Ngày đầu tiên của kỳ kinh nguyệt là khó chịu nhất, đến ngày thứ hai, Cố Nam Ngạn cuối cùng cũng cảm thấy thoải mái hơn.
Phòng của chúng ta > được coi là chương trình tạp kỹ thường trú đầu tiên mà anh tham gia kể từ khi ra mắt.
Cố Nam Ngạn không giỏi ngụy trang trước ống kính chương trình thực tế và anh cũng không muốn tiếp tục hình tượng bình hoa ngu ngốc của Cao Phỉ.
Về cơ bản, việc anh có thể giúp Cao Phỉ là hoàn thành hai nhiệm vụ, một là tận lực giúp cô ấy tẩy trắng sau chương trình tạp kỹ lần trước, hai là giúp cô ấy thoái khỏi tình trạng bị cắt cảnh ác độc của tổ chương trình.
Ngày hôm sau, Cố Nam Ngạn nhận nhiệm vụ làm tài xế taxi.
Thật ta Cao Phỉ có bằng lái xe, nhưng như mọi người biết, cô ấy thi lý thuyết hai lần, thi thực hành ba lần, lúc trước còn bị antifan đem ra cười nhạo một trận.
Khi Cố Nam Ngạn nhìn thấy tờ giấy ghi "tài xế taxi" trên tay, vẻ mặt anh rất bình tĩnh.
Đang có người muốn hỏi anh có muốn thay đổi nhiệm vụ không, Cố Nam Ngạn mở miệng trước: "Không cần."
"Tôi có thể lái."
Thấy "Cao Phỉ" kiên trì nói chính mình có thể lái xe, người khác rất khó để thuyết phục được cô, cuối cùng trước khi xuất phát, Thạch Tử An đột nhiên ngăn "Cao Phỉ" lại.
Cố Nam Ngạn nhíu mày nhìn thiếu niên trước mặt: "Làm sao vậy?"
Thạch Tử An từ phía sau lấy ra một lá bùa bình an màu đỏ, nhét vào tay anh với vẻ mặt vừa chân thành vừa lo lắng: "Chị Cao Phỉ, đây là thứ mà mẹ em xin ở chùa cho em trước đây.
Hôm nay em đem nó cho chị mượn, nhất định phải chú ý an toàn”.
Cố Nam Ngạn nhìn lá bùa bình an trong tay mình.
Lúc này, Đàm Hân cũng đi tới.
Cô lấy chuỗi ngọc châu trên tay mình ra đeo vào cổ tay mảnh khảnh của "Cao Phỉ", nắm chặt tay "Cao Phỉ": "Phỉ Phỉ, cái này phù hộ bình an, thuận buồm xuôi gió."
Cố Nam Ngạn cắn răng, dùng chút sức lực rút tay mình ra khỏi tay Đàm Hân.
Sau đó, ngay cả Triệu Vũ, một người mẫu, anh chưa từng nói chuyện qua, lần này cũng đến và nói: "Chân trái chân ga, chân phải phanh xe lại.
Trong trường hợp khẩn cấp, nhất định phải đạp phanh xe lại.
Đừng buông tay lái mà lấy tay che mắt, nhất định phải nhớ kỹ.
"
Cố Nam Ngạn: "..."
Anh ngoài mặt thì cười nhưng trong lòng không cười mà cảm ơn ý tốt của mọi người, đồng thời nhận chìa khóa xe từ ê-kíp chương trình.
Anh dựa theo nguyên tắc muốn tạo hình tượng tốt cho Cao Phỉ, anh trước có thể đưa những người này đi làm trước, để bọn họ không cần chen chúc trên xe buýt, vì vậy anh hỏi: "Đi nhờ xe không? Tôi chở mọi người đến nơi làm việc."
Sau đó tất cả mọi người không hẹn mà cùng, một bên mỉm cười, một bên đồng loạt lắc đầu.
Hình ảnh mọi người đồng loạt lắc đầu làm người xem phát sóng trực tiếp bị chọc cười.
