Sau Khi Ngăn Cản Nam Chủ Mỹ Cường Thảm 404, Tôi Bị Theo Dõi

Chương 2: Hệ thống sửa văn




Năm 2025, với sự gia tăng của hiệu ứng nhà kính tăng lên, Trái Đất dần nóng lên, băng ở Nam Cực tan chảy theo diện rộng.
Một đoàn thám hiểm quốc tế do nước A dẫn đầu đến Nam Cực, ở trung tâm Nam Cực, tại nơi sâu nhất, lạnh nhất tiểu đội phát hiện một cổ quan tài có chạm khắc chữ.
Bên trong quan tài có hai người đàn ông. Tròng đen của một người trong số đó đã phai màu, người còn lại hai mắt có màu đỏ.
Năm 2027, nghe đồn, có nhà khoa học tìm được bí mật trường sinh bất tử từ trên cơ thể của hai người đàn ông bí ẩn này, các con vật được thí nghiệm có thể chết đi sống lại.
Cùng năm đó, nhà khảo cổ học giải mã được văn tự trên quan tài, công khai nhấn mạnh rằng, với trình độ khoa học hiện tại của nhân loại khó có thể kiểm soát được bí mật này.
Để duy trì vị trí bá chủ của Trái Đất, nước A đã bỏ ra rất nhiều tâm huyết để nghiên cứu và nhấn mạnh với công dân của mình rằng họ sẽ là những người đầu tiên trở thành chủng tộc cao cấp trên Trái Đất, đây chính là món quà mà thượng đế ban tặng cho họ.
Có cách để thay đổi sinh mệnh, cậuễn hết mọi ốm đau bệnh tật, lời tuyên truyền này khiến cho con người trở nên điên cuồng, tham lam.
Năm 2029, sự tình bắt đầu mất khống chế, động vật báo động trước, sự kiện vụ nổ máy điện hạt nhân được ngụy trang thành một vụ tai nạn đã đánh thức mọi người trên toàn thế giới.
Đối mặt với những nghi ngờ, chính khách nước A vẫn giữ nguyên luận điệu của mình.
Tuy nhiên, sự ngoan cố đó không ngăn được sự tình ngày càng phát triển, những vong linh trở về từ cõi chết dần trở nên mất kiểm soát, mọi người bắt đầu tuần hành và hàng loạt các cuộc biểu tình nổ ra trong cơn khủng hoảng, điều này càng làm tăng cường sự lây Lan của virus. Các tổ chức trên thế giới yêu cầu công khai tư liệu nghiên cứu, chia sẻ trên toàn cầu, các quốc gia tiến vào tình trạng khẩn cấp.
Nhưng mà bước chân của tận thế vẫn không dừng lại, vào năm 2030, kinh tế, văn hóa, chính trị, không gian sinh tồn của nhân loại lần lượt sụp đổ, những quốc gia nhỏ thậm chí bị diệt vong chỉ trong một sớm một chiều.
Các thế hệ sau, sau khi virus tận thế càn quét thế giới, phim zombie trở thành hiện thực.
Ba năm sau khi virus bùng phát, chỉ còn lại 1/10 dân số trên thế giới còn sống sót, căn cứ chính quyền mới bắt đầu được thành lập, nhận loại cũng dần bắt đầu thích ứng với trật tự mới.
Các thế hệ sau gọi năm 2033 là năm của "Kỷ nguyên thức tỉnh".
......
Vào năm thứ 7 của Kỷ nguyên thức tỉnh, thành phố S, đã từng là chốn phồn hoa đô thị giờ đây trở thành thành phố ma của những cái xác biết đi.
Đường phố đầy những chiếc xe bị va chạm đang bốc cháy hừng hực cùng những mảnh xương trắng ởn bị thây ma căn nuốt.
Một đám thây ma loạng choạng từ trong bóng tối bước ra, cố gắng tìm kiếm hơi thở của người sống toát ra từ bóng người chạy như bay vài giây trước.
Trên đời này tuyệt đối không có ai xui xẻo như Thời Tần.
Chỉ mới mắng chơi có một câu thôi, giây tiếp theo đã bị một bản giao hưởng kinh dị "Grao, gru, gru" đánh thức, cơn đói lập tức xâm chiếm đại não, giống như một kẻ bị bỏ đói nhiều ngày, đói đến độ anh không sức lực để đi chuyển, chỉ còn một suy nghĩ duy nhất, ăn.
