Đêm ngày thứ tám.
"Thật may mắn , ta lại thành công ngay lần đầu tiên. Tiểu tử, chúc mừng ngươi, ngươi còn sống, thân thể ngươi hiện tại đã có kháng thể đủ để chống lại nọc độc của quái thú ao đầm." Phùng Hợp Bà Bà khàn giọng nói bên tai Vương Khiếu Thiên.
Vương Khiếu Thiên mở hai mắt ra, cảm thấy thân thể mềm nhũn.
"Chính mình mạng lớn, từ trong tay bà bà điên khùng mà còn sống sót ." Vương Khiếu Thiên nghĩ.
"Đã trôi qua bao nhiêu ngày rồi?" Ý thức Khiếu Thiên Vương thanh tỉnh nhanh hỏi, nhiệm vụ yêu cầu chỉ có mười ngày ngắn ngủn, nếu không có đủ thời gian thì xong rồi.
"Đã qua tám ngày?" Phùng Hợp Bà Bà rất tùy ý trả lời .
"Hôm nay nghỉ ngơi một đêm, sáng sớm ngày mai hãy đi. Nhớ kỹ, không cho phép lại đem thân thể của ta đi thí nghiệm ghim kim ." Thân thể Vương Khiếu Thiên vô lực, sau khi uống chút ít xong thì lại lần nữa chìm vào giấc ngủ.
---
Sáng sớm ngày thứ chín, Vương Khiếu Thiên đã bị xúc tua thô to của Phùng Hợp Bà Bà đánh thức khỏi giấc mơ ngọt ngào
Vương Khiếu Thiên đơn giản uống chút ít nước cùng dùng sơ qua thức ăn trong khoang thuyền, xong liền mang theo Phùng Hợp Bà Bà hướng sơn cốc có mộ địa của đá phấn trắng ma thiên.
Mang theo kính râm, Vương Khiếu Thiên đi trong sa mạc cát trắng.
Năm giờ vũ trụ sau, Vương Khiếu Thiên đi một chút rồi lại ngừng ngừng, cũng trong lòng nhớ kỹ vị trí nguyên một đám sào huyệt nhỏ của Trùng tộc.
Vương Khiếu Thiên đi tới trước ao đầm, nhìn trong ao đầm lộ ra một cây khô héo "Nhánh cây", cũng không có lập tức tiến về phía trước.
"Ngươi chuẩn bị giết những quái thú ao đầm kịch độc này sao? Nhưng số lượng chúng nó có chút nhiều, dùng tốc độ của ngươi, nếu như an toàn muốn săn giết thì cũng không biết cần bao lâu, nhưng một tháng sau, con đá phấn trắng ma thiên già yếu kia cũng sẽ còn sống không!" Phùng Hợp Bà Bà nhìn ao đầm địa trước mắt không ngừng phát ra bọt khí mà nói với Vương Khiếu Thiên.
Vương Khiếu Thiên không có trả lời, mà là xoay người mang theo Phùng Hợp Bà Bà đi tới phụ cận của ao đầm địa.
---
Buổi đêm sắp hàng lâm, ánh sáng bắt đầu biến thành hôn ám, Vương Khiếu Thiên tháo kính râm xuống, dùng Con Mắt Thần Chết đi quan sát cái thế giới bi ai này.
Có được Con Mắt Thần Chết có hiệu quả lập thể thấu thị, khiến cho Vương Khiếu Thiên chứng kiến trên mặt cát xa xa che dấu nguyên một đám sào huyệt nhỏ của Trùng tộc, còn có lượng lớn Trùng tộc trong đó chuẩn bị đi ra kiếm ăn.
"Xèo xèo" tiếng kêu của Trùng tộc ré lên phá vỡ sự an tĩnh trên mặt cát trắng, đem đêm sắp hàng lâm có vẻ vang dội.
Tiếng kêu Trùng tộc theo bốn phương tám hướng truyền đến, làm cho người ta nghe xong đều toàn thân run rẩy, nhưng giờ phút này Vương Khiếu Thiên nghe tới, nhưng lại cứu mạng kiếp con ngựa.
Trong tay Vương Khiếu Thiên cầm dây thừng kim loại, phía sau lưng là thanh xương răng quái vật, một tay nhấc Phùng Hợp Bà Bà mà bắt đầu tại hôn ám trên mặt cát chạy đi . Chạy đến không xa sào huyệt nhỏ của Trùng tộc, Vương Khiếu Thiên từ trên mặt đất nhặt lên một tảng đá ném tới.
Trùng tộc vừa mới ló chuẩn bị đi ra kiếm ăn, rất tự nhiên bắt đầu hướng về phía Vương Khiếu Thiên vọt tới.
Vương Khiếu Thiên nhấc chân bỏ chạy, bắt đầu xung chung quanh ao đầm địa chạy vòng quanh, số lượng Trùng tộc đuổi theo Vương Khiếu Thiên càng ngày càng nhiều.
Sáu cái xúc tua của Phùng Hợp Bà Bà chăm chú quấn chặt lấy cánh tay của Vương Khiếu Thiên, sợ té xuống phía sau sẽ bị Trùng tộc đuổi theo ăn mất.
Trên mặt cát trắng, ánh sáng dần dần biến mất, đêm đen đã muốn triệt để hàng lâm, nếu như từ phương xa nhìn lại, sẽ phát hiện một cái thân người nhỏ đang chạy nhanh, phía sau hắn chi chít Trùng tộc giống như bảo cát đang đuổi theo.
" sau khi huấn luyện yô-ga Thượng Cổ, thân thể gân cốt kéo ra , chạy bộ mau hơn!" Vương Khiếu Thiên cảm thán.
