Chuyển ngữ: Trầm Yên
......................................................
Lúc trước video quay Lục Ngôn đột nhiên hot rần rần khắp toàn mạng xã hội trong một đêm, nhưng ngày hôm sau các video liên quan đều bị gỡ xuống. Hệt như trước nay chưa từng xảy ra chuyện như vậy.
Tất nhiên trung tâm phòng chống có mở rộng phát triển cho một số Thiên Khải Giả bình hoa bên ngoài, sử dụng điều này để gia tăng lực ảnh hưởng đại chúng. Chẳng qua người được giới thiệu chắc chắn sẽ không bao gồm Lục Ngôn.
Đây là một chuyện cực kỳ nguy hiểm. Nghiên cứu cho thấy vật ô nhiễm cấp cao cũng sẽ có trí tuệ nhất định.
Nổi tiếng quá cũng không phải chuyện gì tốt.
Giống như một quốc gia sẽ không bao giờ gióng trống khua chiêng giới thiệu và tuyên truyền về một cảnh sát truy bắt tội phạm buôn bán ma túy vậy.
Vùng biển Tây Lâm.
Vì đây là khu vực vĩ độ thấp nên nhiệt độ xung quanh nóng lên thấy rõ. Thẩm Khinh Dương không có đồ chống nắng, mấy chiếc xúc tu đều hơi uể oải.
Bọn họ đang ở trên một chiếc thuyền đánh cá nhỏ.
Thẩm Khinh Dương có thiên phú ngụy trang, đủ giúp y thuận lợi trà trộn vào xã hội loài người, chẳng qua bây giờ bên cạnh vẫn còn một Tiên Tri vừa nhìn đã biết không phải người.
Một lớp áo tơi trùm trên chiếc áo đen của ông ta, che kín mít. Tay trái trống rỗng, thiếu một bàn tay.
Cả hai trông hệt như những ngư dân ra biển bình thường nhất.
Có điều so với các thuyền đánh cá lớn lớn nhỏ nhỏ khác, khoảng cách rời xa bờ biển của hai ngư dân này đã vô cùng bạo gan.
Bốn bề vắng lặng, mấy chiếc xúc tu ở mạn eo Thẩm Khinh Dương không nghe lời, chui ra từ dưới quần áo, thò vào trong biển.
"Ầy... thoải mái... Nhưng sao nước biển này chẳng có mùi vị gì thế? Độ mặn thấp quá."
Do sự tồn tại của Thẩm Khinh Dương, cá biển trong phạm vi vài km xung quanh đều tránh con thuyền này như rắn rết.
Thỉnh thoảng sâu dưới đáy biển sẽ có một đôi mắt âm u mở ra, sau khi phát hiện đối phương chỉ đi ngang qua thì lại hết hứng thú nhắm vào tiếp.
Nơi bọn họ muốn tới là một hòn đảo không người trên vùng biển Tây Lâm.
Thuyền đánh cá trôi rất chậm. Thật ra Tiên Tri muốn Thẩm Khinh Dương chở ông ta đi, nhưng lại bị từ chối không chút nể tình.
Dựa theo cách nói của Tiên Tri, gần đây ông ta mới xem trước được một tương lai.
Tương lai này là: Người duy nhất có sức uy hiếp với vật ô nhiễm sẽ bởi vì độ ô nhiễm vượt qua 100 mà rời khỏi xã hội loài người.
Tiên Tri đĩnh đạc nói: "Theo tương lai tôi thấy, một con rồng đen sẽ xuất hiện trên không trung ở vùng đồng bằng. Nửa thành phố A bị san phẳng. Có lẽ nó còn giữ lại một số ký ức và tình cảm thuộc về con người nên đã lựa chọn tới một hòn đảo ở nước ngoài."
"Nếu có thể thuyết phục nó thì con đường tương lai của chúng ta sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều... Dù sao hắn biến thành như vậy vốn cũng do những người đó."
Tiên Tri dự định chờ rồng đen kia xuất hiện như lúc trước ông ta chờ Thẩm Khinh Dương.
"Nói chuyện nói một nửa rất thiếu đạo đức, thầy à."
Con mắt to trên mặt Tiên Tri nhắm chặt vào, từng sợi máu đỏ tươi tràn ra từ trong mắt.
"Đủ rồi. Ai có thể trộm nhìn thần linh mà không phải trả giá chứ? Hẳn số 6 trong danh sách kia có thể. Nhưng không một ai đủ khả năng đạt được nó."
