Siêu Cấp Tội Phạm

Chương 91: Thủ Thuật




Lâm Phi nghe xong những lý giải của hệ thống Chiến Thần trong đầu, sau đó suy ngẩm một hồi, cuối cùng hắn vẫn chọn "Có", đi giết hơn một trăm con quái vật hình người đó để dung hợp với Tinh Thạch Dị Thời Không.

So sánh với việc chọn các nhiệm vụ nhỏ để rèn luyện can đảm do hệ thống Chiến Thần đưa ra, Lâm Phi vốn đã thừa hiểu được cái tính gài bẫy của hệ thống biến thái này, vẫn muốn khống chế tất cả nguy hiểm trong một phạm vi an toàn nào đó. Có quỷ mới biết là cái nhiệm vụ nhỏ đó sẽ biến thái tới mức nào. Lâm Phi cũng chẳng muốn nghĩ tới nó.

Lâm Phi bắt đầu động thân, tay trái nắm chặt dao găm, tay phải thì cầm súng năng lượng. "Bùm" "Bùm" "Bùm" Lâm Phi bắt đầu xạ kích như điên, bắn một hơi trúng hết vào đầu năm con quái vật, một đòn giết chết bọn chúng.

Những con quái vật hình người khác sau khi kịp phản ứng liền dùng tốc độ cực nhanh lao tới tấn công Lâm Phi.

Cùng lúc đó, khi thấy Lâm Phi lại có gan tấn công đàn quái vật thì các thành viên của đội thám hiểm đã bị dọa cho choáng váng cả đi, vẫn là ông lão đội trưởng phản ứng nhanh, ngay lập tức bắn liên tục về phía những con quái đang lao thẳng tới phía bọn hắn rồi vội vã mang mọi người chạy trốn về phía sau, rời khỏi tên điên Lâm Phi đã lựa chọn giao chiến với đàn quái vật này.

Khai Thang Nữ bởi thân thủ không tốt, lưu lại sẽ càng thêm loạn, nên cũng cùng với đội thám hiểm chạy ra xa khỏi nơi này. nguồn TruyệnFULL.vn

"Bùm" "Bùm" "Bùm" Lâm Phi vẫn chạy về phía trước, súng năng lượng trong tay vẫn không ngừng khai hỏa, dao găm vung lên liên tục chém giết những con quái vật tấn công về phía hắn.

Cánh tay bị thương, trở lại ba giây trước. Bị quái vật vây khốn, trở lại mười giây trước. Súng bắn lệch, trở lại một giây trước. Lâm Phi không ngừng phóng thích dị năng Chiến Thần Ba Phút (ngụỵ). Nhờ vào những kỷ thuật chiến đấu và khả năng bắn súng cao siêu mà hắn bị hệ thống Chiến Thần rèn luyện cho, hắn bắt đầu chạy trong đàn quái vật. Chỉ cần không có bị vây khốn thì hắn có thể vùng vẫy mà giết chết đám quái vật hình người này.

Từng đao một cắt qua cổ họng của mấy quái vật hình người đó. Máu huyết màu lục từ những con quái vật hình người đó không ngừng phun ra, nhuộm xanh cả cái ao.

Số lượng quái vật càng ngày càng giảm khi Lâm Phi kết hợp sử dụng dị năng cùng với phương pháp đánh giết điên cuồng. Thế nhưng cường độ chiến đấu cao như thế thì thể lực của hắn cũng đang tiêu hao rất nhanh.

Đại khái chém giết được một giờ, cả người Lâm Phi đã tràn ngập máu màu lục của quái vật, đứng trong cái ao đã bị máu quái vật nhuộm xanh rồi. Bên cạnh một đống thi thể tàn phá của đám quái vật, chỉ còn có mình hắn là đang đứng.

Lâm Phi cuối cùng cũng chiến thắng, liền hướng tới viên Tinh Thạch Dị Thời Không màu lam đang trôi nổi trên không trung, vươn tay chụp tới.

Tay phải của Lâm Phi khi tiếp xúc với viên tinh thạch màu lam liền phát ra ánh sáng màu vàng, bao trùm khắp viên tinh thạch.

Dưới sự bao trùm của ánh sáng màu vàng, tinh thạch màu lam tan biến thành nước trong nháy mắt, biến mất khỏi lòng bàn tay của Lâm Phi. Lâm Phi chỉ cảm thấy trong cơ thể mát lạnh, sau đó chẳng có còn cảm giác gì khác.

- Chúc mừng ký chủ, hấp thu lam Tinh Thạch Dị Thời Không thành công. Hệ thống đang tiến hành tinh luyện dung hợp năng lượng của tinh thạch, sau khi nhiệm vụ kêt thúc sẽ có phần thưởng.

Thanh âm của Chiến Thần hệ thống vang lên trong não Lâm Phi.

Vừa mới buông lỏng được đôi chút, đang định tìm chút nước để tẩy rửa, Lâm Phi liền cảm thấy trước ngực bỗng nhiên đau đớn. Một luồng điện năng mạnh mẽ đánh vào trong cơ thể hắn, đến cả dị năng thời gian cũng không kịp thi triển liền hôn mê.

-Ùm.

Lâm Phi liền bị ngã vào trong ao.

