Siêu Sao

Chương 2: Xuất viện




Trong lúc nằm viện, Đường Phong hoàn toàn không thấy bất cứ người nào đến thăm cậu, may mắn trong người có mang theo nhiều vật tùy thân giúp Đường Phong có thể lý giải phần nào thân phận hiện giờ, thân thể này vốn cũng không phải tên là Đường Phong, sở dĩ có tên này là vì công ty quản lý cảm thấy bản thân Đường Phong có chút mùi vị của nam tử cổ điển Trung Hoa, nhưng từ nhật kí trong Ipad, có thể thấy vị Đường Phong kia cũng không thích tên này.
Vô luận như thế nào, Đường Phong hiện tại thích thì tốt rồi.
Ngoại trừ những thứ bên ngoài, Đường Phong cũng phát hiện một ít bí mật khác từ trong nhật ký.
Đường Phong trước kia dường như mê luyến điên cuồng một người đàn ông có tên “Lục Thiên Thần”, Đường Phong tự mình suy đoán vị Lục Thiên Thần tiên sinh kia vô cùng có khả năng là tổng tài công ty quản lý của Đường Phong, hơn nữa nguyên Đường Phong chủ nhân khối thân thể này vẫn luôn là tương tư đơn phương, khiến Đường Phong cảm thấy không thể tưởng tượng được chính là một ngày không lâu trước đây trong nhật ký có miêu tả chủ nhân khối thân thể này thừa dịp Lục Thiên Thần uống say đã dẫn dụ đến xảy ra quan hệ, mà bản thân Lục Thiên Thần lại thích một người khác – Ca Trần.
Đây là một cái quan hệ thuộc hạng rắc rối phức tạp, “Đường Phong” thích Lục Thiên Thần, Lục Thiên Thần thích minh tinh của công ty đối địch, Ca Trần, mà Ca Trần lại cùng người của công ty quản lý có quan hệ không bình thường.
Được rồi, dù sao giới giải trí vốn là một cái chảo nhuộm to lớn với những thứ loạn thất bát tao.
Sau khi nhìn nhật kí của nguyên chủ nhân khối thân thể này, Đường Phong có thể lý giải tình huống của mình một cách đại khái, cha mẹ ly dị, mẹ là một nữ minh tinh trong nước đã qua đời, lúc còn trẻ xuất đạo từ một đoàn thể thần tượng, sau đó nhân khí xuống dốc, mê luyến tổng tài của công ty, sau khi mẹ qua đời thì mất đi chỗ dựa vào, tiêu xài lãng phí lại bị tổng tài vắng vẻ.
Nói ngắn lại là một ngôi sao thế hệ hai không chí tiến thủ thất thế lại nghèo túng.
Sống lại dĩ nhiên vẫn là một minh tinh, mặc dù là một tiểu minh tinh xuống dốc, phảng phất vẫn là số phận.
Ngày Đường Phong xuất viện liền gặp được người đại diện của mình, một người đàn ông trung niên với thân thể to béo, Đường Phong trước kia không thích vị đại diện này, Đường Phong hiện tại cũng không thích, người đàn ông trung niên thoạt nhìn có chút quá mức khôn khéo, đối với một tiểu minh tinh bị tổng tài ghét bỏ nhưng trên người còn có khế ước nhiều năm thì tương lai thật sự rất xa vời, người đàn ông trung niên rất nhanh hoàn tất thủ tục xuất viện, vẻ mặt có chút không kiên nhẫn.
Cậu dẫn hành lý đi theo người đại diện ra xe.
“Nghe bác sĩ nói não cậu bị chấn động, rất nhiều chuyện không nhớ rõ?” Người đàn ông một bên lái xe một bên lãnh đạm hỏi.
“Ân, mơ mơ hồ hồ không rõ ràng lắm.” Đường Phong tựa vào cửa sổ xe bên cạnh nhìn phong cảnh thành thị S.
Nửa ngày sau, người đại diện mới toát ra một câu không rõ ý tứ hàm xúc: “Nhớ không được cũng tốt.”
Đường Phong không có suy nghĩ nhiều, Đường Phong trước kia có nhiều hành vi đích thực khiến người ta chán ghét, nhưng tỉ mỉ nghĩ lại thì Đường Phong kia cũng chỉ là một đứa trẻ thiếu tình thương, chỉ muốn dựa vào hành vi khác người khiến người khác chú ý, nhưng kết quả thường thường hoàn toàn ngược lại, Đường Phong hi vọng đứa trẻ kia ở kiếp sau có thể sinh ra trong một gia đình hoàn chỉnh tràn ngập tình thương.
Khoảng chừng sau nửa giờ người đại diện đem xe rẽ vào một khu dân cư cao cấp, Đường Phong có chút kì quái, một ngôi sao thế hệ hai nghèo túng hẳn là không thể sống nổi trong biệt thự trị giá mấy nghìn vạn như vậy.
“Nhà của cậu mấy hôm trước đã bị ngân hàng tịch thu, Lục tổng an bài cho cậu ở trong ký túc xá của công ty, mấy ngày nay cậu trước hết ở chỗ này.” Người đại diện từ trên xe bước xuống, ánh mắt phức tạp nhìn Đường Phong đang kéo hành lý, “Đi theo tôi vào đây.”
“Nơi này là nhà của ai, tôi ở chỗ này có thể hay không không tốt lắm?” Đường Phong kéo hành lý đi theo phía sau người đại diện, cậu tổng cảm thấy biệt thự như vậy không phải loại ngôi sao thế hệ hai nghèo túng có thể ở, thế nhưng từ trong nhật kí biết không quá nhiều sự tình, cũng không biết chính xác Đường Phong trước kia có hay không còn có bằng hữu có tiền, dù sao mẹ của “Đường Phong” ở trong nước coi như nổi danh, cũng có thể sẽ có một chút lão bằng hữu.
“Tiểu tử cậu vận khí tốt, vẫn còn có người nguyện ý thu lưu cậu.” Người đại diện cũng không quay đầu lại nói, trong lời nói tràn ngập châm chọc cùng khinh thường.
Đúng là Đường Phong trước kia đã làm nhiều chuyện không đúng, nhưng ông chí ít cũng là người đại diện của cậu ta, hiện tại loại thái độ lạnh lùng châm chọc này thật sự là không có một chút đạo đức nghề nghiệp, cậu quyết định một việc đầu tiên chính là nghĩ biện pháp đổi người đại diện.
Người đại diện đè xuống chuông cửa sau đó không lâu đã có người từ bên trong đem cửa mở ra, mở rộng cửa là một nữ giúp việc, bọn họ nói gì đó thì người đại diện tiến vào, Đường Phong cũng đi theo vào. Trong biệt thự lắp đặt thiết bị cực kì cách điệu lại không mất xa hoa, nhìn ra chủ nhân biệt thự này cũng là một người đàn ông có địa vị.
“Nhớ kĩ, không được gây phiền phức cho Charles tiên sinh, đây không phải lời khuyên, mà là lời cảnh cáo.” Trước khi ly khai người đại diện lưu lại một câu nói tàn bạo.
Đường Phong có chút bất đắc dĩ, cậu cũng không biết cậu cùng Charles kia có quan hệ gì, hoặc là quen biết đến trình độ nào, nhưng Đường Phong tự nhận cậu là một người đàn ông có tính cách tốt, cậu hi vọng vị Charles tiên sinh thu lưu cậu đối với “Đường Phong” không có thái độ phiến diện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.