Cuộc sống về đêm là giai đoạn tốt để hưởng thụ cuộc sống, tại một quán bar biệt lập, âm nhạc vang lên liên tục, mốt đống nam nữ điên cuồng vui chơi, để thân thể lắc lư theo điệu nhạc. Trong góc tối, có một đôi mắt âm u nhìn vào sàn nhảy không chút biểu tình.
Thẩm Hạm một hơi uống xong một ly Whiskey, trong tiếng khen ngợi xung quanh đặt cái ly xuống bàn. Hai mắt kiều mị có dính tơ máu, lại không ngăn được xuân ý bên trong, Thẩm Hạm mặc một trang phục đỏ bó sát cơ thể, cúp ngực, lộ ra đường cong mê người.
Xung quanh có ba bốn nam nhân nhìn đến muốn ăn tươi nuốt sống Thẩm Hạm, một người tiếng tới muốn kéo Thẩm Hạm lại gần, bị cô khéo léo đưa đẩy: "Gấp cái gì, em còn chưa say, anh đã không muốn uống?"
Mọi người thấy cô nói vậy, cũng thuận theo ý Thẩm Hạm, uống tiếp. Thẩm Hạm tuy trên mặt tươi cười nhưng trong lòng tràn đầy chán ghét.
Ai cũng không biết, Thẩm Hạm vẫn là một trạch nữ, đại đại trạch nữ, cô chỉ là thích thể hiện vô ưu vô lo, bộ dạng không phiền não, nhưng không vì vậy mà thể hiện cô là một người tùy tiện.
Những người ngoài nói Thẩm Hạm như thế nào, cô căn bản đều biết, chỉ không muốn để trong lòng, tận tình hưởng thụ cuộc sống của mình. Một người có bao nhiêu thời gian thanh xuân, có thể tùy ý bao lâu, cô là người Thẩm Gia, tương lai sẽ vì gia tộc mà tiến hành liên hôn, nhưng cô không muốn.
Có một ngày cô sẽ kết hôn, nhưng không phải hiện tại, càng không phải với Chúc Cầm Thành.
Whiskey có bao nhiêu cay nồng, có bao nhiêu nặng, cô đều biết, nhưng càng uống, lại làm cho con người càng thanh tỉnh, cô híp mắt nhìn xung quanh, một đám người thối nát, nhưng nội tâm quạnh quẽ.
Ở cái nơi ghê tởm này, cô ghê tởm tất cả mọi thứ, bao gồm cả bản thân.
Thẩm Hạm nhìn tới quầy bar bên cạnh, cô nhìn thấy một nam nhân, một mình uống rượu, thỉnh thoảng có vài người đến bắt chuyện, đều bị hắn từ chối.
"Ai vậy?" Cô đi đến bên cạnh một người quen, thích thú hỏi.
"Triệu thị công tử Triệu Lương Tuấn, lớn lên cao ráo đẹp trai, không có tai tiếng gì. Chỉ nghe nói hắn có vị hôn thê, là Trần Nam Nhạn, một con điếm rẻ tiền, bề ngoài nghiêm trang, hôm qua tớ còn nhìn thấy ả ta cùng một nam nhân khác trong WC chơi trò tình thú."
Nữ nhân uống xong rượu, tiếp tục nói: "Nhưng mà càng kín tiếng càng đáng sợ, ai biết có bệnh gì đó kín không, giống như Chúc Cầm Thành...." Nữ nhân nói tới đây liền im lặng, nhìn sắc mặt Thẩm Hạm.
Tất cả mọi người đều biết, Thẩm Hạm không hài lòng với hôn lễ này.
Thẩm Hạm không thèm để ý, đem Chúc Cầm Thành ném cho Thẩm Quân giải quyết, như thế nào thì mặc kệ đi. Lúc này, cô quả thật hứng thú với tên Triệu Lương Tuấn kia hơn.
Triệu Lương Tuấn uống vài ly Vodka, ngồi một hồi thì đi, quán bar này là người quen hắn mở, hôm nay sinh nhật bằng hữu, nhưng bản thân lại nhàm chán ngồi một mình ở đây.
Đột nhiên bên cạnh có một cô gái ăn mặc mát mẻ đi tới, hắn thật sự phiền chán, ở cái nơi này nữ nhân đều một dạng giả tạo, thanh thuần cũng giả, quyến rũ cũng không thật.
"Pha chế, cho tôi một ly giống vị tiên sinh này." Âm thanh thanh lãnh vang lên, Triệu Lương Tuần quay đầu, nhìn thấy một cô gái ăn mặc mát mẻ, nhưng so với những nữ nhân khác thì cũng không tới nỗi thất thố, gợi cảm nhưng lạnh lùng.
"Uống một mình không buồn sao." Thẩm Hạm cười cười ý hắn.
Xã hội thượng lưu có bao nhiêu người đâu chứ, hắn không xa lạ với cô gái trước mặt này, tuy là lần đầu gần gũi, nhưng lại không cảm thấy phản cảm.
"Không buồn."
"Có muốn cùng tôi ra ngoài một chút không?"
"Đi đâu? Khách sạn?"
Thẩm Hạm cười cười: "Tản bộ."
"Không có hứng thú."