Ngoài ra, anh không còn cảm nhận được gì khác, như thể hệ thống giác quan của anh đã bị đóng lại, chỉ còn lại đôi chân đi chuyển một cách máy móc.
Đến khi anh nhìn rõ được tình hình trước mắt, anh sợ hãi đến mức suýt ngất đi.
Nhìn xung quang, cảnh tượng giống trong Resident Evil hiện ra trước mắt, chung quanh toàn là những "người" chết đi sống lại, bước đi loạng choạng, đôi lúc thân thể cứng đờ của họ đụng vào anh, bọn họ quần áo tả tơi, bê bết máu, thiếu tay thiếu chân, thậm chí chỉ còn một nửa thân mình lê lết trên mặt đất, không thể dùng từ người để hình dung được nữa.
Đột nhiên, bởi vì chưa quen với thân thể hiện tại mà anh vô tình đụng phải một ông chú thây ma bên cạnh, thây ma quay đầu nhìn Thời Tần, cằm chỉ còn lại xương trắng, nhìn thấy rõ chiếc lưỡi không còn nguyên dạng của nó, răng nanh nhọn hoắc lòi ra.
Thời Tần lập tức cảm thấy buồn nôn, ngay khi anh nghĩ mình sắp bị tấn công, đôi mắt không có trồng đen chỉ có mỗi đồng tử kia nhìn ah một lúc rồi xoay đầu bỏ đi, hơn nữa cuốc bộ ngày càng nhanh hơn, dáng vẻ như không muốn bị liên lụy.
Thời Tần:......
Ngay sau đó, Thời Tần đứng ở hàng sau cùng của đội ngũ thây ma.
Thời Tần thở phào một hơi, nhìn xung quanh, một tấm kính còn nguyên vẹn đường phản chiếu lại dáng vẻ hiện tại của anh.
Vẫn là dáng vẻ nguyên bản của anh, chỉ là trông giống lưu lạc đầu đường xó chợ mấy năm, chịu đói chịu rét. Làn da không còn chút sức sống nào, dưới mắt phiếm màu xanh lá, tròng mắt chuyển sang màu trắng, chỉ còn lại con ngươi khiến bất kì ai trông thấy cũng sởn gai óc, trên vai có vết thương bị cắt, đã chuyển thành màu đen.
Rốt cuộc, anh không thể đối mặt với thực tại, anh...... Một chàng sinh viên năm ba dạt dào thành xuân thuộc thời đại mới, một tiểu ca ca hai mươi tuổi đẹp trai tuấn tú như thế này vậy mà xuyên qua thành con thây ma!
Đây là đâu? Thế giới của《quân lâm mạt thế》sao?
【Khả năng chịu đựng và phản ứng của ký chủ đều pẻ trên trục hoành, dũng cảm và thông cậunh quá đi thôi, chúc mừng ký chủ đã trả lời chính xác. 】
"A a a a a! Má, cậu muốn làm gì tôi? cậu muốn làm gì vậy hả?"
【......】
"Thả tôi về, thả tôi về, mắc gì khiến tôi xuyên qua, tôi đã đồng ý đâu? tôi muốn tìm chú cảnh sát báo cáo cậu! Đây là hành vi của kẻ bắt cóc!"
【 Ký chủ không việc gì phải hoảng sợ, hệ thống sửa văn không có trình hủy bỏ, cậu không thể quay về khi chưa hoàn thành nhiệm vụ. Nếu cậu chết ở thế giới này, thì sẽ hoàn toàn chết đi. Vì vậy, hãy chú ý đến lời nhắc nhở của hệ thống. 】
Thời Tần: "......" Đây là uy hiếp, chắc chắn là uy hiếp! Vừa nghe liền biết đây chắc chắn là cái hệ thống bỉ ỏi.
"cậu là lưu manh à? Nói chuyện có đạo lý chút đi?"
【 Cậu giảng đạo lý với lưu manh? 】
Thời Tần bị sốc, không ngờ có tồn tại hệ thống vô liêm sỉ như thế này. Tuy tính cách của anh không dễ bị khuất phục, nhưng dưới dâm uy này, anh chỉ có thể cúi đầu xin thua, mau chóng tiếp thu hiện thực trước mắt.
Như thể nhìn thấy ký chủ học được cách ngoan ngoãn nghe lời, hệ thống kiêu ngạo liền tặng một trái táo ngọt.
