*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Mày về đến nhà chưa?" Giang Ảnh nhận được tin nhắn của Tề Tuấn.
"Rồi." Cậu trả lời.
Tề Tuấn: Cái gì nhể... À, tao thấy hot search rồi, mày đỉnh vãi luôn.
Tề Tuấn: Chỉ là trò chơi thôi mà, mày cần gì phải liều mạng như thế.
Tề Tuấn: Lần này thì đẹp mặt, cả Weibo đều nhìn thấy thời khắc đỉnh cao của Giang nhị thiếu nhà chúng ta.
Giang Ảnh: Dù sao cũng đừng để Thích Trục biết đấy là tao là được, mất mặt chết tao luôn.
Tề Tuấn: Thôi mày cút đi.
*
Cùng lúc đó, ở trên Weibo có một đám người đang thảo luận về Thích Trục và Giang Ảnh...
[Hình như mấy hôm trước có người bảo không biết hai người họ mà cùng đóng một bộ phim thì sẽ như thế nào? Nhìn thấy chưa, nhà bọn họ quả thực như nước với lửa, không đóng phim cùng nhau được đâu.]
[Tiếc quá à, tui còn muốn xem xem nếu hai người họ cùng xông pha thì có khiến đoàn làm phim nổ tung luôn không.]
[Ê, không ai phát hiện ra hai người này khá là thú vị à? Giang Ảnh là kiểu mày mắng tao một câu thì tao phải chửi mày trăm câu. Còn Thích Trục thì kiểu mày mắng tao trăm câu, tao chỉ cần nói một câu thôi cũng có thể khiến mày nhục mặt câm mồm.]
[Tui cũng thấy thế, Giang Ảnh là người kể cả cậu ta vô lý thì cậu ta cũng cãi được, Thích Trục là dù đối phương có lý thì cậu ta cũng chẳng bỏ qua. Chỉ có mình tui là muốn nhìn hai người họ battle thôi sao?]
[Nói thật chứ bây giờ tui khá là muốn coi Giang Ảnh với [Ông Chủ Cua] battle, cứ cảm thấy phong cách cãi lộn của hai người họ giống nhau kiểu gì á.]
Trong phòng Giang Ảnh vẫn vang vọng bài "Vận may đến" do bạn học Dưa Nhỏ order giúp cậu, cậu chẳng buồn quan tâm. Ở trong tiếng hát, cậu mở Weibo. Giống như cậu dự đoán, cái acc cậu chuyên dùng để cãi lộn đang nhận được vô số tin nhắn.
Trì Vân Khai tham gia show giải trí gặp phải [Ông Chủ Cua] đam mê cãi lộn, đúng lúc đang livestream nên mọi người đều thấy hết. Nhóm T.ATW rất nổi tiếng, quan hệ của các thành viên trong nhóm cũng tốt vô cùng. Trì Vân Khai tham gia show giải trí này, mấy người còn lại đều share để tuyên truyền giúp cậu ta. Fan only và fan nhóm cùng chiến đấu, rating của chương trình cao kinh người.
Tuy Cố Vị, thành viên của T.ATW từng là đối thủ của Giang Ảnh nhưng oan gia của cậu tất nhiên vẫn là Thích Trục rồi.
Kể cả là gặp mặt trên thảm đỏ hay là dưới sân khấu thì vẻ mặt lúc nhìn nhau của hai người cũng chẳng đẹp đẽ gì cho cam. Về lâu về dài, mọi người đều biết rằng quan hệ của hai người họ kém cực kỳ, có vài việc không dám nói trước mặt.
Một đoạn video, một show giải trí, coi như đã chọc thủng chuyện Thích Trục với Giang Ảnh "bất hòa" rồi.
Bởi vì cái ID Ông Chủ Cua này mới mấy hôm trước cãi một trận đã nổi danh, lại thêm cái chiến tích huy hoàng ngày hôm nay nữa đã khiến không ít cư dân mạng cho rằng chắc chắn người này là fan Thích Trục. Dù sao đi chăng nữa thì fan hai nhà vẫn vô cùng tin tưởng chuyện này.
Bài gần nhất tài khoản này đăng là hôm Tết, Giang Ảnh chụp màn hình khoe cậu lọt top 10 của app. Bây giờ dưới bài viết này có một đống bình luận các thứ các kiểu.
Fan lớn nhà Thích Trục: Ông Chủ Cua ơi, chỉ cần cậu bằng lòng thì chúng ta sẽ là người một nhà. Cậu xem tin nhắn đi, tụi tui gửi cho cậu nhiều ảnh đẹp của anh Thích Trục lắm. Sau này cậu có nhu cầu gì thì cứ việc nói, lúc nào tụi này cũng sẵn lòng chia một nửa tài nguyên của mình cho cậu.
