Sau Khi Xuyên Thư Tôi Trở Thành Nữ Phụ Hào Môn

Chương 14:




" Là xe Tô gia kìa!" Không biết là ai nói một câu, túm Tô Thiển từ trong hồi ức ra.
Xe phía trước là ba mẹ, bên ngoài sẽ có mặt phóng viên, nhưng bên trong yến hội tuyệt đối không có phóng viên. Những thứ này đều là vừa rồi ở trên đường đại ca bổ sung.
Chủ yếu là muốn để cô chuẩn bị sẵn sàng, trước tiên thích ứng với sự hiện diện của ánh đèn flash.
Kế tiếp là xe đại ca với cô.
Mọi người nhìn thấy một chân dài nghịch thiên duỗi ra trước, người bên trong bước xuống, khẳng định là đại thiếu Tô gia - Tô Khải, ảnh đế nổi tiếng. Được hàng tỉ fans xưng là con cưng thượng đế, rốt cuộc giá trị nhan sắc thật sự có sức công phá, một thân âu phục chế tác thủ công hoàn mỹ phác họa ra thân hình nam nhân.
Dựa theo thường lệ các năm trước, vị ảnh đế này hẳn là trực tiếp đi vào, cũng không chụp được nhiều ảnh. Phóng viên ở trong lòng tiếc hận.
Giây tiếp theo, lại thấy nam nhân đưa tay vào trong xe, một bàn tay trắng mềm mại đáp lên, rõ ràng là tay phụ nữ. Chẳng lẽ hôm nay vị ảnh đế kể từ khi tiến vào trong giới ngay cả một scandal cũng không có hôm nay muốn công khai tình yêu sao?
Một bàn chân dẫm lên giày thủy tinh lộ ra, kế tiếp là làn váy, làn váy sắc tường vi dường như càng làm nổi bật dung nhan tuyệt mỹ của chủ nhân, rõ ràng là vài giây, lại làm người ta cảm thấy tựa hồ đã qua hồi lâu.
Thiếu nữ trong xe rốt cuộc đi ra, trong mắt hồ ly vũ mị rõ ràng có sóng nước lóng lánh, trên môi phấn nộn chỉ hơi hơi thoa một lớp son, khuôn mặt hồng nhuận, xương quai xanh tinh xảo trên chiếc váy đột hiện ra càng thêm mê người. Màu tóc nâu được cuộn sóng, trên người đeo trang sức Cartier, giờ chỉ có thể cảm nhận được vẻ đẹp thiếu nữ.
Trong đầu mọi người trong chỉ còn lại Tách tách tách, đâu có tâm tư đi suy đoán thân phận thiếu nữ.
Theo sát phía sau là lão Nhị và lão Tam Tô có chút không vui. Em gái xinh đẹp bị đoạt đi rồi, lão hồ ly quả nhiên không đơn giản.
" Tiểu công chúa thân yêu, chúng ta đi vào thôi!" Mọi người xung quanh đều có thể cảm nhận được sủng nịch trong lời nói.
"Đại ca, em cảm thấy cái này giống như bước trên thảm đỏ vậy, tại sao mọi người đều nhìn về phía chúng ta."
"Bởi vì em hôm nay quá đẹp."
Giang Nhu tự nhiên thấy được bạn thân mình, hôm nay Thiển Thiển vẫn đẹp như thế. Bên cạnh kia không phải Tô Khải sao, ôi trời ạ, cảm giác Thiển Thiển đi ở bên cạnh anh ấy cũng không kém cạnh chút nào.
"Tô Khải, vị này là?" Một nam nhân diện mạo tà mị đi tới, mở miệng hỏi.
Đúng rồi, đúng rồi, rốt cuộc đã có người đi lên hỏi thân phận thiếu nữ thần bí thiếu nữ.
" Tiêu Ngự Hàn, đây là em gái nhỏ nhà tôi, Tô Thiển."
" Em gái cậu? Sao cảm thấy cùng lúc trước không giống nhau lắm."
" Chẳng phải chuyện biến đổi của nữ sinh trước tuổi 18 là rất bình thường sao?"
Mà ở trong một góc Sở Ngọc Ninh đương nhiên cũng thấy được Tô Thiển, tại sao hắn thấy Tô Thiển giống như trở nên đẹp hơn. Rõ ràng lúc trước vẫn là một bộ dạng sợ hãi rụt rè, cho nên hắn mới có thể cảm thấy Vân Thanh Thiển so với cô càng có mị lực hơn, thật sự kỳ lạ.
Hắn đương nhiên không biết linh hồn bên trong Tô Thiển đã thay đổi một người khác.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.