9.
Chu Định nhún vai.
"Sau đó chúng tôi đến quầy lễ tân đổi một phòng điện tử cạnh đó, chơi game cả đêm."
"..."
Được ròi, có lẽ thật sự là bạn thân.
Chu Định xoa xoa mày: "Hai chúng tôi ở bên nhau ba ngày, uống ba lần bia, những đôi tình nhân khác uống vào toàn là quấn dính lấy nhau, hai chúng tôi... mỗi người một ghế, ngồi chơi oẳn tù tì."
"Chưa được ba ngày, không ai chịu nổi, đều nói chia tay."
Tôi gật đầu, bạn gái cũ như vậy thật sự đã ngoài dự đoán của tôi.
"Vậy trước đó sao cậu lại nói cô ta ngoại tình?"
Tôi dùng tay chọc chọc trên lưng cậu ta, tiện thể nhìn lướt qua người cậu ta.
Ừm, mặc dù không có cơ bụng tám múi, nhưng cũng là cơ bắp thật...
Chỉ nhìn lướt qua tôi đã vội vàng rút lại ánh mắt, không dám nhìn nhiều hơn.
Tất nhiên Chu Định không chú ý đến sự mờ ám của tôi, nghe thắc mắc của tôi, tên này bỗng nhíu mày: "Ai bảo cô ấy tự quyết định chạy đến làm máy bay yểm trợ."
Nói xong, cậu ta hạ giọng, tự lẩm bẩm:
"Suýt chút nữa đã khiến bạn gái tôi bỏ tôi."
Không biết có phải là hai người đang dán sát vào nhau, tôi chỉ cảm thấy nhiệt độ nước trong bể dần dâng cao, nóng đến mức tôi hơi buồn bực.
Hơi đẩy Chu Định dính như bạch tuộc ra, tôi thấp giọng nói: "Nóng quá, tôi muốn đi ra ngoài một chút."
Nói xong tôi đứng lên, cầm lấy khăn tắm bên cạnh trùm lên người.
Chu Định cũng đi theo tôi.
Tên này thật sự rất giống keo dính chó, nhanh chóng dính lại, mạnh mẽ nắm chặt lấy tay tôi.
"Bạn học Chu Diệc, còn có gì cần anh giải thích không?"
Cậu ta chớp mắt mấy cái, mỗi một góc độ trên gương mặt đó đều như đang đâm chọc tôi.
Tôi há há mồm, không nói ra được chữ nào.
Nên là, chàng trai có gương mặt 360 độ đều hơn gu của tôi, thật ra đã có âm mưu với tôi lâu rồi?
Xác suất này, sợ rằng còn thấp hơn tôi mua vé số.
Tôi hơi căng thẳng, lại hơi khó hiểu, đi dạo khuôn viên với Chu Định một lát, vẫn không nhịn được hỏi:
"Nên là, sao cậu lại thích tôi?"
Chu Định ngẩn ra một chút, sờ sờ chóp mũi: "Có thể không nói được không?"
"Không được."
"Có thể nói dối không?"
Tôi ngẩng đầu nhìn cậu ta: "Cậu đoán xem."
Khoảnh khắc bốn mắt nhìn nhau kia, Chu Định không trả lời tôi, trái lại còn cúi đầu hôn tôi một cái thật nhanh.
Cậu ta nhỏ giọng trách tôi: "Cách gần như vậy, khả năng kiềm chế của tôi không tốt."
Tôi đặt bàn tay lên môi, tim đập cực nhanh, nhưng vẫn đỏ mặt nói lại một câu:
"Tiếc cho tên của cậu, định lực* kém như vậy."
*Tên là Chu Định, định lực là khả năng kiềm chế, khả năng giữ bình tĩnh.
Chu Định cũng không phản bác, chỉ đứng bên cạnh tôi thấp giọng cười: "Khả năng kiềm chế kém còn không phải vì em?"
Tôi đỏ mặt, cố gắng nghiêm mặt để quay lại chủ đề cũ:
"Nên rốt cuộc là từ lúc nào?"
Chu Định ho nhẹ một tiếng, thấp giọng nói: "Từ lúc... bắt đầu từ khi em học khóa thể dục."
Tôi học khóa thể dục?
Chu Định sờ sờ chóp mũi, cam chịu thừa nhận nói: "Có lần anh ở sân bóng rổ chơi bóng, đúng lúc thấy các em học thể dục, sau đó..."
"Bèn để ý đến một cô gái rất đặc biệt, lần đầu tiên thấy có người chạy bộ cũng có thể cà nhắc, cùng tay cùng chân chạy theo cả lớp hai vòng, suýt chút nữa thì tự vấp ngã mấy lần."
Tôi không hiểu: "Là vậy sao?"