Sau khi thấy số lượng Trùng tộc đã không sai biệt lắm thời điểm, lợi dụng ưu thế của Con Mắt Thần Chết, Vương Khiếu Thiên từ trong vòng vây chút ít Trùng tộc nơi này, tìm ra một đường ra, mang theo những Trùng tộc này xông về ao đầm.
"Tiểu tử, nguyên lai ngươi là muốn dùng Trùng tộc để san bằng quái thú ao đầm cự đại. Khiến chúng nó đánh nhau.
Cái cách nghĩ này không sai, nhưng ngươi chú ý, đừng cho quá nhiều quái thú ao đầm kịch độc cắn được ngươi, ngươi mặc dù có thể chất kháng độc, nhưng thời gian quá ngắn, lượng độc có thể kháng cự cũng không thể quá nhiều." sau khi Phùng Hợp Bà Bà trên cánh tay Vương Khiếu Thiên phát hiện ý đồ của Vương Khiếu Thiên thì nhắc nhở nói.
Giờ phút này Vương Khiếu Thiên đang chạy trốn nên căn bản cũng không có thời cơ đáp lời, mang theo lượng lớn Trùng tộc sau lưng xông vào ao đầm hôn ám.
Vương Khiếu Thiên vọt tới bên cạnh ao đầm địa thì hoàn toàn lên tinh thần, dùng Con Mắt Thần Chết quan sát tránh né quái thú ao đầm kịch độc.
Tại thời điểm Con Mắt Thần Chết củaVương Khiếu Thiên nhìn thấy phía dưới u ám ao đầm là nguyên một đám vật thể bạch sắc, chỗ cái đuôi mang theo giống như dây anten, chính là từng con quái thú ao đầm kịch độc.
Vương Khiếu Thiên nhảy vào ao đầm đồng thời tận lực tránh chúng nó đi, thời điểm thật sự tránh không khỏi liền mượn thanh xương răng quái vật trong tay đón đỡ xuống. Rất nhanh chạy trốn, mỗi một lần nhấc chân, đều có thể tóe lên chất lỏng trầm tích tụ không biết bao nhiêu năm trong ao đầm.
"Ken két, xèo xèo" thanh âm cực lớn, không ngừng sau lưng Vương Khiếu Thiên vang lên. Đại quân Trùng tộc cấp thấp ở phụ cận đuổi sát Vương Khiếu Thiên xông vào ao đầm.
"Khanh khách" thanh âm hàm răng cắn vào thịt không ngừng vang lên.
Quái thú ao đầm bắt đầu đối với Trùng tộc xâm lấn mở ra cái miệng lớn mang độc của chúng nó mà đón tiếp.
Trước hơn ba mươi con Trùng tộc đuổi theo Vương Khiếu Thiên, trong nháy mắt bị cắn, kịch độc khiến cho chúng nó hôn mê, bị đẩy vào ao đầm.
Nhưng là phía sau càng nhiều là Trùng tộc, căn bản không biết sợ hãi, phát hiện ao đầm vẫn có sinh vật xong thì chen chúc lao đến, tốc độ nhanh hơn.
Đại quân trùng tộc rất nhanh buông tha cho cái mục tiêu Vương Khiếu Thiên này mà bắt đầu hướng về rất nhiều quái thú ao đầm phóng đi, giống như con bươm bướm chịu chết.
Nguyên bản ao đầm vốn trầm tĩnh, trong nháy mắt liền trở nên sôi trào lên.
Quái thú ao đầm có được ý thức lãnh địa rất lớn, đồng dạng cũng vì kiếm ăn, bắt đầu rất nhanh hướng về phía đám Trùng tộc tiến tới.
Vương Khiếu Thiên nhìn phía trước, một mảng lớn quái thú ao đầm hướng hắn lội tới, phía sau hắn chính là Trùng tộc cùng quái thú ao đầm chiến đấu.
Không có con đường an toàn, Vương Khiếu Thiên nhanh ném ra dây thừng kim loại trong tay, hướng về đại thụ khô héo cách hơn mười thước phía trước ao đầm ném tới, sau đó Vương Khiếu Thiên nhanh nhảy dựng, nhảy lên thân cây.
Lượng lớn Trùng tộc cùng quái thú ao đầm bắt đầu chém giết, nguyên bản ao đầm màu đen, đã bị máu nhuộm thành màu xanh lục. Từng thân thể Trùng tộc bị cắn đoạn, đồng thời không ngừng có quái thú ao đầm bị chân trước sắc bén của Trùng tộc cắt đứt, đâm bị thương.
Nguyên bản Vương Khiếu Thiên đang nghỉ ngơi trên cành cây khô một hồi, đột nhiên phát hiện cái cây đại thụ này cũng đang hướng về phương hướng đại quân Trùng tộc di động.
Vương Khiếu Thiên chăm chú xem xét.
Trời ạ, trước đó hắn không có chú ý quan sát, hiện tại xem ra cái cây đại thụ bên dưới người hắn lại cũng là bạch sắc, đại biểu cho vật còn sống bạch sắc, là một con quái thú ao đầm kịch độc siêu bự. May mắn là cái con quái thú ao đầm kịch độc cực bự này cũng không có vừa ý cái nhân thịt nhỏ như Vương Khiếu Thiên này, mà là coi trọng huyết nhục của rất nhiều Trùng tộc tiến vào ao đầm.
Vương Khiếu Thiên giờ phút này liền cả dây thừng kim loại cũng không dám quăng ra mà trực tiếp nhảy xuống phần đuôi của quái thú, sau đó nhanh chóng hướng về chỗ sâu trong ao đầm phóng đi.