Hội trưởng hậu viên hội nhà Thích Trục: Người anh em, làm phiền chút nhé. Nói thế này, tui cảm thấy ông cũng yêu thương anh tụi mình thật lòng, nếu ông không chê phiền thì gửi địa chỉ của ông cho tui đi, tui gửi ít đồ tiếp ứng cho ông. Nói nhỏ này, nhiều thứ là bản giới hạn lắm đấy.
Giang Ảnh mở tin nhắn ra coi: "..."
Cậu dùng mấy năm trời để thu thập scandal của Thích Trục, kết quả đến hôm nay lại nhận được một đống video và ảnh chụp, thậm chí còn vượt xa đống scandal tồn kho của cậu nhiều.
Ai muốn xem hình cơ bụng của anh các người cơ chứ!
Cậu đang định remove mấy fan lớn của Thích Trục thì giao diện trò chuyện của QQ bỗng nhảy ra trước mắt.
[Lớp Trưởng]: [Chọt chọt]
[Lớp Trưởng]: Cậu đang làm gì thế?
[Krabby]: Đang xem anh tôi livestream.
[Krabby]: Bé khủng long nhíu mày.jpg
[Lớp Trưởng]: Ồ.
[Lớp Trưởng]: Buổi họp lớp tối nay cũng không tệ lắm.
[Krabby]: Nhìn vẻ mặt của cậu, tôi chẳng thấy có chút gì gọi là "không tệ lắm" cả.
[Lớp Trưởng]: Dấu giày trên giày da của Tề Tuấn cũng không tệ lắm.
[Krabby]: Cậu lại vòng vo quanh co cái gì đấy!
[Krabby]: Bé khủng long toát mồ hôi.jpg
[Lớp Trưởng]: Cái app trên hot search tối nay thú vị ghê.
[Krabby]: Tôi không hứng thú!
[Krabby]: Bé khủng long toát mồ hôi.jpg
Không phải Thích Trục đã biết cái gì rồi chứ? Giang Ảnh suy nghĩ một lát, ngón tay đang định remove fan của cậu ta đành phải thu về. Chuyện mất mặt như thế này tuyệt đối không thể để cậu ta biết được. Hình như cậu chỉ có thể tạm thời đội cái nồi "fan của Thích Trục" này thôi.
[Krabby]: [Chọt chọt]
[Lớp Trưởng]:?
[Krabby]: Cậu đang làm gì đấy?
Người kia hình như đang bận, một lát sau mới trả lời tin nhắn.
[Lớp Trưởng]: Đọc kịch bản, tôi nhận phim mới.
Giang Ảnh thoát ra khỏi app, vừa mới mở lại Weibo cậu đã thấy fan nhà mình bi phẫn cmt dưới Weibo của Ông Chủ Cua.
@Silhouette Mãi Yêu Anh Giang Ảnh: Ông Chủ Cua! Trước giờ chưa có ai dám giỡn mặt khiêu chiến anh tụi này như thế. Ông xong đời rồi, Giang Ảnh sẽ mắng chết ông luôn!
@Mễ Mễ Không Chịu Thua Đâu: Ông Chủ Cua! Đồ bợ đít nhà mày! Tao chống mắt lên ngồi đợi tới ngày mày trắng tay!!!
Giang Ảnh: "..."
Cái cảm giác này... vừa cảm động vừa ấm ức.
Cảm động là vì Silhouette nhà cậu vẫn không rời không bỏ, ấm ức là bởi...
Từ bữa cơm hồi tối đến giờ, cậu phải nhận lấy bao nhiêu oan ức, lại còn không thể mắng lại như bình thường vẫn làm. Cậu lớn từng này rồi cũng chưa từng cảm thấy khiếp hãi như thế bao giờ.
Thêm nữa, ở trong đống bình luận hỗn độn lung tung, cậu còn thấy acc clone của trợ lý Trần, ngó có vẻ anh ta tức phát rồ luôn.
@cs1234567: Đều tại cậu! Hôm nay đáng ra tôi có thể tan làm sớm! Tôi¥&*#¥@%...
Giang Ảnh còn có thể nói gì đây? Cậu lặng lẽ mở Wechat, gửi cho trợ lý Trần một bao lì xì thật bự.
Năm phút sau, màn hình vẫn hiển thị dòng "Đối phương đang nhập tin nhắn", bao lì xì vẫn ở yên đó, có thể thấy nội tâm trợ lý Trần đang rối rắm đến mức nào.
[Krabby]: Thế mà anh lại không thèm cơ đấy?
【Đối phương đã nhận lì xì của bạn.】
[Trợ lý Trần]: Cảm ơn Giang nhị thiếu.
[Trợ lý Trần]: Cậu không gây chuyện gì chứ?
[Krabby]: Đương nhiên là không rồi.
[Krabby]: Em không gây chuyện thì không được cho anh tiền à?
[Trợ lý Trần]: Không phải, không phải. Anh chỉ cho rằng bánh ngon chẳng có chuyện rơi từ trên trời xuống, do anh đa nghi quá thôi.
