Showbiz Là Của Tôi

Chương 43: Không cần cứu nữa, mị chết rồi




Edit + Beta: meomeoemlameo.
Kì nghỉ đông cuối cùng trong kiếp sống cấp 3, Hứa Trích Tinh chỉ được thả mười ngày, lại bắt đầu tập trung để chiến đấu với kì thi vào đại học. Những bạn học xung quanh đều mang bộ dạng sẵn sàng đón địch và lo âu khổ sở, chỉ có Hứa Trích Tinh vẫn vững như kiềng ba chân.
Thậm chí có lúc linh quang chợt loé, cô còn nhớ ra đề văn thi đại học năm đó……
Nhưng thôi cô cũng không làm chuyện dư thừa, loại đại sự ảnh hưởng đến vận mệnh của vạn người này không thể tùy tiện nhúng tay, tất cả đều phải thuận theo tự nhiên.
Hứa Duyên sau khi về thành phố B, liền hẹn gặp mặt tác giả Phong Di của 《 Trúc Sơn Hà 》. Phong Di tuy rằng mới hơn hai mươi tuổi, nhưng đối nhân xử thế đã đã tương đối bình tĩnh thành thục, sau khi nói chuyện cùng Hứa Duyên, cô ấy tự cân nhắc một chút, liền đáp ứng bán toàn bộ tác phẩm hiện có cho anh.
Hứa Duyên lại dựa theo kiến nghị của Hứa Trích Tinh, sau khi khảo sát việc dự trữ IP có ổn không, họp mấy lần với quản lý cấp cao trong công ty rồi mở bộ phận hoạt động IP, bắt đầu chính thức đầu tư vào các tác giả.
Tóm được bản quyền của《 Trúc Sơn Hà 》, tác giả và một nhà biên kịch nổi tiếng trong ngành bắt đầu điều chỉnh kịch bản. Có những lý giải tâm đắc của tác giả truyện gốc với nguyên tác và biên kịch chuyên nghiệp hỗ trợ, kịch bản chẳng mấy đã xong. Vừa mới vào hè, Hứa Trích Tinh đã nghe nói Hứa Duyên cầm kịch bản đi tìm Tô Dã.
Ước chừng kì kèo khoảng một tuần, Tô Dã mềm lòng trước thành ý ngày nào cũng tới mời mọc của Sếp Hứa nhà Thần Tinh, mới đồng ý xem kịch bản một lần.
Vừa đọc xong, tự nhiên chạy không thoát.
Hứa Trích Tinh nói đúng, không có diễn viên giỏi nào lại từ chối một kịch bản hay.
Tô Dã rất nhanh tới Thần Tinh ký hợp đồng, để đáp lại thành ý, anh tự mình lái xe tới. Trước lúc này, người trong công ty, bao gồm cả Triệu Tân Tân, đều không biết nam chính đã định là Tô Dã.
Lúc cô nàng đeo kính râm cầm cốc cà phê gọi toáng lên “Chờ một chút chờ một chút” chạy vào trong thang máy, Tô Dã mang khẩu trang tươi cười lịch sự đứng ở bên trong.
Triệu Tân Tân nhanh miệng “Cảm ơn”, ban đầu còn không nhận ra là anh đến. Mãi đến khi uống hai ngụm cà phê, chép chép miệng, mới cảm thấy hình như có chỗ nào sai sai. Cô nàng đột nhiên quay đầu lại, nhìn chàng trai phía sau, chần chờ nói: “Nhìn anh giống thần tượng của tôi lắm.”
Tô Dã nói: “Thần tượng của cô là ai?”
Triệu Tân Tân: “Tô…… Tô Dã……”
Tô Dã cười cười gỡ khẩu trang xuống: “Trùng hợp ghê, chính là tôi đây.”
Triệu Tân Tân hưng phấn đến suýt thì gào ầm lên.
Cô nàng cũng không phải chưa từng gặp Tô Dã. Rất nhiều lần có hoạt động cô nàng và Tô Dã đều có tham dự, nhưng đều là ở xa xa liếc một cái, tiến lên đáp lời gì đó càng không thể. Chỉ cần cô nàng dám đi, chắc chắn sẽ có phốt la liếm Tô Dã nổ ra.
Vào showbiz bấy lâu, làm mối tình đầu quốc dân đó giờ, đây mới là lần đầu cô nàng tiếp xúc gần với Tô Dã, lần đầu tiên nói chuyện với anh.