Thẩm Khinh Dương giơ điện thoại lên, nằm trên boong tàu chán ngán lướt Douyin. Điện thoại này y lấy từ trên người chủ thuyền đánh cá trước khi xuống biển, hiện giờ không tín hiệu, chỉ xem được video ngoại tuyến đã lưu.
Lướt một lúc, Thẩm Khinh Dương chợt ngồi dậy, trên mặt lộ vẻ kinh ngạc.
"Sao vậy?" Tiên Tri dò hỏi.
Thẩm Khinh Dương khẽ mỉm cười: "Không sao, lướt trúng tranh con quỷ, dọa chết người."
Nhưng hình ảnh hiển thị trên điện thoại y cầm rõ ràng là một đôi cánh trắng tinh.
Thẩm Khinh Dương buông điện thoại, suy nghĩ một lúc lâu, cuối cùng tiếc nuối xóa đoạn video kia đi, sau đó sờ lên vị trí trái tim, nói: "Hôm nay dạy tôi ngữ pháp tiếng Anh đi thầy."
*
Việt dã định hướng mang nặng trên vùng núi, vừa nghe đã thấy quá ma cmn quỷ.
Nhân viên công tác đang buộc cho Lục Ngôn một khối kim loại. Chất liệu đặc biệt, rất dày, nặng trĩu.
Hiện giờ Lục Ngôn đã đạt tới tiêu chuẩn Thiên Khải Giả cấp D, chỉ chưa được đổi mới thông tin trên thẻ nên vẫn được buộc 135kg như các Thiên Khải Giả cấp E khác, còn được giảm 15kg vì là Thiên Khải Giả hệ Phụ Trợ không có sức chiến đấu.
120kg đối với tố chất thân thể hiện tại của Lục Ngôn mà nói chẳng khác gì cào ngứa.
Anh cảm thấy vấn đề không lớn, nhưng chủ nhiệm Hồ ngay cạnh mới được buộc 40kg sắc mặt đã trở nên đau khổ.
Nơi được chọn nằm ở ngoại ô thành phố A, tên là núi Tranh Vanh. Đã tiến hành rửa sạch bước đầu, trong quá khứ nơi này từng là địa điểm huấn luyện của bộ đội Hướng Tiễn, hiện giờ được bộ Hành Động Đặc Biệt trưng dụng.
Hướng Tiễn là một đơn vị bộ đội đặc chủng rất nổi tiếng trong nước.
"Không chịu nổi thật nữa thì hãy dùng đồng hồ kiểm tra đo lường trên tay mọi người cầu cứu." Trợ giảng Độc Lang tận tình khuyên bảo các học viên trước mặt: "Rời khỏi giữa đường chỉ bị trừ 0.5 điểm, vấn đề không lớn."
Độc Lang mù một mắt, trông như thủ lĩnh hải tặc, vẻ mặt của anh ta lại rất thong dong.
Anh ta đã xem qua rồi. Tuy rằng tầng này của mình có hai học viên giá trị ngưỡng linh lực qua một ngàn nhưng một là hệ Phụ Trệ, một là hệ Tinh Thần trong hệ Chiến Đấu, đều không tính là người có thể lực tốt, không dám mong xa vời đến phần thưởng.
"Huấn luyện viên ơi." Trong đám người, Lục Ngôn giơ tay lên: "Người dẫn đầu có được thưởng không?"
Lục Ngôn đang tính sau khi tốt nghiệp sẽ mua chiếc cung màu bạc kia.
So với cực cực khổ khổ kiếm 30.000 điểm cống hiến bên ngoài, nghĩ cách kiếm đủ 30 tích phân trong đây nghe vẫn dễ dàng hơn.
Anh vừa nói xong, không ít người xung quanh đều nở nụ cười.
"Hey người anh em, không phải tôi nói gì cậu đâu, hệ Phụ Trợ như cậu mà chí hướng rộng lớn thật đấy!" Một người cơ bắp rắn chắc như đá, vóc dáng cao to nói bằng giọng chế nhạo.
Độc Lang lại chỉ trả lời: "Dĩ nhiên là có. Hạng 1 được thưởng 3 tích phân. Hạng 2 được 2, hạng 3 được 1. Từ 4 đến 10 được 0.5 tích phân."
