Chúc Cẩm Thành ở trong tiềm thức, dần dần hiện ra khuôn mặt Thẩm Quân, sau đó hắn từ xa đi tới, ở khoảng giữa có một thân thể trần trụi trắng nõn mê người.
Hắn nghe theo bản năng, đi gần hơn nữa, gần, gần thêm nữa, hắn muốn tới gần yêu tinh mê người kia.
Khi tới gần, hắn nhìn thấy người đó chính là Thẩm Quân, thật sự hắn không cảm thấy bất ngờ, bởi vì bản năng hắn cho rằng, chỉ là Thẩm Quân, hoặc là không ai khác.
Lúc này, bên tai có một âm thanh mờ ảo vang lên: "Anh nhìn thấy ai, anh rể.". T𝑟𝒖уệ𝒏 haу l𝒖ô𝒏 có tại ~ T𝑟𝑼mT𝑟𝒖у𝓮𝒏.V𝙽 ~
"Thẩm Quân" hắn nhận ra rõ âm thanh kia, là giọng nói của Thẩm Quân.
"Anh rể, anh có muốn người đó không?" Cô nghe một tiếng Thẩm Quân từ miệng hắn, đời sau liền quyết chỉ cần hắn muốn, và cô có khả năng đáp ứng, nhất định thỏa mãn hắn, cùng hắn trầm luân.
Chúc Cẩm Thành tựa như được tiếp thêm sức mạnh, cả người đột nhiên thấy sướng như điên. Trước mắt, nữ nhân ngon miệng thơm tho, hầu kết hắn kích thích vài cái, không do dự xoa nắn ngực nhũ Thẩm Quân, cúi đầu xuống điên cuồng hôn cô.
Cô có phải em vợ hay không cũng được, cho dù cô là ai, chỉ cần là Thẩm Quân, chỉ cần là hắn muốn, hắn nhất định phải có cho bằng được.
Hắn bế cô lên, thân thể yêu tinh trắng nõn mềm mại, trước mặt đột nhiên xuất hiện một cái giường. Không có quần áo gì ngăn cản bọn họ, trực tiếp dùng thân thể trần trụi chạm vào nhau, tay hắn ở mông cô ra sức vuốt ve, xúc cảm tốt điên cuồng không thể ngăn cản được. côn th*t phía dưới càng lúc càng trướng to.
Lâu lắm hắn không có chạm vào nữ nhân, hắn thiếu chút nữa đã quên cơ thể nữ nhân ra sao, cùng nữ nhân làm tình sẽ có cảm giác gì. Trước kia hắn không phải là người nặng dục, cũng càng không có ham muốn ép buộc nữ nhân. Cũng chưa đụng qua người phụ nữ nào.
Thẩm Quân trong mắt đều là mê luyến cùng khát vọng, cô chủ động câu lấy cổ hắn, dùng nhũ thịt đầy đặn ép sát người hắn, đỉnh hồng kia cọ loạn trên người.
"Ưm...anh rể...cái côn th*t kia hư cứ chạm vào người ta..." Vừa nói, mặc vừa đỏ một tấc, đầu lưỡi nhỏ lại vô tình liếm cánh môi.
Chúc Cẩm Thành nghe được, càng kích động, đánh vào cái mông của cô: "Ngoan, em làm nó hư, thì tự em thu nhập nó, phải dùng cái miệng nhỏ thu nhập nó thật tốt, nếu không, anh rể không tha cho em, sẽ phạt em nặng."
Thẩm Quân bị ném lên giường: "Anh rể hư hư, muốn trừng phạt em thế nào....dùng cái côn th*t kia đâm em chết sao...."
Chúc Cẩm Thành cười khẽ: "Không phải trừng phạt, mà là cùng nhau hưởng thụ, ngoan, không hầu hạ anh rể tốt, anh liền đánh cái mông nhỏ của em."
Xung quanh giường, có rất nhiều canh cỏ, xung quanh xum xuê, có mùi thoang thoảng của hoa. Ừm, cảm giác dã chiến, thật là kích thích.
Cái côn th*t kia cổ trướng, hắn sắp nhịn hỏng rồi, hắn nằm trên người cô, gấp không chờ nổi, lấp kín miệng cô, đầu lưỡi ở bên trong thành công chiếm đoạt, khoang miệng hắn có mùi thuốc lá nhàn nhạt, nhưng không làm người ta chán ghét.
Thẩm Quân lúc này cũng kích động, không thể tin được người cô yêu thương đang ở cùng cô, cùng cô hôn môi, cùng cô triền miên. Khó có thể miêu tả được cảm giác này.
"Ưm..." Thẩm Quân chủ động, không ngừng phát ra âm thanh kiều mị. Cùng hắn truy đuổi, hôn đến kinh hồn nhập phách, hôn đến hòa nhập cùng nhau. Bọn họ ôm đối phương thật chặt, như là muốn cùng nhau trao cho đối phương những thứ tốt đẹp nhất.
Hạ thân hắn hạ thấp xuống tiểu huyệt kia, ra sức ma sát. Chúc Cẩm Thành thở hổn hển, tràn ngập ý dục niệm, ở xương quai xanh gặm ra vài vết hồng hồng. Mút vào lại kéo ra hai bầu vú no tròn.
"Ưm..anh rể...anh hư...hư....ưm..." Hắn gặm làm Thẩm Quân đau đớn nhưng cô muốn nhiều hơn nữa, muốn hắn yêu thương cô.
Lúc này, Chúc Cẩm Thành nghe được Thẩm Quân kêu hắn hai tiếng anh rể, cảm giác loạn luân này làm hắn đạt tới cái khoái cảm cấm kỵ cao nhất, anh rể, anh rể, xưng hô này không hề tồi.
"Có muốn anh rể vào bên trong không...hửm...." Chúc Cẩm Thành dùng côn th*t chạm chạm vào đỉnh âm đ*o, chậm rãi ma sát.
Thẩm Quân rên rỉ: "Ưm...muốn...muốn....mau làm em....mau mau....." tay nhỏ đụng vào côn th*t, kéo nó về phía tiểu huyệt của mình.