[Phốc ha ha ha ha haha bộ dáng ghét bỏ này là sao]
[Bộ dáng giống bạn bè tôi lần đầu tiên tôi có bằng lái và mời họ lên xe]
[Hình ảnh này trông giống tình cảnh biệt ly vậy]
[Cao Phỉ thi thực hành ba lần mới đậu, ai dám ngồi trên xe cô ấy]
[Người ta thi ba lần mới qua.
Bộ trong quy định, người thi thực hành ba lần mới qua thì không được phép lái xe à...]
[Tôi sẽ tức giận khi nhìn thấy kiểu tài xế nữ này trên con đường]
....
Thấy không ai muốn đi, Cố Nam Ngạn không miễn cưỡng mọi người đi chung xe nữa, anh lấy chìa khóa nhìn người bạn đồng hành với mình hôm nay — một chiếc Volkswagen.
Có một vài camera mini trong xe.
Cố Nam Ngạn ngồi vào ghế lái, điều chỉnh kính chiếu hậu, thuận lợi lái xe ra khỏi ga-ra, một đường lái thẳng đến bên đường.
Nhìn động tác thành thạo Cao Phỉ, nhàn nhã bình tĩnh, những người chờ xem chuyện cười nhíu mày:
[Sao tôi cảm thấy tư thế lái này không tệ lắm? ]
[Cái gì chắc là kiến thức lý thuyết, Cao Phỉ thi lý thuyết hai lần, kỹ thuật chắc ổn mà? ]
[Thi hơn hai lần mới qua, tôi thi một lần đã qua còn chưa nói gì]
[Chắc chắn chạy trên đường thì xong đời.
]
Ngay sau đó, Cố Nam Ngạn, người làm tài xế taxi trong một ngày, đã nhận được đơn hàng đầu tiên.
Hành khách là một nam thanh niên, mang kính gọng đen, vác theo hai ba lô, trông như một sinh viên đại học.
Thanh niên mở cửa ghế phụ, trước khi lên xe, nhìn thoáng qua người ngồi trên ghế lái, sau đó đột nhiên dừng lại.
Nam sinh viên cẩn thận quan sát người ngồi ở ghế lái, do dự nói: "Cái kia......!Chị là Cao Phỉ?"
Cố Nam Ngạn cảm thấy hẵn Cao Phỉ sẽ rất vui khi được người qua đường nhận ra, gật đầu: "Ừ."
“Thực sự là chị!” Nam sinh viên lập tức kích động, lúc cậu ta và “Cao Phỉ” quay đầu lại đối mặt nhau, cậu ta còn kinh ngạc mở to miệng, chậm rãi nói: “Trời ạ, người thật so với ảnh chụp còn đẹp hơn.
"
Sau đó cậu ta nhìn thấy trong xe có vài cái camera mini, lại bắt đầu hưng phấn: "Mọi người đang ghi hình chương trình? Làm nhiệm vụ? Em hôm nay quá may mắn."
Cố Nam Ngạn: “Đúng vậy” Anh không muốn chậm trễ thêm nữa, hỏi nam sinh viên vẫn còn đang kích động, hỏi “Lên xe đi, đi đâu?
Là ừm, đi đâu
Cậu ta là muốn bắt xe.
Ngay khi những lời này nói ra, nam sinh viên đang hưng phấn dường như bắt đầu tỉnh táo lại.
Cậu ta rướn cổ nhìn quanh xe, không thấy ai khác trong xe cả.
Nam sinh viên cẩn thận hỏi: "Là chị lái xe đưa em tới nơi sao?"
Cố Nam Ngạn: "Ừ.
Đi đâu?"
Sau đó, nam sinh viên đang ngồi trong xe, vội mở cửa xe chạy đi.
Cậu ta đứng ngoài xe, nhìn người ngồi trên ghế lái với biệt danh "Sát thủ trạch nam", cười gượng nói: "Thật, thật ngại quá."
"Tôi không đi xe nữa, tốt hơn là tôi nên tự đi bộ một mình, hẹn gặp lại! Bái bai!"
Nam sinh viên đóng cửa xe, vác ba lô chạy nhanh như thỏ.
Hiệu ứng hài kịch trực tiếp bắt đầu.
Cố Nam Ngạn đối với bóng dáng bỏ chạy của nam sinh viên ngây ngẩn cả người.
