó cởi áo khoác ngoài ra liền nằm ngay ra giường. Mới đặt đầu lên gối không lâu thì nàng đã đi vào giấc ngủ ngay.
Ôn Vũ Phàm trải qua một giấc mơ dài.
Không biết đã qua bao lâu, nàng đột nhiên mở mắt.
Khi mở mắt, nàng nhìn thấy xung quanh là một vườn hoa xinh đẹp.
Trong vườn hoa, có hương thơm của hoa cỏ, có tiếng chim hót véo von. Trên bầu trời có cầu vồng, xung quanh là núi non trùng điệp và rừng cây rậm rạp tươi tốt. Vườn hoa mà nàng đang thấy cũng vô cùng rộng.
Đây là.....chỗ nào?
- Xin chào cô.
Một âm thanh vang lên từ phía sau lưng của Ôn Vũ Phàm. Khi nàng quay đầu lại, nàng nhìn thấy một người thanh niên đứng đó.
Đó là một chàng trai đẹp trai tới mức không gì có thể sánh được. Ngũ quan của y hoàn hoàn giống như một tác phẩm nghệ thuật đỉnh cao. Không thể tìm ra bất cứ một lỗi nhỏ nào trên gương mặt ấy. Khí chất trên người y mang đậm vẻ cổ điển xuất trần. Người thanh niên đó mặc trên người một bộ lễ phục màu đen. Y đang đứng cách Ôn Vũ Phàm không đến năm mét.
Ôn Vũ Phàm từ từ kéo dãn khoảng cách.
- Tiểu nữ cảm thấy đây là cảnh tượng trong mơ, nhưng không biết vì sao nó lại chân thật như vậy. Ngài có thể giải thích cho tiểu nữ biết được không, «Hầu tước» đại nhân.
Vẻ mặt của Ôn Vũ Phàm lúc này thoạt nhìn không kiêu ngạo không siểm nịnh, nhưng trong lòng nàng lại có vẻ tương đối khẩn trương. Chung quy cũng vì đối phương là «Hầu tước»!
- Ta thừa nhận ta cũng có bất ngờ.
«Hầu tước» lại không để ý tới hành vi kéo dãn khoảng cách của Ôn Vũ Phàm.
- Thông thường ta không thể nào vượt qua không gian kéo người khác vào trong giấc mơ của ta được. Thiên phú về tinh thần của cô quả thực xuất chúng.
Ôn Vũ Phàm nhớ tới ngày xưa cho dù là Thành Tuyết Tùng hay Tiêu Mộng Kì cũng đều khen ngợi giác quan thứ sáu và phản ứng thần kinh nhạy bén của nàng. Hai người này vốn rất ít khi khen ai, nhưng Ôn Vũ Phàm lại là ngoại lệ. Cho nên nghe «Hầu tước» nói như vậy nhưng Ôn Vũ Phàm cũng không bất ngờ.
Kỳ thật cách nói “xuất chúng” cũng không được phù hợp cho lắm. Phải biết rằng đến ngay cả «Hầu tước» cũng cảm thấy “bất ngờ” thì thiên phú về tinh thần của nàng cho dù có nói là tìm trong phạm vi cả trăm dặm mới được một người cũng không quá đáng. Bởi vì trong bóng của Diệp Tưởng vẫn còn lưu lại phân thân quỷ ảnh của Mạc Niệm Sinh nên « Hầu tước » mới có thể truyền nguyền rủa tới «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 13. Thật ra trong tình huống bình thường, muốn truyền nguyền rủa vượt qua những vách ngăn không gian để tới rạp chiếu phim khác thì cho dù là vật bị nguyền rủa hệ không gian cũng không làm được. Nhiều nhất hai bên cũng chỉ có thể truyền tin tức cho nhau mà thôi. Nếu không thì rạp chiếu phim đã sớm có chuyện ám sát vượt không gian rồi. Cho nên «Hầu tước» ban đầu cũng chỉ định thử mà thôi. Thế nhưng y không ngờ y có thể thực sự kéo diễn viên của một rạp chiếu phim khác vào trong giấc mơ của y. Thiên phú tinh thần của Ôn Vũ Phàm chỉ qua chuyện này đã có thể nhận ra ngay. Nhìn chung trong khắp 20 tầng « Rạp chiếu phim địa ngục » thì cũng chỉ có « Hầu tước » mới có thiên phú như vậy.
