Thẩm Quân vừa mới trở lại hệ thống, quen thuộc mở ra giao diện, trước mặt hiện lên biểu đồ thuộc tính nhân vật:
Tên Họ: Thẩm Quân
Tuổi: 25
Giá Trị Nhan Sắc: 80/100
Điểm Mị Lực: 30/100
Kỹ Năng: Kỹ năng đoạt được
Tính Khí: 1000/10000
Tích Phân: 3000
Thuộc Tính:
Chữa lành vết thương cấp E
Tinh thần cấp D
"Điểm tinh khí chỉ được 1000 sao?" Nói xong, mặt cũng nhăn thành một đống, muốn có đủ 10000 không biết phải đợi tới khi nào.
Hệ Thống 419: "Muội muội đừng nóng, loại chuyện này không phải làm nhiều thì không tốt, không giống như bổn cung xinh đẹp hoàn mỹ lại đáng yêu như vậy cũng chưa từng được thử qua thể loại này....Ô...ô...ông trời sao phụ người có tâm~~" Hệ thống nào đó nói đến hợp tình hợp lý, còn minh họa theo vài tiếng khóc nức nở.
Thẩm Quân chỉ biết thở dài, sau đó ngồi bẹp xuống đất: "Hệ thống, những gì ta là trước đây có giúp được người không?" Cô suy nghĩ rất lâu rất lâu rồi, nhưng tới giờ mới có cơ hội thích hợp để hỏi.
"Muội muội, quyền hạn của bổn cung không cao, vô pháp trả lời."
Thẩm Quân mất mát thở dài: "Vậy được rồi, mở ra thế giới kế."
"Muội muội, tuy bổn cung không thể trả lời ngươi vấn đề vừa rồi, nhưng bổn cung có thể cho ngươi một vài kiến nghị nga~"
"Hả? Là cái gì? Nói mau."
"Bổn cung nói nhỏ, là ngươi có thể sử dụng điểm tích phân có được, mua một gói Kỹ Thuật Xoa Bóp. Tuyệt đối hữu dụng nga~"
Thẩm Quân nghe xong, liền bấm mở trang mua sắm, tìm được gói Kỹ Thuật Xoa Bóp - Xuân Về Trên Đất. Tốn hết 3000 phân. Mua xong thì không còn gì hết. Hệ thống thấy Thẩm Quân do dự, lập tức thuyết phục: "Muội muội tin tưởng ta, ta là một đại hệ thống, sẽ không lừa trẻ con. Mua đi mua đi. Tuyệt đối cần sử dụng~~"
Thẩm Quân liếc mắt một cái, liền cắn răng mà mua. Ai~ chỉ mong là thật sự hữu dụng.
"Một gợi ý nữa, là ở thế giới này, ngươi sẽ cảm nhận được rõ ràng tình cảm của nguyên chủ. Tình cảm chiếm hết 80% cơ thể nguyên chủ rồi."
"Cái đó gọi là cộng tình sao? Thôi, tới đâu giải quyết tới đó, bắt đầu nhiệm vụ đi." Thẩm Quân đứng dậy vỗ vỗ quần áo. Sẵn sàng nhiệm vụ.
"Bắt đầu nhiệm vụ, truyền đến thế giới "Hắc Đạo Lão Đại Yêu Tôi".... Đếm ngược 3,2,1..."
Cái gì.... Hắc đại lão đại yêu tôi là cái gì? Cô chưa kịp lên tiếng thì cơ thể đã mất đi ý thức, ngất đi.
-------------
Trong một căn phòng đơn giản màu trắng làm chủ đạo, trên giường lớn một cô gái đang dùng chăn che lên đầu, điện thoại di động trên tủ đầu giường không ngừng rung lên, thật lâu sau có một cánh tay trắng nõn vươn ra sờ vào di động, lấy điện thoại rồi lại rút vào trong chăn.
"Ừa." Giọng nói khàn khàn trong chăn vang lên.
Đầu dây bên kia nghe được tiếng nói còn ngái ngủ, dùng giọng nói âm vực súng máy hét lên: "Thẩm Quân, 11 giờ rồi, cậu còn ngủ? Em phải nhớ rõ, chủ nhà đại nhân sắp về tới rồi, em nhất định phải hầu hạ tốt vị đại gia này, không được xảy ra sơ xuất gì, nghe rõ chưa?"