Người xem phản ứng lại, bóng dáng chạy trốn của nam sinh viên, làn đạn một mảnh: [Hahahahahahahahaha]
[Người qua đường cũng không dám đi xe của Cao Phỉ, wtmxs]
[Bóng dáng này quá buồn cười]
[Điều này cho thấy mọi người đều trân trọng tính mạng của mình, 23333333]
[Nhiệm vụ hôm nay chắc chắn sẽ không hoàn thành, nhờ người khác giúp đỡ đi]
Cuối cùng anh cũng hiểu tại sao lại như vậy, Cố Nam Ngạn hít một hơi thật sâu.
Từ những khách mời trong chương trình đến những người qua đường, họ đều không dám bắt xe của Cao Phỉ.
Chuyện Cao Phỉ thi lý thuyết hai lần và thi thực hành ba lần rốt cuộc nổi tiếng đến mức nào.
Anh chạy lang thang trên đường một lúc, cuối cùng đợi được vị khách thứ hai, hơn nữa còn dẫn theo một đứa trẻ.
Vị khách lần này không biết Cao Phỉ, chỉ nghĩ nữ tài xế này lớn lên rất xinh đẹp, Cố Nam Ngạn nhìn vị khách này một tay ôm đứa trẻ, một tay lén dùng điện thoại chụp lén anh.
Nghĩ đến nam sinh viên vừa bỏ chạy kia, một vài đoạn đường Cố Nam Ngạn muốn tăng tốc, muốn vượt qua, muốn cho mọi người thấy anh lái xe so với người khác vừa nhanh vừa an toàn.
Chỉ là khi nhìn qua gương chiếu hậu thấy đứa bé đang ngủ, anh nhịn xuống xúc động.
Cố Nam Ngạn lái xe rất ổn định.
Anh lôi kéo thêm được một vài vị khách, một đường thuận lợi.
Sau khi hành khách đầu tiên chạy trốn, phòng phát sóng trực tiếp vốn muốn xem những vị khách tiếp theo chạy trốn, sát thủ lái xe Cao Phỉ một đường lái xuống hồ, nhưng ngoài ý muốn, không ngờ kỹ thuật lái xe của Cao Phỉ tốt hơn mọi người nghĩ
Mọi thứ đều ổn định, ở mức trung bình.
Xem ra còn ngầm luyện tập, nếu không thì làm sao dám lái taxi trong chương trình.
Chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ là được.
Loại nhiệm vụ này xem ra không có gì đáng xem, trong phòng phát sóng trực tiếp cũng không có bao nhiêu người xem, ngoại trừ một vài fans Phi cơ nhỏ gọi tới, những người còn lại căn bản là thông qua màn hình liếm nhan sắc mỹ nhân.
Giờ tan sở đang đến gần, Cố Nam Ngạn đã giải quyết xong các đơn hàng, sắp hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ cuối cùng của ngày hôm nay.
Anh tiếp tục lang thang trên đường, đợi đơn hàng cuối cùng, làm xong thì kết thúc công việc, chợt thấy bên đường có người không ngừng vẫy tay.
Đơn hàng cuối cùng cũng đến, Cố Nam Ngạn dừng xe, còn chưa kịp hỏi đi đâu thì cửa ghế phụ đã được mở ra.
"Bác tài! Cứu mạng, bác tài!"
Cố Nam Ngạn lập tức quay đầu.
Người đàn ông khoảng bốn mươi tuổi, đứng ngoài cửa mở cửa xe, vẻ mặt đầy lo lắng, nhìn thấy một cô gái trẻ ngồi trên ghế lái, lại sửa miệng: "Cô gái, vợ tôi sắp sinh.
Tôi đã gọi vài chiếc xe rồi nhưng bọn họ đều không ngừng lại.
"
"Cầu xin cô, chở chúng tôi một đoạn đi, vợ tôi đau chịu không nổi, đột nhiên nước ối vỡ ra, thật sự là sắp sinh rồi!"
Cố Nam Ngạn lập tức nhìn về phía sau, một thai phụ với cái bụng lớn đang nằm trên mặt đất, váy của cô ấy thấm ướt, vẻ mặt đau đớn khó chịu.
Cố Nam Ngạn hoảng sợ, chạy nhanh xuống đỡ thai phụ lên xe: "Đi!"