- Giấc mơ?
Ôn Vũ Phàm suy ngẫm sau đó ngay lập tức đưa ra đáp án.
- Vậy đây là vật bị nguyền rủa loại ký sinh của «Hầu tước» đại nhân?

- Có thể hiểu như vậy.
«Hầu tước» không nói thêm mấy chuyện hoa lá cành nữa mà đo thẳng vào vấn đề:
- Tôi cần bồi dưỡng cô trở thành diễn viên hạng một để cô bảo vệ Diệp Tưởng.
- Bảo vệ Diệp Tưởng?
Ôn Vũ Phàm mặc dù kém về mặt đối nhân xử thế nhưng nàng cũng không phải là người ngu. Nàng rất nhanh đoán ra câu trả lời:
- Năng lực quỷ sai của Diệp Tưởng đã tiến hoá sao?
- Ta quyết định chấp nhận để «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 13 gia nhập vào liên minh của trận doanh Khu Ma. Diệp Tưởng là một quỷ sai có thiên phú vô cùng xuất chúng. Trong khi cậu ta còn đang yếu ớt, ta cần một người có thể ở cạnh để bảo vệ cho cậu ta.
- Cho nên ngài mới lựa chọn tiểu nữ? Bởi vì thiên phú tinh thần của tiểu nữ rất xuất chúng?
- Bingo!
- Nhưng vì sao ngài không chuyển cho Diệp Tưởng một số vật nguyền rủa để anh ấy cầm trở về « Rạp chiếu phim địa ngục » tầng 13?
- Lúc đầu ta cũng quyết định đợi đến khi bộ phim kết thúc sẽ đưa cho cậu ta. Thế nhưng cậu ta lại trực tiếp biến mất trước mặt ta. Khi trở về rạp chiếu phim, ta liền lập tức thử tiến hành liên lạc vượt không gian với «Rạp chiếu phim địa ngục» tầng 13, để dẫn cô vào trong giấc mơ của ta.
- Vậy......tiểu nữ có thể làm gì?
- Với thiên phú của cô, cô có thể cùng ta cộng sinh nguyền rủa.
Cộng sinh?
Ôn Vũ Phàm cũng có nghe nói qua về hiện tượng này. Đây là hiện tượng chỉ có vật bị nguyền rủa loại ký sinh mới có, hơn nữa điều kiện đạt thành còn khá là khắt khe, khiến cho việc có thể cộng sinh nguyền rủa trở nên tương đối hiếm.
- Hay nói cách khác, tiểu nữ cũng có thể kéo người khác vào trong giấc mơ của tiểu nữ sao?
- Không phải chỉ là con người.
- Vậy ý của ngài là...... cả quỷ hồn cũng được?
- Thông thường phải xem tình hình mới có thể quyết định được. Điều này còn phải xem trong tương lai, cô có thể phát huy nguyền rủa đến trình độ nào.
Thiên phú......
Kéo người hoặc quỷ vào trong giấc mơ của chính mình. Vật bị nguyền rủa như vậy phải nói là nghịch thiên. Ít nhất diễn viên bình thường khó mà đề phòng được. Anh không thể nào không ngủ đúng không? Huống chi Ôn Vũ Phàm cảm giác rất rõ ràng rằng lúc trước nàng quả thực giống như bị thôi miên, sau khi trở về phòng bèn lăn ra ngủ.
«Hầu tước» cũng chính là Heine. Y có được thể chất siêu nhiên phi phàm. Bởi vậy y có thể ở trong mộng cảnh sớm tiếp xúc với quỷ hồn trong thế giới của phim kinh dị, dẫn đến việc giấc mơ và hiện thực xuất hiện một « giao điểm ». Trong thế giới hiện thực thường có một số tin đồn rằng có người mơ thấy mình bị quỷ hồn bóp cổ trong giấc mơ. Đến khi tỉnh lại họ phát hiện trên cổ có dấu tay. Những người như thế có thể chất giống như « Hầu tước » vậy. Nếu dùng khái niệm không gian tầng cao của Diệp Tưởng để hình dung thì «Hầu tước» Heine là người có thể dùng giấc mơ để liên lạc với không gian tầng cao. Đây là một trong những tuyệt chiêu đáng sợ nhất của «Hầu tước». ‘’Trùng địa ngục’’, nguyền rủa ma quỷ, giấc mơ bị nguyền rủa và thể chất siêu cấp linh môi sư đều là tuyệt chiêu của y.
