Thiên Long Liên Bang, Bắc Đẩu Tinh, biệt thự Lâm Phi.
Sau khi đưa Tà Long về biệt thự, Lâm Phi lấy túi và xẻng từ trong nhẫn không gian ra.
Lâm Phi nhìn trong vườn nhà mình chọn một nơi đặt linh vị.
Bên dưới cây anh đào đã có một cái bia mộ, trên đó viết Bách Thú Đế Quốc Hộ quốc thần thú.
- Cậu đào hố dưới cây anh đào này đi, chôn đất trong túi rồi đặt những
linh vị này quay về phía cái cửa sổ nhỏ của căn phòng ngầm dưới đất. Như vậy đại sư tỷ Ngô Tiểu Man của cậu sẽ nhìn được linh vị của tổ tiên
mình.
Lâm Phi nói với Tà Long.
Hắn nghĩ, đã có thủ hạ thì việc tay chân đơn giản là đào hố này không cần phải động tay nữa.
- Vâng, lão đại.
Tà Long nhìn tấm bia mộ có ghi Hộ quốc thần thú rồi nói.
Bên dưới tấm bia này chôn thân thể một năm trước hắn từng ở trong.
- Chuyện xưa không cần nghĩ lại nữa.
Tà Long thầm cảm thán.
Hắn bắt đầu dùng xẻng đào đất còn Lâm Phi thì xuống căn phòng dưới đất.
- Chủ nhân, mấy ngày nay anh đi đâu thế?
Vừa vào thì Ngô Tiểu Man đã hỏi.
- Mấy hôm nay tôi đến một nơi không phải ở Bắc Đẩu Tinh, giúp cô tìm
một chuyên gia để mô phỏng linh vị hoàng gia Bách Thú Đế Quốc của cô.
Thủ hạ Tà Long của tôi ở ngoài kia đang giúp tôi đào đất đặt linh vị.
Như vậy cô muốn bái tế tổ tiên thì chỉ cần nghìn ra ngoài cửa sổ là
được.
Lâm Phi cười nói với Ngô Tiểu Man. Để hoàn thành nhiệm
vụ, Lâm Phi không dám nói với tiểu công chúa rằng những linh vị kia
chính là lấy từ mộ phần tổ tiên của cô.
Ngô Tiểu Man nghe thế nhìn ra ngoài cửa, thấy ngoài đó là một thân hình cao lớn đang đào đất dưới cây anh đào.
- Chủ nhân, tôi phát hiện anh đối xử với tôi cũng rất tốt, lại vì điều
ước của tôi mà đến tinh cầu khác giúp tôi làm linh vị giống như thật.
Ngô Tiểu Man nói xong tiến tới ôm Lâm Phi một cái rồi hôn lên má hắn.
- Chẳng còn cách nào khác, ai bảo tôi là người tốt chứ?
Lâm Phi cười, trong bụng nghĩ, tôi đã đặc biệt mang mộ phần tổ tiên cô đến đây đấy.
- Chủ nhân, nếu anh thả tôi ra thì sẽ tốt hơn.
- Cái này thì không được, trừ phi cô đánh bại tôi.
Lâm Phi kiên định nói.
- Ồ.
Ngô Tiểu Man nói rồi quay người đi về phía cửa sổ, vì khoảng cách khá xa nên nhìn không rõ lắm.
- Chủ nhân, tôi muốn nhìn những linh vị kia gần một chút.
- Đương nhiên là được, nhưng chỉ được nhìn ở cự ly gần một lần. Sau này nếu muốn bái tế tổ tiên thì cứ nhìn ra ngoài là được. Đi nào, theo tôi
ra vườn.
Lâm Phi dẫn Ngô Tiểu Man ra vườn, đến bên dưới cây anh đào.
Lúc này Tà Long đã xếp hơn một trăm linh vị của Bách Thú Đế Quốc thành
hàng ngay ngắn bên cạnh bia mộ Hộ quốc thần thú. Hắn đang đào hố chuẩn
bị đổ xác tổ tiên Bách Thú Đế Quốc xuống dưới gốc cây.
Vì có tới năm túi lớn nên Tà Long phải đào năm cái hố quanh gốc anh đào.
- Chủ nhân, anh ta đang làm gì vậy?
Ngô Tiểu Man chỉ Tà Long hỏi.
