Trên chiếc giường rộng lớn, gối đầu bị quăng xuống dưới đất, chăn cũng bị đá ra một bên. chỉ có hai thân mình trần trụi không ngừng dây dưa, tạo ra một hình ảnh làm người khác đỏ mặt.
"Nhẹ...nhẹ một chút....tên khốn....anh muốn lấy...mạng..sao...nhẹ...aaa..."
Hai tay bị Nguyên Trách đè trên đỉnh đầu, không cho cô động đậy, chỉ có thể nằm im để hắn hành động. Vòng eo con kiến bị hắn kìm chặt, khống chế không cho cô lùi về phía sau, cùng hắn chặt chẽ giao hợp, cái mông trắng nõn bây giờ đỏ bừng, phẫn nộ làm Nguyên Trách không còn lý trí, dục hỏa làm hắn không còn chút tiếc thương. Hắn muốn cùng Thẩm Quân giao hợp triền miên, hòa thành một chỗ, mới khiến tâm tình bất an uẩn khuất, trong lòng dịu bớt.
Hắn đối với cô cho dù là cái gì cũng được, hắn không để ý nữa, chuyên chú động đậy hạ thân, vòng eo cùng khuôn ngực rắn chắc vì động nhiều mà đổ đầy mồ hôi. Khuôn mặt anh tuấn lúc này cũng thấm ướt, hai mày vẫn chau lại, đôi mắt không có bất kì gợn sóng nào, môi mỏng cũng nhất quyết không nói một lời.
Thẩm Quân từ lúc bắt đầu còn phản kháng, sau đó cùng phối hợp, bây giờ như bị hút hết sức lực, chỉ có thể nằm đó, thỉnh thoảng toát ra vài tiếng rên rỉ. Tiểu huyệt lúc này chắc chắn bị phá đến hư rồi, còn cái côn th*t kia cũng không ngừng hạ nhiệt, như một que củi cháy hừng hực đâm về phía trước. Thẩm Quân chỉ cố gắng dùng lý trí cuối cùng, nhu nhược nói với hắn: "Nguyên Trách...tôi đau..anh ra ngoài được không?"
"........"
"Nguyên Trách...cầu xin anh....tôi thật sự quá đau...anh còn lợi hại như vậy....tôi chết mất..."
"........"
"Tên khốn chết tiệt....ngươi đi ra ngoài ngay....tên khốn muốn làm chết tôi hay sao....ô ô ô ô...."
"........"
Đùa với hổ kết quả chính mình bị thương. Thẩm Quân từ hôm nay kết luận một điều, một tên đàn ông bất luận có yêu bạn hay không, một khi đã ghen lên thì không thể đùa được.
Nơi thân mật hai người vẫn không ngừng dây dưa, ở nơi đó còn phát ra tiếng nước thô bỉ. Hắn một mực dùng tư thế truyền thống nhất, ôm chặt lấy cơ thể Thẩm Quân, eo vẫn động, ra sức vận động càng động lại càng sâu. Tay hắn trên mông cô bắt đầu chuyển động, ở trên mông đánh lên hai cái, cái mông nhỏ run lên bần bật, tâm tình đang không tốt, đột nhiên vui vẻ hẳn. Nguyên Trách xoay người đặt Thẩm Quân lên trên, bắt đầu di chuyển, tay từ từ sờ đến hậu huyệt. Thẩm Quân nhịn không được hoảng sợ, hắn..hắn không phải là....
Vừa nghĩ, ngón tay đã ở chỗ bí ẩn dưới mông, chọc vào.
Thẩm Quân mở to hai mắt, bụng nhỏ căng thẳng, côn th*t vẫn ở trong tiểu huyệt thúc đẩy, ngón tay lại ở hậu huyệt cô, làm cô không thoải mái hét lên: "Nguyên Trách....dừng tay lại ngay...."
"Cả người em đều là của tôi, mỗi một chỗ, đều là của tôi." Nguyên Trách cười lạnh, đem ngón tay hướng sâu hơn vào bên trong, tiểu huyệt co thật chặt, làm hắn thoải mái sung sướng.
"Aaa...Ưm...ưm....cầu xin anh mà....ưm ưm..." Cả phía trước và phía sau cô đều buộc chặt, cô vừa thoải mái, lại vừa không chịu được, hắn đang tức giận như vậy, nếu hạ huyệt cô không phải là ngón tay của hắn, mà là cái côn th*t kia...
Nghĩ tới đây, cả người cô đều nóng bừng, khuôn mặt đỏ như nhỏ ra máu, ngón tay kia không kiêng nể gì cứ làm loạn, sau đó côn th*t kia đột ngột đâm vào nơi sâu nhất trong tiểu huyệt. Hắn không buông tha cô, lại ra sức đánh vào mông cô, bá đạo nói: "Không cho phép cự tuyệt tôi."
Trước mắt Thẩm Quân tối sầm, hôm nay cô chết chắc.