Bên cạnh đó, những fans đang theo dõi phát sóng trực tiếp đều hoảng sợ, mọi người đang thưởng thức mỹ nhân trong yên bình, hiện tại lại bị tình huống bất thình lình này dọa sợ:
[Ngạo tạo! ]
[Chuyện gì đang xảy ra vậy! ]
[Đây là thật sao? Không phải người chương trình sắp xếp? ]
[Ai lại tìm thai phụ đóng giả? Nước ối cũng vỡ ra rồi]
[Mau cứu người!]
Đáng tiếc là dù có lo lắng đến đâu thì mọi người cũng chỉ có thể lo lắng qua màn hình, Cố Nam Ngạn cùng chồng cô ấy đỡ cô ấy lên xe, sau đó lập tức quay lại ghế lái, nhanh chóng thắt dây an toàn.
Ở băng ghế sau, sản phụ vì cơn co thắt mà đau đớn rên rỉ, chồng nắm chặt tay sản phụ, nói chuyện mang theo vẻ nức nở: “Cô gái, đi bệnh viện, mai đi bệnh viện”.
Cố Nam Ngạn đáp “ Được”, trực tiếp lái xe.
Bệnh viện gần nhất ở đây gần 10 km, thời gian lại đang lúc tan tầm, đường đi rất dễ bị kẹt xe.
Băng ghế sau, người đàn ông thúc giục:” Cô gái, lái nhanh hơn một chút, vợ tôi sắp chịu không nổi rồi, phiền cô lái nhanh hơn một chút”
Cố Nam Ngạn nắm chặt tay lái, hít sâu một hơi, cuối cùng giẫm chân ga lao đi.
Xe tải như tên rời cung xông ra ngoài.
Người ngồi ghế lái biểu tình bình tĩnh không chút hoảng sợ nào, chỉ thuần thục đánh tay lái, tốc độ ngày càng nhanh, âm thanh giẫm chân ga như tiếng gầm rống, trên đường từng chiếc từng chiếc vượt qua.
Chạy nhanh như ổn định, như một tay đua chuyên nghiệp.
Cô ấy thậm chí một bên lái xe, một bên dùng tai nghe Bluetooth gọi gấp cho bệnh viện.
Ngoại trừ tiếng rên rỉ đau đớn của thai phụ cùng sự nôn nóng của người đàn ông, cơ hồ mọi người, đều nhìn về cô gái ngồi trên ghế lái vẻ mặt bình tĩnh mà kinh ngạc.
Thậm chí làn đạn cũng quên phát
Chỉ trong vài phút, nhịp tim của mọi người gần như ngừng đập trong sự căng thẳng đến nghẹt thở này.
Cuối cùng, giữa âm thanh chói tai của bánh xe cọ xát với mặt đất, chiếc taxi đã thực hiện một pha quay xe tuyệt đẹp, an toàn mà vững vàng dừng trước cửa bệnh viện.
Đã sớm có nhân viên y tế đã chờ sẵn, sản phụ nhanh chóng được nâng lên cáng và đẩy vào, chồng cô ấy cũng theo sát đi vào.
Mọi thứ thật không thể tin được, vừa rồi còn lo lắng đến mức nghẹt thở, trong xe đầy những tiếng rên rỉ đau đớn của thai phụ, hiện tại chỉ còn cô đơn một mình.
Cố Nam Ngạn nhìn theo bóng thai phụ được đẩy nhanh vào bên trong, ngồi trên ghế lái nhẹ nhàng thở ra, sau đó bắt đầu gọi cho cảnh sát giao thông.
Bởi vừa rồi anh đã chạy quá tốc độ qui định và vượt qua mấy cái đèn đỏ.
Khi người trong màn hình bình tĩnh trình bày rõ sự việc vừa phát sinh với cảnh sát giao thông, cơ hồ mọi người mới lấy lại tinh thân.
Sau khi kịp phản ứng, làn đạn trực tiếp bùng nổ.
[Ngọa tào!!!]
