Siêu Sao

Chương 278:




“Anh còn tưởng anh ta sẽ ở lại Châu Á vài ngày, không nghĩ tới cư nhiên cũng chạy theo tới đây, từ sau lần anh ta đâm cho tổ chức hình cảnh quốc tế phân bộ Anh quốc một đao, đám người Ivan vẫn luôn đang tìm Albert, thế nhưng nhìn nhìn người kia xem, luôn luôn nghênh ngang liên tục ra vào các quốc gia.”
Khóe miệng Charles hàm chứa một tia cười khẽ, tiện tay đem tấm thiệp Albert kêu bồi bàn giao cho Đường Phong đặt lên bàn.
Lục Thiên Thần cũng không cầm lên xem, chỉ là nhẹ nhàng liếc mắt: “Em muốn đi không?”
“Không biết anh ta tìm em làm gì.” Đường Phong nhìn địa chỉ trên tấm thiệp, sau đó liền xé tấm thiệp thành mảnh nhỏ.
Trên party khánh công, sau khi Đường Phong nhận được tấm thiệp của Albert liền đem chuyện này nói cho Charles và Lục Thiên Thần, dù cậu đồng ý đến chỗ hẹn, cũng sẽ không giấu diếm hai người đàn ông tin tưởng cậu.
Suy bụng ta ra bụng người, nếu Lục Thiên Thần hoặc là Charles giấu cậu đơn độc đi gặp những người khác, dù người kia thậm chí có thể sẽ mang đến một ít nhân tố nguy hiểm, nhưng sau đó cậu khẳng định vẫn sẽ không vui.
Nếu đã quyết định đến với nhau, vẫn là thẳng thắn thành khẩn một ít mới tốt.
“Chỉ có tới đó mới biết được.” Lục Thiên Thần ở bên cạnh nói rằng.
Charles cũng phụ họa theo, cười vỗ tay nói: “Không sai, chúng ta cùng đi.”
Điểm này Đường Phong đồng ý.
Albert là loại người bình thường không liên hệ, thỉnh thoảng đột nhiên xuất hiện trước mặt mình, nhưng rất nhiều lúc đối phương đều là dùng điện thoại liên hệ hoặc là trực tiếp xuất hiện.
Dùng thiệp đưa tin, loại tình huống này rất ít.
Phỏng chừng đối phương hẳn là sẽ không mời cậu tới cùng ăn cơm, bởi vì hiện tại vào giờ này đều đã là giờ ăn khuya.
Trên thiệp chỉ viết địa điểm gặp mặt, cũng không ghi rõ thời gian, nếu như cậu đêm nay không đi, mà là sáng sớm ngày mai qua đó thì sao?
Khi Đường Phong ngồi ở trên xe thỉnh thoảng sẽ nghĩ như vậy, nhưng đã không có khả năng này nữa, bởi vì cậu đã cùng Charles và Lục Thiên Thần ngồi xe đi tới địa điểm Albert nói.
Đây là một con phố nhìn qua rất bình thường, không tính náo nhiệt cũng không tính quạnh quẽ, vừa vặn ở trung gian khu dân cư và khu thương nghiệp, cao ốc cao cao đứng vững trước mặt bọn họ, nhìn qua có một chút giống ký túc xá, chí ít từ bề ngoài xem ra, cao ốc không tính là xa hoa cũng không tính là khó coi này có vẻ không có chỗ đặc biệt gì khác.
Đường Phong đứng ở bên ngoài đột nhiên nghĩ, nếu như bảo vệ không cho bọn họ vào thì sao, trước đó cậu không nhớ có thể sẽ phải mang theo thiệp, kết quả vừa không lưu ý liền xé luôn tấm thiệp.
Nếu như vào không được liền về khách sạn vậy.
Đáng tiếc Đường Phong đều là lo lắng vô ích, khi bọn họ đến gần tòa cao ốc, bảo vệ liền từ bên trong đẩy ra cửa lớn bằng thủy tinh trong suốt, khi đại sảnh tầng một trở nên sáng sủa, một người đàn ông tóc vàng mặc áo khoác dài màu đen đã đứng ở trước mặt họ.
Biết lúc bốn người đàn ông đi cùng nhau thì sẽ có vấn đề gì không?
Kỳ thực lúc đứng trong thang máy còn tốt, thang máy cao tầng rất lớn, cho dù bốn người đứng song song cũng sẽ không dán chặt lấy nhau, nhưng sau khi ra thang máy đi lên hành lang không tính là rộng lớn thì vấn đề liền tới rồi.
