Sắc Xuân Bên Nhau

Chương 30: Hết hy vọng




Không biết quyết định này có đúng hay không nữa, nhưng mà bây giờ cô chỉ có thể tự thân vận động mà thôi,con của cô thì cô sẽ tự nuôi lớn.
Tầm 7 giờ tối thì cũng đã nấu xong,Hân Nghi dọn cơm và đồ ăn lên bàn.Sau đó thì liền rửa tay cho sạch sẽ rồi đi lên phòng khách tìm Vân Ly …
" Vân Ly đi ăn cơm thôi, mình đã nấu xong rồi."
" Ừm."
Đồ ăn thơm nức mũi khiến cho Vân Ly không thể cưỡng lại được,Hân Nghi cũng ngồi xuống gắp thức ăn cho cô bạn thân của mình.
" Cậu ăn nhiều vào đi,mấy món này mình đã nêm nếm vừa ăn rồi."
" Ừm,ngon lắm …Tay nghề của cậu đã lên rồi đó."
" Ừm "
Hân Nghi cười cười,đúng là sau khi lấy chồng thì cô đã nấu ăn ngon hơn trước rồi,cô đã làm vợ thành công …
" Mình nhờ mẹ mình chỉ đó,dù sao thì mình cũng thích nấu cơm cho Chí Minh ăn."
" Ừm,Chí Đình may mắn thật đấy …".
" Vân Ly! Hay là cậu nói cho Dương Khắc biết đi,dù sao anh ta cũng là cha của đứa bé."
" Thôi đi, không cần đâu. Giờ này chắc cũng đã tìm được một cô bạn gái mới rồi, mình chỉ là 1 người vô tình lướt qua cuộc đời của anh ta mà thôi." …
" Mình sẽ làm mẹ đơn thân."
" Nuôi một đứa trẻ không có dễ dàng đâu Vân Ly,cậu nghe mình nói đi."’
“” Mình đủ khả năng nuôi con mà,cậu cứ yên tâm đi. Không có đàn ông thì mình cũng sống được mà.".
" Khi nào mình cần giúp đỡ thì mình sẽ nói với cậu …"
" Ừm,vậy cũng được."
" Thời gian tới hay là cậu đừng đến quán cà phê nữa,ở đó có nhân viên và quản lý rồi. Đến cuối tháng hãy ra coi doanh thu quán."
" Được …"
" Thời gian sắp tới mình sẽ đến thăm cậu thường xuyên hơn, mình sẽ làm đầu bếp cho cậu."
" Ừm,vậy mình cảm ơn cậu trước …"..
Ăn tối xong thì Hân Nghi đưa cho Vân Ly một dĩa trái cây lớn rồi bảo cô ra phòng khách ngồi ăn.Còn Hân Nghi cũng thì ở trong bếp rửa chén và dọn dẹp.
Hân Nghi thấy bạn mình bầu bí như thế này chỉ ở 1 mình khiến cho cô vô cùng lo lắng,dù sao thì bây giờ cô ấy đang ốm nghén với việc đi lại cũng có chút khó khăn.
Làm mẹ đơn thân không có dễ dàng gì hết nhưng sao Vân Ly lại nói nhẹ nhàng như thế chứ, giống như là không có chuyện gì xảy ra vậy.
Vân Ly không có người thân,cô ấy chỉ sống một mình mà thôi,làm cái gì cũng tự thân vận động hết.
Ngay cả cái quán cà phê đấy cũng là do Vân Ly tự đi ra ngoài bươn chải rồi kiếm từng đồng tiền,tính tình vô cùng mạnh mẽ, nhưng cho dù có mạnh mẽ như thế nào thì cũng cần có một bờ vai ở bên cạnh chứ …
Người đã khổ rồi mà bây giờ lại càng khổ hơn nữa,quá khứ của Vân Ly cũng không dễ dàng gì …Từ nhỏ đã không sống cùng người thân,cô ấy cũng không có tình thương từ ba mẹ,sống rất nội tâm lâu lâu thì trốn mình ở trong bóng tối mà khóc…
" Cám ơn cậu nha,đã đến đây nấu ăn rồi mà còn rửa chén giúp mình nữa … “” …
" Cậu đừng khách sáo mà …"’
" Hân Nghi cậu đi qua đây rồi,Chí Đình ở nhà thì sao …"
" Mình có nói với anh ấy rồi,với lại Chí Đình cũng có hẹn với đối tác. "
" Ừm “”
Nhìn thấy 2 người họ hạnh phúc khiến cho cô ngưỡng mộ quá đi, không biết khi nào thì mình mới được như vậy nữa,cô muốn có 1 gia đình hạnh phúc bộ điều này khó lắm hay sao …
Đúng là ai cũng có 1 số phận riêng mà, không ai giống ai cả. Nhưng mà cô vẫn cảm thấy ganh tị,bản thân ai mà không muốn có người thân ở bên cạnh chứ.
Sau này con của cô cũng sẽ như vậy? Nó chỉ có 1 mình cô mà thôi,có mẹ mà không có ba.
Hân Nghi ở lại đến 10 giờ thì cũng ra về,Vân Ly khoá cửa lại rồi đi vào phòng ngủ..
Vân Ly nằm xuống giường rồi mở tivi lên xem, bây giờ cô chưa thấy buồn ngủ …
" Haiz,…" Cô thở dài một cái rồi lại chuyển qua kênh khác.
" Đại thiếu gia nhà họ Dương chuẩn bị lấy vợ,cô dâu là tiểu thư Miêu gia …"’
Dương Khắc anh ta sắp lấy vợ rồi,xem như là cô hết hy vọng đi.Mà cái này cũng đúng thôi,anh ta nhà giàu thì phải lấy người xứng tầm với mình chứ.
Mở quán bar chỉ là 1 trong mô hình kinh doanh của Dương Khắc mà thôi,còn về phần tài sản của nhà họ Dương chủ yếu là kinh doanh bất động sản ở bên nước ngoài …
Vân Ly tắt Tivi,sau đó thì lại khóc. Nói gì đi nữa thì qua mấy lần gặp gỡ cô cũng có chút cảm tình với người đàn ông này, nhưng cuối cùng thì mọi thứ vẫn nên trở về với đúng quỹ đạo ở ban đầu mà thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.