Có vẻ hôm này Giang Ảnh nhận được nhiều sự chú ý lắm. Cậu còn chưa nói chuyện xong với trợ lý Trần thì Giang Tầm đã gọi điện thoại đến rồi.
"Em đang làm gì vậy?" Giang Tầm hỏi, "Họp lớp xong chưa?"
"Xong lâu rồi." Giang Ảnh nói dối không chớp mắt, "Em giờ đang chăm chú coi kịch bản, mong rằng có thể mài giũa kỹ năng diễn xuất của mình."
Có vẻ Giang Tầm khá vừa lòng: "Mẹ bảo em nghĩ thông suốt thì thật tốt quá. Hôm nay trên mạng có người kêu kỹ năng diễn xuất của nhà mình là di truyền cách thế hệ, ba giận lắm đấy. Hai người họ bảo em cố gắng chút đi, tranh thủ vả mặt người kia..."
"À, mẹ còn bảo tại em cứ cãi nhau quanh năm suốt tháng nên có nhiều người "thăm hỏi" bà ấy lắm, mẹ mong em có thể phấn đấu thêm chút nữa, ngoan ngoãn đóng phim đi."
Giang Ảnh: "..." Sợ toát mồ hôi.
"Câu trả lời của em thế nào?"
"Em đảm bảo sẽ ngoan ngoãn đóng phim, tuyệt đối không phụ kỳ vọng của nhà họ Giang." Giang Ảnh không cần mặt mũi nữa luôn.
"Vậy còn được." Giang Tầm nói tiếp, "Hôm nay em thử vai nhân vật kia trong《Đúng dịp tuyết rơi》hiệu quả khá tốt, đạo diễn với biên kịch đều rất vừa ý. Nhân vật này đã chọn em diễn rồi."
"Tác phẩm gốc hay như thế, đội ngũ chế tác cũng tốt như vậy mà kêu nghệ sĩ tai tiếng như em diễn, bọn họ không quan tâm tỉ lệ người xem phim à?" Giang Ảnh hơi nghi ngờ hỏi.
"Công ty đã ký hợp đồng cho em rồi, mấy ngày nữa sẽ công bố. Mặc dù đây không phải vai chính nhưng cảnh quay cũng khá nhiều, độ nổi tiếng rất cao, vai trò của nhân vật trong xuyên suốt câu chuyện cũng rất quan trọng. Đến lúc đó em nhớ tương tác với các diễn viên khác đấy. Cụ thể thế nào thì người đại diện với trợ lý sẽ nói cho em sau."
"Em thì sao cũng được."
Giang Ảnh đang nhàn nhã, chẳng muốn theo đuổi cái gì, kiểu của cậu bây giờ là được đến đâu hay đến đó.
"Cứ vậy nhé." Giang Tầm chẳng kiên nhẫn tí nào, "Còn nữa, ca khúc cuối phim của《Đúng dịp tuyết rơi》là đã ký với T.ATW rồi. Vị Vị bảo nhóm của em ấy sẽ vào đoàn phim mấy ngày làm khách mời, có thể đến tìm em chơi."
"Òa! Em mong chờ quá!" Giang Ảnh đột nhiên có chút hứng thú với công việc sắp tới của mình, "Em có thể đưa Vị Vị nhà anh tới quán bar không?"
"Em đừng có hòng." Giang Tầm gạt phăng đi.
"Thôi vậy, có người quen là tốt rồi." Giang Ảnh cười vui hớn hở.
Bạn học Dưa Nhỏ ở trong phòng vẫn đang hát đi hát lại: "Vận may đến, chúc bạn có thật nhiều may mắn tìm đến, vận may đến, đến cùng hạnh phúc và yêu thương..."
"À, phải rồi." Trước khi cúp điện thoại, Giang Tầm đột nhiên nhớ ra, "Nói tới người quen, trong đoàn làm phim này nhiều người quen của em lắm. Nếu em mong chờ thì ngoan ngoãn đóng phim đi."
"Còn ai nữa?" Tâm trạng của Giang Ảnh đang khá tốt.
"Biên kịch là đồng nghiệp của mẹ hồi trước, đạo diễn là người quen của ba. Về phía diễn viên thì có Miêu Dã từng bị em móc mỉa, cũng tính là quen đi, còn cả diễn viên chính nữa, em cũng quen luôn."
"Diễn viên chính là ai cơ?" Giang Ảnh liệt kê trong đầu tất cả những diễn viên mà cậu quen, chả thấy ai hợp vai nam chính của bộ phim này sất.
"Anh Thích của em đấy." Giang Tầm nói rồi cúp máy.
Giang Ảnh: "???"
Ai cơ?
Thích Trục?
What?!
Lúc này, ở trong phòng, tiếng hát của bạn học Dưa Nhỏ ngày càng cao: "Vận may đến, vận may của chúng ta đến rồi. Đón vận may thịnh vượng phát đạt từ khắp mọi nơi!!!"
_ _ _