Triệu Tân Tân kích động đến mức cà phê cũng suýt thì sánh ra, run rẩy rất lâu mới nhớ ra giới thiệu chính mình: “Chào chào chào…… Chào anh ạ, em là Triệu Tân Tân!”
Tô Dã bắt tay cô nàng, “Anh biết.”
Huhuhu được bắt tay với thần tượng nè trời ơi. Tuy rằng chỉ thần tượng hồi đi học, bây giờ thật ra đã phai nhạt rất nhiều. Nhưng sau Tô Dã cô nàng cũng không thích thêm minh tinh nào, bây giờ nhìn thấy người thật bằng xương bằng thịt, trong lòng lại nảy lên cảm giác mông lung mê đắm anh năm đó, nhất thời khó kìm lòng nổi, cũng không biết nói gì.
Trợ lý:…… Tui không thấy gì hết.
Cửa thang máy mở ra, Hứa Duyên đứng bên ngoài, nhìn thấy Triệu Tân Tân đang mang vẻ mặt đê mê, còn sửng sốt một chút. Tô Dã đã đi ra thang máy, duỗi tay cười: “Sếp Hứa, lại gặp rồi.”
Hứa Duyên cũng cười bắt tay với anh: “Đã đợi bấy lâu.”
Hai người đi về phía văn phòng, Triệu Tân Tân nhắm mắt theo đuôi cun cút đi sau, Hứa Duyên quay đầu khẽ hỏi: “Cô đi theo làm gì?”
Triệu Tân Tân vội vàng nói: “Sếp Hứa, hai anh nói xong chuyện chính thì có thể nhắn cho em được hông? Em muốn xin chụp ảnh với Tô Dã ạ.”
Hứa Duyên: “…………”
Anh đau đầu phẩy tay.
Không bao lâu, Triệu Tân Tân nghe được tin Tô Dã sẽ đóng nam chính trong 《 Trúc Sơn Hà 》, cô nàng kêu woah một tiếng, hạnh phúc đến suýt thì ngất đi.
Thỏa được ước mộng rồi.
Đời này cô nàng chết cũng không tiếc.
Không bao lâu sau Hứa Trích Tinh liền thừa dịp ra chơi giữa giờ gọi điện cho cô nàng, có người bắt máy liền bảo ngay: “Thấy niềm vui bất ngờ em dành cho chị chưa?”
Triệu Tân Tân kêu éc éc éc rất lâu: “Đại tiểu thư, em đối với chị tốt quá! Về sau chị làm trâu làm ngựa báo đáp cho em!”
“À, không cần đâu.” Hứa Trích Tinh nói: “Về sau lúc em đu idol, chị yểm trợ cho em là được.”
Triệu Tân Tân hiếu kỳ nói: “Em đu ai? Không phải em không đu idol hả? Trong giới còn có người em nhìn trúng à?”
Hứa Trích Tinh: “Haizzz, đó là vì chị không hiểu em thôi.”
Triệu Tân Tân: “…………”
Khi hợp đồng với Tô Dã kí xong, đội ngũ sản xuất của《 Trúc Sơn Hà 》cơ bản đã thành lập xong. Đều là Hứa Duyên tự mình ra mặt, từ đạo diễn cho tới thư ký trường quay, đi tìm từng người đặt vấn đề.
Hứa Duyên đảm nhiệm nhà làm phim, 《 Trúc Sơn Hà 》 là bộ phim độc nhất vô nhị lần đầu Thần Tinh quay, kỳ thật trên quan điểm của các quản lý điều hành công ty, làm như vậy rủi ro rất lớn. Mức vốn đầu tư lớn nhường ấy, cơ bản chính là hạng mục lớn nhất của Thần Tinh trong mấy năm nay. Một khi thua lỗ, công ty phá sản cũng không phải không có khả năng.
Nhưng Thần Tinh xem như là của một mình Hứa Duyên, chuyện anh quyết định phải làm thì không ai ngăn được. Huống chi đây là kết quả mà anh và Hứa Trích Tinh đều kì vọng.
Lúc vào hè, 《 Trúc Sơn Hà 》 công bố rộng rãi hai diễn viên chính, chính thức khởi động máy.