Chu Định bình tĩnh gật đầu: "Thật ra ban đầu là cảm thấy khá đặc biệt, nên nhịn không được nhìn nhiều thêm mấy lần, sau đó nhận ra cô gái này thật sự rất thú vị, chạy bộ thuận tay thuận chân, ném bóng rổ rõ ràng cũng là người nghiêm túc nhất, tỷ lệ trúng mục tiêu thấp cũng thôi đi, hết lần này đến lần khác tỷ lệ đập trúng người khác còn rất cao."
Tên này có vẻ như đang nhớ lại gì đó, đáy mắt có thêm mấy phần ý cười.
"Ngày đó cuối cùng anh không nhịn được liếc mắt nhìn em, trong lòng bỗng nghĩ, em gái ngốc như vậy, làm bạn gái nhất định sẽ chơi rất vui."
"..."
Tôi yên lặng, cũng oán thầm trong lòng: Cậu mới chơi vui.
Thật ra ngày đó...
Tôi uống rượu, mơ mơ màng màng bị bạn cùng phòng tóm lên khóa thể dục, ngẩng đầu một cái thì khung bóng biến thành hai, thành ba cái.
Chỉ mỗi chuyện này thôi, tôi có thể ném trúng khung bóng đã là giỏi rồi.
Thấy tôi không nói lời nào, Chu Định cúi xuống nhìn tôi, thăm dò hỏi: "Tức giận à?"
Tôi không trả lời.
Chu Định vội vàng nắm tay tôi, lòng bàn tay ấm áp vẫn còn dính nước, không biết là mồ hôi hay là do nước suối ban nãy chưa khô.
Cậu ta cầm lấy hai tay tôi, mở ra, sau đó...
Sự thật chứng minh Chu Định còn ngốc hơn cả tôi, tên này đặt mặt vào lòng bàn tay tôi, nhìn tôi bằng một tư thế kỳ lạ lại hài hước.
Xem ra thì, cậu ta vẫn dễ thương.
"Nể tình anh vừa thấy em đã yêu từ cái nhìn đầu tiên, lại lâu ngày sinh tình, đừng tức giận, có được không ~?"
Tôi: "... Cậu có thể rút mặt ra được không?"
Chu Định hơi yên lặng một chút, yên lặng dời đầu đi.
Cậu ta thấp giọng lẩm bẩm: "Xem ra em không thích Tiểu Nãi Cẩu*."
*Tiểu Nãi Cẩu: ngôn ngữ mạng Trung Quốc, ý chỉ những chàng trai dễ thương đu bám dính người.
Tôi cố gắng nén xúc động muốn mắng người xuống, động tác đó... cậu ta nghĩ động tác vừa nãy gọi là Tiểu Nãi Cẩu?
Cùng lắm chỉ là một chó nhỏ ngốc.
Không quấn quít chuyện đó, tôi sắp xếp lại suy nghĩ một chút, sau đó ngẩng đầu nhìn cậu ta: "Nên là..."
"Tất cả đều là âm mưu đã lâu?"
Chu Định theo thói quen sờ sờ mũi: "Có thể nói vậy."
Nghe thấy đáp án mình muốn nghe, lòng tôi bỗng hơi mềm đi, tôi ngẩng đầu liếc cậu ta một cái, bỗng nhớ đến một việc.
Vội vàng cuống cuồng lôi cậu ta đến trước mặt, nghiêng người sát lại, ghé vào tai cậu ta nhẹ giọng hỏi:
"... Bên dưới cậu không sao chứ?"
Chu Định hơi ngẩn ra, lập tức nhanh chóng lấy lại tinh thần.
Tên này nhìn tôi bằng ánh mắt vô cùng mờ ám, vẻ mặt cười xấu xa: "Sao thế, quan tâm vấn đề này như vậy?"
Mặt tôi đỏ lên: "Tôi sợ là cậu thật sự xảy ra vấn đề gì, sau đó ỷ lại vào tôi."
"À."
Chu Định kéo dài, sau đó lần thứ hai kéo tôi tìm một bể chắc chắn, mười ngón tay đan chặt, tay bị cậu ta kéo căng.
"Muộn rồi, bây giờ đã ỷ lại rồi."
Nước suối ấm áp, tôi lẳng lặng nhìn hai bàn tay đan chặt của chúng tôi, không nói gì.
Trong lúc ngẩn ngơ, bên tai bỗng lại vang lên giọng của Chu Định.
Cậu ta cười nhẹ, giọng đè rất thấp: "Yên tâm, ngày đó chỉ kiếm cớ để em làm bạn gái anh mà thôi."
Nói xong cậu ta nháy mắt với tôi một cái: "Anh không hề có việc gì, yên tâm."
Tôi đỏ mặt đẩy cậu ta a.
Cậu ta có sao hay không có liên quan gì đến tôi.