"Nhớ phải nghe lời chị, làm những chuyện giống người một chút, vị đại gia kia có dặn dò thì phải nghe theo, có dạy dỗ gì thì phải học tập. Biết chưa? Em mà làm không ổn, chị về giết chết em, cạo hết lông mày em." Nói xong cũng tự cúp điện thoại, từ đầu đến cuối không để Thẩm Quân mở miệng nói một câu nào.
Thẩm Quân lắc đầu, từ trong chăn ấm bò ra khỏi giường, quay trái một cái, quay phải một cái, dáng vẻ không tình nguyện đi rửa mặt. Đứng ở trong phòng vệ sinh to lớn, cô bắt đầu hồi tưởng lại kịch bản thế giới này.
Vừa rồi gọi điện thoại cho cô chính là một người chị thân thiết, Thẩm Hạm. Một cô gái phong tình vạn chủng, lấy trêu chọc đàn ông làm mục tiêu sống chính. Lưu luyến với bọn họ là ý nghĩa để an hưởng tuổi già.
Dựa theo tư liệu hệ thống cung cấp, Thẩm Quân và Thẩm Hạm lớn lên vài phần tương tự nhau. Thậm chí còn có bảy tám phần giống hoàn toàn.
Nghĩ đến cái người gọi là chủ nhà đại nhân, Thẩm Quân không khỏi bật cười. Người này cùng với Thẩm Hạm là vị hôn phu, đương nhiên giữa hai người không có bất kỳ nguyên nhân nào cản trở. Chúc Cẩm Thành không phải người đàn ông tốt, Thẩm hạm cũng không phải người đáng tin cậy. Đúng, Chúc Cẩm Thành chính là nam chủ trong thế giới này của cô. Cái mà hệ thống gọi là Hắc Đạo Lão Đại Yêu Ta. Chính là ý tại ngôn ngoại. Đây là thế giới mưa bom bão đạn, kết bè kết phái, tước quyền thừa kế, anh em lục đục, ngươi lừa ta gạt, nơi nơi đều không bình ổn. Nhưng điều làm cô cảm thấy may mắn nhất, Thẩm Gia là một phái trung lập hoàn toàn với hai bên còn lại. Nhưng một khi Chúc Cẩm Thành và Thẩm Quân kết hôn, tức là Thẩm Gia sẽ đứng chung một chiếc thuyền với Chúc Cẩm Thành.
Nhưng mà Thẩm Huy Sơn là một người ba phải, đúng rồi, Thẩm Huy Sơn là ba của cô cùng Thẩm Hạm.
Thẩm Quân vừa mới rửa mặt xong, bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa.
Cô vội lau khô mặt, đi ra ngoài.
Một anh chàng thân hình cao lớn, đô con đi vào, trên người một vẻ uy nghiêm khí phách, ngũ quan lập thể, hai mắt đầy thâm thúy, tóc cắn ngắn, nhất cử nhất động đều ngập vẻ nam tính. Áo sơ mi được cuộn lên lộ ra cánh tay đầy gân xanh, trên áo mở ra vài nút, thấy được cơ ngực vững chãi.
Thẩm Quân thực sự ngây người, vô thức nói: "Anh...anh rể?"
Chúc Cẩm Thành nhìn chằm chằm cô gái trước mặt, nhưng mà người đối diện đột nhiên nhớ ra cái gì đó, xấu hổ cúi đầu, nhìn bản thân vì rửa mặt mà áo ướt một mảng, lộ ra vùng đẫy đà kia, lại mới ngủ dậy nên không có mặt nịt ngực. Hai tiểu đậu đỏ kiêu ngạo nhìn vào Chúc Cẩm Thành. Nhưng mà hắn không có thay đổi gì nhiều, cũng không nhìn cô đầy ái muội.
Chết rồi, cái tên trước mặt này chính là loại bất lực trong truyền thuyết đó, loại đàn ông khó chơi nhất trong số đàn ông nga~.
Thẩm Quân lại nhất kiến trung tình với hắn, làm sao đây?