- Làm gì mà dữ thế! Tôi chỉ muốn tiếp đãi cho chu đáo bạn của cậu thôi mà! – chị ta cười mỉm, mặt không tỏ vẻ chút gì là sợ hãi.
- Chị ơi! Chị đừng đùa kiểu đó! Ai cũng biết chị là cao thủ, uông không bao giờ biết say, chị muốn có bạn thì chúng em sẵn sàng uống cùng chị, nhưng Nim thì khác! Chị thông cảm nhé! – Angle nhỏ nhẹ. Sự thật thì
Angle chỉ sinh sau Nhã Trúc 4 tháng nhưng từ khi mới quen đến giờ lúc
nào cậu nhóc cũng chỉ gọi bằng “chị”. Đó đã trở thành thói quen không
sửa được.
- Ha ha! Cô em đúng là sướng thật nhỉ? Được hai mỹ nam quan tâm đến thê cơ đấy! – và chị ta lại nhìn Nim với một ánh mắt mà ngay cả Mai Sư
Phong cũng phải rùng mình.
Nim ngơ ngác một lúc. Nhưng ánh nhìn của Nhã Trúc làm cô bé tỉnh lại.
Không hiểu vì sao mà lúc này đây Nim thấy ghét chị ta ghê gớm. Cái con
người đó đã năm lần bảy lượt muốn giết Nim, dồn Nim vào chỗ chết trong
khi cô bé không có thù oán gì với chị ta cả. Nghĩ đến đó, tự dưng Nim
thấy nóng trong người, không nhắc thì thôi, đã nhắc thì khiến cho nỗi
thù hận dâng lên gấp bội. Trường hợp này rất đúng với câu “Cây muốn lặn mà gió chẳng ngừng”. Nim hiền thật đấy, yếu đuối thật đấy nhưng không
phải vì thế mà dễ bị bắt nạt. Người ta đã từng nói, một con mèo khi nổi điên còn đáng sợ gấp trăm lần một con sư tử. Nim đang là một con mèo
ngoan chuẩn bị “lột xác”!
- Thôi mà chị! Đừng đùa nữa nhé! – Angle cười khì khì.
- Cô đúng là quá đáng mà! Đi về thôi! – Devil nổi khùng đứng phắt dậy toan lôi Nhã Trúc đi.
Nhưng Nim đã nắm tay ác quỷ kéo lại.
Một giây sau đó…
Nim đã cầm ly rượu đầy tràn và đưa lên miệng uống một hơi cạn sạch trước con mắt hình viên bi của ba người còn lại…
Điều đáng ngạc nhiên hơn là cô bé hoàn toàn bình thường sau khi đặt
chiếc ly không còn giọt rượu nào của mình xuống bàn. Chính xác là Nim
vẫn hoàn toàn không bị gì cả, cứ như vừa uống nước lọc xong vậy! Còn có chút gì đó hứng khởi biểu lộ trên khuôn mặt nữa chứ!
- Nim! Bạn…bạn…. – Angle cấm khẩu.
Devil buông tay Nhã Trúc ra, sững sờ nhìn cô bé. Còn người ngạc nhiên
nhất chính là cô dì ghẻ, cô ta ngồi xuống một cách loạng choạng suýt nữa thì làm rơi mấy chai rượu trên bàn xuống đất!
Ừ! Ai mà tin một cô gái như Nim lại có thể làm được điều đó????
Nhưng đã ai biết một sự thật rằng: Nim bị bệnh nghiện rượu chưa nhỉ? Mà còn là nghiện rất nặng nữa cơ!
Nguyên do vì sao Nim nghiện rượu tác giả sẽ giải thích sau. Còn bây giờ chúng ta quay lại tình hình của 4 nhân vật lúc bấy giờ nhé!
Nim sau một hồi ngồi im như tượng thì nở một nụ cười tươi rói. Chưa bao giờ “khát vọng” trả thù lại sôi sục mạnh mẽ trong người cô bé như lúc
này. Nim cầm ly rượu bên cạnh rồi rót đầy tràn vào ly của Nhã Trúc. Cái này người ta gọi là “ăn miếng trả miếng”!
Xong xuôi đâu đấy cô bé mỉm cười thật tươi, tay mời Nhã Trúc uống. Rất là lịch sự!
Sau mấy phút bàng hoàng, dì ghẻ của chúng ta cũng lấy lại tinh thần.
Người ta nói quả không sai, khi phái yếu đã nổi máu hơn thua thì đấng
mày râu cũng phải quỳ gối thán phục, Nhã Trúc không chịu lép vế cầm ngay ly rượu tu một hơi thật sạch. Dù gì thì bao nhiêu năm nay cô nàng cũng vang danh trong giới ăn chơi với danh hiệu “ nữ hoàng của tửu lượng”, báo hại mỗi lần uống rượu với chị ta, mấy ông lúc về nhà cứ phải nôn
lên nôn xuống mấy đợt.
Xong phần mình, chị ta tặng cho Nim một ánh mắt hình viên đạn ( loại đại liên) cùng với một ly rượu đã rót đầy!
Nim cũng không sợ mà nhìn lại, càng lúc cô bé càng “lỳ” đến mức đáng khâm phục!. Trải nghiệ𝗆 đọc tru𝗒ện số 1 tại ( TRÙ𝙈TRU𝗬 ỆN.𝑽n )
5s…đó là con số cần thiết để Nim “thanh toán” xong ly rượu đó!
Vậy đấy, hai người con gái đáng yêu, dễ thương, xinh đẹp cứ đấu rượu như thế với tõc độ kinh khủng nhất đến mức có thể.
Chỉ tội nghiệp hai chàng trai của chúng ta, ngồi nhìn mà ngỡ ngàng đến
không kịp thở. Cả Angle cũng như Devil dành tặng cho Nim một ánh mắt
ngưỡng mộ cùng sự ngạc nhiên tột độ! Tửu lượng của Nim còn cao hơn cả
Devil và Angle cộng lại! Đúng là một cô gái có đẳng cấp!
10 chai rượu trên bàn cứ vơi dần vơi dần…
Chai cuối cùng…
Bên phía Nhã Trúc đã có dấu hiệu say nhưng cô nàng vẫn kiên quyết “chiến” tới cùng!
- Thôi! Hai người dừng lại đi! – Angle sốt ruột ngăn lại.
- Dừng ư???? Tại sao phải dừng???? – cô dì ghẻ nổi quạu.