【 Ký chủ không cần lo lắng, nhiệm vụ sửa đổi rất đơn giản, chỉ cần sửa lại thiết lập nhân vật của nam chủ và cốt truyện vượt khỏi phạm vị bị nghiêm đánh, đạt tới tiêu chuẩn là được. 】
Thời Tần tức giận nói, "tôi lộng chết nam chủ, dù sao hắn là kẻ ác nhất, chỉ cần hắn chết, truyện sẽ qua cửa."
【...... Nói ngắn gọn 】 Hệ thống lãnh khốc vô tình không để tâm đến ký chủ vô cớ gây sự, 【 Ký chủ chỉ cần làm được hai điều, thứ nhất, giai đoạn trước của cốt truyện có rất nhiều nguyên nhân tác động đến sự hắc hoá của nam chủ, ký chủ sẽ tham gia vào tìm cách sửa chữa, cố gắng ngăn cản nam chủ hắc hoá, lấy giá trị hắc hoá của nam chủ làm chỉ tiêu, trước tuyến nghiêm đánh đạt chuẩn, nếu giá trị hắc hoá vượt quá 100, nhiệm vụ sẽ thất bại. 】
Có nghĩa là anh trở thành con bướm, vỗ cánh phát huy tác dụng. Cái này thì dễ, đầu chương năm chính chỉ có chút mưu mô nhưng bản chất vẫn là người tốt, chỉ cần anh luôn ở cạnh nam chính, giúp hắn ít chịu tổn thương và phản bội, khiến hắn cảm thấy vẫn còn nhiều người tin tưởng, làm bạn với hắn, ép giá trị Bắc hoá dưới 100 là được.
Hơn nữa Thời Tần cũng từng đọc trước truyện, sau khi nam chủ hắc hoá đã bị người có thế lực che đậy sự thật, lí do nam chủ hắc hoá là vì Người thức tỉnh không được nhân loại ủng hộ, nhưng thực tế thì Người thức tỉnh không hung tàn như lời đồn, họ bị những người có quyền lực điều khiển vì mục đích riêng của mình.
Chỉ cần kiên trì đến khi chân tướng được tiết lộ, nam chủ sẽ không còn bị mọi người đuổi đánh nữa. Hơn nữa, giai đoạn sau sẽ xuất hiện phiên bản Người thức tỉnh được cải tạo, cũng sẽ giảm bớt tình trạng bị nhắm vào của nam chủ.
【 Thứ hai, không được phép có harem, theo nguyên tắc một vợ một chồng, nam chủ chỉ được chọn một bạn tình, tăng thêm một người nhiệm vụ kền thất bại.
Ngăn cản nam chủ tìm phụ nữ? Điều này...... hơi điên rồ thì phải? Phải biết nam chủ chính là một cái hormone di động, trong truyện toàn là phụ nữ chủ động tìm đến, chỉ với một ánh nhìn là có thể lên giường, chẳng lẽ ngày nào anh cũng phải nhìn chằm chằm vào nam chủ, không cho phụ nữ đến gần?
Vừa mới hạ quyết tâm thành anh em tốt với nam chủ, chớ mắt phát anh đã hoá thân thành gậy đánh uyên ương, tay xé tơ hồng, làm bóng đèn sao? Phá hoại nhân duyên của người khác sẽ bị thiên lôi đánh đó!
Thời Tần lười phản bác, "Này, toàn là trừng phạt, không có thưởng sao? tôi đọc truyện nhiều lắm, cậu đừng hòng lừa tôi."
【 Càng đến gần tiến độ đạt chuẩn, sẽ dần dần khôi phục quyền khống chế thân thể cho ký chủ, dần trở thành con người.】
"Trừng phạt thì nặng mà thưởng thì ít ỏi, tốt xấu gì thì cũng mở cho tao một cái bàn tay vàng chứ!"
【 Hoặc ký chủ có thể từ bỏ khen thưởng, giữ xác thây ma này. 】
Hoặc là nhận thưởng, hoặc là lăn! Ý của mi là vậy chứ gì?
Thời Tần nuốt ngụm máu già, "Tao chọn phần thưởng, còn hơn là không có gì." Thân thể cứng đờ cùng sự thèm khác máu thịt của thây ma thật không thể đùa được.
Đột nhiên, Thời Tần nhận ra một vấn đề, "Từ từ, dần trở thành con người...... Đúng vậy, tạo đang là thây ma mà! Mi đưa cái gì vậy, tao là pháo hôi vừa xuất hiện trên sân khấu liền bị người ta bắn nổ đầu! Huống chi nam chủ còn là loại tinh anh được võ trang đầy đủ, chỉ một giây liền vặn gãy cổ rồi, sao tao làm anh em tốt, làm bóng đèn của hắn được! Mày đang chơi tao có phải không?"