Thẩm Hạm cau mày, nam nhân này như vậy mà không thèm cho cô mặt mũi?
"Sao vậy, vị hôn thê của anh ra ngoài chơi bời, anh cũng không ngại. Vậy mà đối với tôi coi thường khịt mũi?"
"Thẩm tiểu thư nghĩ nhiều rồi, cô ấy là vị hôn phu của tôi, không phải cô. Mà thứ tôi có, cô cũng có."
Thẩm Hạm đang muốn chửi nhau với hắn, ai dè DJ cầm micro lên tiếng: "Các vị khách quan buổi tối vui vẻ, hôm nay là sinh nhật của ông chủ chúng tôi, đêm nay chúng tôi sẽ tiến hành rất nhiều hoạt động khen thưởng, ai cũng có thể tham gia."
Âm thanh xung quanh trầm trồ khen ngợi, cả trai lẫn gái đều vui vẻ ngóng trông, ở quán bar chính là như vậy, uống xong vài ly rượu lại có thêm dũng khí.
"Được, vòng thi thứ nhất, chính là Hôn môi đại tái. Cặp đôi nào hôn nhau thời gian càng dài, thì chính là người chiến thắng, đêm nay cũng được miễn phí ăn uống."
Không nhận thức, không quen biết, chỉ là những người qua đường không hơn kém. Lúc này không kiêng kỵ mà ôm nhau, sau khi DJ nói bắt đầu, thì điên cuồng hôn môi.
Thẩm Hạm đột nhiên tới gần Triệu Lương Tuấn, câu lấy cổ hắn, hơi thở càng lúc càng gần, hai người trông rất ái muội, trong mắt lại không có chút mê loạn, chỉ là vô cùng nghiêm túc nhìn hắn: "Triệu Lương Tuấn, trò chơi này tôi không muốn thua, cực cho anh rồi."
Nhìn vào mắt Thẩm Hạm, Triệu Lương Tuấn cảm thấy cô không phải là một người phóng đãng, càng giống với nữ vương thanh cao, quả quyết cũng dũng cảm. Vì thế, hắn mặc kệ suy nghĩ của chính mình.
Môi đỏ áp lại, một giây sao Thẩm Hạm liền mất đi quyền chủ đào. Môi lưỡi, đều bị Triệu Lương Tuấn áp đảo, khóe miệng rơi xuống nước bọt liền bị hắn liếm lại. Triệu Lương Tuấn đặt tay ở eo cô, một tay khác đặt trên mông cô, bắt đầu biến thành sói.
Thẩm Hạm bị hắn làm tới đau, cô biết hắn chính là sắc lang, nhưng không nhịn được muốn thu phục hắn.
Hai người hôn nhau quá kịch liệt, Thẩm Hạm bị đè ép trên quần bar, phía sau là bàn pha chế lạnh lẽo, phía trước lại là nam nhân cơ thể nóng rực. Hắn hôn cô tàn nhẫn, cô cũng không vừa, đùi dài thon thả cố tình ma sát hạ thân hắn, cọ vào cái vật đang nhô cao kia.
"Bùm." một cái ghết bị hai người họ đẩy ngã, làm những người khác chú ý, tức khắc mọi người trong quán bar đều huýt sáo cổ vũ.
Nam DJ thấy tình hình như vậy, liền cầm lấy micro thông báo: "Các vị bằng hữu, nhìn thấy cảnh này có thể hiểu rõ, hai người họ chính là người chiến thắng chung cuộc."
Theo lý mà nói, bọn họ có thể dừng, nhưng lại đắm chìm trong thế giới của mình, Thẩm Hạm đầu lưỡi hoàn toàn tê cứng, toàn thân nhũn ra, trận đánh này, bọn họ ngang sức ngang tài.
Qua một hồi lâu, mới buông ra, mặt hai người lúc này đều đã động tình mà ửng đỏ. Triệu Lương Tuấn côn th*t đang trương cứng khó chịu, lại thấy Thẩm Hạm đắc ý, nhất thời phát hỏa kéo tay cô, đặt ở hạ thân hắn: "Em đốt lửa...Thì chính em phụ trách dập lửa."
Thẩm Hạm cười: "Được."
Triệu Lương Tuấn kéo cô: "Đi, giúp em phổ cập kiến thức."
Dứt lời, cường thế ôm cô lên lầu.
Trong tòa nhà này có một gian phòng của hắn, quá tốt để sử dụng. Thẩm Hạm quên mất chống cự, quên mất mong muốn ban đầu của mình, theo Triệu Lương Tuấn vào phòng, tất cả sau đó ném hết ra sau đầu.
Một đêm phong lưu như cũ, nhưng lại thay đổi cuộc đời của hai người. Cũng kéo theo người khác liên lụy một trận.
Vài ngày sau, Thẩm Hạm gọi cho tq,: "Chị sẽ cùng Chúc Cầm Thành giải trừ hôn ước."
Cái cái gì mà tin tức tốt, cái này phải là tin xấu mới đúng, Thẩm Hạm giải trừ hôn ước, vậy là cô phải dọn đi sao?
Chúc Cầm Thành cũng sắp hồi phục rồi, sau đó còn phải để hắn muốn cô. Cô chưa thể rời đi được.