Thẩm Quân vô lực dựa vào trên giường, ngón tay thon dài nắm chặt thành nắm, nửa bên mặt chôn ở dưới giường, trên khuôn mặt thanh tú còn chưa tan cao trào, đôi mắt khép hờ không giấu được phong tình. Đôi mắt quyến rũ hôm nay càng không giấu được mị hoặc.
Ngón tay Nguyên Trách ở hậu huyệt cô ra sức ra ra vào vào, sau đó là tăng thêm hai ngón tay, sau đó nữa là ba ngón tay, phía sau bị hành đến đau đớn, Thẩm Quân đau đớn cả người, nhưng không thể phản kháng. Cúc hoa bị ba ngón tay chèn ép nhưng vẫn thật chặt, làm Nguyên Trách hài lòng tuyệt đối, nếu đó là côn th*t của hắn, hắn có thể mạnh mẽ tiến vào bên trong, chắc chắn có thể bay bổng sung sướng.
Nguyên Trách nhìn lỗ nhỏ mê người, anh nhăn mày, cô gái này cả người đều là mị lực, thật là phiền chết anh.
Bây giờ tôi sẽ đâm em, đâm chết em, xem em làm thế nào đi ra ngoài câu dẫn người đàn ông khác.
Thẩm Quân âm thầm chửi bới đồ đàn ông lòng dạ hẹp hồi, đột nhiên phía sau truyền đếm một mảnh ướt đẫm, nóng hỗi, cái, cái gì, hắn như vậy mà lại dùng lưỡi? Hắn liếm, liếm cô?
Cái tên bị cuồng sạch sẽ kia lại cứ như vậy mà liếm cô?
"Bốp", bàn tay mạnh mẽ lại đánh lên mông cô, Nguyên Trách nói: "Thả lỏng, đừng kẹp chặt."
Thẩm Quân muốn quay đầu lại muốn nhìn, lại bị hắn lạnh lùng nhấn đầu xuống, cái cảm giác này tuy kỳ quái thật sự nhưng trong lòng cô rất mừng. Cảm giác khẩn trương ban đầu cũng vơi đi không ít. Nguyên đại tổng tài hôm trước nói "chia tay" cô, hôm nay lại ở đây liếm cô như vậy. Đúng là không có tương lai.
Nguyên Trách cố sức duỗi đầu lưỡi liếm láp lỗ nhỏ mê người, bắt chước côn th*t, đầu lưỡi cũng ra ra vào vào. Hắn cho rằng hắn sẽ chán ghét cái chỗ "đỏ mặt" này, nhưng mà cảm giác thật sự không tệ.
Trên mông trắng còn vương lại dấu tay, tím tím xanh xanh, phảng phất như cách hắn tuyên bố quyền sở hữu. Nguyên Trách liếm đến say mê, cả hai tai đều đỏ ửng.
Thẩm Quân bị liếm một trận sung sướng, nhưng lại không được côn th*t lấp đầy, cô muốn Nguyên Trách nhanh tiến vào một chút, hung hăng muốn cô, điên cuồng muốn để cô không xuống giường được.
âm đ*o tự giác chảy ra vết lỏng trong suốt, chảy dọc theo đùi thon, đi xuống. Thẩm Quân lén quay đầu lại nhìn, chỉ thấy một cái đầu đen chôn ở mông cô, không ngừng kích thích cô, làm hai chân không tự chủ được nhũn ra. Bây giờ còn tính đến mặt mũi tự trọng làm gì.
Thẩm Quân nói: "Mau vào bên trong đi...muốn em...nhanh...nhanh một chút...muốn em..."
Nguyên Trách nâng đầu lên, thuận tiện liếm khóe miệng, trong mắt là tàn nhẫn, nắm lấy mông nhỏ, nhìn một cảnh mông đều hồng hào toàn bộ, cảm thấy thoải mái rất nhiều.
Bàn tay to lại ở trên mông cô đánh hai cái, nghe được tiếng cô rên rỉ, mang theo ngữ khí ác liệt nói: "Tiểu yêu tinh....dâm đãng...."
Ngoài miệng tuy là nói lời thô tục hạ lưu, nhưng tay lại đỡ côn th*t đang sưng to, hướng về phía cúc hoa, đâm vào.
"Ưm...ưm..." Nguyên Trách phát ra hai tiếng rên rỉ đầy khuây khoả, hạ thân bắt đầu va chạm không ngừng, thỉnh thoảng còn đánh lên mông thịt, phát ra tiếng bạch bạch bạch mê người.
Thẩm Quân lúc đầu không khỏe, sau khi hậu huyệt dần thích ứng, miệng đỏ phát ra âm thanh rên rỉ mê người, cánh tay khó khăn chống đỡ thân thể, theo côn th*t đung đưa ra vào.
"Ưm....ưm... Nguyên Trách... Anh thật lớn..." Hai mắt Thẩm Quân chứa phong tình, giống như hồ ly tinh cầu hồn nhiếp phách.
Nguyên Trách nhìn cô với bộ dạng này, hài lòng không thôi, côn th*t càng lúc càng trướng to, cùng hậu huyệt giao hợp. Nghe được âm thanh Thẩm Quân rên rỉ một lúc một nhanh, hắn biết đã đụng tới điểm G của cô. Lập tức dùng toàn bộ sức mạnh, kết hợp với điểm G va chạm vào sâu, thật sâu.
"A a a... Anh chậm một chút..." Thẩm Quân rên rỉ to, eo thon cùng tóc dài không ngừng đung đưa theo nhịp.