Mới sáng sớm Đường Phong đã thức dậy, thời gian bình thường không công việc có thể ngủ thêm để nghỉ ngơi một chút, thời gian có công tác Đường phong so với bất kì ai còn phải chuyên nghiệp. Dời đi cánh tay để ngang trên lưng mình, Đường Phong vừa ngồi dậy đã bị Charles bên cạnh kéo lại gắt gao ôm đè nặng. “Sớm như vậy muốn đi đâu?” Còn có chút mơ mơ màng màng, Charles miễn cưỡng nói chuyện, con mắt vẫn còn nhắm mà đã bắt đầu trên người Đường Phong cọ đến cọ đi, một bàn tay to lớn không an phận chung quanh xoa nắn. “Công tác, hai ngày này quay phim truyền hình tôi phải đến tổ phim, có thể sẽ trở về muộn một chút.” Kỳ thực chuyện này Đường Phong đã sớm nói qua cùng Charles, nhưng đầu hùng này chắc chắn không nghe vào, hắn vội vàng kéo cánh tay đang làm loạn của Charles ra. “Úc, phim truyền hình chết tiệt, tôi muốn tìm người nổ nó.” Tay mới bị Đường Phong kéo ra, Charles lại kiên trì không ngừng tham hướng thân dưới trần như nhộng của chàng trai, dụng lực sờ mó, “Thân ái, Đường thân ái của tôi, cậu đi tôi làm sao bây giờ, tâm hồn trống rỗng tịch mịch không ai có thể an ủi.” Không để chàng trai nói lời dư thừa, Charles hôn lên môi Đường Phong, đem lời nói của đối phương đều ngăn ở trong miệng, đầu hùng hiện tại đã hoàn toàn thanh tỉnh, chen vào giữa hai chân cậu rồi sẽ làm chuyện không an phận. “Tôi sẽ muộn—–” gấp gáp hít thở không khí trong lành, Đường Phong kêu lên một tiếng đau đớn, hai tay cố gắng nắm chặt cánh tay của Charles, ngoài miệng thì mắng: “Mùa xuân đã sớm qua rồi, Charles anh đúng là đại hùng sáng sớm đã động dục!” “Tôi thích xưng hô này nha, hùng phát dục, ý là tôi cùng hùng giống nhau đều mạnh mẽ hữu lực phải không?” Charles cười ra sức lao động. Một buổi sáng sớm, bên trong tràn đầy vết tích hoa hồng kiều diễm. Bị như thế vừa dụ dỗ vừa động chạm, mặc kệ là ai cũng không thể thanh tỉnh nhận ra nguy hiểm, chờ tắm rửa mặc quần áo tử tế xong Đường Phong quả thực muốn mắng người, thêm nửa tiếng nữa thì cậu sẽ trễ giờ. “Nói địa chỉ cho tôi biết, tôi sẽ đưa cậu đi.” Người khởi xướng cũng đi theo, ăn uống no đủ Charles cười nhìn sắc mặt có chút thối Đường Phong, mang người cùng ra gara. Lúc này oán giận cũng không làm được gì, Đường Phong ngồi trên xe trừng Charles liếc mắt: “Anh tốt nhất chạy nhanh một chút.” “Tôi không ngại cho cậu ăn hóa đơn phạt, thân ái.” Nháy nháy mắt, Charles ấn chốt mở cửa nhà để xe, xe thể thao phát ra âm thanh ong ong ong, như là khẩn cấp muốn chạy ra ngoài. “Đã thắt dây an toàn?” “Xong rồi.” Đường Phong đáp. “Vậy chúng ta đi.” Người nào đó mạnh nhấn ga, một chiếc xe thể thao màu đỏ xa hoa kiểu cách bay khỏi biệt thự lao ra đường cái, tốc độ cực nhanh thiếu chút nữa khiến mặt dán lên cửa sổ xe thủy tinh, thật hạnh phúc là dây an toàn đủ chặt. Một người bị bệnh tim có rất nhiều chuyện không thể làm, như là không thể chơi nhảy dù, không thể tham gia vận động kịch liệt, càng không thể đua xe. Lúc trước cậu mở TV xem đua xe trong TV thì không chỉ một lần nghĩ tới, tương lai có một ngày cậu có thể ngồi trên xe đua hưởng thụ tốc độ cùng kích thích như bay. Một chiếc xe con từ bên ngoài bay nhanh xẹt qua, bọn họ như là u linh ở sáng sớm trong thành thị xuyên toa đường cái, Đường Phong nhịn không được nở nụ cười: “Oa úc, anh còn có thể tăng tốc độ.” “Tôi vẫn chưa nói với cậu, đây có chứng nhận của VĐV đua xe.” Charles tâm tình không tệ, hắn mở nhạc, có nhiều tiếng ca đầy tiết tấu ở trong xe mạnh mẽ rung động, một chút một chút đánh vào trái tim. Đây mới là cảm giác được sống. Tay Đường Phong chậm rãi đặt trên cửa sổ xe cảm nhận sự rung động của xe, đóng phim tất nhiên rất thích, nhưng hiện tại sinh hoạt chân thực còn hơn điện ảnh không cần để ý không cần lo lắng. Cậu thích cảm giác được sống. Với tốc độ lái xe của Charles, Đường Phong thuận lợi chạy tới hiện trường quay phim, xe thể thao màu đỏ kiêu ngạo phát sinh âm hưởng ong ong giống như đốt pháo, đuôi xe vung lên bụi tùy ý tràn ngập không khí. Xe ngừng lại, trái tim Đường Phong vẫn đang duy trì ở tần suất đập ở tốc độ cao, cậu quay đầu nhìn Charles ở vị trí lái xe, tháo dây an toàn rồi hôn mạnh lên mặt người đàn ông một cái, không chút nào keo kiệt ca ngợi: “Lúc anh lái xe rất quyến rũ.” Sau đó cậu đi xuống rời đi. Charles sờ sờ chỗ Đường Phong hôn, đây là sáng sớm tốt đẹp nhất của hắn. “Mình có đúng hay không bị bệnh tim rồi?” Charles cười lấy ra một điếu thuốc rồi châm lửa, chạm lên một lần rồi nhiều lần như vậy, cái hôn môi của đối phương lại làm cho hắn cảm thấy so với lúc ở trên giường càng kỳ lạ, một loại cảm giác nói không rõ.