[Tôi điên rồi, tôi điên rồi, nhịp tim vẫn còn nhanh như vậy, không hề chậm lại chút nào! ]
[Vừa rồi là Cao Phỉ! Mẹ nó vừa rồi là Cao Phỉ! ]
[Soái quá, cái tư thế đua xe vừa rồi, ngoại tào, thật sự điên rồi]
[Cái đó cũng quá chuyên nghiệp rồi? Rõ ràng là rất chuyên nghiệp.]
[Thai phụ nhất định phải bình an, không có chuyện gì đó! ]
[Loại tình huống thế này sao có thể bình tĩnh như vậy, một đường chở người ta đến bệnh viện còn không quên gọi cho cảnh sát giao thông, tâm lý tâm lí cũng quá đáng sợ đi]
[Mỹ nữ quá soái, thiện lương, tốt bụng]
[Ai đã cười nhạo người ta thi thực hành ba lần mới đậu! Ai đã cười nhạo người ta không biết lái xe! ]
[Tôi hi vọng thai phụ mẹ tròn con vuông! ]
...
Bởi vì điều này thực sự quá sức tưởng tượng, làm chấn động mọi người, cùng lúc đó, "Cao Phỉ đua xe cứu sản phụ" đã trực tiếp lên no.1 hotsearch.
Trên hotsearch, đầu tiên Cao Phỉ tình cờ gặp chồng của một thai phụ cầu cứu, sau đó một đường đưa thai phụ đến bệnh viện trên phòng phát sóng trực tiếp.
Mức độ ly kỳ này, không biết, còn tưởng cảnh phim trong phim điện ảnh.
Và nhân vật chính của bộ phim, người phụ nữ ngồi trên ghế lái, bộ dáng cứu người được người xem cảm động, bộ dáng đua xe điên cuồng như phát điên.
Hotsearch lập tức bùng nổ, mọi người đều biết Cao Phỉ, nhưng mọi người chưa từng thấy một Cao Phỉ như vậy bao giờ.
[Đây là Cao Phỉ! Ngọa tào, không nhìn lầm chứ?]
[Mẹ nó, không biết lái xe sao? Đây là Haruna xe thần! ]
[Quá soái]
[Tuyệt nhất là khi đang chạy xe không quên gọi trước cho bệnh viện, đưa người đến rồi cũng không gọi điện cho cảnh sát giao thông.
Trạng thái tâm lý quá tốt]
[Đây là Cao Phỉ, tên chương trình là Phòng của chúng ta >, và cô ấy ở trong đó siêu mê hoặc]
[Khúc cuối là quay đuôi xe, như thế nào làm được vậy? Mẹ nó]
[Bị mỹ nữ chuyển hóa thành fans]
[Tư thế lái xe đó, soái ca tôi muốn gả]
[Tổ chương trình là sao có thể để thai phụ đóng giả! Có thai phụ nào đem sinh mạng của mình và con của mình coi như trò đùa! ]
[Trong đời tôi chưa bao giờ nghĩ sẽ có một ngày nào đó bị bộ dáng đẹp trai của Cao Phỉ mê hoặc muốn trở thành fans cô ấy.]
Cùng lúc đó, một nhóm người đi ngang qua cầm một tấm biển quảng cáo nhỏ:
[Hoan nghiêng mọi người thma gia hậu viện hội phi cơ]
[Khuôn mặt tự nhiên, ngực cup 34D, kỹ năng diễn xuất kém biết tự mình hiểu lấy, trước đây chuyên bị bôi đen nhưng hiện tại đã biết sửa chữa.
Điều quan trọng là tình yêu cô ấy dành cho Cố Nam Ngạn hoàn toàn không có khả năng xảy ra, cho nên không sợ bị sập phòng.]
[Hiện tại lại thêm một chút, người siêu đẹp, tố chất tâm lý siêu mạnh, lỹ thuật lái xe điêu luyện, quan trọng là rất tốt bụng]
Mọi người: "..."
Mặc dù cái tên fans này hơi kì nhưng vẻ đẹp hôm nay của mỹ nhân cùng với những khẩu hiệu khiến mọi người thực sự muốn trở thành fan.
Chẳng mấy chốc, bộ phận fans phi cơ đăng tăng lển rất nhiều trở thành fans phi cơ mới.
