Sau Khi Người Chồng Cặn Bã Trọng Sinh

Chương 2: Thì ra là anh




Edit: Halee
Beta: Hayin
Cố Tuế Tuế không hề khách khí, bán tin tức này cho giới truyền thông. Còn về việc có ai nhận ra bạn cùng phòng của cô hay không, đều không liên quan đến cô.
Sau khi nhận tiền, Cố Tuế Tuế thông qua quan hệ, đã tìm được hacker K - hacker hàng đầu trong nước, và nhờ anh ta điều tra mọi thứ về bạn cùng phòng của cô.
Suy cho cùng, trong phòng có nhiều camera như vậy, chỉ một người không thể tự mình xem được, rất có khả năng còn một nhóm lớn hơn phía sau.
Hacker K là người không nói nhiều, nhanh chóng nhận lời.
Mà tất cả những điều này, đều không ảnh hưởng đến việc Cố Tuế Tuế đi làm vào ngày hôm sau. Sau khi mọi người trong công ty nghe chuyện của cô và bạn cùng phòng, liền chủ động an ủi, sau đó quản lí nói với vẻ quan tâm: “Nếu không thì, cô có thể đến ký túc xá tập thể cạnh công ty?”
Cố Tuế Tuế xua tay, cự tuyệt: “Tôi đã tìm được chỗ mới rồi.”
Quản lí nói: “Nếu chỗ mới không thoải mái, thì có thể xin vào ở ký túc xá công ty bất cứ lúc nào."
Cuối cùng, lại nhắc thêm: “Đàm tổng nói, nhân viên phải ở trong môi trường thoải mái thì mới có thể làm tốt công việc.”
Ông chủ mới của công ty Cố Tuế Tuế tên Đàm Phong, danh tiếng bên ngoài rất lớn, liên tiếp phát triển một số ứng dụng nổi bật với tính bảo mật cực cao, khởi nghiệp thành công trở thành doanh nhân được giới trẻ yêu thích nhất.
Ban đầu Cố Tuế Tuế cho rằng một lãnh đạo tốt cuối cùng đã đến, công ty được cứu rồi.
Kết quả mới chỉ sau hai ngày, Cố Tuế Tuế đã đau đầu.
Cố Tuế Tuế đang sắp xếp lại biểu mẫu trên máy tính của mình, Đàm Phong cúi sát xuống nhìn vào máy tính của cô, toàn bộ cơ thể như muốn ôm người vào lòng.
Cố Tuế Tuế cực kỳ khó chịu với khoảng cách này, vẻ mặt vô cảm rời khỏi ghế, đem máy tính cho người kia xem.
Nhìn qua có vẻ như để đối phương xem rõ ràng hơn, nhưng thực ra là do cô không thích khoảng cách này.
Đàm Phong nhìn cô vợ nhỏ của mình với ánh mắt sáng quắc, chỉ cảm thấy cô vẫn dễ thẹn thùng như vậy.
Kiếp trước, là cô theo đuổi anh, đời này anh muốn theo đuổi cô, cho cô một tình yêu trọn vẹn.
“Làm tốt lắm.” Đàm Phong vừa nói, vừa xoa đầu Cố Tuế Tuế.
Cố Tuế Tuế bị xoa đầu, sắc mặt dần trở nên khó coi. Cô chán ghét việc tiếp xúc cơ thể với người mà bản thân còn chưa tìm hiểu rõ.
Ngay sau đó, Cố Tuế Tuế phát hiện, không chỉ những điều này mới làm người ta cảm thấy phiền chán.
Không lẽ sếp mới đã bị mấy cuốn tiểu thuyết trên mạng kia tẩy não, cảm thấy thư kí không chỉ phụ trách công việc mà còn phụ trách việc được ông chủ chăm sóc?
Cố Tuế Tuế liên tục từ chối lời đề nghị cùng ăn tối của người kia những ba lần, hơn nữa mỗi lần từ chối, sếp đều dùng ánh mắt “Tôi thật không thể làm gì cô” để nhìn cô, nhìn đến mức cô như muốn đánh người.
Cố Tuế Tuế cảm thấy nếu còn tiếp tục như vậy, rất có khả năng cô sẽ thật sự đánh người sau đó từ chức.
Lúc tan sở, vừa bước vài bước, Cố Tuế Tuế liền cau mày.
Có ai đó đang theo dõi cô.
Cố Tuế Tuế không khách khí, bước đi nhanh hơn. Người phía sau tiếp tục bám theo cô.
Tới một tòa nhà hoang vắng, người đó vẫn đi theo cô. Cố Tuế Tuế nở một nụ cười thân thiện.
Lần đầu tiên Việt Kình bị người thấp hơn mình một cái đầu quật ngã qua vai, sau đó đè xuống đất. Chưa hết kinh ngạc thì anh lại chạm phải sự tàn nhẫn trong ánh mắt người kia, vẻ mặt giống như muốn xé nát anh ta.
Cố Tuế Tuế lúc này mới thấy rõ, người đi theo cô thì ra là một thiếu niên. Nhìn qua hẳn là trạc mười tám mười chín tuổi, vóc dáng cao lớn khoảng hơn mét tám, ánh mắt vẫn còn một chút không phục khi bị một người phụ nữ đè xuống đất mà không thể động đậy.
Là một chàng thiếu niên cao lớn, giống như một con chó săn vàng, không hề hung hãn.