Đừng nhìn trị số nhỏ, nếu đổi tích phân thành điểm cống hiến, sau đó đổi tiếp thành tiền thì 0.5 điểm chính là 5 triệu*(~17 tỷ rưỡi) đấy.
1.5 điểm có thể giúp Lục Ngôn mua một căn nhà ở trung tâm thành phố K, thoát khỏi cuộc sống thuê trọ.
Các học viên xuất phát từ cùng một vị trí nhưng mục tiêu trên hướng dẫn lại không giống nhau. Khoảng cách cũng dao động trong khoảng từ 12km đến 15km. Chủ yếu xem xét dựa theo chướng ngại trên đường.
Lúc sắp xuất phát, Trần An Chi tới gần Lục Ngôn, nhỏ giọng hỏi: "Lục Ngôn này, 120kg với cậu có phải hơi quá ngốn sức hay không? Hay là chia cho tôi một ít nhé?"
Tốt xấu gì y cũng là hệ Chiến Đấu, tự nhận tố chất thân thể mạnh hơn Lục Ngôn chút.
Chủ yếu là do Trần An Chi có thiên phú Thôi Miên.
Y đang định tìm một người coi tiền như rác trên đường, thần không biết quỷ không hay dời cân nặng trên người mình sang cho người đó.
Lục Ngôn nghe y nói vậy, lập tức ngẩn ngơ: "Còn có chuyện tốt này sao?"
Vẻ mặt Trần An Chi tràn ngập cổ vũ: "Không vấn đề. Tôi đã hỏi huấn luyện viên, huấn luyện viên cho phép rồi. Chúng ta là đồng đội, vốn nên giúp đỡ lẫn nhau đúng không nào?"
Vì vậy, Lục Ngôn không hề khách sáo mà vẫy tay với chủ nhiệm Hồ: "Chủ nhiệm ơi, bác tới đây đi. Ở đây có người nói có thể giúp bác gánh chút cân đó."
Nụ cười trên mặt Trần An Chi lập tức cứng đờ, chủ nhiệm Hồ thì tung ta tung tăng chạy tới, nắm lấy tay y đong đua lên xuống: "Người anh em cậu đúng là người tốt mà. Sau này tới phẫu thuật tại bệnh viện Nhân Dân 1 thành phố K, tôi sẽ tự bỏ tiền túi giảm giá 20% cho cậu!"
......
......
2 giờ chiều, việt dã định hướng bắt đầu.
62 học viên xuất phát từ cùng một vị trí, căn cứ vào hướng dẫn trên đồng hồ mà chạy về các hướng khác nhau.
[ Thật ra huấn luyện chiều nay là một thí nghiệm hiểu rõ. ] Tiếng hệ thống lộ vẻ lười biếng: [ Tìm xem cực hạn của các cậu nằm ở đâu, vậy mới tiện dạy theo trình độ. Chỉ là tôi cảm thấy huấn luyện viên trưởng đợt này của các cậu cũng độc địa phết, hố trên đường của cậu không ít đâu. ]
[ Xem ra hắn cho rằng cậu thức tỉnh thiên phú Báo Động Trước thật. ]
[ Ồ đúng rồi. Bộ Hành Động Đặc Biệt vẫn kiên trì với cách nhìn rằng huấn luyện trong nguy hiểm mới đạt được hiệu quả tốt nhất. Và phương pháp huấn luyện thiên phú tốt nhất chính là sử dụng nhiều thiên phú. Chiều nay tôi sẽ nghiêm túc giả mạo thành 'Báo Động Trước'. ]
[ Phía trước 300m, dưới đống cỏ trống rỗng, có cái hố, vòng qua. ]
[ Trong 10 giây không qua được cầu thì nó sẽ sụp, chạy nhanh lên. ]
[ Lấy hướng thẳng về trước làm trục Y, 1 mét bằng 1 độ. Hướng (297, 311) có người bắn tên. ]
......
......
"Tôi phải ngăn mình không thốt lên 'wow' đấy." Nhóm trợ giảng đứng trong phòng điều khiển, ánh mắt không tự chủ được bị màn hình số 17 hấp dẫn: "Dạo này thiên phú ngoài 500 cũng mạnh vậy sao?"
Bên cạnh, nhà nghiên cứu khoa học tới từ viện nghiên cứu số 3 vừa ghi chép vừa giải thích: "Có thể do tính hợp của cậu ấy và thiên phú này tương đối cao."