Ngoại trừ mình ra, Đường Phong biết ba người đàn ông khác đều xưng vương xưng bá trong lĩnh vực riêng của mình, bình thường có thể ở trước mặt cậu giả vờ ngoan ngoãn nhượng bộ, nhưng khi ra bên ngoài mọi người gặp mặt, mặt mũi của đàn ông là không thể ít đi một phần.
Bốn tên đàn ông đi trên hành lang cũng không tính là lớn có vẻ chật chội một chút, vấn đề ở chỗ không ai muốn đi ở phía sau người khác, nhất là đi theo phía sau Albert.
Kỳ thực Đường Phong không ngại mình đi sau cùng, nhưng Charles và Lục Thiên Thần lại thích kẹp cậu ở giữa, ba người bọn họ đành phải đi cùng nhau, hoặc là đi trước hoặc là đi sau.
Đi ở phía sau Albert? Lục Thiên Thần và Charles không làm.
Đi ở phía trước Albert? Lục Thiên Thần và Charles trái lại rất nguyện ý, nhưng Albert hiển nhiên cũng không thích đi ở phía sau người khác.
May là trong hành lang chỉ có bốn người bọn họ, nếu không để những người khác thấy được, nhất là thuộc hạ của ba người đàn ông này, phỏng chừng sẽ cảm thấy hết hồn vì cử động ấu trĩ của ông chủ nhà mình.
“Albert, không bằng nói một câu anh tìm tôi có chuyện gì đi.”
Hiện tại cũng không còn sớm, nếu có chuyện gì hoặc là muốn nói gì có thể mau chóng giải quyết, mấy ngày sau còn có rất nhiều công tác tuyên truyền, Đường Phong hiện tại cần nhất chính là ngủ đủ bảo trì thể lực, lấy trạng thái thật tốt đi nghênh đón công việc.
Cậu đã lập kế hoạch rồi, sau khi xong 《Trọng Sinh 》sẽ nghỉ ngơi một tháng, cũng cho công nhân phòng làm việc bận rộn mấy tháng với cậu được thả lỏng.
Lúc làm việc nghiêm túc làm việc, lúc nghỉ ngơi liền đi ra ngoài chơi một chút, tìm kiếm càng nhiều linh cảm, song song cũng là thư giãn.
“Thật là phi thường trùng hợp, khi em tổ chức tiệc khánh công, ở đây cũng đang tổ chức một tiệc khánh công.” Albert lấy tốc độ thong thả, tiếng nói trầm thấp nói ra.
Bọn họ dường như đã đến gần chỗ muốn tới, bởi vì Đường Phong nghe được tiếng vang âm nhạc từ trong phòng vọng lại, vũ khúc mạnh mẽ, lời bài hát phi thường lộ liễu, hôm trước cậu còn lên iTunes xem bảng xếp hạng âm nhạc billboard tìm bài hát tải về, bài hát này còn được xếp rất cao.
Có lẽ là đã qua cái tuổi điên cuồng nổi loạn, Đường Phong tuy rằng thích giai điệu bài hát này, nhưng đối với ca từ cũng chỉ là nghĩ rất thú vị.
“Anh thật là nhàm chán, gọi chúng tôi tới đây để xem một cái tiệc khánh công không biết là ai tổ chức?” Charles không chịu im miệng nói một câu.
Lục Thiên Thần là phái hành động, anh trực tiếp đi về phía gian phòng phát sinh tiếng nhạc, cửa cũng không phải hoàn toàn đóng không có một chút khe hở, bằng không tiếng nhạc cũng sẽ không tuôn ra.
Trên cửa có một tấm chắn trong suốt, Lục Thiên Thần đứng ở nơi đó nhìn thoáng qua bên trong, đôi mày hơi cau lại.
“Chúng ta đi thôi.” Không biết nhìn thấy gì, Lục Thiên Thần trực tiếp nói với Đường Phong, người lập tức đã đi tới chuẩn bị kéo cậu rời đi.
“Cậu nhìn thấy thứ gì thú vị sao?” Thấy phản ứng của Lục Thiên Thần, Charles thoáng cái tinh thần tỉnh táo, bước nhanh đi tới bên ngoài gian phòng.
Từ trước cửa chắn trong suốt cũng thấy được người trong phòng, Charles ha ha ha lớn tiếng nở nụ cười: “Bên trong thật là náo nhiệt, chúng ta vì sao phải đi, cái này nhìn qua rất thú vị.”
Phản ứng hoàn toàn tương phản của Lục Thiên Thần và Charles thoáng cái câu dẫn ra lòng hiếu kỳ của Đường Phong.
