Sát Thần Chí Tôn

Chương 50: Khắp nơi thái độ biến hóa 1




Kiều Bạch Thạch động dung, hắn biết rõ, địa vị của Đại Điện Chủ cao siêu, ánh mắt tinh tế, tầm mắt là phi thường cao. Hắn xem người xem sự tình, cơ bản đều không có sai.
Một người trẻ tuổi cho tới bây giờ chưa từng gặp qua, có thể làm cho Đại Điện Chủ đưa ra đánh giá cao như vậy, Kiều Bạch Thạch cũng có chút may mắn, mình làm ra lựa chọn chính xác.
- Ha ha, ánh mắt của Đại Điện Chủ ngươi, lão Nhạc ta luôn bội phục. Lần này, lão Nhạc ta cũng tò mò, Đại Điện Chủ ngươi có thể nhìn lầm hay không?
Nhạc Quần cười ha ha, dùng thân phận địa vị của hắn, cùng Tống Thiên Tinh nói vài câu vui đùa, cũng không tính thất lễ.
Đã có Đại Điện Chủ kết luận, cao tầng hội nghị cũng giải tán.
Sau khi kết thúc, Tống Thiên Tinh một mình gọi Kiều Bạch Thạch vào mật thất, vỗ vỗ bả vai Kiều Bạch Thạch nói:
- Bạch Thạch, chuyện này, ngươi xử lý rất có phách lực, để ta rất vui mừng.
Bọn hắn tầm đó, tuy là quan hệ Đại Điện Chủ cùng Tam Điện Chủ, nhưng Tống Thiên Tinh bất kể là tư lịch, hay là địa vị, đều viễn siêu Kiều Bạch Thạch.
Thậm chí có thể nói, đối với Kiều Bạch Thạch, Tống Thiên Tinh ý định cho là người nối nghiệp đến bồi dưỡng.
Kiều Bạch Thạch thụ sủng nhược kinh, vội vàng khiêm tốn vài câu.
Advertisement
- Bạch Thạch, Giang Trần này, ngươi nhất định không thể lãnh đạm. Ngươi có tổng kết qua, ở trên người Giang Trần này, đã xảy ra bao nhiêu sự tình không thể tưởng tượng nổi hay không?
- Thuộc hạ ngu dốt, xin Đại Điện Chủ chỉ điểm.
Kiều Bạch Thạch kính cẩn hỏi.
- Thứ nhất, kẻ này ở Tế Thiên Đại Điển bị trượng trách, vì sao trượng trách mà không chết?
- Thứ hai, quốc quân trượng trách kẻ này, vì sao trên người kẻ này lại có Kim Bài do quốc quân khâm ban?
Advertisement
- Thứ ba, kẻ này chỉ là một chư hầu chi tử, từ chỗ nào được đến Thượng Cổ đan phương Thần Tú Tạo Hóa Đan?
- Thứ tư, dùng thực lực võ đạo ngay cả ba hạng trụ cột khảo hạch cũng thông qua không được, vì sao có thể ở Long Đằng Hầu phủ, một chiêu đánh bại Yến Nhất Minh, nhẹ nhõm trêu đùa hí lộng Bạch Chiến Vân?
- Thứ năm, vì sao vương thất hai đời công chúa, cùng kẻ này quan hệ mật thiết như thế?
- Thứ sáu, ở trước mặt Long Đằng Hầu, kẻ này không chút sợ hãi, lên án một đám quyền quý, biểu hiện hoàn toàn không hợp khí độ của một thiếu niên nên có, lực lượng của hắn từ đâu?
Tống Thiên Tinh mỗi nói một việc, biểu lộ của Kiều Bạch Thạch càng ngưng trọng một phần. Những vấn đề này, hắn hoặc nhiều hoặc ít cũng cân nhắc qua.
Chỉ là, hắn cân nhắc, lại không có thấu triệt như Đại Điện Chủ.
Trong lúc đó, Kiều Bạch Thạch ẩn ẩn từ Tống Thiên Tinh ám chỉ, lại liên tưởng đến cái gì. Thất thanh nói:
- Chẳng lẽ nói, chỗ dựa của Giang gia phụ tử này, là đương triều quốc quân. Mà trước kia phụ tử bọn hắn chán nản điệu thấp, hoàn toàn là giả ra để mê hoặc đối thủ? Phụ tử bọn hắn, rất có thể là quân cờ mà quốc quân bệ hạ an bài tốt? Là quân cờ quấy đại cục?
Tống Thiên Tinh thản nhiên nói:
- Trừ cái này, ngươi cảm thấy còn có khả năng gì, có thể giải thích trước kia phát sinh hết thảy?
Khỏi cần phải nói, bị trượng trách mà không chết, chỉ cần một điểm này, nếu như không có quốc quân bệ hạ âm thầm thụ ý, dùng thực lực đám thủ hạ của quốc quân, ngay cả một thiếu niên cũng đánh không chết sao?
- Khó trách, khó trách.
Kiều Bạch Thạch chợt nhớ tới sự tình ngày đó mua sắm Long Cốt Chí Dương Thảo, Giang Trần kia không phải nói hắn làm một lựa chọn chính xác sao?
