Tới bước này mà còn nhịn được, Chúc Cẩm Thành không phải là nam nhân.
Chúc Cẩm Thành dặn lòng, không làm chết cô, tên của hắn sẽ viết ngược lại.
Hắn lấy một ngón tay, hung hăng đâm vào tiểu huyệt của cô, trong miệng mắng yêu: "Tiểu yêu tinh chết tiệt." Ngón tay hắn đụng vào một cái rào chắn mỏng bên trong, sau đó rút ra, thay vào đó là côn th*t to lớn.
Quy đầu thô to như một thanh kiếm sắc bén, đâm vào, xuyên qua cả lớp bảo vệ, thọc vào điểm sâu nhất, yếu mềm nhất của nữ nhân. Thẩm Quân biết được hạ thân mình đủ ướt đẫm rồi nhưng không ngờ sau khi hắn tiến vào, liền đau đến như thế, toàn thân co rút, ngón chân cong chặt chịu đựng đau đớn.
"Ưm...ư...ư...." Cô nghẹn ngào muốn đẩy hắn ra, nhưng cơ thể Chúc Cẩm Thành giống như một cái cây lớn, vững chãi không dịch chuyển.
Thẩm quân khó chịu bao nhiêu, Chúc Cẩm Thành sảng khoái đến muốn nổ tung, cái vách nhỏ chật hẹp hút chặt côn th*t hắn, trước kia hắn chưa từng cảm nhận được khoái cảm điên cuồng như thế này, hắn phát ra âm thanh thỏa mãn mê người, cùng với Thẩm Quân bắt đầu giao hợp với nhau.
Thẩm Quân chôn mặt bên trong ngực hắn, bộ dạng thập phần đáng thương, làm hắn không nhịn được sinh ra lòng trắc ẩn, hôn lên vành tai mẫn cảm của cô, làm cô dời đi lực chú ý, sau đó cúi xuống mút vào đầu v* cô, liếm đến cô bủn rủn vô lực.
Hạ thân chặt chẽ vận động, tiếng ở dốc ở bên tai Thẩm Quân như tiếp thêm sức mạnh cho cô dũng cảm chịu đựng cơn đau, hắn muốn câu dẫn cô, muốn cô có thể cùng hắn cảm thụ được sung sướng, cao trào của dục vọng.
Thực mau, cơn đau đi qua, khoái cảm ồ ạt kéo tới, tiểu huyệt Thẩm Quân bắt đầu tiết ra nhiều nước, côn th*t to lớn trơn trợt mà tuột ra ngoài, Chúc Cẩm Thành nhỏ giọng: "Tiểu ham ăn."
Thẩm Quân khuôn mặt đỏ bừng, cố ý kẹp lại hai chân, làm Chúc Cẩm Thành rên lên tiếng, trong lòng cô thực vui vẻ nga, bị động hóa thành chủ động. Hai chân quấn lấy eo hắn, cái miệng nhỏ phía dưới ăn hắn không ngừng.
Hắn đâm vào trong người cô, cô dùng sức kẹp chặt, một tiếng một lui, phối hợp khắng khít.
"Ưm...anh rể thật lớn....chị mà biết...thì làm sao bây giờ...ư....ưm..." Thẩm Quân nói những lời kích thích đến hắn, cô cùng với anh rể mình đang làm cái loại chuyện điên rồ cùng nhau.
"Vậy có được xem là loạn luân không....ư....ưm....sâu quá....." Nghe Thẩm Quân nói đến hai từ loạn luân, Chúc Cẩm Thành càng thêm hưng phấn, cái loại chuyện quan hệ cấm kỵ này làm người ta mơ màng, có người thì phản đối, nhưng nếm rồi thì không ngừng được, trầm luân vào cái hố do chính dục vọng tạo lên.
"Yêu tinh...." Chúc Cẩm Thành ra sức bóp chặt bầu ngực cô, hai viên trân châu ở phía dưới côn th*t hắn vì va đập mạnh mà đập vào mông nhỏ của cô.
Hắn liên tục thọc vào sâu rồi rút ra, tiểu huyệt bị lôi lôi kéo kéo, Chúc Cẩm Thành hai mắt đỏ ngầu, đè lên trên người Thẩm Quân. Bên tai là tiếng rên rỉ kiều mị của cô, trong lòng tràn đầy biểu cảm phong phú.
Quy đầu không thỏa mãn, không ngừng muốn nhiều hơn, tiểu huyệt mềm mại lại mời mọc, hắn cố gắng hạ thân thật sâu, đột nhiên nghe Thẩm Quân nói: "Aa....không muốn nữa....sâu quá....anh rể....làm chết em.....a...ưm....." Thẩm Quân kích thích đến đỏ cả mắt, nước mắt cũng rớt xuống, cô sắp điên rồi.
Qua rất lâu sau đó, Chúc Cẩm Thành mới bắn một lần tinh, côn th*t không nghỉ ngơi lại tiếp tục bành trướng, lại bắt đầu thao tác, màu trắng đục từ bên trong chảy ra không ngừng.
Thẩm Quân sung sướng, đối với hạ thân đang dơ của mình không cảm thấy chán ghét.
Trải qua cuộc hoan ai rất dài, Chúc Cẩm Thành ôm Thẩm Quân thật chặt, lắng nghe nhịp tim của cô, ôm cô tiến vào giấc ngủ, nhưng côn th*t kia vẫn nhất quyết không chịu ra khỏi hang động.
Bên tai truyền đến giọng nói trầm thấp: "Nghỉ ngơi cho tốt, chúng ta lại tiếp tục, anh rể."
Dứt lời, côn th*t kia lại động động, tham lam muốn thêm một lần.
Thẩm Quân nói, cô thật sự hết cách, chẳng lẽ không định để cô nghỉ ngơi một chút.