Mặc dù Lục Thiên Thần nỗ lực lôi kéo Đường Phong rời đi, nhưng cậu vẫn đứng ở tại chỗ, hỏi: “Các anh nhìn thấy gì?”
Cậu đã là người trưởng thành, lẽ nào còn có cái gì không thể xem?
Đường Phong cho rằng người trong phòng cử hành tiệc khánh công đang nhảy vũ điệu nóng bỏng hoặc là **, tuy cậu không thích tham gia các loại party, nhưng phần lớn đều đã thấy qua.
Có vài người đang ở trên party chơi đến phát điên, thậm chí đều đã ở trên sô pha bên cạnh súng thật đạn thật làm một hồi, giới giải trí từ trước đến nay cũng không sạch sẽ, là nơi trộn lẫn tiền tài và dục vọng, chỉ không chú ý một chút liền rất dễ bị dụ dỗ, một ngày không kiềm chế được sẽ bị những người khác ảnh hưởng, cùng bọn họ thoả thích điên cuồng hưởng lạc.
Ngợp trong vàng son, dễ khiến người ta lún sâu vào nhất.
Nếu đã tới, tùy tiện liếc nhìn cũng không sao, cũng không thể để cậu đều đi tới cửa lại bảo cậu rời đi, nếu không cậu sẽ khó chịu giống như mèo cào trong tim vậy.
Lục Thiên Thần không thể kéo Đường Phong đi, trong lòng anh cũng là có một ít do dự, bằng không nếu như anh thực sự muốn kéo Đường Phong, Đường Phong cũng không thể giãy khỏi.
Thấy Đường Phong đi tới cửa gian phòng, Lục Thiên Thần không có bất cứ thiện cảm gì trừng mắt Albert: “Anh thực sự là một người buồn chán.”
“Từ trước đến nay tôi luôn là người buồn chán.” Albert mặt mang một tia ý cười không có bất cứ nhiệt độ gì tiếp nhận đánh giá đến từ Lục Thiên Thần.
Đường Phong đứng ở cửa gian phòng xuyên thấu qua cửa sổ nhỏ nhìn vào bên trong, ngay từ đầu cậu thấy cũng không quá khác như trong tưởng tượng của cậu, mặc dù bên trong ánh đèn rất tối, nhưng cậu vẫn mơ hồ có thể thấy từng người cả trai lẫn gái tụ họp, ở chỗ gần cửa nhất có một đôi nam nữ đang dựa vào tường một bên lắc lư theo âm nhạc, một bên làm loại chuyện kia.
Nhìn qua không phải uống nhiều thì chính là tiêm loại thuốc nào đó, một ít thuốc cấm thông hành dễ làm cho người ta trở nên điên cuồng lại không thể điều khiển bản thân cực kỳ thịnh hành trong đám thanh niên Mỹ, đây kỳ thực cũng là một vấn đề tất cả mọi người đều biết nhưng lại không thể triệt để giải quyết.
Thật đúng là điên cuồng.
Đưa ra một lời bình năm chữ, Đường Phong đang định quay đầu sớm một chút về nhà, đường nhìn đột nhiên liền chạm đến một người nhìn qua có chút quen.
Mái tóc đen ở trong đám người nước ngoài là tương đối dễ thấy, nhất là người nọ còn để mái tóc dài, khi ánh đèn đặc biệt chiếu vào trên người cậu thanh niên, Đường Phong càng muốn quên cũng khó.
Tiệc khánh công. . .
Lẽ nào đây là tiêc khánh công của 《Thiên Tử 2 》?
Nhưng Đường Phong cũng không thấy ngài Robert quen thuộc, nhưng cậu vẫn có thể thấy rõ Mike Trần quỳ rạp trên mặt đất đang khẩu giao cho một người đàn ông, mà người đàn ông Mỹ trung niên kia hình như là một vị cao tầng nào đó của nhà sản xuất, nhưng bởi vì Đường Phong tiếp xúc nhiều nhất là Robert, vậy nên cậu cũng chỉ là thấy người đàn ông trung niên này khá quen mắt thôi.
Thoáng cái có chút buồn nôn, Đường Phong rất nhanh dời đi đường nhìn.
“Anh cho tôi xem những thứ này có tác dụng gì?”
Nghe xong Đường Phong hỏi, Albert chỉ là cười cười.
“Lẽ nào em không muốn biết vì sao thằng nhóc kia có thể thay thế vị trí của em, trừ nhân tố thù lao của em ra, còn có cái này.” Chỉ chỉ vào gian phòng, Albert sắc mặt bình thản.