Lúc ấy Giang Trần không phải nói cho hắn biết, Long Cốt Chí Dương Thảo kia là mua sắm cho vương thất?
Ngày nay trên yến tiệc của Long Đằng Hầu, Kiều Bạch Thạch rõ ràng từ trên người Chỉ Nhược công chúa, cảm nhận được Linh khí quen thuộc của Long Cốt Chí Dương Thảo.
Nói như vậy, Long Cốt Chí Dương Thảo kia, thật đúng là vương thất mua sắm. Giang Trần ở trên vấn đề này, cũng không có nói khoác.
Nghĩ tới đây, Kiều Bạch Thạch lại càng đồng ý Đại Điện Chủ phán đoán.
Cũng khó trách Tống Thiên Tinh sẽ phán đoán như thế, kì thực theo từng góc độ đến xem, nếu như Giang gia phụ tử không sớm cùng vương thất đạt thành ăn ý, đây hết thảy căn bản không cách nào giải thích.
Mà lấy thân phận của Câu Ngọc công chúa, như thế nào lại vì một thiếu niên biểu hiện võ đạo, vui lòng khen ngợi như vậy?
Cái kia rõ ràng là mượn Giang Trần biểu hiện, triệt tiêu Long Cư Tuyết Tiên Thiên Thanh Loan thể mang đến trùng kích.
- Bạch Thạch, nếu như Giang gia phụ tử là quân cờ do vương thất sớm bố trí xuống, cái kia nói rõ cái gì? Nói rõ vương thất sớm đã bắt đầu bố cục.
- Long Đằng Hầu dã tâm bừng bừng, nhưng quá rêu rao.
- Một cái từ lâu bố cục, một cái dã tâm không che dấu. Hai cổ thế lực này nếu thật phát sinh va chạm, nói thật, ta đối với Long Đằng Hầu là nhìn không tốt. Trừ khi…
Tống Thiên Tinh nói đến chỗ này, lại dừng lại. Hiển nhiên, cái khả năng "trừ khi" này, làm cho hắn cũng có một loại cảm giác kiêng kị.
Nếu loại khả năng kia phát sinh, chỉ sợ ở dưới cục diện này, Tống Thiên Tinh hắn ứng đối, cũng sẽ sứt đầu mẻ trán.
- Trừ khi cái gì?
Kiều Bạch Thạch nhịn không được hỏi.
- Trừ khi Ẩn Thế Tông Môn kia, tự mình ra mặt, can thiệp tranh đoạt vương quyền một quốc gia. Bất quá dùng thân phận tông môn cự đầu, tham dự Vương Quốc thế tục tranh vương quyền, không khỏi quá mất giá trị con người. Hơn nữa, Đông Phương nhất tộc khống chế Vương Quốc mấy ngàn năm, cũng có rất nhiều át chủ bài, cùng với nội tình không muốn người biết. Chỉ là một chư hầu, ngoại trừ Long Cư Tuyết có khả năng lật ra chút sóng gió, ta thật sự nghĩ không ra Long Đằng Hầu còn có ưu thế gì?
- Cho nên, bất kể là từ góc độ lợi ích, hay là góc độ chính trị, ngươi lựa chọn hôm nay, đều là vô cùng sáng suốt!
Tống Thiên Tinh lần nữa tán dương Kiều Bạch Thạch.
...
Trong vương cung nội viện, đồng dạng là vượt qua một đêm không ngủ.
Câu Ngọc công chúa mang về tin tức, đồng dạng để cho Đông Phương Lộc lâm vào trầm tư.
- Vương huynh, Long Đằng Hầu dã tâm, đã có chút không che dấu.
Câu Ngọc công chúa là người duy nhất dám cùng Đông Phương Lộc đối thoại như vậy.
- Vị trí chư hầu Đệ nhất thiên hạ ngồi lâu rồi, khó tránh khỏi có chút chán ghét. Muốn càng tiến một bước, đó cũng là nhân chi thường tình.
Ngữ khí của Đông Phương Lộc nghe giống như bình thản, lại lộ ra một cỗ sát khí để cho người hô hấp tăng nhanh.
- Cũng may hôm nay hắn bức bách là Giang Phong, đổi thành chư hầu khác, chỉ sợ tại chỗ sẽ đi vào khuôn khổ.
Câu Ngọc công chúa nhớ tới tình hình lúc đó, đối với Long Đằng Hầu biểu hiện, cũng cực kỳ bất mãn. Đang ở trước mặt đại biểu vương thất, công khai đoạt địa bàn của một chư hầu. Cái này thoạt nhìn là chư hầu ở giữa tranh đấu, kì thực còn không phải đánh mặt vương thất sao?
Đông Phương Lộc khẽ thở dài:
- Thế sự vô thường, đặt ở vài ngày trước, ai từng nghĩ tới, Giang gia phụ tử này, vậy mà sẽ là phúc tướng của trẫm?
Nghĩ đến thế cục vương đô bây giờ, Đông Phương Lộc có chút dở khóc dở cười:
- Có lẽ, hiện tại rất nhiều thế lực đều sẽ cho rằng, Giang gia phụ tử là người Đông Phương nhất tộc ta, là quân cờ mà trẫm sớm an bài a?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.