Fan của sách tương đối ít, rất nhiều người cũng không biết nguyên tác của phim này, chủ yếu nhiệt độ đến từ bản thân diễn viên, nhất là Tô Dã. Không hổ là lưu lượng tự mình gánh rating, tag《 Trúc Sơn Hà 》 nổi lềnh phềnh mấy ngày trên các topic lớn ở Tieba, trang chủ Weibo nhìn đâu cũng thấy ngay.
Bàn tán nhiều nhất vẫn là chuyện tài nguyên của Triệu Tân Tân thật sự khiến người ta hâm mộ vỗn cả lài!
Đây chính là Tô Dã ó!! Trong giới bao nhiêu nữ minh tinh muốn hợp tác với anh cũng chưa có cơ hội, mắt chọn của người ta rất cao, mấy lần gần đây diễn viên hợp tác cũng toàn là level ảnh hậu. Triệu Tân Tân là mối tình đầu quốc dân xuất thân từ phim thần tượng, cô ta dựa vào cái gì?!
Sau lưng cô ta thực sự không có đại gia hả???
Tài nguyên tốt như vậy tự nhiên sẽ chọc người ta đỏ mắt, trong giây lát nhảy ra không ít bài post suy đoán đại gia sau lưng Triệu Tân Tân là ai. Post viết có bài bản hẳn hoi, như thể tận mắt nhìn thấy Triệu Tân Tân vào khách sạn lên giường với người ta vậy.
Account marketing Thần Tinh nuôi lúc này liền bắt đầu phát huy tác dụng.
Hứa Trích Tinh vừa nói chuyện điện thoại với Hứa Duyên xong, kêu anh trực tiếp đăng sẽ để luật sư khởi tố tội bịa đặt, giết gà dọa khỉ, lúc sau mở Weibo đã thấy hướng gió thay đổi, mấy link vu khống Triệu Tân Tân đều đã bị block hết.
Hứa Trích Tinh lật một hồi, liền biết tình thế khống chế xong rồi, thậm chí còn tăng cho Triệu Tân Tân một đám fan.
Cô biết mình đã có trong tay một thanh kiếm sắc.
Chỉ cần thanh kiếm này còn ở trong tay cô, sau này tuyệt đối sẽ không chĩa vào người vô tội.
Cầm kiếm cũng không phải để giết người, ở trong cái giới này, chỉ là để tự vệ mà thôi.
Triệu Tân Tân ở đoàn phim đóng phim quay chụp đến hừng hực khí thế, Hứa Trích Tinh cũng đi vào giai đoạn cuối cùng then chốt. Bà Hứa còn tịch thu di động máy tính của cô, bắt cô toàn lực ứng phó thi đại học.
Chẳng mấy mà đã đến giữa hè.
Cuộc thi diễn ra hai ngày, thời tiết nóng bức hơn nửa tháng đã hạ nhiệt không ít. Hứa Trích Tinh vẫn luôn rất bình tĩnh, mãi đến khi vào trường thi ngồi xuống, nghe phổ biến quy định trước thi, thầy bắt đầu phát giấy nháp, ký ức của cô mới hơi trở về mùa hè nhiều năm về trước.
Lúc ấy, bà Hứa đã bệnh nặng, ông Hứa đưa bà ra nước ngoài điều trị, Hứa Trích Tinh ở lại trong nước một mình tham gia thi đại học.
Một đêm trước kì thi, ông Hứa gọi điện thoại cho cô, cười nói bác sĩ đã xét nghiệm cho mẹ cô, xác định giải phẫu có thể thành công, kêu cô đừng lo lắng, cứ đi thi cho tốt.
Cô kỳ thật cũng không tin tưởng, nhưng vẫn dùng giọng điệu thoải mái thưa vâng.
Về sau cũng khá thuận lợi. Không lo lắng, không lo âu, không khóc lóc, bình tĩnh mà thi hết bốn môn. Lúc nộp bài thi môn cuối, cô ngồi trên chỗ ngồi, bóp chặt cây bút, mới rốt cuộc bật khóc thật to.
Ngày hôm sau, tin dữ mẹ cô giải phẫu thất bại qua đời truyền tới.
Mùa hè sau kì thi đại học kia, là thời khắc đen tối nhất trong cuộc đời cô.
Giọng nói của thầy giám thị kéo suy nghĩ của cô về: “Nhận được đề trước thì cũng đừng động bút vội, kiểm tra mấy mặt xem có in ấn sai sót gì không, nghe thấy tiếng chuông mới bắt đầu làm bài.”