Không cảm thấy mình làm sai chỗ nào, cũng không cảm thấy mình rất buồn chán, Albert tiếp tục nói: “Có hai tin tức tốt, dự định nghe cái nào?”
“Nếu đều là tin tức tốt, vì sao anh không nói thẳng ra, còn phải nghe cái nào trước?” Charles xem thường chậc một tiếng, song song cũng phát biểu bình luận đối với tất cả mình vừa thấy.
“Này có cái gì lạ, người thích tùy tiện chơi đùa có rất nhiều, có vài người không vì tiền chỉ là thích buông thả mình một lần, đương nhiên, nếu như có thể có được hưởng thụ song song cũng có được lợi ích, bọn người kia cũng sẽ phi thường vui vẻ.”
Đại minh tinh vẻ vang chói sáng, không biết có bao nhiêu người phía sau đều từng tham dự loại party phóng túng này, có thể đây là nguyên nhân vì sao ngay từ đầu bố Chino đã không thích minh tinh.
Nhưng mấy minh tinh giữ mình trong sạch, nhiệt tình yêu thương sự nghiệp lợi ích chung, mà lại vừa giàu vừa có sức quyến rũ, ví dụ như siêu sao giống như Miranda, thường thường đều là đối tượng không ít người muốn kết bạn và ngưỡng mộ.
Đường Phong không quản được người khác, cậu chỉ có thể quản chính mình và bạn bè bên người mình.
“Không bằng nói một chút hai tin tức tốt của anh đi.” Ở điểm này Đường Phong tán thành Charles, dù sao đều là tin tức tốt, nói cái nào trước không phải đều như nhau.
“Tin tức thứ nhất hẳn là em rất nhanh sẽ biết, mặc dù phòng bán vé ngày đầu của 《Trọng Sinh 》 không tính là quá tốt, nhưng dự đoán phòng bán vé hôm nay không chỉ không hạ xuống trái lại càng tăng.”
“Đích thật là một tin tức tốt, thế nhưng. . . Anh cư nhiên cũng quan tâm phòng bán vé?” Albert nói Đường Phong vẫn nguyện ý tin tưởng, bởi vì ngày hôm nay rời khỏi tiệc khánh công, vậy nên cậu cũng không có cách nào từ trong miệng những người khác biết được phòng bán vé của《Trọng Sinh 》 ngày hôm nay.
Huống chi vì là khánh công yến, phỏng chừng không ít người đều tắt di động làm việc.
Cho Đường Phong một nụ cười, Albert tiếp tục nói rằng: “Nhưng là phi thường không may. . .”
Ánh mắt người này nhìn về phía gian nhà đang tiến hành hoạt động điên cuồng, nói: “Một bộ điện ảnh khác sau lần đầu dâng như nước thủy triều, phòng bán vé đã trượt 70%.”
“Được rồi, không bằng nói một câu tin tức tốt thứ hai.” Đường Phong đối với tính cách thích mãnh liệt trả thù của Albert coi như là biết một ít, hiện tại cậu phát hiện, người kia kỳ thực cũng rất thích cười trên nỗi đau của người khác.
“Ha ha ha, anh biết ngay bộ phim rách nát kia không có bảo bối của anh đến cùng vẫn chỉ là cặn bã, giống như là vỏ chuối trong mương không ai sẽ nghĩ lầm nó là quả chuối!” Charles dùng ví dụ kỳ quái nói.
Lục Thiên Thần cũng nói một câu: “Kết quả trong dự liệu.”
Khi ánh mắt Đường Phong rơi vào trên người Charles và Lục Thiên Thần, cậu cũng từ trên người bọn họ cảm giác được nồng đậm vị đạo hả hê, có thể chỉ vào lúc này, ba cái người bình thường tràn ngập mâu thuẫn mới có vẻ “Hoà thuận vui vẻ đồng thời đứng cùng trên một chiến tuyến”.
“Tin tức tốt thứ hai.” Albert đột nhiên dừng lại ngôn ngữ, nâng tay nhìn đồng hồ, nói rằng, “Chúng ta phải rời khỏi đây, đi theo tôi.”
Nói lập tức xoay người rời đi, do dự một chút, Đường Phong vẫn đi theo, Charles và Lục Thiên Thần cũng lập tức đuổi kịp.
“Tôi nói anh muốn làm gì, dẫn chúng tôi qua đó rồi đem tôi và Lục Thiên Thần giết?” Charles có chút cảnh giác nói.
“Tôi biết có một câu tiếng Trung nói ‘Lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử’ tôi nói có đúng không, Đường của tôi?” Không để ý tới Charles, Albert hàm chứa mỉm cười nói với cậu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.