Cao Phỉ làm xong khóa học mà Cố Nam Ngạn chuẩn bị cho cô, và như thường lệ, cô muốn xem Cố Nam Ngạn trong chương trình như thế nào.
Ngay khi mở phần mềm video, cô lập tức hoảng sợ sức nóng chưa từng có này.
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Tại sao hôm nay nhiều người xem chương trình và nhiều người phát làn đạn thế?
Ngày hôm qua Cao Phỉ đã đăng kí một tài khoản phụ trà trộn vào “ fanclub Phi cơ”, hiện giờ Weibo đều là tin nhắn nhắc nhở, liên tục hiển thị người mới tham gia.
Cao Phỉ lại phải vào Weibo, tẳt tin nhắn nhắc nhở trước, đối với những người trong fanclub đồng loạt bình luận [Phỉ Phỉ quá soái! ] [Tôi yêu Phỉ Phỉ! ], nuốt nước miếng.
Cô click vào hotsearch và thấy tên mình có chữ "bạo" bên cạnh.
Không có Thang Thục Tiệp mua thủy quân mua hotsearch, “bạo” lần này là hàng thật giá thật.
Tay của Cao Phỉ hơi hơi run.
...
Đêm hôm đó, Cố Nam Ngạn phối hợp với cảnh sát giao thông hoàn thành điều tra và từ chỗ cảnh sát giao thông đi ra.
Sản phụ buổi chiều đã bình an sinh nở, người chồng vội vàng đến chỗ cảnh sát giao thông giải thích sự tình, không biết cô gái buổi chiều là minh tinh, khi nhìn thấy Cố Nam Ngạn, anh ta bùm một tiếng trực tiếp quỳ xuống.
Cố Nam Ngạn đỡ người đàn ông dậy, nói "Xin chúc mừng".
Toàn bộ video trên xe hôm nay, cộng thêm sự hợp tác điều tra của anh chồng, việc chạy quá tốc độ và vượt đèn đỏ chiều nay được miễn trừ.
Minsheng News đã đến gặp và phỏng vấn cặp vợ chồng này: Đứa trẻ đã được sinh ra.
Tin đồn đội ngũ chương trình tìm thai phụ đóng giả là giả.
Đạo diễn chương trình đã đợi sẵn bên ngoài đồn cảnh sát giao thông, chiều nay độ nóng của chương trình trực tiếp vượt ra khỏi vòng, nổi đến mức trước đây chưa từng có, hơn nữa mọi người tích cực tìm kiếm khách mời nào cứu giúp sản phụ, đạo diễn nhìn thấy "Cao Phỉ" khuôn mặt tràn ngập niềm vui.
“Cao Phỉ mau, mau lên xe đi.”.
Đạo diễn mở cửa xe ra, muốn lập tức trở về tiếp tục quay chương trình.
Cố Nam Ngạn gật đầu, ngồi vào xe bảo mẫu phía sau.
Trở lại căn hộ thuê chung, mọi người đều biết chuyện xảy ra hôm nay, Thạch Tử An thậm chí xông lên: "Chị Cao Phỉ, em không muốn gọi chị là chị nữa, em muốn nhận chị là anh trai!"
Làn đạn: [hahahahaha]
“Uuuuu thật tuyệt.” Đàm Hân thậm chí xông mạnh tới cho “Cao Phỉ” một cái ôm.
Cố Nam Ngạn bất động thanh sắc đem người phụ nữ này kéo xuống.
Nghiêm Chuẩn cười cười: "Cao Phỉ, cô thật lợi hại."
Cố Nam Ngạn gật đầu: "Cảm ơn."
Ứng phó với mấy người ở chung xong, Cố Nam Ngạn cuối cùng cũng có thời gian rảnh rỗi của riêng mình.
Đã hơn mười hai giờ tối.
Cố Nam Ngạn dùng mũ che ống kính máy ảnh, sau đó vào toilet, mở điện thoại.
Giống nhau, đều là tin nhắn của Cao Phỉ.
Đầu tiên là nói về video tâm đắc và trải nghiệm của cô ấy hôm nay, sau đó gửi cho anh video biễu diễn hôm nay.
Sau đó, có một loạt các biểu tượng cảm xúc khóc lóc lăn lộn bán manh.
