1. Thật ra lúc đầu tác giả định cho Tiểu Phi Tử xuyên không đến Thiên Quốc một cách thầm lặng cơ, chứ không phải kiểu chiếu cột sáng xuống hoành tráng như đã viết. Lúc đầu định cho em nó ở trong rừng cỡ năm năm rồi mới được vương gia tìm thấy, nhưng làm vậy thì hơi thất đức quá, với cả bí ý quá nên đã dẹp qua một bên.
2. Như mọi người đã biết nhưng lười để ý, lúc Tiểu Phi Tử tự sát là đã bốn năm sau khi tốt nghiệp đại học, tức là em nó đã hai mươi lăm tuổi rồi. Suy ra đây là một chiếc truyện niên hạ.
3. Thiết lập tính cách nhân vật Thiên Thiên ban đầu là một trà xanh nam tâm cơ (không hiểu sao bẻ lái qua thành đệ khống boy luôn).
4. Ban đầu định cho Âu Dương Mặc và Âu Dương Kỳ ghét nhau (cuối cùng lại thành anh em tình thương mến thương).
5. Nhân vật Lam Lăng Nguyệt trong bản thảo vốn không tồn tại, là do lúc đang viết tác giả high quá cho thêm vào.
6. Viết được gần nửa truyện tác giả mới nhớ ra à phải làm bản thảo.
7. Có một lần trong đầu tự nhiên nảy ra một ý định táo bạo là ngược Tiểu Phi Tử đến chết thêm lần nữa (ôi tôi hồ đồ quá *bép*).
8. Nhân vật Đoạn gia và gia đình Tôn gia cũng không tồn tại trong bản thảo, chỉ là kịch bản có nút thắt khó gỡ nên phải cho thêm vào để giải quyết.
9. Phân đoạn bắt lão Quốc sư Kỳ Nam Quốc là phân đoạn diễn tả tâm lý tệ nhất, mà không chắc là có tả luôn á.
10. Cảnh cha con Lý thừa tướng là một cảnh khá là dư thừa trong tác phẩm mà sau khi đọc lại tác giả mới phát hiện, nhưng mà không có thì sẽ hơi khó để bắt tiếp qua các cảnh khác.
11. Các chương ngược thân (ví dụ như chương Tiểu Phi Tử bị rape trong lều trại, chương ngã ngựa và chương bị mù) được viết trước khi kịch bản đi tới, viết trong lúc tác giả đang vô cùng stress, cho nên cũng là mấy chương tâm đắc nhất.
12. Hoa tử đằng là biểu tượng của Diệp Nhược Phi, cũng không biết sao nhưng mà trong lúc xây dựng hình tượng nhân vật thì hình ảnh này hiện lên trong đầu.
13. Trong bản thảo đầu tiên, Âu Dương Kỳ tên là Dạ Thần, Âu Dương Mặc tên là Dạ Quân và Diệp Nhược Phi tên là Vô Ngân.
14. Lúc đầu cũng không định viết thể loại thay thế đâu tại vì mình cũng hơi ngại mấy cảnh tả tâm lý của thể loại này, nhưng mà sau khi viết được văn án rồi thì lại đổi ý.
15. Tác phẩm này được lên ý tưởng lúc mình học lớp chín, bắt đầu viết vào lớp mười một và kết thúc sau khi thi đại học xong. Cho nên đoạn đầu có thể thấy văn phong trẻ trâu hơn đoạn sau rất nhiều.
16. Những nhân vật có tầm ảnh hưởng trong truyện về sau đều sẽ có tác phẩm cho riêng mình. Vì tác giả đã lên kịch bản hết cả rồi.
17. Cuối cùng là cảm ơn mọi người đã ủng hộ cho đứa con này của mình. Cảm ơn rất nhiều.