- Ừm…đang thay đất cho cây anh đào. Đất trong vườn không được phì
nhiêu, tôi đã lấy mấy túi đất tốt về. Như thế cây anh đào mới cho ra
những quả to mọng. Cô cũng không muốn bên cạnh linh vị tổ tiên mình là
một cái cây khô héo đúng không? Tuy những linh vị này là giả nhưng vì
tôn nghiêm của Bách Thú Đế Quốc, vẫn nên làm môi trường xung quanh đẹp
một chút.
Lâm Phi nghĩ một chút, nói.
Câu trả lời của Lâm Phi khiến Tà Long đang đào đất bất giác run lên.
Tà Long nghĩ: Lão đại không hổ là ác ma.
- Chủ nhân, anh nghĩ cho tôi quá! Đây dù gì cũng chỉ là linh vị giả, xung quanh là cây héo cũng không sao.
Ngô Tiểu Man nói xong thì bắt đầu cúi mình tế bái những linh vị cô cho là giả kia.
Đúng lúc đó trong đầu Lâm Phi vang lên tiếng của hệ thống Chiến Thần.
- Điều ước sinh nhật của Ngô Tiểu Man đã hoàn thành, quét độ trung thành của Ngô Tiểu Man.
Ngô Tiểu Man, độ trung thành 90 (cao hơn 5 điểm so với trước), (chủ
nhân, tôi phát hiện có những lúc anh cũng rất tốt với tôi).
Đánh giá: Tuy ký chủ đã hoàn thành
nhiệm vụ trong thời gian ngắn, thể hiện được mĩ lực nhân cách của mình
với tuỳ tùng, nhưng chấn tướng của nhiệm vụ lần này tốt nhất đừng để Ngô Tiểu Man biết được.
Lâm Phi nghĩ, nhanh vậy đã đến 90 điểm,
không biết sau khi độ trung thành của tiểu công chúa là 100 thì còn muốn về nhà không.
Ngô Tiểu Man bái tế xong tổ tiên thì quay lại trước mộ của Hộ quốc thần thú.
- Tà Long, ngươi là sủng vật tốt nhất của ta, tuy giờ ngươi được an
táng bên cạnh linh vị giả của Bách Thú Đế Quốc, nhưng ta hứa, khi nào
trở về ta nhất định sẽ mang linh vị của ngươi về Bách Thú Đế Quốc, chôn
dưới chân núi Thú Vương Sơn, bên cạnh nghĩa trang hoàng gia, cho ngươi
trở thành Hộ quốc thần thú thật sự!
Ngô Tiểu Man nói với tấm bia mộ.
Tà Long đang đào đất nghe Ngô Tiểu Man nói thế thì thầm nghĩ:
- Tiểu công chúa à, cơ thể chó của Tà Long đã được an táng cùng liệt tổ liệt tông Bách Thú Đế Quốc, chỉ là cô không biết mà thôi.
Tà Long lúc này thầm cảnh cáo mình, chủ nhân là ác ma, sau này hắn tuyệt
đối không được yêu cầu chủ nhân điều gì, Ngô Tiểu Man đây chính là ví dụ tốt nhất.
Bận rộn khoảng một tiếng, Tà Lòng chôn xong hết
thi thể của tổ tiên Bách Thú Đế Quốc. Phía sau cây anh đào xuất hiện năm cái gò nhỏ phía trước là một hàng linh vị cắm một nửa dưới đất.
Lâm Phi lại giam Ngô Tiểu Man về như cũ.
Đêm đó, Ngô Tiểu Man nằm trên giường, nhìn theo ánh trăng chiếu qua cửa sổ, cô nhìn ra ngoài vừa hay thấy hơn một trăm linh vị. Dưới ánh trăng, dưới gốc cây anh đào là hơn một trăm cái bóng đen hình chữ nhật.
Nghĩ tới nỗ lực của Lâm Phi đã làm vì mình, Ngô Tiểu Man lộ nụ cười mãn nguyện, đêm đó cô ngủ rất ngon.
Sáng hôm sau, Ngô Tiểu Man tắm rửa xong nhìn ra linh vị bên ngoài kia thề:
- Liệt tổ liệt tông Bách Thú Đế Quốc, xin hãy phù hộ cho con tạo ra
chiêu cuối cùng của Hoàng Cấp Cửu Trảm, đánh bại Lâm Phi, giành lại được tự do!
Nói rồi cô lạy ba lạy, sau đó tiếp tục chuẩn bị làm cơm sáng cho Lâm Phi.
Ở Bách Thú Đế Quốc xa xôi, vì lăng mộ hoàng gia bị phá hoại, mộ tổ bị
đào, linh vị bị đánh cắp, cả hoàng gia vào trạng thái giới nghiêm, cảnh
sát lục soát từng nhà.