Đang kháng nghị với hệ thống, đột nhiên một tiếng nổ truyền đến.
Ông chú thây ma vừa vứt bỏ anh, tích cực tìm kiếm thức ăn đã bị bắn nổ đầu, máu thịt của nó văng tung toé, đa số đập thẳng lên mặt Thời Tần.
Thời Tần bị dọa ngã bệt xuống đất, cảnh tượng hung tàn này nhất thời khiến anh không thể đối mặt nổi, sớm biết như vậy anh đã không đọc tiểu thuyết mạt thế, đọc đô thị, tu chân đồ đó không tốt sao? Xuyên qua mấy thế giới đó anh tuyệt đối không oán giận câu nào. Ô ô ô ô...... Thế giới này đánh sợ quá đi.
Những tiếng nổ liên tục vang lên bên tai, không kịp thích ứng với cảnh tượng buồn nôn này, Thời Tần nhanh chóng bò dậy, chuẩn bị lén chạy đi, kết quả vừa ra khỏi đội ngũ đã bị tay súng khác nhắm đến, thây ma lạc đàn dễ giết hơn rất nhiều.
Nhân loại quá khủng bố, thây ma Tần quá yếu. Chỉ có thể đợi pẻ trong đàn thây ma. Lấy ưu thế quân thể tránh thoát một kiếp.
Có lẽ nhân loại ẩn nấp quá cao, các thây ma nhìn không thấy ngửi không được, chỉ có thể theo tiếng động mà đi chuyển, chắc là đã rời xa khỏi tầm ngắm của nhân loại, tiếng súng cuối cùng cũng dừng lại.
Lúc này, ở tầng năm của một khách sạn, một số thành viên trong quân đoàn được trang bị vũ trang đầy đủ nhàn nhã thay băng đạn, bọn họ mang kính bảo vệ mắt, tay không rời súng, đeo khăn choàng cổ màu đen, phía trên thêu logo căn cứ của họ, đầu sói trắng.
"Có gì đó sai sai, hình như tôi vừa nhìn thấy một con thây ma cư xử rất kì lạ trong đám thây ma kia. Nó thoắt ẩn thoắt hiện như thể có trí thông minh."
"Vậy thì tệ rồi, chẳng phải có tin đồn từ mấy căn cứ ở phía Nam sao, có thây ma tiến hoá có trí thông minh đó, chẳng lẽ bên này cũng có chúng?"
"Không có khả năng, những thây ma tiếng hoá bộ dáng giống như một đoàn quái vật hợp nhất, không nhiều đầu thì cũng nhiều tay, nào có thể đẹp như thế."
"Đẹp?"
"Không sai, còn sống hẳn là một tiểu ca ca đẹp trai. Thật đáng tiếc."
"Đẹp trai? Vậy đee tôi động thủ, trước khi cậu ta biến dị, cho cậu ta duy trì vẻ đẹp, thể diện mà chết."
"Phi, cậu chắc chắn là kẻ thù người đẹp trai!"
Đột nhiên, một âm thanh phát ra từ máy truyền tin, ba người liếc nhau, nghe được giọng nói thanh lãnh truyền đến.
"Đội trưởng? Xảy ra chuyện gì? Tôi nghe được tiếng súng."
Đội trưởng Khương Phúc hơn 30 tuổi, lúng túng nói "Không có gì, chỉ là......"
Kẻ thù người đẹp trai, Khang Bằng sờ nòng súng quý giá của mình, ngữ khí cà lơ phất phơ ngắt lời: "Không có gì, đội phó, dưới lầu có thây ma lang thang, sợ đường về của các anh khó khăn, cho nên dọn đường giúp mọi người."
Thành âm trong máy truyện tin dừng một chút, sau đó lạnh lùng nói: "Nhiệm vụ còn chưa bắt đầu, chú ý giữ lại hỏa lực, tiếng động sẽ hấp dẫn thây ma đến."
"Điểm này......" Khang Bằng còn chưa dứt lời, máy truyền tin đã bị ngắt máy, hệt như người đó, sạch sẽ lưu loát.
Tác giả có lời muốn nói: Thời Tần: Nhân loại quá đáng sợ, thây ma Tần quá khó khăn. o(╥﹏╥)o

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.