“Cậu là ai? Sao lại đi theo tôi?”
“Tôi là Lão K.” Việt Kình cảm thấy tay mình như sắp gãy, vội vàng báo danh tính.
Cố Tuế Tuế nheo mắt lại, đầy vẻ nguy hiểm: “Ai?”
"Người lần trước nhận lời-Lão K"
Lão K? Hacker hàng đầu, người kiệm lời? Là một sinh viên trẻ như vậy?
“Làm sao để chứng minh?”
“Cô được em trai cô giới thiệu.”
"Không có chuyện gì sao cậu lại đi theo tôi?” Cố Tuế Tuế kiềm chế sự hoài nghi, trở lại bộ dáng thường ngày. Nhìn bộ dạng xấu hổ của Việt Kình, rất giống một con chó săn vàng bị bắt nạt, có chút đáng thương. Cố Tuế Tuế nghĩ đến đây, trong mắt bỗng hiện lên ý cười.
Vốn dĩ trong lòng Việt Kình có chút tức giận, vừa ngẩng đầu liền chạm phải ánh mắt của cô gái trước mặt, thấy ý cười trong mắt cô, lửa giận lập tức biến mất.
Một người hung dữ như vậy, thì ra cười lên lại trông dịu dàng như thế? Ai mà có thể tức giận với cô được.
“Cách liên lạc của người bạn cùng phòng cô rất kỳ lạ, dường như cô ta sử dụng một loại phần mềm chưa xuất hiện trên thị trường để liên lạc với bên kia. Tạm thời phần mềm chưa phá giải được, cho nên muốn tới tìm cô để hiểu rõ sự tình. Vậy mà cô càng đi càng nhanh, sợ cô xảy ra chuyện, nên theo cô đến đây, kết quả còn bị cô đánh.”
“Người anh em, lần sau tìm người, nhất định phải nói rõ với đối phương trước, đừng theo dõi lung tung, biết không?”
“Tôi đã là người trưởng thành rồi.” Việt Kình cúi xuống nhìn người con gái thấp hơn mình một cái đầu, hạ giọng, có chút bất mãn nói, trên mặt còn tràn đầy vẻ tự tin phóng túng mà chỉ ở người trẻ tuổi mới có.
“Được rồi, người anh em, tôi không rảnh để chơi trò gia đình với cậu. Sau này đừng theo dõi người ta như vậy nữa. Tôi đi trước đây.”
Cố Tuế Tuế mới đi được vài bước, Việt Kình liền chạy tới: “Tôi vẫn chưa giới thiệu, tôi tên Việt Kình.”
“Người phía sau bạn cùng phòng của cô rất lợi hại, ở Trung Quốc không có hệ thống nào tôi không công phá được, vậy mà phần mềm cô ấy dùng để liên lạc qua lại có thể làm được. Cô biết điều này nghĩa là gì không?”
Cố Tuế Tuế dừng lại, quay đầu liếc mắt nhìn Việt Kình một cái: “Ý là tôi còn phải tìm người khác giúp tôi hack điện thoại của cô ta.”
Việt Kình cảm thấy thực lực của bản thân bị nghi ngờ, không hài lòng nói: “Hệ thống mà tôi không thể công phá, cô không thể tìm được ai khác trừ khi cô ra nước ngoài.”
“Đủ tự tin đấy.”
“Đằng sau sự tự tin đều là thực lực, tốt xấu gì tôi cũng là hacker số một của Trung Quốc.”
“Xin nhắc nhở một chút, hacker số một Trung Quốc, cậu còn không thể xâm nhập di động của một lập trình viên bình thường.”
Việt Kình đột nhiên có chút nóng nảy: “Chuyện này là chuyện đặc thù, cho tôi chút thời gian, trên thế giới này nếu không có tôi thì không công phá được hệ thống đâu.”
“Vậy cậu cố lên!” Cố Tuế Tuế nhìn thoáng qua anh chàng này, người cậu ta lộ ra một loại tinh thần phấn chấn cùng hơi thở bồng bột. Vẫn là quyết định không tìm cậu ta đòi tiền.
Thực lòng mà nói, trong suy nghĩ của cô Lão K là người kiệm lời, xem ra việc này coi như hỏng rồi.
Cố Tuế Tuế thông qua đường khác, tìm thêm một hacker nữa. Theo lời cậu ta, bạn cùng phòng của cô là một lập trình viên bình thường, Lão K đã không thể hack được điện thoại di động của cô ta, chắc chắn là do năng lực có vấn đề.
Không nghĩ tới chính là, lúc này hacker lập tức phản ứng: “Thật xin lỗi, phần mềm liên lạc của cô ấy có hệ thống chống hack đặc biệt."
“Hả?”
Cố Tuế Tuế bắt đầu nổi nóng: “Cái gọi là hệ thống, trong nước nhiều người có thể làm lắm sao?”
“Không nhiều lắm, cô tìm Lão K hỏi một chút, phong cách hệ thống này rất giống bút tích của anh ấy, có khả năng anh ấy sẽ tìm ra được manh mối.”
Cố Tuế Tuế nhớ tới lần trước gặp qua chàng thiếu niên này, ánh mắt cậu ta trong veo, trên dưới toàn thân không có chút gì là xấu xa. Trông hề không giống hacker, lại càng không giống kiểu người ít nói trên mạng.
Cố Tuế Tuế nhíu nhíu mày, lần trước tên nhóc to xác kia nói dối sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.