Ôn Vũ Phàm là người duy nhất mà y từng gặp có thể chất giống như y. Chẳng qua thiên phú tinh thần này của nàng vẫn còn đang trong trạng thái ngủ đông chưa được khai thác. Nếu không có người chỉ dẫn thì nàng vẫn cứ luôn như vậy.
- Tiểu nữ đã hiểu.
Với người luôn muốn mạnh hơn như Ôn Vũ Phàm thì đây là cơ hội không thể bỏ qua:
- Tiểu nữ đồng ý.
Hơn nữa, đây còn là một cơ hội để nàng trả nợ ân tình cho Diệp Tưởng.
Nàng đã có chuẩn bị về tâm lý rồi.
- Vậy ta còn có một số việc phải chuẩn bị. Lần sau khi cô đi ngủ, ta sẽ kéo cô vào trong giấc mơ của ta. Ta nhắc cho cô nhớ, chuyện này không nên nói với bất cứ ai, đồng thời cô còn phải nói cho những người trong rạp chiếu phim của cô không được tiết lộ chuyện của Diệp Tưởng cho bất cứ người nào của rạp chiếu phim khác.
«Hầu tước» nói đến đây thì người y trở nên mờ dần rồi biến mất. Sau đó, Ôn Vũ Phàm liền tỉnh lại.
Khi tỉnh lại, Ôn Vũ Phàm nhớ lại giấc mơ lúc trước.
«Hầu tước»...... Nàng không ngờ lại có thể gặp được «Hầu tước» đại danh đỉnh đỉnh.
Vật bị nguyền rủa loại ký sinh được công nhận là loại vật bị nguyền rủa mạnh nhất, cũng là ma quái nhất và nguy hiểm nhất trong ba loại vật bị nguyền rủa: đuổi quỷ, đặc thù và ký sinh. Thế nhưng, đối với người luôn muốn mạnh lên như Ôn Vũ Phàm thì nàng đã có sự chuẩn bị về tâm lý rồi.
Đến tối mà Diệp Tưởng còn chưa ra ăn cơm. Xem ra hắn ngủ thật sự rất say. Nếu cứ nhìn thế này thì khéo hắn phải ngủ tới tận 22 giờ đêm mới thò mặt ra.
Sau khi cơm nước xong xuôi, Ôn Vũ Phàm liền trở về phòng. Nàng tắm táp sạch sẽ rồi lên giường chuẩn bị đi ngủ.
Đại khái khoảng hơn một giờ sau, sau nhiều phen trằn trọc, Ôn Vũ Phàm......chìm vào trong giấc mơ......
Sau một hồi bất tri bất giác, mơ mơ màng màng, nàng mở mắt. Sau đó nàng phát hiện mình đang nằm trên một chiếc ghế sô pha rộng lớn. Nơi mà nàng đang ở là một căn phòng rất lớn mang đậm phong cách của kiến trúc châu Âu.
Lúc này, lò sưởi trước mắt nàng bỗng nhiên cháy hừng hực lên. Sau đó nàng nhìn thấy cánh cửa trước mắt được đẩy ra.
«Hầu tước» đi ra. Trên người y là một bộ âu phục màu lông chuột được là phẳng phiu. Y nhìn Ôn Vũ Phàm đang ngồi trong phòng.
- Xin chào ngài, « Hầu tước » địa nhân.
Ôn Vũ Phàm lập tức cúi đầu rồi nói với giọng có phần sợ sệt.
- Mời ngồi.
«Hầu tước» đi tới, sau đó kéo ra một chiếc ghê trong bàn ăn sau đó đưa tay mời nàng.
Ôn Vũ Phàm cũng có chút sợ sệt. Chung quy đối phương cũng là BOSS trùm, trong số những diễn viên hạng một thì y cũng thuộc vào top ba. Dáng đi của Ôn Vũ Phàm cũng có chút quá khép nép. Nàng không dám tạo ra âm thanh quá lớn. Nàng từ từ đi tới, sau đó nhẹ nhàng ngồi xuống.
Khi vừa ngồi xuống, nàng phát hiện trên bàn cơm xuất hiện thêm mấy món ăn châu Âu và một bình rượu nho!
Đối với «Hầu tước» thì bàn chuyện quan trọng trên bàn ăn cũng là một lễ nghi quan trọng của giới quý tộc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.