Trong khi Lâm Phi đang hôn mê thì ở một phía khác của cái ao xuất hiện hơn mười kẻ mặc áo choàng đen, tay mang theo súng điện. Mấy tên này sau khi dò xét một chút thi thể của mấy con quái vật còn sót lại thì bắt đầu đem Lâm Phi đang bất tỉnh trói lại, rồi mang hắn vào bên trong huyệt động.

Mà mấy người Khai Thang Nữ sau khi rút khỏi nơi đó không lâu cũng bị một nhóm người mặc áo choàng đen mang theo súng điện phục kích, đánh cho bất tỉnh, sau đó trói lại mang vào sâu trong huyệt động.

- Lâm Phi mau tỉnh lại, Lâm Phi.

Một âm thanh vội vàng vang lên.

Khi Lâm Phi tỉnh lại lần nữa thì hắn liền phát hiện bản thân mình đang ở trong một căn phòng làm bằng kim loại, bên trong có để khá nhiều các thiết bị y học mà hắn không nhận ra. Tứ chi hắn đều bị khóa chặt trên một chiếc giường sắt. Mà Khai Thang Nữ cũng đang bị khóa trên một chiếc giường bên cạnh hắn.

Lâm Phi đưa mắt nhìn lại, trong căn phòng này có tổng cộng bảy cái giường. Trên ba cái bên này thì có Lâm Phi, Khai Thang Nữ, còn có ông lão đội trưởng của đội thám hiểm nữa.

Còn trên ba cái giường khác thì không thể nói là người được nữa rồi, bởi trên người bọn họ toàn là ống dẫn, toàn bộ làn da trên cơ thể đã bị lột đi hết, lộ ra toàn thân là máu thịt, lộ ra màu đỏ trong không khí, vẻ mặt ba người thống khổ cùng cực, luôn miệng gào rú không ngừng.

Lâm Phi nhìn lại về phía mình với Khai Thang Nữ, cùng với ông lão. Trên người bọn họ cũng đang cắm một cái ống. Máu của ba người cũng đang bị rút ra liên tục không ngừng.

Lâm Phi ước chừng bản thân đã bị rút ra một bình máu lớn như thế thì cũng đã mất khoảng một phần ba số lượng máu trong cơ thể rồi.

- Chúng ta gặp quỷ rồi, hội ma quỷ lột da. Bọn chúng sẽ lột da của chúng ta rồi đắp lên người bọn chúng, cướp đi hình hài của chúng ta đó.

Phỏng chừng ông lão đã bị dọa không nhẹ rồi, bắt đầu ở đó không ngừng lẩm bẩm.

- Chuyện gì xảy ra thế, chúng ta bị mang từ trong động ra ngoài à?

Lâm Phi hỏi Khai Thang Nữ.

- Không, chúng ta đang ở trong lòng đất đó. Nhân loại dưới lòng đất. Trong động này không ngờ lại tồn tại nhân loại dưới lòng đất. Chẳng qua là do da của chúng khi sinh tồn dưới lòng đất quá lâu nên bị thoái hóa để có thể thích ứng với hoàn cảnh nơi đây, cuối cùng bị biến thành cái màu trằng sữa như thế đó.

Khai Thang Nữ giải thích.

- Thế ba cái cục máu thịt kia thì nên giải thích thế nào?

Lâm Phi liếc sang nhìn ba cái khối thịt hình người ở giường bên mà hỏi.

- Tôi đại khái có thể đoán được cách nghĩ của mấy cái tên dưới lòng đất này. Muốn có thể trở lại mặt đất, có làn da bình thường thì phải dùng thủ đoạn y học để dung hợp làn da vốn có với da của chúng ta.

- Ba cái khối thịt đó chính là của ba thành viên đội thám hiểm đó. Mà ông lão, anh với tôi cũng sắp bị lột da rồi. Y học của cái bọn này quả thực là cao, lúc nãy còn dùng máy móc để kiểm tra xem chúng ta có bị nhiễm vi khuẩn hay không đó. Mấy cái tên đó sau khi kiểm tra ba tên đội viên liên mang đi luôn. Chúng ta thì bị để ở đây để rút máu trước, để cho tổ chức da của chúng ta dần buông lỏng ra. . .

Khai Thang Nữ dùng giọng chậm rãi giải thích cho Lâm Phi hiểu, cứ như là đang giảng bài về y học vậy. Dường như kẻ sắp bị xử lý không phải cô vậy.

Rất nhanh, mười tên nhân loại dưới lòng đất với làn da đen xám, mặc áo choàng đen bước vào trong căn phòng kim loại này.

Lâm Phi nhận ra trong đó có ba người có hình dáng giống với ba thành viên đội thám hiểm, nếu không phải trên mặt còn vết lỗ kim khâu thì đến thân hình của chúng cũng giống, rất là khó để phân biệt.

Mấy tên này bắt đầu kiểm tra ông lão. Trong đó có bốn tên tay cầm dao laser để làm phẫu thuật, giống như điêu khắc nghệ thuật trên kim loại vậy, cẩn thận bắt đầu lột da của ông lão. Còn một tên có thân hình khá giống với ông lão thì nằm trên một cái giường bên cạnh chờ đợi để được cấy ghép đa.

Cả căn phòng vang vọng tiếng cầu cứu, tiếng kêu đau đớn tận tâm tủy của ông lão.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.