Tính hợp thiên phú là kết quả nghiên cứu gần đây của viện nghiên cứu.
Nhà nghiên cứu ở viện nghiên cứu số 1 phát hiện ra rằng, trình độ sử dụng thiên phú của rất nhiều Thiên Khải Giả tiếp nhận phẫu thuật nhổ trồng thiên phú kém xa trình độ của Thiên Khải Giả thức tỉnh bình thường.
Vì vậy khái niệm "Tính hợp thiên phú" này đã bị xách ra.
Sự thật đã chứng minh, nếu không phù hợp với thiên phú của mình thì dù kiên quyết nhổ trồng, hiệu quả cũng thường không được như mong muốn.
Nhưng vẫn có người thường xếp hàng muốn tiến hành nhổ trồng thiên phú, số đông đều là các tầng lớp quyền quý.
So với tiếp xúc vật ô nhiễm để thức tỉnh, không thể nghi ngờ phương pháp này an toàn hơn rất nhiều.
Bởi vậy mà Đường Tầm An từng nhiều lần tỏ ra rất kháng cự nó. Hiện giờ loại phẫu thuật này đã bị viện nghiên cứu số 1 loại bỏ khỏi hạng mục thường quy*(phương pháp xử lý thường xuyên trong y học).
Nghĩ vậy, nhà nghiên cứu không nhịn được nhìn về phía Đường Tầm An đang đứng trước mình.
Hắn đứng đó, chỉ có thể thấy được dáng người cao ráo thẳng tắp. Không thể bắt chuyện nên khó tránh khỏi hơi không hợp nhau.
Nhà nghiên cứu nhớ loáng thoáng về một tin đồn.
Đường Tầm An cũng tiếp nhận phẫu thuật nhổ trồng. Người cầm dao chính là giáo sư Kiều Ngự đã qua đời từ lâu. Năm đó, Đường Tầm An mới 16 tuổi.
Thiên phú của hắn nhổ trồng từ vật ô nhiễm.
Sau khi cùng vật ô nhiễm tiến hành phẫu thuật nhổ trồng, phản ứng thải trừ của Đường Tầm An nghiêm trọng vượt sức tưởng tượng, rất nhiều người đều cho rằng hắn không thể chống chịu nổi qua mùa đông năm ấy.
Nhưng cuối cùng Đường Tầm An vẫn kiên cường sống sót, chỉ có điều đã mù đôi mắt và điếc một bên tai.
Nghe nói cặp mắt màu vàng kim kia là kết quả của nhổ trồng sau này. Bởi vì thính lực gặp chướng ngại nên đến giờ Đường Tầm An vẫn đeo máy trợ thính đặc biệt do viện nghiên cứu chế tạo riêng cho hắn.
May mắn là sau khi vượt qua phản ứng thải trừ, Đường Tầm An đã đạt được thiên phú mạnh nhất hệ Chiến Đấu hiện tại.
【 Thiên phú 9 - Cốt Rồng 】.
......................................................
Tác giả có lời muốn nói:
✵ Tư liệu có thể giải khóa ✵
【 Năm 2036 】
—— "Cháu đi đi, bác sẽ không đồng ý. Kể cả khi thiên phú của bác là Dung Hợp Gen thì với kỹ thuật hiện nay, xác suất chết khi dung hợp với vật ô nhiễm vẫn vô cùng cao. Bác sẽ không đồng ý cho trẻ vị thành niên trở thành thể thực nghiệm đâu."
—— "Cha cháu là người khởi xướng 'Kế Hoạch Mồi Lửa'. Kế hoạch này quả thực đã gây ra vô vàn tranh luận, vậy nên cháu tự nguyện."
—— "Cháu tự nguyện thật sao?"
—— "Vâng."
—— "Cháu không."
—— "Cháu có."
—— "Cháu không nên trở thành vật hi sinh cho lý tưởng chính trị của cha mình."
—— "Bác hiểu lầm rồi, giáo sư Kiều Ngự. Cháu không vì lý tưởng của cha cháu, cháu vì lý tưởng của chính cháu."
—— "Lý tưởng gì?"
Đường Tầm An nhìn chăm chú vào đôi mắt ông, trả lời rất nghiêm túc: "Vào ngày khả năng xấu nhất xảy ra... trở thành phòng tuyến cuối cùng của nền văn minh nhân loại."