[Cố đại ca, anh thật lợi hại]
Cố Nam Ngạn vốn muốn trả lời tin nhắn, nhưng sau khi nghĩ lại, anh dứt khoát gọi video.
Cửa sổ toilet mở, ánh trăng bạc tràn vào.
Cao Phỉ nhanh chóng bắt máy.
Câu đầu tiên nói: "Cố địa ca, anh thật lợi hại, thật lợi hại"
Cố Nam Ngạn đối với mặt chính mình trong màn hình: "Cảm ơn."
Cao Phỉ nhớ tới hôm qua Cố Nam Ngạn dì cả tới, lại dẩu miệng, hỏi: "Cố đại ca, bụng của anh còn đau không? Ngực anh...!còn đau không?"
Cố Nam Ngạn không được tự nhiên ho khan một tiếng, "Không đau nữa."
Cao Phỉ: "Cố đại ca, anh có biết hôm nay anh siêu siêu siêu đẹp trai, fanclub phi cơ tăng lên rất nhiều."
Cố Nam Ngạn nhướng mày: "Thật sao?"
Cao Phỉ gật đầu lia lịa: "Thật!"
"Xin chúc mừng, Cố đại ca, anh thật lợi hại."
Cố Nam Ngạn thấy tuy Cao Phỉ cười trên màn hình và nói nhiều lời khen ngợi, chúc mừng, nhưng có vẻ như cô ấy không vui như đã nói.
Cố Nam Ngạn: "Cô không vui khi fans của cô ngày càng nhiều sao?" Bây giờ những người này là fans của Cao Phỉ.
Cao Phỉ ngẩn người một lúc, sau đó mím môi: "Tôi có thể nói thật sao?"
Cố Nam Ngạn: "Nói đi"
Cao Phỉ: "Tất nhiên tôi rất vui vì fans của mình đã tăng lên, nhưng tôi biết những fans đó thích anh chứ không phải tôi."
"Tôi lái xe không tốt lắm.
Nếu tôi gặp phải chuyện như hôm nay, tôi e rằng không thể bình tĩnh được như anh."
"Tôi không giỏi như anh"
"Cho nên tôi có chút sợ hãi."
Cố Nam Ngạn: " Sợ hãi cái gì?"
Cao Phỉ rủ mắt: "Tôi sợ nếu một ngày nào đó chúng ta đổi trở lại, tôi sẽ trở thành Cao Phỉ thật sự, và tôi cũng không thể khiến nhiều fans thích giống như họ thích anh."
Nghe những lời này, Cố Nam Ngạn như nhìn thấy bản thân Cao Phỉ, lúc nói dáng vẻ vừa ủy khuất vừa lo lắng.
Rất đáng thương.
Không liên quan đến kỹ năng, anh thấy Cao Phỉ, làm gì cũng đáng yêu, hơn nữa sẽ rất được nhiều người thích.
Cố Nam Ngạn nhẹ giọng an ủi: "Không sao đâu.
Sẽ có người thích cô mà."
Cao Phỉ lờ mờ hiểu: "Thật sao?"
Cố Nam Ngạn: "Thật."
Ít nhất, có anh thích Cao Phỉ.
Anh lại cười: "Lần trước không phải thay tôi làm giám khảo chương trình, diễn xuất như thấy đó sao?"
Cao Phỉ: "..."
Cao Phỉ không phục.
Cố Nam Ngạn cảm thấy gò má của Cao Phỉ rất đáng yêu, tự động đem mặt cô ôm lại, nhìn một hồi rồi khẽ thở dài: "Cô có hoàn thành tốt nhiệm vụ tôi chuẩn bị cho cô không?”
Thực ra anh cho rằng mọi thứ đều là hư ảo, sự yêu thích của fans là viển vông, có thể một lúc nào đó nó sẽ biến mất, chỉ có tác phẩm mới có thể tồn tại mãi mãi.
Cao Phỉ lập tức gật đầu, giống như học trò cần được khen ngợi: "Tôi học siêu nghiêm túc.
Mà này, anh hôm nay còn chưa cho ý kiến về video của tôi."
Cố Nam Ngạn mỉm cười, giọng nói dịu dàng đến mức anh không nhận ra: "Ngoan."