Tất cả đã qua rồi.
Đừng nhìn lại nữa.
Hứa Trích Tinh hít sâu một hơi, cầm bút, nghiêm túc cúi đầu.
Hai ngày sau, cuộc thi thuận lợi kết thúc, cô phát huy vô cùng ổn định. Lúc ra khỏi cổng trường, Ông Hứa Bà Hứa đều chờ bên ngoài, thấy vẻ mặt tươi cười của cô thì vội vàng chào đón: “Ai da con gái cưng, cuối cùng cũng xong rồi, thế nào, không tệ lắm chứ?”
Hứa Trích Tinh hào khí vung tay lên: “Thanh Hoa Bắc Đại không nói nhiều!”
Phóng viên đang chầu sẵn cạnh cổng nghe được câu này, liền cầm microphone và camera xông tới: “Bạn gì ơi, có thể tán gẫu một chút không?!”
Hứa Trích Tinh sợ tới mức lôi kéo cha mẹ chạy trối chết, hoảng hốt ôm ngực: “Về sau không bao giờ dám khoác lác trước công chúng nữa……”
Vừa lên xe, cô liền duỗi tay với bà Hứa: “Mẹ ơi, di động của con đâu?”
Bà Hứa trợn mắt nhìn cô một cái: “Sao con chỉ chờ có cái này thôi vậy? Di động di động, mẹ thấy con bây giờ không có di động là không thể sống đấy!”
Nói thì nói như vậy, vẫn lấy trong túi ra một chiếc smart phone đời mới nhất đưa qua: “Này, ba con mua cho con.”
Điện thoại thông minh ngày càng trở nên phổ biến rồi! A a a chẳng mấy nữa sẽ tới thời đại tốt đẹp combat với antifan, cày phim lướt Weibo rồi!
Hứa Trích Tinh hưng phấn không thôi.
Sim điện thoại đã cài vào, cô gấp không chờ nổi khởi động máy, sờ sờ thân máy mới tinh và màn hình LCD quen thuộc, trong lòng cực kì mĩ mãn.
Sau khi khởi động máy, không ít tin nhắn rác nhảy ra.
Cô liếc mắt một cái liền thấy tin nhắn của “Con trai tui”.
Trong lòng Hứa Trích Tinh run lên, vội vàng mở ra, nội dung tin nhắn chỉ có năm chữ: Thi đại học cố lên.
Thời gian gửi là hai ngày trước.
Huhuhuhuhu đây là idol có tấm lòng vàng nhà ai đây, còn nhớ rõ cô sắp thi đại học, còn gửi tin nhắn động viên cô. Huhuhu đừng ai cản mị mị phải yêu anh nhà trọn đời.
Nội tâm Hứa Trích Tinh khóc chít chít, trước mặt cha mẹ không dám làm càn, trên mặt vẫn vô cùng bình thản, ngón tay gõ như bay gửi lại cho anh: Anh ơi, trước khi đi thi em bị tịch thu di động QAQ… Bây giờ thi xong rồi nè, cảm ơn anh ạ!
Lúc sắp xuống xe mới nhận được tin hồi âm của anh: Ừa, chúc mừng tốt nghiệp.
Hứa Trích Tinh bùng nổ phấn khích, trong giây lát huyết khí dâng lên, to gan lớn mật nhắn một câu: Anh ơi, có quà tốt nghiệp không ạ QAQ
Một lát sau: Em muốn quà gì?
Hứa Trích Tinh: Muốn nhìn anh nhảy!
Idol không nhắn lại nữa.
Hứa Trích Tinh: QAQ
Mãi đến khi cha mẹ đưa cô đến nhà hàng ăn cơm, chúc mừng xong về đến nhà, di động mới “Ting” một tiếng, nhận được tin nhắn của anh: Ở Weibo.
Hứa Trích Tinh sửng sốt một chút mới phản ứng lại ý anh, trái tim kinh hoàng, gấp không chờ nổi mở Weibo ra.
Từ lúc idol lập nick, đó giờ chưa từng đăng gì lên wall Weibo, rốt cuộc đã có status đầu tiên.
Là một đoạn video.
Nhảy solo trong phòng tập.
Hứa Trích Tinh: Không cần cứu nữa, mị chết rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.